Tất cả ngân sắc sương mù đã bị cắn nuốt sạch sẽ, cổ phác trường kiếm bành trướng thêm mấy lần so với trước, từ cỡ một ngón tay hiện giờ đã cỡ ba ngón rồi. Hùng hậu Kiếm Ý ngưng mà không phát, hoàn toàn nội liễm vào bên trong. Với tư cách là chủ nhân của cái Kiếm Hồn hình thức ban đầu này, Diệp Trần cảm giác nó rất cường đại.
- Nếu là kiếm khách bình thường, lúc này có lẽ đã cô đọng ra Kiếm Hồn chính thức, nhưng ta còn là Kiếm Hồn hình thức ban đầu. Muốn cô đọng ra Kiếm Hồn chính thức cần có một số lượng rất lớn ý chí, nhưng ta chỉ bằng vào tổng số lượng Kiếm Ý cũng đã gấp mấy lần Kiếm Hồn hình thức ban đầu của kiếm khách bình thường tương đương với uy năng Kiếm Hồn chính thức của họ rồi. Điểm này chính là ưu thế siêu việt của ta đối với tất cả các kiếm khách Tinh Cực Cảnh khác, cùng với kiếm khách Linh Hải Cảnh bình thường không sai biệt lắm.
Ngón trỏ tay phải duỗi ra, một đạo Thanh Liên kiếm khí bắn nhanh ra ngoài.
"Phốc phốc phốc..."
Kiếm khí chẳng những bắn thủng nham thạch gần chỗ Diệp Trần đứng mà còn đem ba khối nham thạch gần đó bắn thủng. Trên bề mặt nham thạch hiện ra một cái lỗ nhỏ hình kiếm, Kiếm Ý vẫn còn bám vào trên đó không hề tiêu tán!
- Uy lực tăng gấp đôi!
Lúc này nếu Trần nguyên lão nghe được Diệp Trần nói, nhất định sẽ trợn mắt há mồm. Trước đó, Diệp Trần đã là Tinh Cực Cảnh vô địch cường giả, lực công kích bây giờ lại tăng thêm gấp đôi thì đã là cái cấp bậc gì? Trong đám Tinh Cực Cảnh cường giả còn có ai có thể đánh bại Diệp Trần đây?
Hay nói một cách khác, quy tắc xác định Tinh Cực Cảnh vô địch cường giả đã bị Diệp Trần phá nát. Dĩ vãng, Tinh Cực Cảnh vô địch cường giả không phải chưa từng tranh đấu, nhưng tối đa cũng chỉ có thể chiếm thế thượng phong chứ không có khả năng xuất hiện thương vong. Nhưng có ai ngờ lại xuất hiện một người như Diệp Trần, nếu nói về Tinh Cực Cảnh vô địch thì có lẽ chỉ có mỗi một mình Diệp Trần mới xứng với danh hiệu đó.
- Mục tiêu xưng bá Tinh Cực Cảnh có lẽ đã hoàn thành rồi!
Điều này không phải Diệp Trần tự ngạo mà do sự thật chính xác là như vậy!
Nói về Kiếm Ý, cảnh giới của Diệp Trần lúc này là Kiếm Hồn hình thức ban đầu nhưng uy lực có thể so với Kiếm Hồn chính thức, đủ để cùng Linh Hải Cảnh bình thường tranh phong.
Nói về tu vi, Diệp Trần tuy vẫn là Tinh Cực Cảnh hậu kỳ cường giả, còn một chút chênh lệch so với Tinh Cực Cảnh hậu kỳ đỉnh phong cường giả, nhưng hắn tu luyện là Địa cấp đỉnh giai công pháp Thanh Liên kiếm quyết, hơn nữa còn tu luyện tới đệ thập tam trọng đỉnh phong, tổng số lượng chân nguyên cùng với chất lượng siêu việt Tinh Cực Cảnh hậu kỳ đỉnh phong cường giả. Đây chính là ưu thế của hắn!
Nói về ý cảnh, Lôi chi ý cảnh và Mộc chi ý cảnh của Diệp Trần đã đạt tới cực hạn, Khoái chi ý cảnh xếp thứ hai, Mạn chi ý cảnh xếp thứ ba, sau đó là Vân chi ý cảnh và Thổ chi ý cảnh. Bất kể là số lượng hay chất lượng đều rất cao.
Nói về võ học, toàn thân võ học của hắn đều là hạng đỉnh tiêm. Khinh công là Phân Thân Hoá Ảnh, có Phù La Tam Huyền Quyết tăng phúc cho nên đã đạt tới cấp độ Địa Cấp Đỉnh Giai. Kiếm pháp là Thanh Liên kiếm pháp, mỗi một thức so với một thức đều mạnh hơn, cũng đồng dạng là Đại cấp đỉnh giai công pháp. Kiếm chiêu thì Tinh Toái Vân đã dung hợp tới thức thứ bảy, uy lực không hề kém Thanh Liên kiếm pháp thức thứ tám. Bên cạnh đó còn Khoái Chi Tứ Kiếm tự nghĩ ra lấy nhanh làm gốc, một kiếm nhanh hơn một kiếm, xét về tốc độ không người có thể địch lại.
Có thể nói, ngoại trừ không có Thượng phẩm bảo khí ra thì các phương diện khác của Diệp Trần đều hoàn toàn siêu việt Tinh Cực Cảnh vô địch cường giả, hơn nữa không chỉ là một lần hai lần.
Càng đáng sợ hơn là, mặc dù Diệp Trần hiện tại đã đạt tới trạng thái cao như vậy nhưng tiềm lực vẫn còn vô cùng vô tận. Về tu vi, nếu Diệp Trần có thể tăng lên Tinh Cực Cảnh hậu kỳ đỉnh phong, chiếc lực tối thiểu cũng có thể tăng lên thêm một hai thành. Mà một hai thành của hắn lại tương đương với ba bốn thành của người khác!
Bức tượng của Song Kiếm Vương và Thiết Kiếm Vương đều đã sụp đổ, Diệp Trần nhìn tấm bia đá trước mặt khẽ lắc lắc đầu, thầm nghĩ: "Huyền Hậu là Huyền Hậu, hắn là hắn, không nhất định phải lưu lại dấu vết của mình tại đây."
Rời ánh mắt khỏi tấm bia đá, Diệp Trần nhìn vào bức tượng của Tinh Hoàng, tự nhủ: "Ý chí của Tinh Hoàng đã tiếp cận thiên đạo, so với Chiến Vương mạnh hơn không ít, đương nhiên nếu ta tu luyện là võ đạo thì cho dù có mạo hiểm tính mạng cũng muốn tiếp nhận khảo nghiệm của hắn. Đáng tiếc, ta đi theo con đường kiếm đạo, cũng không phải không thể xem thử võ đạo nhưng hiện tại không phải lúc, đợi tới khi ta đạt tới cấp độ của Chiến Vương thì ta có thể hấp thu hết thẩy những tri thức có thể lợi dụng được để ma luyện kiếm đạo của riêng ta!"
- Lưu nó lại cho người hữu duyên đi!
Diệp Trần dứt khoát xoay người hướng về phía thạch môn đi tới. Bạn đang đọc truyện tại - http://Trà Truyện
"Ầm! Ầm!..."
Thạch môn chậm chậm tử bên trong mở ra, nhìn xuyên qua khe cửa, Diệp Trần thấy Trần nguyên lão và Lưu Mân đang ngồi dưới đất nhắm mắt điều tức.
- Diệp nguyên lão, ngươi thành công?
Lời vửa ra khỏi miệng, Trần nguyên lão không cảm thấy bản thân hồ đồ. Đây không phải một câu hỏi rất nhảm nhí sau? Người không thành công thì đã chết rồi, tiếp nhân khảo nghiệm ý chỉ không phải giống như việc sư phụ dạy bảo cho đồ đệ, trong việc này sinh tử chỉ cách nhau một sợi chỉ mà thôi. Rất hiển nhiên, Diệp Trần còn sống đi ra cũng đồng nghĩa với việc đã khảo nghiệm thành công.
Diệp Trần cũng không so đo với Trần nguyên lão, gật đầu nói:
- Các ngươi thực sự không tiếp nhận khảo nghiệm sao? Cơ duyên khó cầu đó!
Lưu Mân lắc đầu, nói:
- Không, Vương giả ý chí điêu tượng khảo nghiệm không phải ai cũng có thể chịu được. Huống chi đời này ta có thể đạt tứoi Linh Hải Cảnh là cảm thấy thoả mãn rồi, về phần cảnh giới cao hơn ta không dám hy vọng xa vời. Cho dù có đi tiếp nhân khảo nghiệm cũng chưa chắc ta có tư chất bước vào Sinh Tử Cảnh, cần gì phải đi mạo hiểm?
- Lưu nguyên lão nói đúng, không phải ai cũng có thể thừa nhận được ý chỉ khảo nghiệm của Vương giả ý chí điêu tượng. Trên Chân Linh đại lục, người tiếp nhân khảo nghiệm của Vương giả ý chí điêu tượng, mười người thì còn sống ba đã là may mắn rồi. Mà cả mười người này không ai không phải là kinh tài tuyệt diễm, chúng ta có thúc ngực cũng đuổi theo không kịp!
Diệp Trần im lặng không nói gì. Theo như lời hai người nói thì tiếp nhận khảo nghiệm thất bại chính là chết, Sát Lục Kiếm Ý của Song Kiếm Vương trong nháy mắt liền có thể cắt ý chí của hắn thành trăm ngàn mảnh, nếu đổi thành người khác tuyệt đối không thể nào cho rằng bản thân còn sống, mà nếu như vậy thì trong hiện thực hắn đúng là chết thật, không có bất kỳ may mắn nào. Huỷ Diệt Kiếm Ý của Thiết Kiếm Vương so với Sát Lục Kiếm Ý còn đáng sợ hơn gấp đôi, ý chí hoàn toàn hoá thành hư vô, cảm thụ không tới bản thân tồn tại, tất cả đều là hỗn độn, sinh hay tử đều không phân biệt được. Nếu không dựa vào Bẩt Hủ Kiếm Ý thì Diệp Trần tự nhận bản thân còn chưa tới ba thành có thể chống đỡ được.
Đúng vậy, tiếp nhận Vương giả ý chí điêu tượng khảo nghiệm cũng cần phải có tư cách! Nếu không chính là tự tìm đường chết!
Trước khi rời đi, Trần nguyên lão và Lưu Mân đồng thời liếc mắt nhìn về thạch môn chưa hoàn toàn phong bế, tỏng nội tâm thầm kinh hãi. Vốn có mười một bức tượng mà hiện tại đã có thêm hai bức nữa sụp đổ, như vậy Diệp Trần liên tiếp nhận khảo nghiệm của hai vị Vương giả! Phần ý chí này cũng đủ khiến người khác rung động!
- Ồ, trong thạch lâm có một toà truyền tống trận thạch môn, nhưng nó nắm ở gần cực hạn phạm vì linh hồn lực của ta cảm nhận được thì nhất cũng tới ngày thứ ba mới đi tới! Rốt cuộc cũng tìm được hi vọng đi ra ngoài rồi!
Đương nhiên, vì giấu giếm chuyện linh hồn lực của bản thân, Diệp Trần cũng không có nói ra miệng mà làm như vô tình đi tới hướng truyền tống thạch môn, đợi đến khi còn cách khoảng mười dặm thì nói là mình mới phát hiện ra.
- Truyền tống thạch môn? Ha ha, có hi vọng thoát ra ngoài rồi!
Trần nguyên lão khi nghe Diệp Trần nói thì cười ha hả. Nơi này cực kỳ hoang vu, nếu để hắn cả đời phải ngây ngốc ở đây thì so với chết còn khó chịu hơn. Ở trên Mê Vụ Đảo mặc dù cũng là một dạng vây khốn nhưng dù sao cũng có nhiều người, cao thủ cũng không ít, so với ở đây tốt hơn trăm ngàn lần.
Lưu Mân đồng dạng lộ vẻ tươi cười, nói:
- Mặc dù không biết nó thông tới đâu nhưng có hi vọng còn ơn không!
Cái truyền tống thạch môn này có chút tổn hại, bên trên khắc một ít hoa văn cổ xưa, trên hoa văn phát ra hào quang như ẩn như hiện, hiển nhiên không phải là một cái truyền tống thạch môn vô dụng.
- Ba người chúng ta liên thủ đưa chân nguyên vào, nhìn xem có thể khôi phục nó không?
Trần nguyên lão lên tiếng đề nghị.
- Hảo!
Diệp Trần và Lưu Mân gật đầu.
Ba người chọn chỗ đứng rồi đưa hai tay chạm vào truyền tống thạch môn, toàn thân chân nguyên sôi trào nhanh chóng rót vào trong đó.
Theo chân nguyên không ngừng được đưa vào, hào quang trên hoa văn ngày càng thịnh, chỉ một lát sau một đoạ hắc sắc hào quang đã chạy đủ một vòng quanh các hoa văn.
"Ông!"
Hoa văn sáng lên, trên thạch môn xuất hiện một cái vòng xoáy màu đen.
- Chúng ta đi thôi!
Ba người đồng thời bước vào trong vòng xoáy màu đen biến mất.
Sương mù nồng đậm tràn ngập thiên địa, đưa tay không thấy được năm ngón.
Ba đạo nhân ảnh đột nhiên từ hư vô xuất hiện, lơ lửng trên mặt hồ.
- Ha hả, Diệp nguyên lão, Lưu nguyên lão, vận khí của chúng ta thật là quá tốt, vậy mà được truyền tống tới trong phạm vị ngàn dặm gần Mê Vụ Đảo, cảm ứng cầu có phản ứng.
Trần nguyên lão lấy cảm ứng cầu từ trong Trữ Vật Linh Giới ra thì thấy nó toả ra quang mang màu vàng chanh thì không khỏi cười to.
Diệp Trần cười nói:
- Chúng ta có thể còn sống đi ra đã là vận khí rất tốt rồi.
- Đúng, có hơn năm trăm con Mê Vụ Thú truy sát, cho dù là Tinh Cực Cảnh vô địch cường giả cũng khó mà sống được, đương nhiên cái này đều là nhờ có Diệp nguyên lão!
Không có Diệp Trần, ba người cho dù có trốn xuống dưới lòng đất cũng khó có thể thoát khỏi sự đuổi giết của đám Mê Vụ Thú kia. Dù sao, ở cấp độ Tinh Cực Cảnh ai có thể sử dụng được linh hồn lực? Linh hồn lực còn tinh tuý hơn tinh thần lực nhiều, cho nên khi quan sát đám Mê Vụ Thú cũng không bị chúng phát hiện, nếu đổi thành bất kỳ một Tinh Cực Cảnh vô địch cường giả nào khác căn bản không dám dùng tinh thần lực đi dò đường, mà như vậy thì làm sao có thể đào thoát, làm sao có thể phản sát?
- Chúng ta trở về Mê Vụ Đảo thôi!
- Ừm, đi thôi!
Có cảm ứng cầu, ba người không hề lo lắng bị lạc hướng, trực tiếp chạy trở về Mê Vụ Đảo.
Trong đại sảnh Mê Vụ cung điện.
- Cái gì? ba người bọn họ còn sống trở về?
Đảo chủ Mê Vụ Đảo rất giật mình, sau đó lại nở nụ cười quỷ dị, thầm nghĩ: "Xem ra tin đồn về Cửu Khúc Nghịch Linh Thảo cũng không phải là giả, nó quả thật có tồn tại. Theo tin tức mật thì mấy trăm năm trước đã có người vô cớ mất tíhc, sau đó lại đột nhiên xuất hiện, trong một lần người này say rượu đã vô tình nói ra hắn tìm được Cửu Khúc Nghịch Linh Thảo rồi bị người ta đuổi giết! Chắc hẳn ba người bọn chúng có thể cũng thu được Cửu Khúc Nghịch Linh Thảo, mà ở trên Mê Vụ Đảo này ai có thể giấu đồ được trước mặt ta?"
- Ha ha, bảo bọn chúng tới đây gặp ta!
Đảo chủ nói với tên chấp sự tới báo tin.
- Vâng!
Tên chấp sự liền xoay người rời đi.
Chỉ chốc lát sau, ba người Diệp Trần đã tới bên ngoài đại điện.
- Vào đi!
Lúc này đảo chủ cũng không có thông tri cho người khác tới đây, hắn không hi vọng tin tức về Cửu Khúc Nghịch Linh Thảo bị lọt ra ngoài, hắn phải tự mình độc chiếm.
Ba người Diệp Trần liền đi vào trong đại điện.
- Bái kiến đảo chủ!
Trần nguyên lão và Lưu Mân chấp tay nói.
Diệp Trần thì chỉ hơi gật đầu một chút.
Đảo chủ nhướng mày lườm Diệp Trần một cái rồi nói:
- Ba người các ngươi có thể trở về ta thật cao hứng, những người khác đâu?
Trần nguyên lão ảm đạm nói:
- Đều đã chết, Mê Vụ thuyền cũng đã nát bấy!
- Các ngươi bị đuổi giết?
- Đúng vậy, bị rất nhiều Mê Vụ Thú đuổi giết, chúng ta còn sống sót trở ra là rất may mắn!
Trần nguyên lão hàm hô nói cho qua, cũng không nói chi tiết. Thứ nhất là có Diệp Trần ở đây, thứ hai là bọn hắn thu hoạch không ít linh thảo hiếm có, cũng không có định giao ra.
- Thì ra là thế, các ngươi có thể sống sót đi ra đúng là rất may mắn!
Đảo chủ gật gật đầu, nói:
- Nhưng mà lần này các ngươi thu hoạch hẳn là không ít, đem Trữ Vật Linh Giới của các ngươi giao ra đây, ta chỉ thu một phần là được, sẽ không thu hết của các ngươi!
Hắn không muốn nói rõ là muốn lấy Cửu Khúc Nghịch Linh Thảo nên mới muốn ba người giao Trữ Vật Linh Giới ra.