"Kim Sa bộ lạc xâm phạm, những người có khả năng chiến
đấu hãy chuẩn bị sẵn sàng, những người còn lại ở lại trong bộ lạc, không được
ra ngoài."
Việc Kim Sa bộ lạc sẽ tấn công, lão thôn trưởng Phong Bách Hùng đã sớm đoán được,
cũng khó trách, Kim Sa bộ lạc là bộ lạc Nhị cấp, còn Vĩnh Hằng bộ lạc là bộ lạc
nhất cấp, tại trong mắt đối phương, Vĩnh Hằng bộ lạc không thể nghi ngờ là một
khối thịt mỡ, nuốt vào sớm một chút sẽ an tâm hơn.
Trên giải đất bình nguyên bên cạnh hồ nước, đội quân Kim Sa bộ lạc đã hội tụ cùng một chỗ, thô sơ giản lược xem xét,
nhân số Chí Tôn đạt đến bốn mươi lăm người, trong khi số Chí Tôn của Vĩnh Hằng
bộ lạc chỉ gần kề hai mươi lăm người mà thôi.
Vẻn vẹn số lượng Chí Tôn đã nhiều hơn hai mươi tên, số lượng kém nhau quá xa.
"Ta chính là Tam trưởng lão Kim Hầu của Kim Sa bộ lạc, hôm nay đến chinh
phục Vĩnh Hằng bộ lạc ngươi, thức thời thì mau mau đầu hàng để tránh xảy ra
thương vong." Kim Hầu mặc áo giáp Kim sắc, cầm trong tay một thanh đại
đao, tại bên cạnh hắn có một con Tinh Không Hùng Khuyển đi theo.
"Ta là Tôn Giả của Vĩnh Hằng bộ lạc, ta khuyên Kim Sa bộ lạc các ngươi sớm
đầu hàng thì hơn."
Diệp Trần cùng Tinh Không Hùng Khuyển Chi Vương đi ra.
"Con Tinh Không Hùng Khuyển lớn thật!"
Kim Hầu trừng mắt.
"Tam trưởng lão, đó là Tinh Không Hùng Khuyển Chi Vương đấy." Một
bên, Chí Tôn Kim Sa bộ lạc nhắc nhở Kim Hầu.
Nghe vậy, hô hấp Kim Hầu trở nên dồn dập lên, Tinh Không Hùng Khuyển Chi Vương hiếm
thấy gấp trăm lần so với Tinh Không Hùng Khuyển bình thường, chỉ có thể ngộ
nhưng không thể cầu, nếu như có thể đem Tinh Không Hùng Khuyển Chi Vương mang về
cho đầu lĩnh thì địa vị của mình nhất định sẽ gia tăng rất lớn, thậm chí có thể
trở thành Đại trưởng lão dưới một người nhưng trên vạn người.
"Tiểu tử, giao ra Tinh Không Hùng Khuyển Chi Vương, ta tha cho ngươi khỏi
chết."
Kim Hầu lạnh lùng nói.
"Có bản lĩnh thì tự mình tới bắt lấy."
Diệp Trần giễu cợt nói.
"Rượu mời không uống muốn uống rượu phạt, giết cho ta." Kim Hầu vung
tay lên, Kim Sa bộ lạc Chí Tôn như gió lốc lao vọt ra, đánh về phía các Chí Tôn
của Vĩnh Hằng bộ lạc.
"Liệt Thiên, ta giao cho ngươi gã Kim Hầu đấy."
Diệp Trần nhìn ra được, khí tức Kim Hầu bất quá chỉ là đỉnh tiêm cường đại Chí
Tôn, Liệt Thiên có thể đơn giản tiêu diệt hắn, nghĩ đến đối phương cũng không
biết Tinh Không Hùng Khuyển Chi Vương đi theo mình cường đại hơn vô số lần so với
Tinh Không Hùng Khuyển bình thường, căn bản không phải thứ mà một cường đại Chí
Tôn nho nhỏ như hắn có thể chống lại.
Đương nhiên, nếu như Kim Hầu biết rõ thực lực của Liệt Thiên là trung đẳng Siêu
cấp Chí Tôn, đoán chừng cũng không dám hạ lệnh công kích. Dù sao Liệt Thiên đều
có được thực lực trung đẳng Siêu cấp Chí Tôn, như vậy Diệp Trần có thể thuần
phục Liệt Thiên, khẳng định là hắn có thực lực vượt qua trung đẳng Siêu cấp Chí
Tôn rồi.
Rống!
Liệt Thiên phát lực tứ chi, một cái lướt dọc đã nhào tới bên cạnh Kim Hầu, móng
vuốt sắc bén của nó lộ ra, trảo tới hướng đối phương, “Đương”, Kim Hầu đâu ngờ
tới Liệt Thiên có tốc độ nhanh như vậy, hắn chỉ kịp đưa đại đao chặn ngang người
thì một cỗ sức mạnh cực lớn va chạm xuống làm đại đao phản ngược trở lại, đánh
trúng vào thân thể Kim Hầu. Chấn động mãnh liệt tạo ra làm máu tươi hắn tuôn ra
xối xả.
"Không có khả năng như vậy!"
Kim Hầu trừng to hai mắt, vẻ mặt đầy kinh hãi.
Không đợi Kim Hầu có phản ứng, Liệt Thiên nhanh như thiểm điện há miệng cắn mất
đầu của gã, móng vuốt hai chi trước quét ngang nhau như xé trảo làm thân thể Kim
Hầu lập tức bị cắt đứt. Cuối cùng bị Liệt Thiên nuốt sạch, dạ dày của những hung
thú cũng như một thế giới riêng vậy, nó có thể tiêu hóa cả những tồn tại còn mạnh
hơn cả chính mình.
“Loảng xoảng” … “Đangggg!”
Một bộ Chí Tôn bảo giáp cùng một cây đại đao bị Liệt Thiên phun ra, hung thú
thì không cách nào tiêu hóa nổi vũ khí Chí Tôn, đương nhiên, nếu cố gắng phải
tiêu hóa thì cũng không phải là không thể được, nhưng hao phí thời gian quá mức
dài, mà lại không có chỗ tốt gì. Ngược lại, trong dạ dày mà có vũ khí Chí Tôn
thì hiệu suất tiêu hóa những vật khác sẽ bị giảm xuống, cái được không bù nổi
cái mất.
"Vậy mới tốt chứ."
Diệp Trần thu hồi Chí Tôn áo giáp cùng Chí Tôn đại đao.
Hoang tộc Chí Tôn có Cảnh giới Lĩnh Vực quá thấp, Diệp Trần toàn lực phóng xuất
ra Kiếm Vực đã lập tức bao phủ cả 30 tên Chí Tôn của Kim Sa bộ lạc, làm cho bọn
chúng vô cùng khủng hoảng, nhao nhao thúc dục lĩnh vực chống lại Kiếm Vực.
Nhưng đáng tiếc, lĩnh vực của bọn hắn đối mặt với Kiếm Vực, thật giống như đối
mặt với biển lớn mênh mông, có thể bảo vệ mình thì đã coi là không tệ rồi, làm
sao có thể chống lại nổi chứ.
Thiên kiếm vẫn không được rút ra, Diệp Trần một hơi đấm ra 30 quyền, sau 30 quyền
này, 30 tên Kim Sa bộ lạc Chí Tôn ở trong Kiếm Vực lập tức nằm la liệt uể oải trên
mặt đất. Bọn hắn đã mất đi sức chiến đấu, kết quả này là Diệp Trần đã hạ thủ
lưu tình, nếu không thì quyền kình cũng đủ để đánh chết bọn hắn rồi.
Nuốt xong tên Kim Hầu, Liệt Thiên không tiếp tục nuốt sống những tên Chí Tôn Kim
Sa bộ lạc khác, chỉ là đánh trọng thương bọn hắn rồi để cho nằm trên mặt đất.
Một người một khuyển, tung hoành vô địch.
" Tam trưởng lão các ngươi đã chết, mau mau vứt bỏ vũ khí đầu hàng, nếu
không giết không tha."
Diệp Trần cao giọng quát, nương theo chính là tiếng rống bá khí của Liệt Thiên.
Nghe vậy, tất cả Kim Sa bộ lạc Chí Tôn đều ném vũ khí đi, không phải bọn hắn
nhát gan sợ chết, mà thật sự là kém quá xa rồi, đối phương một người một khuyển
tựu đã giải quyết hơn phân nửa quân số bọn hắn, nếu tiếp tục ngoan cố chống lại
thì đó là tự tìm đường chết rồi.
"Lão thôn trưởng, thu nạp bọn hắn chứ?."
Vĩnh Hằng bộ lạc, Diệp Trần phụ trách chiến đấu, lão thôn trưởng phụ trách hợp
nhất, hai người phân công rõ ràng.
"Tốt rồi."
Lão thôn trưởng Phong Bách Hùng vui mừng quá đỗi, chiến lực của Diệp Trần quá
cường đại, Vĩnh Hằng bộ lạc nhất định sẽ có ngày huy hoàng, thành tựu tại Hoang
Thần Đại Lục sẽ vô cùng rực rỡ.
Việc hợp nhất thập phần thuận lợi, sau khi lập lời thề, toàn bộ độ quân Kim Sa
bộ lạc mà Kim Hầu mang đến đều đã trở thành thành viên của Vĩnh Hằng bộ lạc,
Vĩnh Hằng bộ lạc trở nên cường đại lên chưa từng có, Số lượng Chí Tôn đã nhiều
đến bảy mươi người.
Sự tình vẫn chưa kết thúc, hai bộ lạc lớn đã khai chiến, tất nhiên phải mau
chóng chinh phục Kim Sa bộ lạc.
Dùng Diệp Trần cùng lão thôn trưởng dẫn đầu một đám người hạo hạo đãng đãng xuất
phát về hướng Kim Sa bộ lạc, những thành viên trước đó của Kim Sa bộ lạc trong
lòng đắng chát đi theo ở phía sau, đồng thời tận đáy lòng cũng rất cảm thán,
chỉ cần có Diệp Trần cùng Tinh Không Hùng Khuyển Chi Vương trấn thủ thì việc Vĩnh
Hằng bộ lạc trở thành bộ lạc Ngũ cấp là không khó, Kim Sa bộ lạc sớm muộn cũng
phải quy thuận mà thôi.
Một ngày thời gian trôi qua, mọi người đã đi tới vùng phụ cận của Kim Sa bộ lạc.
Kim Sa bộ lạc, gã trung niên tóc vàng dẫn theo một đám Chí Tôn đi ra, khi thấy toàn
bộ nhân mã do Kim Hầu dẫn đầu đi ra ngoài đứng tại đằng sau bọn người Diệp Trần,
đôi mắt của hắn không khỏi nhíu lại, cao giọng hỏi: "Kim Hầu đang ở nơi
nào, Kim Hồn, đến cùng là đã xảy ra chuyện gì, nhanh mau nói cho ta biết."
Kim Hồn trước đó chính là thủ lĩnh của năm đội thợ săn của Kim Sa bộ lạc, hắn
cười khổ mà nói, "Đầu lĩnh, chúng ta đã quy thuận Vĩnh Hằng bộ lạc rồi, về
phần kim Hầu trưởng lão đã chết trong chiến trận rồi."
Một Chí Tôn khác của Kim Sa bộ lạc trước đó, nói: "Đầu lĩnh, Diệp Trần
Tôn Giả thực lực không phải là người mà Kim Sa bộ lạc có thể ngăn cản, hay nhất
là chúng ta mau mau đầu hàng đi!" Người nhà của hắn đều ở tại Kim Sa bộ lạc,
nhưng bản thân mình đã quy thuận Vĩnh Hằng bộ lạc, tất nhiên cũng hi vọng Kim
Sa bộ lạc quy thuận.
"Chó má, muốn chinh phục Kim Sa bộ lạc ta thì trước tiên phải thắng được ta
đã, ai dám đánh với nào?."
Đầu lĩnh Kim Sa bộ lạc còn muốn phóng khoáng Bá khí hơn so với trong tưởng tượng
của Diệp Trần, hắn vốn muốn cho Liệt Thiên đi ra nghênh tiếp nhưng ý niệm trong
đầu nhanh chóng được bỏ qua, như vậy quá vũ nhục đối phương rồi.
"Để ta đến đánh với ngươi."
Diệp Trần đứng chắp tay.
"Một quyền, chỉ cần ngươi có thể tiếp được của ta một quyền, Kim Sa bộ lạc
từ nay về sau sẽ quy thuận Vĩnh Hằng bộ lạc."
Gã đầu lĩnh Kim Sa bộ lạc bên ngoài thì tỏ ra thô bạo nhưng bên trong lòng thì
không còn cuồng bạo nữa, dưới mắt hắn, số lượng Chí Tôn của Vĩnh Hằng bộ lạc đã
nhiều hơn so với bọn hắn, nếu quần chiến xảy ra thì khẳng định không thắng mà chỉ
có bại, cho nên hắn mới lấy lui làm tiến, quyết định đơn đả độc đấu.
Phảng phất như một tòa Thái Cổ Đại Sơn đang lao đi, đầu lĩnh Kim Sa bộ lạc điên
cuồng hét lên rồi tung một quyền oanh hướng Diệp Trần, một quyền này sáng chói,
quyền kình chưa tới nhưng quyền phong đã đến, sự khủng bố của nó như muốn đem cả
đại địa chấn nát, kịch liệt xoay tròn.
"Đúng rồi, là một sơ đẳng Siêu cấp Chí Tôn!"
Diệp Trần cũng tung ra một quyền.
Hai quyền chạm nhau, Diệp Trần không chút sứt mẻ, nhưng đầu lĩnh Kim Sa bộ lạc miệng
phun đầy máu tươi, bay rớt ra ngoài.