Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 811: Linh căn kiếm phách (Hạ)

Tu La Kiếm Vương hóa thành ảo ảnh tiến vào tiểu kiếm đỏ sậm.

Sở Mộ cất linh căn kiếm phách vào không gian oản luân, lập tức thi triển thân pháp nhanh chóng ra ngoài hiệp cốc, hắn không muốn ở đây lâu thêm một giây nào.

Vèo!

Sở Mộ lao ra hiệp cốc. Đám Kiếm Giả ở bên ngoài xoe tròn mắt, rùng mình ngơ ngác nhìn Sở Mộ như muốn xuyên thấu hắn.

Sở Mộ đi ngang qua Tiêu Thiên Phong, truyền âm:

- Sư huynh, đi!

Sở Mộ giương đôi cánh kiếm khí nhanh chóng rời đi.

Tiêu Thiên Phong sửng sốt sau đó đứng dậy, giương cánh kiếm khí nhanh chóng bay đi.

Đám Kiếm Giả ngây người nhìn Sở Mộ, Tiêu Thiên Phong đi xa, làm ý định tới gần hắn bị tan thành bọt nước.

***

Tiêu Thiên Phong không kiềm được lòng tò mò truyền âm hỏi:

- Sư đệ, có chuyện gì vậy?

Vì Sở Mộ có thể vào Thiên Kiếm hiệp, đây là chuyện cực kỳ khó tin. Sau khi vào trong, Sở Mộ vừa ra ngoài liền rời đi Thiên Kiếm hiệp khiến Tiêu Thiên Phong rất khó hiểu.

Sở Mộ nói:

- Sau này sư huynh sẽ biết.

Tiêu Thiên Phong không hỏi nữa.

Sở Mộ hỏi:

- Sư huynh lĩnh ngộ kiếm ý sao rồi?

- Hai thành rưỡi, đây là cực hạn hiện tại của ta.

Tiêu Thiên Phong trả lời:

- Bây giờ ta đã đến cực hạn có thể đột phá.

Sở Mộ nói:

- Ta cũng vậy, sau khi rời đi hãy tìm một chỗ đột phá.

Tiêu Thiên Phong do dự một chút rồi nói:

- Sư đệ, ta có một nơi thích hợp đột phá nhưng chỉ có ta vào được.

Sở Mộ cười nói:

- Sư huynh yên tâm, ta cũng có nơi thích hợp đột phá.

- Vậy thì tốt.

Tiêu Thiên Phong thở phào:

- Thế thì sư đệ, chúng ta đi Thông Thiên sơn trước, xông Thông Thiên Kiếm tháp rồi tự đột phá đến Cửu Chuyển cảnh chịu không?

Tu La Kiếm Vương nói:

- Ngươi đi xông Thông Thiên Kiếm tháp trước, ta sửa sang lại bí pháp cô đọng kiếm phách cũng cần chút thời gian.

Sở Mộ trả lời Tiêu Thiên Phong:

- Tốt!

Hai người nhanh chóng bay trên bầu trời Loạn Tinh hồ bay hướng Thông Thiên sơn.

***

Hơn một năm trời Sở Mộ, Tiêu Thiên Phong như bốc hơi khỏi cõi đời, biến mất không dấu vết. Người Táng Thiên Kiếm Môn không biết đi đâu tìm, Táng Thiên Tôn Giả tức tối phát cuồng.

Đám Kiếm Giả vì Linh Thạch thượng phẩm đi tìm Sở Mộ, Tiêu Thiên Phong khắp nơi sau hơn nửa năm rầm rộ thì yên tĩnh lại, vì không có chút manh mối. Không biết Sở Mộ và Tiêu Thiên Phong đi đâu thì làm sao tìm?

Nên lúc Sở Mộ, Tiêu Thiên Phong lại đến gần Thông Thiên sơn, bọn họ hỏi thăm sơ rồi cười thầm.

Mỗi ngày Trung Ương Chủ Kiếm Vực xảy ra rất nhiều chuyện, hầu như không có chuyện gì kéo dài quá lâu. Việc Sở Mộ, Tiêu Thiên Phong bị truy sát chỉ mấy tháng ngắn ngủi là hết nổi tiếng.

Hai người lại xuất hiện ở đỉnh Thông Thiên sơn thậm chí không được vài người chú ý, dù có người thấy cũng không để ý, như không biết Sở Mộ, Tiêu Thiên Phong.

Sự thật đúng là vậy, hai người giờ sắp bị lãng quên. Vì trong một năm Thông Thiên Kiếm tháp cạnh tranh thứ hạng cực kỳ kịch liệt, khiến đám Kiếm Giả thường quanh quẩn tại đây chỉ lo tập trung vào Thông Thiên Kiếm tháp.

Nghe đám Kiếm Giả ở bên cạnh bàn tán, Sở Mộ, Tiêu Thiên Phong đã biết trong hơn một năm tranh giành thứ bậc Thông Thiên Kiếm tháp gay cấn cỡ nào, đặc biệt tranh giành mười hạng đầu.

Nhìn bảng Thông Thiên Kiếm Hào. Hiện xếp hạng nhất là Tông Kình Thiên, hạng hai là Tuyệt Vô Đạo, hạng ba là Diêm Cửu U, hạng bốn là Cổ Giang Hà, hạng năm là Tây Phong Liệt, hạng sáu là Ma Sư Độc Bá, hạng bảy là Hàn Băng Ngọc. Sở Mộ thì rớt xuống hạng mười, Tiêu Thiên Phong ở hạng mười tám.

Hơn một năm ngắn ngủi thứ hạng của hai người tụt dốc, cộng với chưa từng lộ mặt nên tất nhiên bị người ta lãng quên.

Tranh giành thứ hạng trên bảng Thông Thiên Kiếm Hào chủ yếu tập trung vào bảy người Tông Kình Thiên, Tuyệt Vô Đạo, Diêm Cửu U, Cổ Giang Hà, Tây Phong Liệt, Hàn Băng Ngọc, Ma Sư Độc Bá. Cứ cách một thời gian bọn họ sẽ đến xông Thông Thiên Kiếm tháp nâng cao thứ hạng, không lâu sau bị người khác vượt qua, cứ thế lặp đi lặp laị.

Nhưng cho đến bây giờ thì Tông Kình Thiên xếp hạng nhất kỷ lục tốt nhất vẫn là tầng ba mươi mốt, Tuyệt Vô Đạo, Diêm Cửu U cũng ở tầng thứ ba mươi mốt. Cổ Giang Hà xông đến tầng ba mươi. Tây Phong Liệt, Hàn Băng Ngọc, Ma Sư Độc Bá thì đều đến tầng ba mươi.

Lúc này có người đang xông Thông Thiên Kiếm tháp, lên từng tầng một, đã đến tầng ba mươi, xem ra là một trong bảy người đó.

Một lúc sau tầng ba mươi tối xuống, tầng thứ ba mươi mốt sáng lên.

- Không biết lần này Diêm Cửu U có thể xông qua tầng thứ ba mươi mốt một hơi giành hạng nhất không?

- Ta thấy khó lắm, muốn xông qua tầng thứ ba mươi mốt thì độ khó quá cao.

- Một năm này đúng là đặc sắc.

- Không biết ai cuối cùng xếp hạng nhất, với tư thái không thể vượt qua đăng lâm tuyệt đỉnh một hơi đột phá?

Khoảng mười lăm phút sau tầng thứ ba mươi mốt tối xuống, một bóng người nhanh chóng xuất hiện đáp xuống đất. Đó là một Kiếm Giả thanh niên mặc trường bào màu vàng, thoạt trông hai mươi bảy, tám tuổi, khuôn mặt bình thường.

Nhưng ngươi nhìn một lần sẽ không quên được, vì khí chất của thanh niên cực kỳ đặc biệt, đôi mắt màu xám đầy tử khí.

Đó là Diêm Cửu U, môn nhân của Hoàng Tuyền Kiếm Tông.

Diêm Cửu U không nói một câu nhìn thứ hạng của mình, đã lên hạng hai. Diêm Cửu U cau mày rời đi.

- Sư đệ, ta đi xông kiếm tháp.

Tiêu Thiên Phong dứt lời hóa thành luồng sáng lao vào trong Thông Thiên Kiếm tháp.

Tầng hai mươi tám sáng lên, qua một thời gian nó tối xuống rồi tầng hai mươi chín lại sáng..

Sở Mộ nở nụ cười thầm nghĩ:

- Hơn một năm nay Tiêu sư huynh tiến bộ rất lớn.

Một lúc sau tầng thứ hai mươi chín tối xuống, tầng thứ ba mươi sáng lên.

- Xông đến tầng thứ ba mươi!

- Người đó là ai? Ta chưa từng thấy.

Kiếm Giả đang ở đỉnh Thông Thiên sơn có một số mới đến trong vòng một năm.

Một số Kiếm Giả lộ vẻ đăm chiêu:

- Người kia không phải Ma Sư Độc Bá, không là Tây Phong Liệt, càng không phải Hàn Băng Ngọc, để ta ngẫm kỹ lại, hình như gặp ở đâu rồi.

Ngay sau đó chợt có Kiếm Giả mắt sáng rực nhìn Thông Thiên Kiếm tháp chằm chằm, dời tầm mắt sang Sở Mộ, nhìn kỹ mặt hắn rồi nhanh chóng xoay người giương cánh kiếm khí rời đi.

Sở Mộ lập tức liếc sáng, nhìn bóng lưng đi nhanh thì lòng máy động, sau đó mỉm cười thu về tầm mắt, lại nhìn Thông Thiên Kiếm tháp.

Tầng thứ ba mươi sáng khoảng mười lăm phút rồi lại tối xuống, một bóng người bắn ra từ Thông Thiên Kiếm tháp, nhanh chóng đáp xuống đất, hơi thở dao động mạnh, sắc bén đáng sợ làm vài Kiếm Giả đứng gần hơi khó chịu đều thụt lùi kéo rộng khoảng cách.