Trước
khi Triệu Dương tấn nhập Sinh Tử Cảnh thất trọng thiên, người ta gọi hắn là
Liệt Dương Vương, tinh thông Dương Chi Áo Nghĩa, Hỏa Chi Áo Nghĩa cùng với Thổ
Chi Áo Nghĩa, căn cứ vào ba môn áo nghĩa này, hắn đã sáng tạo ra tới hai môn Nhị
chuyển cực hạn võ học là “Liệt Dương Thủ” cùng “Dung Nham Bạo Liệt Quyền”, mặc
dù không cách nào so sánh với những kỳ tài ngút trời kia, nhưng cũng có chút
không tầm thường.
Mà hắn sở dĩ thập phần có lòng tin như vậy, không chỉ là vì có ưu thế ở cảnh
giới, mà còn ở một môn tam chuyển võ học "Thông Thiên Bá Dương Quyền" hắn đã sáng
tạo ra.
Ban đầu, chính nhờ Thông Thiên Bá Dương Quyền mà hắn đã đánh bại một vị Phong
Đế Vương Giả.
"Đón của ta một chiêu Liệt Dương Thủ trước đi."
Tay phải Triệu Dương tản ra ánh sáng nhiệt lượng vô cùng to lớn, tựa như ngưng
tụ thành từ ngàn vạn tia sáng vậy, hắn hít sâu một hơi, một chưởng cách không đánh
về phía Diệp Trần, theo một chưởng này đánh ra, không ai còn có thể nhìn rõ
được mọi vật trong nghị sự đại sảnh, phảng phất đây không phải là chưởng thủ của
con người nữa, mà là Thái Dương thật sự đang oanh kích về hướng Diệp Trần, có
thể nói là cuồng bá khôn cùng.
Vô Ngã cảnh giới bình thường có ba cái giai đoạn, còn Vô Ngã cảnh giới của Phong
Đế Vương Giả thì đã vượt qua gia đoạn thứ ba, có thể cô đọng ra được Đế Hoàng
Ấn Ký, nghiêm khắc mà nói, Phong Đế Vương Giả đã có thể đem Vô Ngã cảnh giới
biến thành bản năng của mình, không ra tay thì thôi, một khi xuất chiêu tức là đã
ở trạng thái cực hạn, phối hợp thêm Chân Nguyên cấp bậc Sinh Tử Cảnh thất trọng
thiên, chiến lực phát ra kinh khủng đến mức tận cùng.
Không dám quá mức khinh thường, Diệp Trần trong nháy mắt đã tiến vào Vô Ngã
cảnh giới, ngay lập tức chém ra một kiếm ngăn chặn.
Phốc!
Chưởng kình nóng bỏng lập tức tan rả, ánh sáng bay múa tứ phía.
"Đến phiên ta, ngăn trở được một kiếm này, Hỏa Hoa Thành sẽ là của
ngươi."
Hai tay nắm lấy Long Tuyền Kiếm giơ lên cao, Diệp Trần ngưng mắt nhìn Triệu
Dương.
"Đến đây đi!"
Triệu Dương trong mắt lóe ra tự tin mãnh liệt, cánh tay phải của hắn hung mãnh
thiêu đốt, tựa như một khối than hồng vậy, từng giọt dung nham nóng bỏng rơi
xuống, khúc khích rung động.
Thông Thiên Bá Dương Quyền hoàn toàn bất đồng so với võ học cùng loại, đặc thù của
môn võ học này chính là ở chỗ, một khi tụ thế, cả cánh tay sẽ được năng lượng
hóa, có thể bành trướng, cũng có thể thu nhỏ lại. Kể từ đó, lực công kích có thể
càng thêm tập trung, sẽ không sinh ra quá nhiều lãng phí.
Triệu Dương vừa dứt lời, Diệp Trần đã công kích tới.
Nếu như nói, Liệt Dương Thủ của Triệu Dương là Thái Dương, như vậy kiếm chiêu
"Nhật Tinh Hóa Cực" của Diệp Trần có thể nói một khỏa Bạch Ải Tinh, lực lượng càng
thêm nội liễm, nhưng mức độ kinh khủng lại cao hơn gấp trăm lần, tỏa ra ánh kiếm
khí vô cùng sáng lạng. Cơ hồ vừa lóe lên đã đến phụ cận Triệu Dương.
"Phá cho ta!"
Cánh tay phải Triệu Dương bành trướng, trông thật giống như một cánh tay của Thiên
Thần vậy, oanh kích về phía tia sáng kiếm khí.
Oanh!
Cả phủ thành Chủ kịch liệt run rẩy, một kích toàn lực của hai nhân vật có cấp
độ Chiến Đế đủ để hủy diệt một khỏa tinh cầu bình thường có đường kính mười
vạn dặm. Mặc dù đang ở trên Sinh mệnh trên tinh cầu, lực phá hoại đã bị giảm
xuống trăm ngàn lần rồi, thế nhưng vẫn không thể coi thường. Dưới tình huống
bình thường mà vẫn có thể làm cho Phương Viên mấy trăm dặm lâm vào cảnh tượng như
ngày tận thế vậy.
Dĩ nhiên, phủ thành chủ chính là trung tâm của chủ thành Hỏa Hoa Thành, nó được
bao trùm bởi trận pháp cùng cấm chế nhiều không kể xiết, sau khi phá hư một vài
trận pháp, phần lớn lực lượng còn lại cũng sẽ bị hấp thu và chuyển thành năng
lượng để vận chuyển trận pháp, còn kình lực dư thừa lại mà trận pháp không cách
nào hấp thu hết, sẽ theo đại môn nghị sự đại sảnh điên cuồng phát tiết ra
ngoài, phun ra một cột sáng chói mắt.
"Không xong rồi!?"
Thần sắc Triệu Dương trong nháy mắt chợt biến đổi, một kiếm này của Diệp Trần
quả thực là chí cương chí dương, đã đạt đến mức độ vô kiên bất tồi, có thể nói đây
mới chính là cực hạn. Thông Thiên Bá Dương Quyền của hắn mặc dù cũng rất bá
đạo, nhưng so với một kiếm này thì không thể nghi ngờ là gặp phải “sư tôn”, căn
bản không thể nào ngăn cản nổi.
Ầm ầm!
Ánh
lửa hình quạt phun trào ra, sau một khắc, Triệu Dương miệng phun đầy máu tươi
và bị quang kình tống bay tuốt lên không trung, ở trên người của hắn giờ đây đã
xuất hiện ra vài tia sáng sáo trang, rất hiển nhiên, Triệu Dương cũng có một bộ
cấp thấp Thiên Vương cấp sáo trang.
Đồng dạng là cấp thấp Thiên Vương cấp sáo trang, nhưng Triệu Dương lại có phòng
ngự cao gấp mười lần Diệp Trần, dù sao tu vi cảnh giới giữa hai người có chênh
lệch đến hai trọng thiên, chỉ có điều Chân Nguyên của Diệp Trần có xu hướng chuyển
thành dạng Kiếm Nguyên, so với Chân Nguyên của Sinh Tử Cảnh ngũ trọng thiên bình
thường thì tinh thuần hơn rất nhiều.
Ngược lại, nếu như Triệu Dương không có cấp thấp Thiên Vương cấp sáo trang thì
dưới một kiếm này, hắn đã gặp phải “lành ít dữ nhiều” rồi. Đối với lực sát
thương của Nhật Tinh Hóa Cực, nếu không tự mình kinh qua thì rất khó tưởng
tượng được nó kinh khủng đến mức nào.
Sau khi bị đánh bay lên cao đến mấy chục thước, Triệu Dương mới đứng vững thân
thể lại được, sắc mặt của hắn đã trở nên xanh mét, đôi mắt thì ngó chừng về
Diệp Trần ở phía dưới, sau đó hừ lạnh một tiếng rồi lập tức xoay người nhanh
chóng rời đi.
"Tu vi của ta vẫn còn quá thấp rồi."
Diệp Trần ngộ ra đã có chút đánh giá thấp Triệu Dương, tam chuyển võ học "Thông
Thiên Bá Dương Quyền" của đối phương có lực sát thương rất cao, so với tam
chuyển cực hạn kiếm pháp "Nhật Tinh Hóa Cực" của hắn thì yếu hơn mấy trăm lần,
nhưng tại lúc giao thủ, Diệp Trần cảm thấy mình chỉ mạnh hơn đối phương một
chút mà thôi, còn hạn chế rất nhiều, nói cách khác, tu vi của đối phương đã
tăng phúc cho chiến lực rất nhiều, so với tăng phúc từ tu vi mà Diệp Trần nhận
được thì mạnh hơn gấp trăm lần rồi.
Tuy nói võ học càng được tu luyện đến đỉnh cao thì lực sát thương phát ra càng
kinh khủng, mỗi một tia tiến bộ cũng có thể làm cho lực sát thương gia tăng gấp
10 lần, tính ra giữa tam chuyển võ học bình thường và tam chuyển cực hạn võ học
sẽ có chênh lệch gấp trăm lần. Đạt đến Tứ chuyển võ học thì chỉ sợ sẽ cao gấp
nghìn lần, nhưng tương ứng với việc đó chính là: võ học cảnh giới càng cao thì
tốc độ tiến bộ sẽ càng chậm, tam chuyển cực hạn kiếm pháp là cực hạn của Diệp
Trần rồi, sợ rằng trong một đoạn thời gian rất dài kế tiếp, kiếm pháp của hắn cũng
sẽ không có được tăng trưởng quá lớn nữa, chỉ có thể phát triển ở các phương
diện khác mà thôi.
Chênh lệch đến hai trọng thiên cảnh giới, thực sự đây là chênh lệch quá xa rồi.
Dĩ nhiên, Chân Nguyên của Sinh Tử Cảnh thất trọng thiên cũng không mạnh gấp
trăm lần so với Sinh Tử Cảnh ngũ trọng thiên, mà nguyên nhân chủ yếu chính là do
Đế Hoàng Ấn Ký. Cho nên, kế tiếp Diệp Trần hoặc là phải tăng tu vi lên, hoặc là
tăng Vô Ngã cảnh giới lên, cách thứ nhất thì phải cần phải có một thờì gian rất
dài mới làm được, còn cách thứ hai thì có thể hy vọng tiếp tục tiến bộ được.
"Ta cũng nên trở về Thần Chi Nhạc Viên rồi."
Diệp Trần nổi lên ý định rời đi.
Mân Côi Vương làm phó thành chủ cũng hết sức xứng đáng, trong một tuần lễ ngắn
ngủi mà nàng đã có thể bổ túc đầy đủ các vị trí quan quân thiếu hụt của Hỏa Hoa
Quân cùng Thành vệ quân, tuy nói trong đó có không ít người là của Mân Côi gia
tộc, nhưng điều này vẫn không khiến cho Diệp Trần ghét, dùng người mà mình tin
tưởng để củng cố địa vị là điều hết sức trọng yếu, dưới mắt Diệp Trần thì nàng
là người thân tín, nên có bồi dưỡng cho gia tộc của nàng cũng không phải là một
chuyện xấu.
Trở lại Thần Chi Nhạc Viên, Diệp Trần lập tức tiến vào thời gian tháp.
Ba tư thế đầu tiên của Tiềm Long Quyết theo thứ tự là Kim Kê Vấn Đạo, Bát Khai
Vân Vụ cùng với Mạch Nhiên Hồi Thủ.
Thế thứ tư có tên gọi là Thiên Địa Giao Thái.
Cái tư thế này có liên quan cùng Âm Dương trong cơ thể, Âm Dương tương hợp sẽ
tỏa ra Thái Cực.
Tại thời gian tháp một ngày sẽ bằng một trăm ngày nơi ngoại giới, Diệp Trần sau
khi học xong Thiên Địa Giao Thái, hắn cảm giác trong cơ thể có chút tiềm năng
bí ẩn gì đó, nó giống như một cơn thủy triều bắt đầu dâng lên vậy, hết sức kỳ
diệu.
Tư thế thứ năm của Tiềm Long Quyết chính là Niêm Hoa Nhất Thuấn.
Tư thế này hết sức khó luyện, động và tĩnh cùng hợp nhất, thậm chí còn liên
quan đến đạo lý của vũ trụ, nhưng ở phương diện kích thích tiềm năng thì lại
càng cao thâm hơn, chỉ trong nháy mắt, Diệp Trần có cảm giác như toàn bộ thế
giới này bị thu nhỏ chỉ còn lại cỡ nắm tay, mọi thứ khác đều tan biến hết.
Về phần tư thế thứ sáu, đây là một cửa ải, phải học được tư thế này thì xem như
Diệp Trần mới tiến vào Tiềm Long Quyết điện phủ, từ đó sẽ có thể khơi dậy chỗ
huyền bí của Tiềm Long Quyết.
Tiềm Long Xuất Uyên! Đây là tên gọi của tư thế thứ sáu.
Bùm bùm!
Trên người Diệp Trần không ngừng truyền ra những tiếng nổ nhỏ, thanh âm từ lòng
bàn chân chạy dài đến đỉnh đầu rồi vòng đi vòng lại. Diệp Trần vẫn yên lặng bất
động mà hai mắt nhắm lại, bất quá cảm giác của hắn lúc này giống như bản thân
mình đang bay vút lên cao, đúng hơn là như đang từ trong lòng đất tối tâm, chợt
bay vút ra ngoài, bất kì thứ gì cũng không cách nào ngăn cản nổi, tương ứng với
cảm giác đó chính là tiềm năng bản thân không ngừng dâng lên và thăng hoa mạnh
mẽ.