Thời Gian
Tháp trải qua một trăm ngày, ngoại giới chỉ qua một ngày.
Trong nháy mắt, Thời Gian Tháp đã đi qua 2 năm nhưng tại ngoại giới mới chỉ đi
qua không đến tám ngày.
Ngày hôm đó, trên người Diệp Trần tách ra thanh sắc quang mang mãnh liệt và vô
cùng chói mắt, vì vậy cả người Diệp Trần trông như một mặt trời tỏa ra ánh sáng
màu xanh vậy, mà ở bên trong thanh sắc quang mang này như đang chuẩn bị thăng
hoa một cỗ lực lượng cực kỳ đáng sợ không ngừng vận động.
"Sắp đột phá rồi!"
Diệp Trần vung tay lên, một cỗ dòng chảy Nguyên Thạch từ trong Trữ Vật Linh Giới
bay ra, xoay quanh tại trên đỉnh đầu Diệp Trần.
Sau một khắc, năng lượng Nguyên thạch bành trướng theo huyệt Bách Hội trên đỉnh
đầu rót vào trong cơ thể Diệp Trần.
Mười vạn khối!
30 vạn khối!
50 vạn khối!
Một trăm vạn khối!
Trùng kích Sinh Tử Cảnh Lục trọng thiên cảnh giới cần có số lượng Nguyên thạch rất
lớn, một trăm vạn khối Nguyên thạch cũng như muối bỏ biển, không đáng là gì.
200 vạn!
300 vạn!
500 vạn!
Bảy trăm vạn!
Lúc số lượng Nguyên thạch tiêu hao đạt tới tám trăm vạn, Diệp Trần rốt cục đã
tiến vào trạng thái đột phá, “ôngggg”, một đóa Thanh Liên cực lớn thành hình tại
trên đỉnh đầu Diệp Trần và chậm rãi xoay tròn, chỉ có Diệp Trần mới biết rõ vì sao
trên đỉnh đầu của mình lại xuất hiện một đóa Thanh Liên cực lớn này, đây là bởi
vì Thanh Liên Kiếm Quyết của hắn đang từ cấp bậc Cao giai đã tăng lên tới Thiên
cấp Đỉnh giai rồi.
Công pháp cùng bí pháp không giống với nhau, giai đoạn sau của Thiên cấp Đỉnh
giai bí pháp còn có Thiên Vương Cấp bí pháp, Đế cấp bí pháp thậm chí Hoàng Cấp
bí pháp, chủ yếu là bí pháp cùng loại với võ học sẽ có thể tăng lên không
gian rất lớn. Nhưng đối với công pháp, sau khi đã đạt đến Thiên cấp Đỉnh giai thì
trên cơ bản xem như đã đến đỉnh điểm rồi, tiếp tục tiến thêm 1 bước nữa thì chỉ
có thể là Chí Tôn công pháp mà thôi.
Chí Tôn công pháp ẩn chứa huyền bí của vũ trụ, dưới tình huống bình thường, chỉ
có Chí Tôn mới có thể sáng tạo ra mà thôi. Chí Tôn cường đại ở chỗ từng
phương diện đều là mạnh nhất, nếu tổng hợp lại thì quả thực là không gì có thể sánh
kịp, bởi năng lực đã bao quát vũ trụ rồi.
Sau khi Thanh Liên Kiếm Quyết tăng lên tới Thiên cấp Đỉnh giai, Diệp Trần phát
hiện ra Chân Nguyên của mình càng thêm giống Kiếm Nguyên hơn, độ tinh khiết rất
kinh người, đây cũng là nguyên nhân vì sao khi đột phá cảnh giới, trọn vẹn tiêu
hao đến tám trăm vạn Nguyên thạch.
Đương nhiên, Diệp Trần không thiếu Nguyên thạch, tám trăm vạn Nguyên thạch đối với
hắn mà nói, bất quá cũng giống như “trâu mất chín sợi lông” mà thôi.
Thế nhưng đối với người khác mà nói thì lại là cả một vấn đề, rất nhiều độc
hành Vương giả đều dựa vào tuế nguyệt để xây dựng nên, họ phải tích lũy đại lượng
tài phú, nếu không thì bọn họ lấy ở đâu ra nhiều Nguyên thạch như vậy để dùng,
huống chi, sau mỗi lần chiến đấu, hao tổn Chân Nguyên cũng phải dựa vào Nguyên
thạch để khôi phục nhanh hơn. Thật sự nếu không có Nguyên thạch thì chỉ có thể
đi bế quan mà thôi, ví dụ như Diệp Trần, nếu quả thật chân nguyên bị tiêu hao hết
thì phải dùng hơn tám trăm vạn Nguyên thạch mới có thể khôi phục Chân Nguyên,
đây không hề là một con số nhỏ đấy. Nếu không có cái mấy ngàn vạn đến hơn
trăm triệu Nguyên thạch, căn bản bọn hắn sẽ không dám cùng người khác luân phiên
chiến đấu.
Tóm lại, Sinh Tử Cảnh Nhất hay Nhị trọng thiên Vương giả là những đối tượng nghèo
nhất, có một số người trong bọn họ đoán chừng mấy ngàn Nguyên thạch cũng đều
không dám xuất ra, Sinh Tử Cảnh tam hay tứ trọng thiên thì ở tiêu chuẩn bình
thường, đoán chừng có thể nắm giữ mấy vạn đến hơn mười vạn. Còn đối với Sinh
Tử Cảnh ngũ trọng thiên đến lục trọng thiên, tài phú của bọn hắn rất không ổn định,
có thể nắm giữ hơn mười vạn đến trên trăm vạn, thậm chí hơn mấy ngàn vạn hay hơn
trăm triệu cũng có thể, bởi vì để đạt tới cảnh giới này, khẳng định phải bỏ ra
vô số năm, như vậy cũng đủ để bọn hắn từ từ tích lũy ra không ít tài phú.
Đương nhiên, các Sinh Tử Cảnh Lục trọng thiên Vương giả khác lại không giống với
Diệp Trần, bọn hắn trùng kích Sinh Tử Cảnh lục trọng thiên, đoán chừng cũng
tiêu hao không đến một trăm vạn Nguyên thạch, Chân Nguyên của Diệp Trần so với
bọn hắn hùng hậu và thuần túy hơn rất nhiều, Thiên cấp Đỉnh giai công pháp cũng
không phải là thứ ăn chay đâu, nói ngắn ngọn lại thì không thể so sánh người
này với người kia được. Tại mười mấy năm trước, tài phú của Diệp Trần cũng chỉ
được chừng hơn mười vạn, phải bán cả Vương cấp chiến hạm cùng Cực phẩm bảo kiếm
để tìm kiếm lợi nhuận, còn hiện tại thì vài tỷ nguyên thạch hắn cũng có thể tùy
tiện tiêu sài mà không phải quá đau lòng.
Đứng người lên, Diệp Trần đi ra khỏi Thời Gian Tháp.
...
Thừa lúc Thần Chi Thuyền ly khai Thần Chi Nhạc Viên, Diệp Trần cũng không trực
tiếp đi đến Huyền Trọng Tinh, nếu như Mộ Dung Khuynh Thành đã tấn phong thành
công rồi, nhất định sẽ trở về Hỏa Hoa Thành, còn nếu như chưa tấn phong thành
công thì hiện tại có đến cũng vô dụng, chi bằng chạy về Hỏa Hoa Thành sớm một chút
cho thỏa đáng, miễn cho xảy ra việc Long tộc sứ giả đến mà hắn lại không có mặt
ở đó.
Trở lại Hỏa Hoa Thành, quả nhiên, Mộ Dung Khuynh Thành cũng chưa trở lại, đoán
chừng vẫn còn đang bế quan.
"Sư phụ."
Lãnh Tinh Hàn vừa muốn đi ra ngoài thì đụng phải Diệp Trần.
"A, con đi ra ngoài làm gì?"
Diệp Trần hỏi.
"Đệ tử đi gia nhập một đội ngũ, chuẩn bị đi xông vào Toàn Phong Bí Cảnh,
hôm nay sẽ là ngày xuất phát."
"Toàn Phong Bí Cảnh sao?"
Diệp Trần đã nghe nói qua Toàn Phong Bí Cảnh, nơi đây là một Tinh Không Bí Cảnh
không tính là quá nguy hiểm, bất quá đối với Sinh Tử Cảnh tam trọng thiên hoặc
là Vương giả tam trọng thiên trở xuống mà nói, vẫn là tương đối nguy hiểm,
đương nhiên, hắn cũng không ngăn cản Lãnh Tinh Hàn, thiên tài phải trải qua rèn
luyện thì mới có thể toả ra ánh sáng hào quang. Hắn đối với tứ đại đệ tử của
mình xem như tương đối nghiêm khắc, chỉ cấp cho mỗi người bọn hắn mười vạn
Nguyên thạch, khi dùng hết rồi thì phải tự mình đi kiếm thêm mà dùng, chờ đến
lúc đột phá đến tam trọng thiên thì sẽ lần nữa cho bọn hắn một số Nguyên thạch.
"Cẩn thận một chút, nhân tâm khó dò đấy."
Diệp Trần gật đầu nói.
"Lời sư phụ dạy bảo, đệ tử đã minh bạch." Lãnh Tinh Hàn cũng không phải
chim non, tuy không thể thân kinh bách chiến như Diệp Trần, nhưng cũng rất nổi
tiếng, sẽ không dễ dàng bị mắc lừa mà lâm vào nguy cơ.
Trên thảo nguyên, Từ Tĩnh đang diễn luyện Tam giai Thánh Long quyền.
So với hơn một tuần lễ trước, Tam giai Thánh Long quyền của Từ Tĩnh càng thêm
thuần thục, Quyền Ý vô cùng kinh người.
"Chàng trở lại rồi sao?" Từ Tĩnh ngừng lại.
"Người của Long tộc vẫn chưa tới sao?"
Từ Tĩnh lắc đầu.
"Không vội, có lẽ sẽ nhanh thôi!"
Long tộc không có khả năng sẽ buông tha cho Từ Tĩnh, một đầu Hoàng Kim Cự Long
có trọng yếu bao nhiêu là hết sức rõ ràng, đủ để trở thành trụ cột của Long tộc,
thậm chí là trụ cột của cả một quốc gia đấy.
Một đoạn thời gian kế tiếp, Diệp Trần một mực tọa vị ở phủ thành chủ, hiểu rõ
thêm thoáng một chút về tình hình Diệp gia cùng Lạc Trần Kiếm Tông.
Đối với Diệp Huyền cùng Diệp Tiểu Tiểu, Diệp Trần có cảm tình hết sức phức tạp,
bọn hắn coi như là thiên tài không lớn cũng không nhỏ, chỉ cần trải qua tôi luyện
thì ngày sau khẳng định sẽ có một ít thành tựu, nhưng Diệp Trần cũng sợ bọn họ
tại trong lúc lịch lãm rèn luyện mà vẫn lạc, thân tử đạo tiêu, đây là rất có thể
sẽ xảy ra, bởi không phải thiên tài nào cũng đều có thể đi đến cuối cùng, chín
thành các thiên tài đều chết ở trên con đường tiến thân của mình.
Cho nên Diệp Trần cũng không biết nên để cho Diệp Huyền, Diệp Tiểu Tiểu quyết
chí tự cường, hay vẫn là an ổn sống qua ngày như hiện tại, đương nhiên, bằng
vào tiềm lực của đệ đệ và muội muội, đột phá đến Sinh Tử Cảnh là không có vấn đề
gì, chỉ là sớm muộn mà thôi.
Về phần Lạc Trần Kiếm Tông, chỉ có Trương Hạo Nhiên là rất dốc sức liều mạng,
thường xuyên không ở trong phủ thành chủ mà đi ra bên ngoài lưu lạc, hiện tại hắn
cũng không có ở phủ, mỗi người đều có chí riêng, Diệp Trần cũng biết rõ Trương
Hạo Nhiên không phải thích cuộc sống bình thường, mỗi người bọn hắn đều muốn hướng
tới một tương lai huy hoàng cả.
Ngược lại, La Hàn Sơn cùng Chu Mai thì cảm thấy cuộc sống hiện tại rất tốt, bọn
hắn cũng không hy vọng xa vời về nhân sinh của mình có nhiều đặc sắc, chỉ cần đột
phá đến Sinh Tử Cảnh để có mười vạn năm tuổi thọ, sau đó nhìn hậu nhân của chính
mình chậm rãi phát triển thì tốt rồi, mà ở Lạc Trần Kiếm Tông, bọn hắn càng
không cần lo lắng về vấn đề sinh tồn của chính mình nữa.
Nhoáng cái lại thêm một tuần lễ đi qua, phủ thành chủ vẫn rất tĩnh lặng.
Trên truyền tống trận ở một ngôi sao cách Diễm Hỏa Tinh không xa, hai đạo nhân ảnh
xuất hiện.
Một người là Trần Thanh Hải, một người là lão giả có mái tóc trắng xoá, mặt mũi
lão trông rất hiền lành, mang trên mặt nét mỉm cười rất thản nhiên, cũng có loại
cảm giác đã trải qua tang thương, lão mặc dù đang cười nhưng lại thấy như có cả
một hương vị nhân gian vậy.
"Tiểu gia hỏa, chúng ta sẽ gặp lại nhanh thôi, không biết ngươi đã phát
triển đến mức nào rồi?"