Kiếm Đạo Độc Tôn

Chương 216: Kết thúc hội đấu giá

Người tham dự đấu giá chán nản ngồi xuống. Trong nội tâm có chút tiếc hận cùng may mắn. May mắn vì bảo trụ được tài sản, tiếc hận là không thể mua được Hỏa Long quả.

- Hai mươi tám vạn!

Diệp Trần tiếp tục báo giá.

- Coi chừng bị người cướp đoạt.

Quách Lam Nguyệt phiền muộn nói.

Diệp Trần cười nói:

- Sắp đến cực hạn của ta rồi.

- Dù sao ta cũng chỉ có thể điều động hai mươi vạn khối hạ phẩm linh thạch. Sau đó còn cần cùng với cao tầng Lãm Nguyệt Lâu nói rõ. Bất quá chỉ cần ngươi gia nhập Lãm Nguyệt Lâu thì mọi chuyện đều có thể xử lý tốt đẹp.

- Vậy nên hi vọng giá của Hỏa Long quả không có vượt qua cực hạn của ta a!

Thanh niên kiêu ngạo ngang ngược trầm giọng nói:

- Ba mươi vạn!

Thanh âm phát ra, ngoại trừ Diệp Trần cũng không còn người báo giá. Ba mươi vạn khối hạ phẩm linh thạch tại đấu giá hội Kim Đỉnh Thành hối đoái ra hoàng kim cũng phải được hơn một tỷ hoàng kim. Ở bên ngoài hối đoái cũng phải được một trăm triệu hai ngàn đến ba ngàn vạn lượng hoàng kim. Đương nhiên linh thạch hối hoàng kim thì rất dễ nhưng hoàng kim hối đoái linh thạch thì không thể. Không có khả năng xuất hiện loại hối đoái số lượng lớn cho nên tài lực của phần lớn võ giả Bão Nguyên Cảnh mà nói thì ba mươi vạn là một con số rất khủng bố.

- Ba mươi hai vạn!

Diệp Trần sẽ không buông tha cho Hỏa Long quả.

- Ba mươi lăm vạn.

Sắc mặt thanh niên kiêu ngạo âm trầm như nước.

- Ba mươi sáu vạn!

Không có khả năng giống như hoàng kim, Diệp Trần cũng không dám thể hiện quá biến thái.

Quỷ lão kỳ quái nói:

- Thiếu gia, ta còn hơn mười vạn khối hạ phẩm linh thạch.

- Không, không cần. Vốn ta định dùng ba mươi lăm vạn dể mua Hỏa Linh quả. Nhưng đối phương đã không nể tình thì cũng không nên trách ta tâm ngoan thủ lạt.

Hắn cùng với vị cường giả Tinh Cực Cảnh kia bất đồng. Đã không thể tranh giành về tài lực thì tranh giành về thực lực. Hắn sẽ khiến đối phương phải moi ra cả vốn lần lời.

Đấu giá sư hơi thất vọng, hắn vốn tưởng rừng Hỏa Long quả còn có thể tiếp tục tăng giá. Xem ra điều này cũng không thể xảy ra. Nhưng ba mươi sáu vạn cũng đủ làm hắn thỏa mãn. Kỳ thực giá của Hỏa Long quả cũng chỉ đáng ba mươi vạn mà thôi. Ngẫu nhiên tăng lên ba mươi sáu vạn đã là cực hạn, tuyệt đối không thể vượt qua bốn mươi vạn được.

- Ba mươi sáu vạn lần một!

- Ba mươi sáu vạn lần hai!

- Ba mươi sáu vạn lần ba!

Một lần nữa xin chức mừng bằng hữu phòng khách quý số bẩy.

Đấu giá sư tuyên bố.

Đối với bộ phận đấu giá thứ hai mà nói thì Hỏa Long quả không phải là vật phẩm quá quý giá. Trên thực thế Hỏa Long quả cũng không thể nào lọt vào top năm vật phẩm đắt giá nhất.

Kiện vật phẩm thứ năm là một bản vũ kỹ bí tịch Địa cấp cao cấp - Liệt Không Thần Trảo, được một cường giả Tinh Cực Cảnh dùng năm nghìn khối trung phẩm linh thạch đấu giá được. Kiện vật phẩm thứ tư là một bình Liệu Thương Thánh Dược có thể nhanh chóng trị thương cho cường giả Tinh Cực Cảnh, được Hắc Nha Đạo Nhân dùng hai vạn khối trung phẩm linh thạch mua về.

Kiện vật phẩm thứ ba là một thanh trung phẩm bảo khí. Thứ hai là một bản công pháp bí tịch Địa cấp cao cấp. Đứng thứ nhất là một khỏa Thánh Dược tăng tỷ lệ đột phá Tinh Cực Cảnh sơ kỳ.

Trung phẩm bảo khí là một cảnh Thanh Sắc Côn Tử có giá ba vạn ba ngàn khối trung phẩm linh thạch.

Công pháp bí tịch Địa cấp cao cấp có giá ba vạn chín ngàn khối trung phẩm linh thạch.

Thánh Dược tăng tỷ lệ đột phá lên Tinh Cực Cảnh sơ kỳ rơi vào tay Hắc Nha Đạo Nhân với giá kinh người tám vạn khối trung phẩm linh thạch. Trên thị trường hối đoái thành hạ phẩm linh thạch là bốn trăm vạn khối. Hối đoái thành hoàng kim là một tỷ sáu. Mọi người trong đấu giá hội trợn mắt há mồm. Ngay cả Diệp Trần cũng thấy không bì kịp. Nguồn truyện: Trà Truyện

- Hắc Nha Đạo Nhân là trưởng lão nội môn của lục phẩm tông môn Phi Thiên Ma Tông. Tài lực vô cùng hùng hậu, cường giả Tinh Cực Cảnh độc hành không thể bì kịp. Thân là một thành viên trung tâm của đại tông môn có thật nhiều chỗ tốt.

Diệp Trần lắc đầu, đứng người lên chuẩn bị ly khai.

Quách Lam Nguyệt biết được đạo lý:

- Vị kiếm khách Tinh Cực Cảnh kia dễ nói chuyện nhưng những người khác rất khó nói. Trọng yếu nhất là Kim Đỉnh Thành không phải là Vũ Thành. Chỉ sợ ngươi vừa đi ra ngoài là bị người ta chặn lại. Nếu như không ngại thì có thể đến Lãm Nguyệt Lâu chúng ta nghỉ ngơi một thời gian. Ta tin rằng những người kia cũng không dám động thủ tại Lãm Nguyệt Lâu. Nội tình của Lãm Nguyệt Lâu ngay cả ta cũng không biết bao nhiêu, nhưng ngay cả tông chủ tông môn thất phẩm nhìn thấy lâu chủ Lãm Nguyệt Lâu chúng ta cũng phải khách khí.

- Ách, vậy xin đa tạ!

Trừ sự tình Kiếm Hình Thảo ra thì Diệp Trần không cho rằng có cường giả Tinh Cực Cảnh muốn động thủ với mình. Những người khác cho dù là Bão Nguyên Cảnh hậu kỳ đỉnh phong đi chăng nữa hắn cũng có thể lấy một địch hai. Nếu như không được thì có thể trực tiếp chạy trốn, Diệp Trần muốn dùng Phân Thân Hóa Ảnh để chạy trốn thì rất khó khắn, bất quá trước đó hắn phải lợi dụng được Hỏa Long quả cùng Kiếm Hình Thảo.

- Thiếu gia hắn đi ra!

Tại lối ra đấu giá hội, quỷ lão giống như u linh đứng bên cạnh thanh niên, không chú ý tới thì rất dễ bỏ qua hắn.

Thanh niên gật đầu:

- Nơi này là phòng đấu giá, tạm thời không nên động thủ, đi ra ngoài rồi nói sau.

Ngoài cửa lớn phòng đấu giá là một nghiễm ác tràng cực lớn. ( Nghiễm ác tràng: đại khái như một cái quảng trường) Trung tâm nghiễm ác tràng dựng lên một pho tượng cao hai mươi bảy mét, được đúc từ đồng thau nguyên chất. Nghe nói đây là người sáng lập ra hội đấu giá Kim Đỉnh Thành mà lão bản hội đấu giá Kim Đỉnh Thành bây giờ chính là hậu nhân của hắn.

Diệp Trần cùng Quách Lam Nguyệt sóng vai đi cùng một chỗ. Đệ Tứ Dạ cùng Đệ Lục Dạ cùng ở một bên. Bốn người cùng bước ra khỏi đấu giá hội, xuất hiện trên nghiễm ác tràng.

Không ngoài dự kiến của Quách Lam Nguyệt, vừa đi ra là có người ngăn lại.

Nhìn thấy sau lưng Diệp Trần là Đệ Tứ Dạ, thanh niên hơi kiêng kỵ, bất quá nghĩ đến sau lưng có quỷ lão, hắn không có do dự thản nhiên nói:

- Vị bằng hữu này thân gia hùng hậu, khiến cho Lý mỗ bội phục. Bất quá Kiếm Hình Thảo cùng Hỏa Long Quả đối với Lý mỗ có tác dụng rất lớn, chẳng biết có thể chuyển nhượng lại hay không.

Diệp Trần liếc mắt nhìn quỷ lão, người này tạo cho hắn áp lực rất lớn. Hẳn là võ giả Bão Nguyên Cảnh hậu kỳ đỉnh phong. Về phần thanh niên vừa nói chuyện hắn cũng không để trong lòng. Diệp Trần mở miệng nói:

- Ba gốc Kiếm Hình Thảo ta mất một trăm triệu năm ngàn vạn lượng hoàng kim, Hỏa Long quả ta mất ba mươi sáu vạn khối hạ phẩm linh thạch. Ngươi định ra cái giá như thế nào?

Sắc mặt thanh niên khẽ biến hơi chìm xuống, nhưng hắn vẫn nở nụ cười nói:

- Lý mỗ tạm thời không có nhiều hoàng kim cùng linh thạch như vậy. Như vậy đi, ta trước đưa cho ngươi mười triệu lượng hoàng kim cùng mươi vạn khối hạ phẩm linh thạch. Còn lại coi như thiếu nợ. Đợi Lý mỗ dư giả thì sẽ bồi hoàn ngươi gấp đôi.

- Thật có lỗi cái loại khấu trừ sổ sách này ta không thích. Ngươi đã không có tiền thì miễn đi!

Thanh âm u ám của quỷ lão truyền tới:

- Tiểu huynh đệ, làm người không nên như vậy. Thiếu gia nhà ta đã cho ngươi rất nhiều mặt mũi.

Lúc này Quách Lam Nguyệt bước lên phía trước một bước:

- Hắn là bằng hữu của Lãm Nguyệt Lâu chúng ta. Hai vị xin nhường đường!

- Lãm Nguyệt Lâu!

Thanh niên cùng quỷ lão biến sắc.

Ánh mắt lại một lần nữa đánh giá Diệp Trần. Ánh mắt thanh niên như đao, hắn gằn từng chứ:

- Đi ra bên ngoài nhiều hơn một bằng hữu tốt hơn là thêm một địch nhân. Ta chỉ muốn hai gốc Kiếm Hình Thảo cùng một nửa Hỏa Long Quả, giá cả vẫn như vừa rồi, ngươi thấy thế nào?

Câu chữ cuối cùng thanh âm của thanh niên ẩn chứa một tia lãnh lẽo, ánh mắt gặt gao nhìn thẳng Diệp Trần.

- Đổi lại là ngươi, ngươi có đáp ứng không?

Sắc mặt Diệp Trần như thường, đồng thời còn mang theo một nụ cười khinh thường đối phương. Hắn cùng đối phương ở chỗ này đã trở thành địch nhân. Hắn không giết người khác thì tất nhiên sẽ bị người khác giết. Cho nên chỉ cần có cơ hội, Diệp Trần cũng không ngại giết chết hai người này.

- Rất tốt, đi ra ngoài nhớ phải cẩn thận một chút, ngàn vạn lần đừng té ngã.

Vứt bỏ một câu, thanh niên cùng quỷ lão rời đi.

Trên đường, quỷ lão dùng chân khí truyền âm nói:

- Thiếu gia, ngươi định làm như thế nào?

- Đương nhiên là giết hắn.

Thanh niên thản nhiên nói.

Quỷ lão gật đầu:

- Kim Đỉnh Thành quá lớn, phải triệu tập đại lượng nhân thủ để phong tỏa các lộ tuyến. Chờ hắn cùng Lãm Nguyệt Lâu tách ra thì tùy thời hành động.

- Quỷ lão. Để phòng ngừa vạn nhất ngươi cần điều thêm vài thành viên của Quỷ Đường tới. Ta không muốn có bất kỳ phát sinh ngoài ý muốn nào.

- Có thể!

Một lớp đã đuổi đi, một lớp khác lại tới. Lưng thẳng tắp, nhìn không chớp mắt, mặc áo bào màu xanh, trung niên mặt chữ quốc cùng với đại hán hung ác bộ mặt dữ tợn, khóe mắt mang theo sát khí. Hai người một chính một ta, khí chất mâu thuẫn vô cùng nhưng nếu tinh tế quan sát thì lại lộ ra sự hòa hợp vô cùng.

Không nói đến khí chất của hai người, nhưng hai người này là cường giả Tinh Cực Cảnh hàng thật giá thật.

Quách Lam Nguyệt nuốt nước miếng, trung niên mặt chữ quốc là vị kiếm khách Tinh Cực Cảnh thì dễ nói chuyện, còn chưa có nghe nói qua hắn từng lạm sát người vô tội bao giờ. Nhưng bên cạnh hắn là một người tuyệt đối không thiện lương gì. Không biết hai người tìm tới Diệp Trần vì chuyện gì! Chẳng nhẽ là vì Kiếm Hình Thảo?

- Tiểu tử, bằng hữu của ta muốn mua của ngươi một cây Kiếm Hình Thảo. Có ý kiến gì không.

Vừa lên tiếng, đại hán hung ác liền đi vào thẳng vấn đề.

Diệp Trần nhìn mặt mà nói chuyện, tỉnh táo nói:

- Một cây Kiếm Hình Thảo, có thể thương lượng.

Đại hán hung ác đang muốn nói chuyện thì trung niên mặt chữ quốc ngăn hắn lại:

- Vị bằng hữu của ta nói chuyện có chút thẳng thắn kính xin bỏ qua cho. Mặt khác Kiếm Hình Thảo ta chỉ muốn một cây. Ta có thể ra giá hai mươi vạn khối hạ phẩm linh thạch. Đương nhiên ngươi không bán thì ta cũng không cưỡng cầu. Điểm này ngươi có thể yên tâm.

- Hai mươi vạn khối hạ phẩm linh thạch?

Nói thật Diệp Trần có chút giật mình. Hai mươi khối hạ phẩm linh thạch nếu hối đoái ra hoàng kim thì chính là tám trăm ngàn lượng, vượt qua giá mua một cây Kiếm Hình Thảo tại hội đấu giá. Hắn vốn tưởng rằng đối phương tối đa chỉ đưa ta cái giá năm vạn hạ phẩm linh thạch. Thậm chỉ cho dù đối xuất ra một vạn khối hạ phẩm linh thạch hắn cũng có thể bán. Dù sao thì đối phương cũng là cường giả Tinh Cực Cảnh, cũng phải để cho hắn chút ít mặt mũi.

- Như thế nào, ngại ít? Trên người ta hạ phẩm linh thạch không có nhiều. Vậy thêm một ngàn trung phẩm linh thạch, ngươi thấy thế nào?

Trung niên mặt chữ quốc nhận ra thần sắc khác thường của Diệp Trần.

Diệp Trần lắc đầu:

- Hai mươi vạn là quá nhiều rồi, ta còn tưởng rằng ngươi sẽ không ra giá cao như vậy.

Trung niên mặt chữ quốc cười nói:

- Vốn ta không có tham dự thì ba gốc Kiếm Hình Thảo cũng chỉ có giá bốn ngàn vạn lượng hoàng kim mà thôi. Nói đúng ra thì ngươi vẫn chịu thiệt thòi.

Không nói hai lời, Diệp Trần lấy một cây Kiếm Hình Thảo từ trong Trữ Vật Linh Giới ra đưa cho đối phương.

- Trữ Vật Linh Giới này đưa ngươi.

Trung niên mặt chữa quốc trực tiếp cho hạ phẩm linh thạch cùng trung phẩm linh thạch vào trong một cái hạ phẩm Trữ Vật Linh Giới ném cho Diệp Trần.

Diệp Trần cũng không nhìn, ngay lập tức ném vào Trữ Vật Linh Giới trung phẩm của mình.

Trung niên chữ quốc vốn định rời đi, thấy động tác của Diệp Trần thì hơi sững sờ, cởi mở nói:

- Tiểu huynh đệ, ta họ Tống, ngươi tên là gì?

- Tống tiền bối, ta gọi là Diệp Trần.

- Diệp Trần, tên rất hay, ta sẽ nhớ kỹ.

Đợi Tống tiền bối cùng đại hãn hung ác rời đi, Quách Lam Nguyệt lau mồ hôi, hướng Diệp Trần nói:

- Ngươi làm như vậy là rất đúng. Đại trượng phu co được dãn được. Ta còn tưởng rằng ngươi sẽ cố sống cố chết không bán.

Diệp Trần nói:

- Người sống lấy sinh tồn làm gốc. Tại thời điểm không có đánh mất sự tôn nghiêm thì ta tin tưởng mọi người ai cũng sẽ làm như thế.

Nghe vậy Đệ Tứ Dạ cùng Đệ Lục Dạ đều suy nghĩ.

Phân bộ của Lãm Nguyệt Lâu có diện tích vô cùng rộng lớn, đồng thời sở hữu hai mươi cái sân nhỏ, mấy đại sảnh, một đại viện. Tiến vào phân bộ Diệp Trần phát hiện ra rất nhiều người niên kỷ còn nhỏ hắn đang luyện tập, mồ hôi đầm đìa. Còn có một vài võ giả Bão Nguyên Cảnh đang giảng bài cho bọn hắn. Nội dung thì đủ loại, không hoàn toàn chỉ nói về võ học. Chỉ là rơi vào trong tai Diệp Trần lại khiến cho hắn cảm thấy kỳ quái. Những bài giảng này phần lớn là cách đối nhân xử thế, theo như Diệp Trần thì chỉ có biết làm người thì mới có thể dễ dàng thành công. Chỉ dựa vào việc tu luyện không thì cũng vô dụng.

- Phân bộ Lãm Nguyệt Lâu hàng năm vẫn thu rất nhiều thiếu niên nam nữ có tiềm lực. Trong đó những người có thiên phú cao sẽ được đưa đến tổng bộ tham gia khảo thí. Khảo thí thành công thì sẽ trở thành hậu bị cho Thất Dạ. Khảo nghiệm thất bại thì ngươi cũng sẽ vẫn là đối tượng bồi dưỡng trọng điểm của Lãm Nguyệt Lâu.

Quách Lam Nguyệt vừa đi, vừa giới thiệu cho Diệp Trần.