Đem chữ Thì giao lại cho Ưng Liệt Hùng, Diệp Trần bắt đầu
tìm hiểu chữ Thủ.
Trước đó, Diệp Trần đã tìm hiểu bảy tám phần tinh túy của chữ Thủ, chỉ còn kém
hai ba thành cuối cùng mà thôi. Chỉ cần tìm hiểu thành công hai ba thành này
thì Thủ Kiếm thức cũng có thể đạt tới cấp độ viên mãn Vô Thượng phòng ngự kiếm
chiêu.
Ở bên trong không gian kỳ dị của Chữ Thủ, một bóng người không ngừng thi triển ra
phòng ngự kiếm pháp, mỗi một lần thi triển, Diệp Trần đều có thể sinh ra một ít
tâm đắc.
"Phòng thủ chỉ là một mục đích, quá trình thực hiện cũng không cần tận lực
phòng thủ, mà có thể mượn lực đả lực, có thể lấy lui làm tiến, có thể lấy tiến
làm lùi, có thể lấy cứng chọi cứng, có thể hóa cương thành nhu, có thể lấy
nhu thắng cương, quá trình này thuy Thiên Biến Vạn Hóa nhưng kết quả lại là
không thay đổi, đó chính là ngăn cản công kích của địch nhân."
Rời khỏi không gian kỳ dị của chữ Thủ, Diệp Trần rút Thiên Tinh kiếm ra và diễn
luyện.
Trước kia, khi Diệp Trần thi triển Thịnh Cực Nhi Suy
thì kiếm quang ngũ sắc sẽ hội tụ thành một cái quang cầu cự đại bảo hộ Diệp Trần.
Còn hiện tại, kiếm quang đã chuyển từ hữu hình thành vô hình, từ có màu sắc hóa
thành không màu, nhưng một khi tiến vào phạm vi Kiếm Thế của Thủ Kiếm thức thì
địch nhân sẽ gặp phải tình trạng không thể kiểm soát được bản thân, vì khi đó kiếm
kình đã bắt đầu hoạt động làm cho bọn hắn căn bản không phân biệt rõ thật hư,
ngược lại hình thành nên một cái quang cầu lớn hơn gấp mười, gấp trăm lần so với ngũ sắc kiếm quang.
Ngày hôm đó, Ưng Liệt Hùng đi tới gần đó và “thấy cái mình thích là muốn”, Ưng
Liệt Hùng liền tung một quyền đánh tới hướng Diệp Trần, "Cẩn thận đấy!"
Ưng Liệt Hùng bản thân cũng là một trong các cao thủ Truyền Kỳ Chí Tôn đứng đầu,
quyền kình vô cùng to lớn, dù là chỉ là một kích tùy ý thì cũng cao hơn hẳn Hoang
Linh trên tầng thứ 747 của Hoang Thần Tháp, quyền kình còn chưa tới nơi mà Thủ
Kiếm thức của Diệp Trần đã nổi lên sóng gió, phảng phất như đó là một đạo sóng
thần kinh thiên động địa trùng kích tới nhằm phá hủy tất cả phòng thủ của hắn bộ.
"Lấy lui làm tiến, lấy nhu thắng cương, hóa cương thành nhu, lấy cứng chọi
cứng, lấy tiến làm lùi, dùng lực đả lực!"
Cơ hồ trong vô thức, Diệp Trần áp dụng một loạt biện pháp để tạm lánh mũi nhọn
công kích, tránh đi điểm công kích mạnh nhất của quyền kình, sau đó kiếm kình
hóa nhu rồi dùng nhu thắng cương, tránh cho cứng đối cứng. Khi quyền kình hơi
chút yếu đi thì kiếm kình bỗng nhiên trở cương mãnh, cứng đối cứng, sau đó lại áp
dụng tư thái “lấy tiến làm lùi”, cuối cùng dùng lực đả lực, hóa giải mất đại bộ
phận quyền kình. Cuối cùng, còn lại một bộ phận quyền kình không thể tiêu trừ, nhưng
lực sát thương đã thấp đi trăm ngàn lần rồi.
"Tốt! chiêu Thủ Kiếm thức này của ngươi sẽ nhanh đạt đến viên mãn thôi!"
Ưng Liệt Hùng khen.
Một quyền vừa rồi này, hắn chỉ dùng một phần vạn lực lượng mà thôi, phải biết rằng
hắn và Diệp Trần không giống với nhau. Diệp Trần chỉ có chiến lực của cấp bậc Truyền
Kỳ Chí Tôn, mà hắn thì các phương diện đều đạt đến cấp bậc Truyền Kỳ Chí Tôn. Bất
luận phương diện nào cũng đều vượt xa Diệp Trần, cho nên cho dù là một phần vạn
lực lượng thì cũng không phải là người nào cũng đều có thể ngăn cản.
"Vẫn còn thiếu một ít."
Diệp Trần thở ra một hơi mà nhìn về phía Ưng Liệt Hùng.
"Không cần phải vội, tu luyện võ học không phải là chuyện một sớm một chiều,
có đôi khi cần phải chú ý cảm ngộ nữa."
"Vâng, đầu lĩnh nói phải."
Diệp Trần sao lại không biết, hiện tại, Thủ Kiếm thức của hắn đã gần đạt tới vô
hạn viên mãn Vô Thượng phòng ngự kiếm chiêu, nhưng chính vì một chút chênh lệch
như vậy mà Diệp Trần có cảm giác, Thủ Kiếm thức muốn đạt đến viên mãn thì phải
nắm giữ đạo lý “vạn lưu quy tông”, thật giống như một vòng xoáy dưới biển sâu vậy,
mặc kệ ngươi là “sông băng”, ngươi là “sóng biển”, hay là cái gì…chỉ cần vòng
xoáy cũng đủ lớn thì có thể nuốt sống hết thảy, hóa giải hết thảy.
"Ngươi chuẩn bị lúc nào thì tìm hiểu chữ Võ, Lam Nguyệt đã tìm hiểu chữ
Võ gần một năm rồi đấy, khi kỳ hạn 1 năm hết thì quyết định chọn lựa người kế
tiếp tìm hiểu chữ Võ."
Ưng Liệt Hùng hỏi.
Diệp Trần trầm ngâm một hồi rồi nói: "Vậy thì đến ta đi! Nói không chừng
tìm hiểu chữ Võ sẽ có thể giúp cho ta thoáng cái hiểu được tinh túy của chữ Thủ."
"Được."
Ưng Liệt Hùng gật đầu.
Rất nhanh sau đó, Lam Nguyệt đã xuất quan, ngay ngày đầu tiên xuất quan, nàng đã
đến tìm Diệp Trần luận bàn.
"Diệp Trần, ngươi phải cẩn thận rồi đấy, lần tìm hiểu chữ Võ này đã giúp
cho cho đao pháp của ta đột nhiên tăng mạnh, toàn bộ đều đã đạt đến cấp bậc đại
thành Vô Thượng đao pháp rồi."
"Cứ việc phóng ngựa tới đây đi."
Diệp Trần cười nhẹ một tiếng.
"Hồi Thiên Đao Luân!"
Lam Nguyệt vừa lên đến tựu đã thi triển ra đao chiêu có tác dụng chậm rất mạnh,
đao mang hình đinh ốc điên cuồng quét đi tất cả, so với trước đây, thời gian tụ
lực của Hồi Thiên Đao Luân đã ngắn hơn và lực bộc phát cũng mạnh hơn nhiều.
"Phá!"
Thi triển Bá Kiếm thức, Diệp Trần tung một kiếm ngạnh kháng.
Bang bang bang...
Bá Kiếm thức cũng đã là đại thành Vô Thượng kiếm chiêu, không kém cỏi gì Hồi
Thiên Đao Luân. Đao kiếm giao kích làm hỏa tinh văng khắp nơi.
"Bá Đao trảm!"
"Phá Hư đao!"
"Huyễn Nguyệt đao!"
Lam Nguyệt lần lượt tung ra các tuyệt chiêu, hơn nữa không phải là loại đại
thành Vô Thượng đao chiêu tầm thường, mà mỗi một chiêu đều là đại thành Vô Thượng
đao chiêu.
Đáng tiếc, đối mặt với Diệp Trần, toàn bộ những đao chiêu này đều không cách
nào có được hiệu quả.
"Lại thử của ta một đao chiêu Lam Sắc Niên Hoa mà ta đã căn cứ vào chữ Võ để
sáng tạo ra!"
Lam Nguyệt phi thân lên cao rồi bổ xuống dưới một đao nhu hòa, trong chốc lát,
phảng phất như thanh âm Thủy Tinh bị nghiền nát vang lên, khắp nơi đều là những
mảnh vụn Thủy Tinh màu xanh da trời. Đối mặt với chiêu này, kiếm chiêu của Diệp
Trần không có biện pháp triệt để phá nát “cơn mưa” Thủy Tinh, ngược lại còn làm
cho Thủy Tinh bị vỡ thành những mảnh nhỏ hơn, vì vậy càng khó phòng bị hơn nữa.
"Lợi hại!"
Diệp Trần như thế nào nhìn không ra, một đao kia của Lam Nguyệt đã tới gần viên
mãn Vô Thượng đao chiêu rồi.
Nếu thi triển ra Táng Kiếm thuật thì Diệp Trần tất nhiên có thể phá giải được,
nhưng hắn muốn thử dùng Thủ Kiếm thức một lần.
Thủ Kiếm thức lập tức được thi triển ra, kiếm quang tuy vô hình vô sắc, nhưng
Lam Nguyệt lại rõ ràng cảm giác được vị trí Diệp Trần đứng đang có một cái vòng
xoáy được tạo ra, nó làm cho đao kình của nàng như “trâu đất rơi xuống biển” vậy,
biến mất vô tung vô ảnh. Đương nhiên, Lam Sắc Niên Hoa dù sao cũng đã tiếp cận
viên mãn Vô Thượng đao chiêu, tuy không công phá được Thủ Kiếm thức của Diệp Trần
nhưng lại có thể để cho Diệp Trần không chút tự do, vì vậy không thể ra tay phản
kích.
"Ngươi thật đúng là biến thái, nhanh như vậy mà có thể đem chữ Thủ tìm hiểu
đến cảnh giới này."
Lam Nguyệt từ không trung đáp xuống, im lặng một hồi rồi nói.
Diệp Trần nói: "Lam Sắc Niên Hoa của ngươi cũng không tệ, trong nó mang
theo vô số ý chí." Lam Nguyệt chủ tu Âm Dương áo nghĩa, Âm Dương tương
sinh tương khắc vô cùng vô tận, và Lam Sắc Niên Hoa đã đem tinh túy Âm Dương áo
nghĩa phát huy đến cực hạn.
"Thế nhưng vẫn chưa đạt đến viên mãn được!" Lam Nguyệt thở dài một
hơi rồi lấy ra từ Trữ Vật Linh Giới một hòn đá to lớn đưa cho Diệp Trần,
"Đây là chữ Võ, ngươi tìm hiểu cho tốt nhé."
...
Trong sân, một hòn đá to lớn đứng thẳng đứng ở đó, trên hòn đá có viết một chữ
Võ thật to!
Cái chữ Võ này phảng phất như một đế vương, đây rõ ràng chỉ là một chữ nhưng lại
làm cho trong đầu Diệp Trần sinh ra ý niệm không bằng đối phương, giống như cái
chữ này đã lột xác thành một Võ Giả vô địch rồi. Dù là bất động nhưng cũng mang
đến cho người khac một cảm giác bị chấn nhiếp mãnh liệt, trong đầu không dám
sinh ra chút ý niệm khinh nhờn nào.
"Chữ Võ mà Bán Thần lưu lại, ít nhất cũng hội tụ một nửa tinh hoa võ học mà
Bán Thần, suốt đời cảm ngộ cũng không hết!"
Diệp Trần theo bên trên chữ Võ cảm nhận được tinh túy võ học vô cùng mênh mông,
tùy tiện hấp thu một chút thì cũng đủ bản thân “tiêu hóa” trong một thời gian rất
dài, vì vậy muốn tiêu hóa hoàn toàn đó là không có khả năng, trừ phi bản thân mình
có thể trở thành Truyền Kỳ Chí Tôn, hơn nữa phải là đỉnh phong Truyền Kỳ Chí
Tôn, bằng không thì không có biện pháp thấm nhuần được cái chữ Võ này.
"Từ từ sẽ đến, trước tiên đem Ngũ Hành Kiếm Pháp tu luyện tới đại thành cảnh
giới, sau đó là đạt đến viên mãn."
Diệp Trần tĩnh tâm lại, tâm thần tiến vào đến trong không gian kỳ dị của chữ Võ.