Kiếm Đạo Độc Tôn

Chương 398: Đội hình xa luân chiến cường đại

Huyễn Nguyệt công tử ngoài miệng nói như thế, nhưng trong lòng đã có đáp án, quyết đấu với Phượng Yên Nhu. Phần thắng của hắn không vượt lên trên năm thành, đương nhiên, hắn tin tưởng vững chắc chính mình sẽ đạt được thắng lợi cuối cùng. Bởi vì, hắn so với bất kỳ ai đều trọng thị thắng lợi.

Trận thứ sáu, Phượng Yên Nhu chiến rất gian khổ.

Thực lực của đối thủ so với trạng thái bình thường của nàng yếu hơn nhiều, đáng tiếc, hiện tại nàng ngay cả sáu thành cũng không có, hoàn toàn dựa vào tinh diệu của võ học để đối kháng, không cùng đối thủ cứng đối cứng. Nguồn: http://Trà Truyện

- Uống!

Bằng vào năng lực kiên trì và tìm kiếm kẽ hở của kiếm khách, Phượng Yên Nhu cắn răng phát động một kích trí mạng, công phá phòng ngự của đối phương.

Trận thứ sáu, thắng.

Cho tới bây giờ, Phượng Yên Nhu đã thắng liên tiếp sáu mươi sáu trận rồi, so với Huyễn Nguyệt công tử thắng nhiều hơn một trận, bài danh đệ thập tứ.

Trận thứ bảy bắt đầu, Phượng Yên Nhu đã buông tha so đấu.

Sinh tử quyết đấu mà nói, nàng có nắm chắc có nắm chắc thắng được trận thứ bảy, bất quá tự thân cũng muốn trọng thương, nhưng đây là thi đấu lôi đài, không phải sinh tử quyết đấu.

- Thắng liên tiếp sáu mươi sáu trận vượt lên trước Huyễn Nguyệt công tử.

- Lợi hại, không biết năm nay có ai có thể đánh vỡ kỷ lục này.

- Kế tiếp chỉ còn lại có Lam Thủy Thành thi đấu lôi đài tương đối đặc sắc, có thể tìm được đáp án.

Trận đấu của Phượng Yên Nhu kết thúc, không ít người nhất thời mất đi hứng thú, bọn họ muốn nhìn nhất là Diệp Trần có thể đi tới mức nào.

Diệp Trần không có quan khán Phượng Yên Nhu so đấu, có nhìn hay không, đã không còn ý nghĩa.

Lam Thủy Thành luận võ tràng.

Trên thính phòng mọi người lắc đầu.

- Thắng liên tiếp bốn mươi trận, cũng quá dễ dàng đi!

- Mỗi trận đấu, trong vòng năm chiêu giải quyết, căn bản không tiêu hao chân nguyên chút nào.

- Bên kia Phượng Yên Nhu kết thúc tại thắng liên tiếp sáu mươi sáu trận, không biết Diệp Trần có thể phá vỡ hay không?

Lại qua một ngày nữa.

Một ngày này, Diệp Trần mở rộng thành quả, để thắng liên tiếp bốn mươi trận thành thắng liên tiếp năm mươi trận. Lam Sơn quốc phái ra tám vị cường giả Tinh Cực Cảnh đỉnh tiêm, chưa mang lại cho hắn chút phiền phức nào, còn lại đến hai vị đã từng thắng liên tiếp năm mươi trận, thực lực tại Tinh Cực Cảnh cực hạn, Diệp Trần bồi bọn họ chơi đùa mấy chiêu, dễ dàng thắng được.

Trong phòng quý khách.

Lão giả họ Ngô sắc mặt ngưng trọng, trầm thấp nói:

- Nhìn nhầm rồi, người này so với Huyễn Nguyệt công tử và Phượng Yên Nhu còn muốn phiền phức hơn.

- Vậy có muốn sớm tiến hành xa luân chiến hay không?

Bên cạnh có người hỏi.

- Không được, hiện tại tạm thời không thể, xa luân chiến định tại thắng liên tiếp sáu mươi trận đến thắng liên tiếp bảy mươi trận không phải không có đạo lý, chí ít phải hơn mười trận nữa, chúng ta có thể thấy càng nhiều thứ.

- Cũng đúng, thật không biết tiểu tử này từ đâu nhảy ra, một Huyễn Nguyệt công tử và một Phượng Yên Nhu đã đủ để cho chúng ta đau đầu.

Lão giả Ngô Ngô bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, cười nói:

- Kỳ thực, chúng ta không cần quá mức lo lắng, hắn tuyệt đối sẽ không xông qua thắng liên tiếp bảy mươi trận.

- Nói vậy giải thích thế nào?

Mọi người nghi hoặc, nhìn nhiều ngày như vậy. Bọn họ vẫn không nhìn thấu điểm mấu chốt của Diệp Trần, thành suất xa luân chiến, kẻ khác lo lắng, tối đa chỉ có thất thành nắm chặt, phải biết rằng, khi nhằm vào Huyễn Nguyệt công tử và Phượng Yên Nhu, bọn họ sớm chỉ biết sẽ thành công. Tỷ lệ đã ngoài chính thành, ít thất bại nhất, trên thực tế chính là như vậy, Huyễn Nguyệt công tử thua ở trận thứ sáu mươi năm, Phượng Yên Nhu kết thúc tại trận thứ bảy, càng chưa nói, phía sau còn có vài tràng chờ bọn họ, mỗi trận so với trận trước còn đáng sợ hơn.

Lão giả họ Ngô thần bí nói:

- Chúng ta chỉ có thất thành nắm chặt, nếu như cộng thêm Huyễn Nguyệt công tử và Phượng Yên Nhu, thậm chí còn có mấy cường giả thắng liên tiếp năm mươi mười trận thì sao?

- Ý ngươi là để bọn họ toàn bộ an bài tiến trong đội hình xa luân chiến?

- Không sai, luận thực lực Huyễn Nguyệt công tử và Phượng Yên Nhu, so với chúng ta đều phải cao hơn rất nhiều, mấy cường giả thắng liên tiếp năm mươi trận mấy năm trước cũng mạnh hơn một nửa số người trong chúng ta, có bọn họ ở đó, các ngươi cho rằng xác suất thành công sẽ rất cao.

- Mười thành, tuyệt đối là mười thành.

Ha ha!

Mọi người trong phòng khách quý đều cười, trên lịch sử, đội hình xa luân chiến mạnh nhất là nhằm vào người thắng trăm trận kia, tuy rằng thất bại, nhưng cũng khiến đối phương không dễ chịu. Diệp Trần so với cường giả thắng trăm trận kia, quả thực không đáng nhắc tới, thật giống như tiểu hài tử.

- Huyễn Nguyệt công tử đã có chút khả năng, Phượng Yên Nhu phỏng chừng sẽ không đáp ứng, mấy ngày hôm trước nàng còn cùng Diệp Trần gặp nhau tại trà lâu.

Có người đưa ra ý kiến.

Lão giả họ Ngô tự tin nói:

- Không, ngươi sai, bọn họ nếu thiếu niên một đời, khẳng định sẽ có tranh hùng chi tâm, Huyễn Nguyệt công tử sẽ đáp ứng, Phượng Yên Nhu tám phần cũng đáp ứng. Huống hồ, cho dù ít đi một Phượng Yên Nhu, xác suất thành công của chúng ta vẫn là mười thành, Huyễn Nguyệt công tử tiếp thu một nửa xa luân chiến, có hắn ở đó, sẽ không có bất kỳ vấn đề gì.

Diệp Trần còn không biết, đám cường giả Tinh Cực Cảnh cực hạn của Lam Sơn quốc vì ngăn cản hắn thắng liên tiếp bảy mươi trận, đang bày ra một trận xa luân chiến cường đại.

Đương nhiên, cho dù biết, hắn cũng không cần lưu ý.

Hiện tại lực chú ý của hắn tại phần thưởng linh thạch cho thắng liên tiếp.

Thắng liên tiếp ba mươi trận, trận đầu thưởng cho linh thạch là một nghìn bốn trăm khối Trung phẩm linh thạch, trận thứ hai là hai nghìn bốn, trận thứ ba là ba nghìn bốn. Tổng cộng năm vạn chín nghìn khối Trung phẩm linh thạch.

Thắng liên tiếp bốn mươi trận, trận đầu được thưởng một nghìn sáu trăm khối Trung phẩm linh thạch, trận thứ hai là hai nghìn sáu, trận thứ ba là ba nghìn sáu. Tổng cộng sáu vạn một nghìn khối Trung phẩm linh thạch.

Thắng liên tiếp năm mươi trận, trận đầu thưởng cho linh thạch một nghìn tám trăm khối Trung phẩm Trung phẩm linh thạch, trận thứ hai hai nghìn tám, trận thứ ba ba nghìn tám. Tổng cộng sáu vạn ba nghìn khối Trung phẩm linh thạch.

Phần thưởng linh thạch thắng liên tiếp mười trận và hai mươi trận, Diệp Trần đã thu hoạch hai mươi chín vạn khối Trung phẩm linh thạch. Còn có thắng liên tiếp năm mươi trận mới được năm trăm khối Thượng phẩm linh thạch. Đối với cường giả Tinh Cực Cảnh bình thường mà nói, cả đời bọn họ phỏng chừng cũng không thể kiếm nhiều như vậy. Dưới tình huống bình thường, trên người có mấy vạn khối Trung phẩm linh thạch đã rất khá rồi.

- Thế giới này quả nhiên là thế giới cường giả vi tôn, đồng dạng là cường giả Tinh Cực Cảnh thu nhập lại hơn kém nhau cả trăm lần.

Diệp Trần bỗng nhiên rất cảm khái, cường giả Tinh Cực Cảnh bình thường còn đang vì không có Trung phẩm bảo khí mà phiền não. Cường giả Tinh Cực Cảnh ở đỉnh kim tự tháp mua mười kiện Trung phẩm bảo khí linh thạch đều đủ, về phần chính hắn, mua năm mươi kiện Trung phẩm bảo khí không thành vấn đề. Cái này còn chưa bao gồm giá trị bảo vật trên người hắn, tỷ như Kim Oanh Giáp, làm Thượng phẩm phòng ngự bảo khí. Nếu có trên thị trường, bán năm sáu vạn Thượng phẩm linh thạch không thành vấn đề, chỉ một kiện Kim Oanh Giáp đã vượt lên toàn bộ tài phú của hắn.

- Cường giả thắng liên tiếp mười trận, trong vòng ba tháng tham gia so đấu không chiếm được phần thưởng linh thạch. Bất quá có thể tính toán kỷ lục thắng liên tiếp. Cường giả thắng liên tiếp hai mươi trận, trong chín tháng không chiếm được phần thưởng linh thạch, cường giả thắng liên tiếp ba mươi trận hai năm, cường giả thắng liên tiếp bốn mươi trận năm năm, cường giả thắng liên tiếp năm mươi trận mười năm. Thật đúng là đủ nghiêm ngặt, một bộ phận người có thực lực cường đại, đồng thời kỷ lục thắng liên tiếp càng cao, thời gian không chiếm được phần thưởng linh thạch càng dài, về phần những sơ hở kia, người cố ý không đạt thắng liên tiếp mười trận, Lam Sơn quốc cũng có thể có biện pháp giải quyết. Dù sao Lam Sơn quốc ngũ Linh Hải Cảnh không phải đều vô dụng, gây sự có hậu quả gì, lại có nhiều linh thạch cũng không có mạng mà dùng.

- Đã như vậy, chỉ một lần kiếm cho đủ đi!

Thu hồi lệnh bài thắng liên tiếp năm mươi trận, Diệp Trần xoay người rời khỏi luận võ tràng.

- Huyễn Nguyệt công tử, không biết ý của ngươi như thế nào?

Tại một phòng trong tửu lâu, cường giả Tinh Cực Cảnh cực hạn của Lam Sơn quốc, lão giả họ Ngô cười tủm tỉm nói.

Huyễn Nguyệt công tử liếc mắt nhìn lão giả họ Ngô:

- Các ngươi thật có ý kiến hay, để cho ta tới hiệp trợ các ngươi ngăn chặn Diệp Trần, nếu là ta không có đoán sai, các ngươi cũng mời Phượng Yên Nhu đi! Kể từ đó, xa luân chiến xác xuất thành công chí ít là thập thành, không có khả năng thất bại.

- Công tử đoán không sai, Phượng Yên Nhu tiểu thư cũng nằm trong số người được chúng ta mời.

- Thù lao bao nhiêu?

Hắn đã sớm muốn đánh bại Diệp Trần, bất quá Huyễn Nguyệt công tử hắn chưa bao giờ làm chuyện vô nghĩa, cũng phải có đủ thù lao mới được.

Lão giả họ Ngô vươn ba ngón tay.

- Gia nhập đội hình xa luân chiến, chúng ta sẽ trực tiếp cho ngươi mười vạn Trung phẩm linh thạch, hai mươi vạn khác, phải đợi ngươi đánh thắng Diệp Trần.

- Đánh thắng Diệp Trần, lại thêm mười vạn.

Huyễn Nguyệt công tử nói như đinh đóng cột.

Lão giả họ Ngô thoáng do dự một chút, trên thực tế, lần này Lam Sơn quốc dành cho Huyễn Nguyệt công tử giá quy định chính là bốn mươi vạn, nghĩ không ra tâm đối phương đen như vậy, trực tiếp ra giá bốn mươi vạn, nhưng Huyễn Nguyệt công tử lại là nhân vật then chốt, Phượng Yên Nhu nơi đó còn chưa có ra giá đúng.

- Tốt, một lời đã định.

Lão giả họ Ngô ngừng chút, nói:

- Không biết công tử muốn tại trận thứ mấy lên đài?

- Trận thứ sáu mươi lăm đi!

Định tại trận thứ sáu mươi lăm không phải không có ý nghĩa, Huyễn Nguyệt công tử thua ở trận thứ sáu mươi sáu, nên ở trận này hắn chuẩn bị đánh bại Diệp Trần.

Lầu hai trà lâu.

Phượng Yên Nhu từ trên người đối phương thu hồi ánh mắt, Thanh Trúc ở bên thì vẻ mặt không thể tưởng tượng, vì đối phó Diệp Trần, đối phương cư nhiên đến mời Phượng sư tỷ, lẽ nào Diệp Trần kia thật khó đối phó như vậy, cần đội hình cường đại như thế, não nàng cũng không phải làm bằng đậu hũ, cũng biết Huyễn Nguyệt công tử đã được mời chào.

- Mời Phượng sư tỷ ta ít nhất phải cho chút thù lao đi!

Thanh Trúc dẫn đầu chen vào nói.

Cường giả Tinh Cực Cảnh cực hạn đối diện cười nói:

- Cô nương đa tâm rồi. Nếu là Phượng cô nương đáp ứng kế hoạch lần này, mười vạn Trung phẩm linh thạch sẽ không thiếu, mặt khác đánh thắng Diệp Trần, còn có hai mươi vạn Trung phẩm linh thạch.

- Nói cách khác, đánh thắng Diệp Trần, tổng cộng có thể được đến ba mươi vạn, cái này buôn bán không sai, sư tỷ, đáp ứng đi sao!

Thanh Trúc nhìn phía Phượng Yên Nhu.

Phượng Yên Nhu lắc đầu:

- Ta không cần thù lao.

Vẻ mặt đối phương biến đổi, chợt cười khổ.

- Ngươi hiểu lầm ý tứ của ta, ta không cần thù lao, bất quá ta sẽ khiêu chiến Diệp Trần, là để ta xếp hạng vị thứ nhất, ta cùng hắn đường đường chính chính chiến một hồi.

Phượng Yên Nhu có chuẩn tắc của chính mình, Diệp Trần đã là bằng hữu của nàng. Tuy rằng chỉ là loại rất bình thương, nhưng bằng hữu chính là bằng hữu, sao có thể lại vì thù lao, làm chuyện tổn hại đến hắn. Do đó, thu thù lao bản thân là sai lầm, về phần đáp ứng khiêu chiến Diệp Trần, là ý kiến của chính nàng. Thiếu niên một đời, không có ai lại sợ ai cả, nếu là không khiêu chiến, thì nói rõ nàng sợ, trong tiềm thức không muốn cùng hắn chiến đấu, cái này đối với nàng mà nói không phải chuyện tốt.

Nghe vậy, người đến mới lộ vẻ tươi cười.

Đêm tối đã tới, Diệp Trần ở lại phòng khách của tửu lâu, người tới là Phượng Yên Nhu.

Rót trà cho đối phương, Diệp Trần khẽ nói:

- Ngươi có gì muốn nói cho ta?

Phượng Yên Nhu gật đầu nói:

- Ngày mai, ta sẽ ở trận đầu khiêu chiến ngươi, nếu như đoán không sai, sau đó còn có Huyễn Nguyệt công tử.

- A!

Diệp Trần vuốt cằm, nói:

- Lần này đội hình xa luân chiến quả nhiên cường đại.

- Ngươi không lo lắng chút nào sao?

- Lo lắng cái gì?

Phượng Yên Nhu liếc mắt với Diệp Trần, có chút suy nghĩ:

- Có thể ta đến nhầm, bất quá, ngày mai khiêu chiến, ta sẽ toàn lực ứng phó.

- Ta cũng sẽ chăm chú đối mặt.

Cất bước rời khỏi phòng khách của Phượng Yên Nhu, Diệp Trần lộ ra thần sắc cổ quái, lắc đầu, hắn đóng cửa phòng lại, đi vào ngọa thất.

Ngày thứ hai so đấu, không có chút ngoài ý muốn.

Diệp Trần trở thành một đường quá quan trảm tướng, đạt được chiến tích thắng liên tiếp sáu mươi trận, có người cẩn thận tỉ mỉ phát hiện, trên người Diệp Trần không thấy một giọt mồ hôi.

Điều này làm cho cường giả Tinh Cực Cảnh cực hạn của Lam Sơn quốc quan sát Diệp Trần tâm tình trầm trọng một chút. Chợt nghĩ đến có Huyễn Nguyệt công tử và Phượng Yên Nhu gia nhập, tâm tình trầm trọng lại tan biến, may là lần này khác với dĩ vãng. Phượng Yên Nhu sẽ ở trận đầu khiêu chiến Diệp Trần, dù cho thua chí ít cũng có thể làm tiêu hao hơn phân nửa thực lực của Diệp Trần, dù sao Phượng Yên Nhu cũng đạt được thắng liên tiếp sáu mươi sáu trận, thân phụ Băng Tuyết Kiếm Vực mạnh mẽ, phòng ngự cao, không thể tưởng tượng, muốn công phá Băng Tuyết Kiếm Vực cường đại kia, cũng đủ làm Diệp Trần đau đầu. Trận thứ sáu mươi lăm, Huyễn Nguyệt công tử sẽ lên đài, khi đó, Diệp Trần đã tinh lực cạn kiệt rồi, tuyệt đối không có bất kỳ phần thắng nào, nói cách khác, chiến tích lần này của Diệp Trần. sẽ kết thục tại trận thứ sáu mươi lăm.