Tuy thập phần không cam lòng, nhưng Hổ Ma Vương cùng hắc ám thống lĩnh đều
riêng phần mình dừng tay, riêng Thanh Ảnh Vương thì đơn phương lực mỏng nên tất
nhiên cũng không phải không biết tiến lui.
"Ma Quyền Đế, việc tìm kiếm thần tích là điều trọng yếu, lần này không nên
cùng bọn chúng so đo." Ma nữ khẽ nói với Ma Quyền Đế.
Ma Quyền Đế gật gật đầu, hắn vốn dĩ không có ý định tiếp tục làm liều, nếu
không cũng sẽ không khiến tất cả mọi người dừng tay, đương nhiên, cái này không
có nghĩa là hắn sợ đối phương, thật muốn liều đến cùng thì chẳng biết hươu chết
sẽ về tay ai.
"Chúng ta đi."
Ma Quyền Đế u lãnh nhìn chăm chú một cái vào Tuyết Không Đế cùng Diệp Trần rồi
quay người ly khai, những người còn lại cũng đuổi đi theo.
"Ma Quyền Đế, không tiễn."
Tuyết Không Đế cười nói.
"Hừ, tạm biệt, lần sau các ngươi sẽ không có vận khí tốt như vậy đâu."
Ma Quyền Đế thanh âm xa xa truyền đến, từng bước dần dần đi ra.
"Coi như bọn hắn biết điều đấy."
Bá Đao Vương nhìn thoáng qua áo giáp cùng vũ khí của Phi Đao Vương còn lưu lại
mà âm thầm đáng tiếc, Phi Đao Vương quá vọng động rồi, nếu không phải hắn chủ
động công kích Ma Quyền Đế thì cũng sẽ không chết như vậy.
"Thật sự nếu muốn đánh đến cùng thì chỉ sợ lưỡng bại câu thương, đồng quy
vu tận mà thôi, không đáng." Tuyết Không Đế thở ra một hơi, nói ra.
Diệp Trần gật gật đầu, Ma Quyền Đế trúng của hắn một chiêu linh hồn kiếm khí,
nhiều nhất cũng chỉ làm linh hồn của gã trọng thương, đối phương thân là Ma tộc
tướng quân nên khẳng định là có rất nhiều thủ đoạn chưa thi triển ra, còn cái gã
Hắc Ám Thần nữ kia lại càng không phải loại lương thiện, uy lực mũi tên linh
hồn của ả chỉ hơi kém một chút so với linh hồn kiếm khí của hắn, bởi vậy có thể
thấy được chút ít thực lực của ả rồi.
"Tìm kiếm thần tích là điều trọng yếu hiện giờ, mọi người cẩn thận một
chút."
Tuyết Không Đế nhìn thoáng qua tấm bia đá rồi lắc đầu, nhìn lại tấm bia đá lần
nữa đã không cách nào đắm chìm vào trong trạng thái ngộ đạo kỳ diệu trước đó
nữa, xem ra, tấm bia đá này tại trong thời gian ngắn chỉ có thể để cho bọn họ
ngộ đạo một lần mà thôi. Muốn ngộ đạo lần nữa thì không được, nghĩ đến cũng
đúng, bọn hắn sở dĩ có thể ngộ đạo như vậy, ngoại trừ sự thần kỳ của tấm bia
đá, còn có quan hệ với những tích lũy của bọn hắn, nếu trong đầu không có suy
nghĩ thì làm sao mà ngộ ra được thứ gì chứ.
Hai bên Tấm bia đá có 2 cánh cửa, đám người Ma Quyền Đế đã đi vào cửa bên trái,
Diệp Trần và đám người Tuyết Không Đế tức thì tiến vào cửa phía bên phải
"Còn có nhiều cửa như vậy sao?"
Đi hết một cái hành lang lại tiến vào một cái đại sảnh bao la khác trong thạch
thất, hiện ra trước mắt mọi người chính là 108 cánh cửa, trong 108 cánh cửa này,
có năm cánh cửa bị các bức tường khí có màu sắc khác nhau phong bế.
"PHÁ...!"
Tuyết Không Đế đánh một chưởng về phía tường khí, “Ầmmm” một tiếng, bức tường
khí chợt nhộn nhạo như nước, đem chưởng kình của Tuyết Không Đế hóa giải thành
vô tung vô tích.
"Xem ra, năm cánh cửa này đã có người tiến vào rồi, chẳng lẽ là năm người Ma
quyền đế?" Quỷ Trảo Sư Vương phỏng đoán nói.
Bá Đao Vương nói: "Chắc là bọn hắn rồi."
"Không quản xem bọn hắn làm cái khỉ gió gì, chúng ta cũng lựa chọn một
cánh cửa để tiến vào đi!" Tuyết Không Đế lúc này lựa chọn một cánh cửa rồi
tiến vào, mà theo nàng tiến vào cánh cửa này, nó lập tức bị một bức tường khí màu
xanh da trời hiện ra và phong bế.
"Nguyên lai mỗi cánh cửa chỉ cho phép một người tiến vào mà thôi."
Diệp Trần hiểu rõ.
Không chần chờ chút nào, Diệp Trần cũng tiến nhập vào trong một cánh cửa, sau
một khắc, cửa ra vào sau lưng của hắn cũng bị tường khí màu xanh phong bế.
Nơi này là một cái thạch thất rất bình thường, trong thạch thất là một cây cột
thủy tinh cao mười mét. Trên mặt đất phía trước cây cột Thủy tinh có khắc một
hàng chữ “Toàn lực công kích thủy tinh biên độ dao động trụ, biên độ dao động
càng cao thì thu hoạch của ngươi càng lớn. Phải toàn lực ứng phó.”.
"Toàn lực công kích thủy tinh biên độ dao động trụ ư?"
Diệp Trần cảm thấy có chút kỳ quái, hắn không biết cái thủy tinh biên độ dao
động trụ này là vật gì.
Đương nhiên, nếu như yêu cầu hắn toàn lực ứng phó thì hắn tự nhiên sẽ toàn lực
ứng phó, dù sao cửa này chính là thu hoạch kế tiếp của hắn.
Ô...ô...ô...n...g!
Trên đầu hiển hiện ra 3 đóa hoa, Diệp Trần thi triển ra tam hoa tá đạo.
Vô ngã cảnh giới của Diệp Trần chỉ mới ở giai đoạn thứ nhất, biên độ tăng
trưởng chiến lực không sánh bằng tam hoa tá đạo, chờ đến khi đạt tới giai đoạn
thứ hai thì tam hoa tá đạo mới có thể chính thức ra khỏi vũ đài.
Về phần kiếm pháp, Diệp Trần lựa chọn dùng Nhật Tinh Hóa Cực vì trong tam đại
tam chuyển cực hạn kiếm pháp thì Siếp Na huy hoàng có thủ đoạn công kích lợi
hại nhất, Phần thiên chân kiếm thì có bộc phát lực mạnh nhất, còn Nhật tinh hóa
cực đối với việc đánh chính diện thì là hoàn toàn xứng đáng là đệ nhất.
Chân nguyên vận chuyển tới cực hạn, Diệp Trần hít sâu một hơi rồi đột nhiên
vung ra một kiếm, tia sáng kiếm khí chói mắt được kích xạ ra, ở bên trong đạo
kiếm khí có ẩn chứa một tia màu đen, khiến cho hào quang kiếm khí tản ra uy áp làm
cho người ta phải sợ hãi.
Oanh!
Hào quang kiếm khí trùng trùng điệp điệp trảm kích tại bên trên Thủy tinh biên
độ dao động trụ, sau một khắc, phía dưới thủy tinh biên độ dao động trụ xuất
hiện một vòng màu đỏ, vòng màu đỏ này càng lúc càng dâng cao lên, cơ hồ đem
toàn bộ thủy tinh biên độ dao động trụ biến thành màu đỏ.
"Một vạn!"
Trên Thủy tinh biên độ dao động trụ có thang đo, màu đỏ vừa vặn đạt đến mức độ
một vạn.
Cùng một thời gian, đám người Tuyết Không Đế cũng đang công kích Thủy tinh biên
độ dao động trụ.
Tuyết Không Đế là một nghìn.
Bá Đao Vương một trăm.
Quỷ Trảo Sư Vương bảy trăm.
...
Mà năm người Ma Quyền Đế cùng với Hắc Ám Thần nữ đã tiến vào năm cái thạch
thất, trong đó Hắc Ám Thần nữ là đạt mức độ cao nhất, 2400, Ma Quyền Đế cùng
Tuyết Không Đế thì không sai biệt lắm, là 1000.
Nếu Diệp Trần biết rõ mức độ mỗi người bọn hắn, nhất định sẽ nghi hoặc khó
hiểu.
Tuyết Không Đế cùng Ma Quyền Đế đều có chiến lực cao hơn so với hắn, không nói
cao gấp mấy chục, nhưng gấp 10 lần thì khẳng định có, nhưng thành tích của cả Tuyết
Không Đế lẫn Ma Quyền Đế cộng lại vậy mà cũng không thể cao hơn, chỉ tương
đương 1% so với hắn mà thôi, Hắc Ám Thần nữ thì hơi cao hơn một điểm, nhưng
cũng chỉ có 2400 mà thôi.
Ầm ầm!
Đúng lúc này, cả thạch thất bỗng nhiên rung lên, ngay sau đó bay lên trên, hệt như
một cái “thang máy” vậy.
Ước chừng sau mười lần hô hấp thì thạch thất ngừng lại.
Crackkkk!
Vốn đang kín như bưng và không có bất kỳ sơ hở nào, vách tường thạch thất bỗng
nhiên tách ra, hiện ra tại trong tầm mắt chính là một cái thạch thất càng lớn
hơn, chợt một cổ thiên địa nguyên khí kinh người đập vào mặt Diệp Trần.
"Thiên địa nguyên khí thật là nồng đậm."
Thiên địa nguyên khí trên các Tính mạng tinh cầu thập phần sung túc, thế nhưng so
với trong thạch thất này thì chỉ sợ cũng không bằng được 1%.
Đi vào đại thạch thất, ánh mắt Diệp Trần lập tức rơi vào một vật thể được đặt ở
bên trên một cái bệ đá hình tròn.
Cái vật thể hình tròn này có điểm giống với 1 cái dụng cụ nghiên mực, to bằng
lòng bàn tay, có màu Huyền Hoàng, vừa đến gần để nhìn thì Diệp Trần phát hiện bên
trong cái “Nghiên mực” này là một mảnh Hỗn Độn, có điểm gần như hư không vậy,
tại biên giới của cái “Nghiên mực” này có viết ba chữ - Nguyên Thạch Trì.
"Nguyên thạch trì?"
Diệp trần cau mày, thử cầm lấy Nguyên thạch trì.
Nguyên thạch trì này rất nhẹ, dùng từ “nhẹ như không có gì” để hình dung thì một
điểm không khoa trương, nghĩ nghĩ, diệp trần phóng xuất ra linh hồn lực thăm dò
vào bên trong Nguyên thạch trì.
"Trời, biết bao nhiêu là nguyên thạch ah?"
Diệp Trần rốt cuộc cũng biết thứ này vì sao được gọi là nguyên thạch trì rồi, sau
khi dùng linh hồn lực xâm nhập vào quan sát, Diệp Trần lúc này đã trợn mắt há
hốc mồm khi chứng kiến không gian bên trong tựa như được lấp đầy bởi Nguyên
thạch, phạm vi ước chừng có đến vài chục dặm, một dòng sông rộng lớn một mực
kéo dài đến cuối cùng của không gian bên trong, cái dòng sông này không phải
nước, mà là một khối khối nguyên thạch, nói cách khác, vô số nguyên thạch tạo
thành một dòng sông nguyên thạch, mà ở ngọn nguồn của dòng sông nguyên thạch
này là một ngọn núi, trên vách đá của ngọn núi lại được điêu khắc ra một cái
đầu Cự Thú, miệng của nó rất lớn, nhưng bất quá vẫn là mấp máy mà thôi.
"Rầm Ào Ào"!
Diệp Trần dùng linh hồn lực hóa thành một bàn tay cự đại, vớt ra mấy vạn khối
nguyên thạch, nguyên thạch ở bên trong này có thể bắt được và đưa ra thế giới hiện
thực bên ngoài.
"Đích xác là nguyên thạch rồi!"
Cảm thụ được năng lượng tràn đầy bên trong nguyên thạch, Diệp trần xác nhận
không thể nghi ngờ.