Cực Âm Chi Địa là một vùng đất rộng lớn tọa lạc tại Phiêu Miểu Tuyết Vực và một phần của Vân Lan Vực, nơi đây có một khu vực được trấn giữ bởi Thạch Nhân trận mà năm đó Diệp Trần cùng Mộ Dung Khuynh Thành đã từng vào đến đây khi đi thông qua thế giới dưới lòng đất.
X ^
Am âm!
Thạch Nhân trận do phần đông người đá cấu thành, hôm nay không biết vì lý do gì mà đột nhiên vận động, những người đá này không ngừng di động giống như vật đổi sao dời, cảnh tượng này cũng giống như có hai vị cự nhân vô hình đang dùng những Thạch Nhân này làm quân cờ vậy, các quân cờ di động rất nhanh, chỉ trong vài lần nháy mắt mà Thạch Nhân trận đã có hơn mấy trăm lần biến hóa, cuối cùng Thạch Nhân trận đã hoàn toàn thay đổi, hình dáng bắt đầu cao thấp nhấp nhô, đất đá chằng chịt nhưng lại vô cùng hùng vĩ.
Ngay một sát na Thạch Nhân trận đình chỉ vận chuyển, một cổ chấn động như sóng biển mênh mông cuồn cuộn khuếch tán ra, ngay sau đó, tại phía trên Thạch Nhân trận bắt đầu xuất hiện một cái quang trận trong suốt. Tại mặt ngoài quang trận lúc này có một đoàn người đang đứng quan sát, số lượng không dưới mười vạn, trong đó các vị đầu lĩnh có số lượng đến hơn một trăm người, khí tức trên thân mỗi người đó cũng không tính là quá cường đại nhưng mỗi cái chóp mắt của họ lại tựa hồ như có một tinh vân bị bạo liệt vậy, ẩn chứa đủ loại quỹ tích huyền ảo.
"Chân Linh thế giới đang đứng trước nguy nan diệt vong, các vị, giờ đã đến lúc chúng ta xuất lực ứng chiến" Đứng tại phía trước toàn đạo quân này chính là một lão giã có mái tóc trắng xoá, mặc trên người một bộ trường bào đơn giản, trên tay nắm lấy một cây mộc trượng có khảm nạm một khỏa bảo thạch cực lớn màu xanh da trời.
"Từ xưa đến nay, bất kể lúc nào Chân Linh thế giới gặp phải đại kiếp nạn, Địa Đe nhất
tộc ta chưa từng ngoảnh mặt làm ngơ, lần này cũng không ngoại lệ, vì một Chân Linh thế giới không bị nô dịch, mọi người không cần phải hạ thủ lưu tình, hiện tại tựu cũng là lúc để cho nhân loại trên mặt đất chứng kiến tường tận về sự cường đại của “ý niệm” và “ý niệm công kích chi pháp” của chúng ta thần kỳ đến cỡ nào! Xuất phát!"
Đứng tại bên cạnh lão già tóc bạc, một thức y lão giả hét lên một tiếng hét chói tai.
Vèooo!
Thức y lão giả vừa dứt lời, quang trận dần dần trở nên hư ảo, sau một khắc, quang trận cực lớn kia đã mang theo hơn mười vạn người ẩn vào trong hư không, biến mất vô tung vô ảnh.
"Những Khôi Lỗi chiến hạm này cùng với các chiến hạm hộ tông của Khôi Lỗi Môn vào năm ngàn năm trước, hẳn đã có một cái cấp bậc cao hơn nhưng bất quá, lúc Khôi Lỗi Môn còn tồn tại, họ chỉ nghiên cứu ra được ba tàu chiến hạm nhưng tại đây đã có trên dưới 400 chiếc."
Khồi Lỗi Môn đã sớm bị chôn vùi trong con sông dài lịch sử, bất quá bọn hắn đã có lưu lại một số tác phẩm Khôi Lỗi, mặc dù như thế cũng đủ để cho hậu thế nhận ra sự tồn tại của bọn hắn. Tương truyền rằng, hộ tông chiến hạm Khôi Lỗi Môn có thể cùng chống lại mấy tên Vương giả binh thường, nếu như để cho nó có đủ thời gian súc tích năng lượng thì một pháo bắn ra có thể giết chết một gã đỉnh cấp Vương giả, đương nhiên đây là uy lực trực tiếp, thế nhưng một đỉnh cấp Vương giả sẽ không dại dột mà đứng yên ở nơi đó cho nó giết, đây là theo tính toán về lực sát thương cường đại của Khôi Lỗi chiến hạm.
"Mà thôi, cùng lắm thì ‘cá chết lưới rách’, đã thủ không được Chân Linh thế giới thì Hư Không lão tổ ta nguyện huyết chiến đến giọt máu cuối cùng, ta tin tưởng các tiền bối trên trời, nếu có linh thiêng, họ sẽ không quá trách tội chúng ta."
Hư Không lão tổ thần sắc bình phục lại, trong mắt tràn đầy giác ngộ hẳn phải chết.
“Thời gian dành cho chúng ta quá mức ngắn ngủi rồi, và những thiên tài kia cũng vậy, bọn hắn căn bản còn chưa phát triển đến tình trạng đủ mạnh, trong chiến đấu tuy có thể làm cho bọn hắn càng ngày càng lớn mạnh hơn, không biết chừng còn bồi dưỡng ra được một đế Vương thực sự, thế nhưng thời gian không đợi người rồi.”
Ngục Tổ nhìn thoáng qua Diệp Trần mà thầm than một tiếng, đối phương không hề nghi ngờ là nhân vật tuyệt thế của thời đại này, nếu như thời gian sung túc hơn thì tất nhiên sẽ không thua kém bọn người Nguyên Hoàng trước kia. Và nếu sớm biết dị tộc đại kiếp nạn sẽ đến nhanh như vậy, bọn hắn đã không ngại làm loạn Chân Linh thế giới một hồi, nói không chừng như vậy lại có thể xúc tiến cho những thiên tài này phát triển nhanh hơn.
Phải biết rằng, chỉ một nhân vật cường đại như Nguyên Hoàng cũng đủ để chống đỡ mấy trăm Vương giả, hắn hoàn toàn có thể áp dụng du kích chiến mà giết chết từng đám địch nhân cho đến khi toàn bộ địch nhân tử vong.
"vẫn chưa muộn đâu, chỉ cần trụ được đến khi Địa Đổ nhất tộc đến tương trợ thì chúng ta vẫn còn có hi vọng."
Huyền Hậu vừa nói vừa nhìn về phía chân trời xa xâm.
"Địa Để nhất tộc sao? Đúng vậy ah, vậy mà ta lại quên mất bọn hắn, hy vọng hiện tại Địa Để nhất tộc đã đủ cường đại rồi, bằng không thì cũng là như muối bỏ biển."
Người biết rõ Địa Đe nhất tộc không nhiều lắm, cũng chỉ rải rác có mấy người, Địa Để nhất tộc gần đây thần bí dị thường, bọn hắn cũng không muốn làm cho quá nhiều người biết rõ sự hiện hữu của bọn hắn.
Khôi Lỗi chiến hạm tiến đến với tốc độ rất nhanh, phía đuôi phún ra một ngọn lửa màu xanh da trời tạo cho chúng động lực thập phần cường đại, mà mỗi một chiếc Khôi Lỗi chiến hạm đều có vài chục tên Ma tộc ở lại bên trong, bọn hắn hoặc là điều khiển phương hướng cùng động lực của chiến hạm, hoặc là điều khiển Khôi Lỗi pháo ở hai bên cùng lối vào của chiến hạm, tất cả đều được phân công rất rõ ràng.
"Hiện tại nếu các ngươi đầu hàng thì vẫn còn có cơ hội, Ma tộc chúng ta kỳ thật cũng không muốn trắng trợn giết chóc, thậm chí chúng ta còn nguyện ý cùng các ngươi quản lý Chân Linh thế giới này, nhưng nếu các ngươi vẫn gian ngoan mất linh thì như vậy cũng đừng trách Ma tộc chúng ta không cho các ngươi cơ hội." một gã Lục Tinh Ma Vương trong đó mở miệng nói.
Phi!
Sở Trung Thiên nhổ một bải nước bọt, nói "Lại còn bảo cho chúng ta đầu hàng ? Thật sự là quá nực cười, lại còn muốn cộng đồng quản lý nữa sao? chỉ vì các ngươi cho rằng chúng ta sợ Khôi Lỗi chiến hạm của các ngươi ư! Sư phụ ta đã lừng lẫy hi sinh như vậy, Sở Trung Thiên ta cũng không phải hạng người hèn nhát sợ chết, các ngươi muốn đoạt được Chân Linh thế giới thì phải bước qua được xác ta đã, còn không thì đừng mơ tưởng."
"Chân Linh thế giới chỉ có chết trận Vương giả chứ không có hàng phục Vương giả, ta ngược lại muốn nhìn xem Khôi Lỗi chiến hạm của các ngươi mạnh đến cỡ nào, có thể ngạnh kháng được một búa của ta hay không chứ."
"Muốn chúng ta đầu hàng đó là nằm mơ, muốn chiến liền chiến, đừng ở đó mà nói nhảm như vậy ah."
Hơn ba trăm Vương giả đã chết cũng không để cho những người còn lại cảm thấy khiếp đảm, hiện tại bọn hắn đã giết ma tộc đỏ cả mắt rồi, trong nội tâm cả đám chỉ còn suy nghĩ làm như thế nào để có thể sống sót lâu hơn mà giết chết thêm nhiều địch nhân nữa mà thôi.
"Rượu mời không uống, lại muốn uống rượu phạt! Giết hết bọn chúng cho ta!"
Khủng Cụ Ma Đe càng có khuynh hướng giết sạch đám người kia, giết sạch những người có can đảm phản kháng tại Chân Linh thế giới, chỉ có đem những kẻ phản kháng giết sạch thì bọn hắn mới có thể càng thuận lợi tiếp nhận Chân Linh thế giới.
XIU....XIU... XIU....XIƯ... XÍU...UU!
Chúng Ma Vương cùng Khôi Lỗi chiến hạm tiến lên rất nhanh, tại vị trí họng pháo của Khôi Lỗi chiến hạm là ba đạo hào quang lập loè có màu sắc không đồng nhất, đó là dấu hiệu pháo sắp khai hỏa.
"Đừng để cho các Khôi Lỗi chiến hạm có cơ hội tích súc đủ năng lượng, tất cả cùng xông đi lên."
Hiện tại, mọi người của Chân Linh thế giới đã bị dồn đến vách núi, sau lưng là vực thẩm, còn trước mặt là vô số địch nhân, trước sau gì cũng chết, chi bằng dứt khoát chết một cách oanh oanh liệt liệt trên chiến trận.
Không có bất cứ người nào trốn chạy, cũng không một ai lui về phía sau, tất cả mọi người đồng loạt triển khai thân pháp theo từng cái góc độ lao tới, có kẻ nghênh hướng đánh trực tiếp về Khôi Lỗi chiến hạm, có kẻ nghênh hướng bọn Ma Vương, tất cả mọi người đều tràn ngập mạnh mẽ khí tức oanh liệt thấy chết không sờn, trong ánh mắt hiện lên vẻ điên cuồng nhưng lại tỉnh táo đến đáng sợ.
"Giết!
Khủng Cụ Ma Đế dẫn đầu đám quân ma tộc phóng thẳng tới Hư Không lão tổ, trên tay Khủng Cụ Ma Đố hắn chưa từng có kẻ thù nào sống được, đối phương cũng không ngoại lệ.
Rầm rầm!
Đại chiến lần nữa bắt đầu, vừa lên đến đã tiến ngay vào đến giai đoạn gay cấn nhất, so lúc trước còn thảm thiết hơn đến mấy lần.
Chỉ sau mấy lần hô hấp đã có hơn 100 chiếc Khôi Lỗi chiến hạm tích súc hoàn tất năng lượng, từng đạo cột sáng có màu sắc không đồng nhất kia bắn tới, điệp gia đan
H
vào nhau tạo thành một tử vong chi võng vô cùng khủng bố, bị trúng phải những cột sáng này lập tức có đến năm sáu Vương giả Chân Linh thế giới chết đi, tuyệt đại bộ phận tuy không chết nhưng cũng bị oanh kích bay ra xa, một số bị bạo thể nửa thân người, liền sau đó bị phần đông Ma Vương đơn giản bay đến giết chết.
Cục diện lúc này đã bắt đầu thiên về một bên.
"Bạo liệt cho ta!"
Thở dốc nặng nề, Độc Cô Tuyệt hai tay cầm đao, trùng trùng điệp điệp vung xuống tạo ra đao mang màu trắng lao đi như xé rách trời cao, ba chiếc Khôi Lỗi chiến hạm trúng chiêu liền bị xé thành hai nửa, thêm hai chiếc khác cũng bị đao mang dư ba cho đánh bay ra ngoài xa.
"Cảnh chi hoa, Luân Hồi."
Huyền Hậu ánh mắt lạnh như băng, hai tay nhanh chóng kết ấn, từng tấm gương được hiện ra trong hư không, những tấm gương này có thể thâu tóm lấy bất kỳ thứ năng lượng nào bị nó chiếu sáng vào, sau đó phun trào ra từng đạo ngũ thải quang trụ oanh hướng về các Khôi Lỗi chiến hạm đang lơ lững trên bầu trời, chỉ trong nháy mắt đã có vài chiếc Khôi Lỗi chiến hạm bị bạo liệt, tách ra nhiều đám hỏa tinh cực lớn giữa bầu trời.
Hơn nữa, chỉ cần những tấm gương này còn tồn tại, liền sẽ một mực hấp thu lấy năng lượng pháo kích phát ra từ các chiến hạm mà chuyển hóa thành công kích chiếu ngược về chúng, mỗi một kích đều tương đương với một kích toàn lực của một vị Phong Đế Vương giả, hiệu quả mang lại trong trận chiến quả thật rất huy hoàng.
Một khoảng thời gian ngắn qua đi, đã có chừng hai mươi chiếc Khôi Lỗi chiến hạm bị phá hủy, thế nhưng ở bên này Chân Linh thế giới cũng đã chết hơn mười vị Vương giả, mà kế tiếp sau đó, hầu hết các Vương giả tiến hành công kích Khôi Lỗi chiến hạm, mỗi người họ đều bị ba gã Ma Vương vây quanh, căn bản không có chút thời gian nào để công kích vào Khôi Lỗi chiến hạm.
Trên không Vọng Hải vực lúc này đột nhiên bộc phát ra một luồng chấn động mênh mông, sau đó một cái quang trận cự đại bắt đầu hiện ra.
"Giết!
Sau khi quang trận ha, vô số bóng người từ đó bay xuống tỏa ra tứ phía và gia nhập chiến trường, sự tình này diễn ra quá mức đột ngột mà Ma tộc đại quân không kịp trở tay mà “người ngã, ngựa đổ”, bị giết chết rất nhiều, công kích của những người lạ này rất bất đồng so với người bình thường, một kiểu công kích phiêu hốt dị thường khiến người khác nhìn vào sẽ không thể nào thấy được họ đã làm ra động tác gì mà trên người đám Ma tộc binh sĩ lại rơi vào trạng thái bị công kích, thậm chí còn tạo ra những đợt công kích như Phong Bạo vô cùng đáng sợ, những đợt Phong Bạo này mang theo cả sự tàn sát bừa bãi, đến mức nguyên một đám Ma tộc bị xé thành từng mảnh nhỏ.
"Đến rồi!"
Ánh mắt u Tâm Thánh Nữ chợt sáng ngời, trên mặt nàng tràn đầy sắc thái vui mừng. "Là Địa Để nhất tộc sao?"
Lý Tiêu Vân đồng dạng thập phần kích động, hắn và Diệp Trần cũng đều đã từng tiến vào thế giới dưới lòng đất, u Tâm Thánh Nữ là Thánh Nữ một chi Thánh tộc của thế giới dưới lòng đất, nhân loại của thế giới dưới lòng đất này không chủ tu chân nguyên mà chủ tu ý niệm, ý niệm là thứ vô hình vô chất nhưng lại có lực sát thương cực lớn, hơn nữa khi công kích cũng không hề có bất kỳ dấu hiệu ra tay nào.
"Viện quân đã đến, mọi người mau tiếp tục giết hết đám ma tộc này đi."
Mặc dù mọi người không biết lai lịch của những chiến binh lạ này, nhưng thấy được đối với phương chỉ giết Ma tộc mà không giết bọn hắn thì rất rõ ràng, đây là viện quân thần bí của Chân Linh thế giới. Trong lúc nhất thời, sĩ khí mọi người tăng vọt, ý chí
chiến đấu vụt lên cao vút.
Hơn mười vạn quân nhân loại trong lòng đất lao vào chiến trường đã tạo ra sức ảnh hưởng cực lớn, những người này có thể bằng ý niệm của mình mà tạo ra một tầng phòng ngự có phạm vi bao phủ thập phần to lớn, mọi người ở bên trong đó sẽ được an toàn vô cùng, chỉ cần mấy chục người này liên thủ lại liền có thể duy trì cho tầng phòng ngự đó tồn tại trong thời gian rất lâu, mà người đứng ở bên trong tầng phòng ngự này cũng không chịu bất kỳ hạn chế nào, ngược lại còn có thể phát công kích mãnh liệt về phía bọn Ma tộc ở bên ngoài.
Tràng diện này phát sinh đã khiến Ma tộc đại quân đột nhiên bị thảm giết mà biệt khuất vô cùng.
Tại bên trên quang trận, còn lại hơn một trăm người đang đứng đó, một lão giã có mái tóc bạc đứng đầu nhóm người này bắt đầu vung tay lên, quang trận liền đột phá không gian, lao nhanh về hướng phía chiến trường mà chúng Vương đang đại chiến.
Lam Sơn Mi đã đem hết toàn lực để liều giết ma tộc, nhưng vì số lượng bọn chúng thật sự quá nhiều nên bản thân nàng cũng gặp phải mấy lần bị công kích, nếu không phải nàng phản ứng kịp thời tránh được nguy hiểm thì đã sớm vẫn lạc rồi. Nhưng đến bây giờ, nàng có muốn tránh cũng không thể tránh được, đã có khoảng chừng năm tên Ma Vương liên thủ phát ra một kích hướng về phía nàng.
Ầmmmmmm!
Đúng lúc này, phía trước Lam Sơn Mi đột nhiên xuất hiện một tầng bình chướng vô hình, các công kích khủng bố kia trúng vào đó liền kích khởi ra đại lượng sóng gợn. Sau một khắc, tầng vô hình bình chướng đã bị nghiền nát, nhưng chỉ bấy nhiêu thời gian đó cũng thực sự đủ để cho Lam Sơn Mi tranh thủ mà né tránh.
Ngẩng đầu lên, Lam Sơn Mi thấy được rất nhiều người lạ, những người này trên thân thể họ không có bất kỳ chân nguyên khí tức nào, thế nhưng tất cả bọn họ đều có tốc độ cực nhanh, tựa hồ hành động hoàn toàn bằng ý niệm.