Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 622: Toái Tinh tảm khí hải (Hạ)

Về phần muốn đoạt lấy Thiên Chấn dung nguyên chú kiếm từ trên người đối phương rồi tìm hiểu, không phải Sở Mộ chưa từng nghĩ tới. Chỉ là hiện tại hắn tìm hiểu ý cảnh, kiếm thế... tu luyện kiếm thuật, Thiên Hoang kiếm thể. Toàn bộ những thứ này đã chiếm hết thời gian của hắn, thực sự không có cách nào phân tâm ra được. Nếu không sẽ làm chậm tiến cảnh của hăn.s

Mỗi thuật nghiệp cần phải chú tâm tìm hiểu, Sở Mộ không có ý định trở thành Chú kiếm sư.

...

- Chính là ngươi, ngươi chém giết mấy chục đệ tử nội môn Ma La kiếm tông chúng ta.

Trước mặt Sở Mộ có một thanh niên Kiếm giả, cầm kiếm chỉ thẳng vào Sở Mộ. Khí tức phong mang bức bách tới, trong phương viên mười trượng tràn ngập khí tức tiêu sát, linh khí thiên địa giống như cũng bị sử dụng, áp bách về phía Sở Mộ.

- Khí hải...

Sở Mộ lạnh nhạt nói ra hai chữ, khí thế đối phương cũng không khiến cho hắn cảm thấy áp lực.

- Ha ha, coi như ngươi có chút ánh mắt.

Thanh niên Kiếm giả áo tím đối diện cười to vài tiếng, sau đó vẻ mặt ngạo nghễ, ánh mắt cao cao tại thượng, giống như Sở Mộ chỉ là một con sâu cái kiến, sinh tử nằm dưới thân kiếm của hắn vậy:

- Quả thực ngươi có vài phần bổn sự, có thể chém giết mấy đệ tử nội môn của bổn tông. Ngay cả đệ tử Đồng Kiếm bảng của bổn tông cũng có thể chém giết. Khó trách có thể trở thành một trong những nhiệm vụ của đệ tử hạch tâm chúng ta.

Kiếm giả Khí Hải cảnh trong Đại Khôn kiếm phủ là đệ tử vương phủ, mà ở tứ đại kiếm tông là đệ tử hạch tâm.

Sở Mộ cũng thật không ngờ, chém giết hắn lại trở thành một trong những nhiệm vụ của đệ tử hạch tâm Ma La kiếm tông.

- Ta cho ngươi một cơ hội, ngoan ngoãn thúc thủ chịu trói, theo ta trở về tông môn chờ xử trí.

Đệ tử hạch tâm Ma La kiếm tông chỉ kiếm về Sở Mộ, nói.

Không phải hắn không muốn giết chêt Sở Mộ, mà là bắt sống Sở Mộ mang về Ma La kiếm tông, ban thưởng nhiệm vụ khi đó mới càng thêm phong phú.

- Ngươi đã quá coi trọng mình rồi.

Sở Mộ lạnh nhạt đáp lại một câu, thanh niên Kiếm giả này bất quá chỉ là một Kiếm giả Khí Hải cảnh nhập môn mà thôi. Nếu như là trước đó Sở Mộ vô cùng kiêng kỵ. Hiện tại sao, cũng chỉ khiến cho Sở Mộ chăm chú một chút mà thôi, không hơn.

Rút Tốc không kiếm ra khỏi vỏ, kiếm hóa thành một đạo tinh quang, xuyên thẳng không trung bay về phía mặt đệ tử hạch tâm Ma La kiếm tông.

Một kiếm này có Thiên nguyên kiếm khí, có lực lượng ý cảnh và một phần trăm lực lượng kiếm thế, nhanh vô cùng, thế như tia chớp.

Vẻ mặt đệ tử hạch tâm Ma La kiếm tông biến đổi, có vài phần tức giận, cũng vung một kiếm ra. Kiếm khí bên trong dẫn động linh khí thiên địa, kiếm quang phá không bay tới, bao phủ nửa người Sở Mộ, muốn chém Sở Mộ thành hai nửa.

Khí Hải cảnh có thể dẫn động linh khí thiên địa ngăn địch. Sở Mộ bị một kiếm này xâm nhập, lập tức cảm giác được nửa người hơi run lên, ngay cả kiếm khí hộ thể và vô hình kiếm khí hộ thể cũng không thể ngăn cản.

Kiếm khí vận chuyển, nửa người lập tức khôi phục lại như thường, tốc độ đâm ra một kiếm nhanh hơn.

Thân thể Sở Mộ nhoáng lên một cái, ảo ảnh trùng trùng điệp điệp, lại khiến cho một kiếm của đệ tử Ma La kiếm tông thất bại. Người này không thể không biến ảo kiếm chiêu, lần nữa dẫn động linh khí thiên địa hội tụ trên thân kiếm. Lại đánh ra một kiếm, giống như một vầng trăng khuyết, vô cùng sắc bén, xé rách không khí bắn về phía Sở Mộ.

Sát cơ và khí thế trộn lẫn bắn tới, khiến cho ảo ảnh trùng trùng điệp điệp của Sở Mộ bị nghiền nát. Mà chân thân của Sở Mộ thì xuất hiện ở bên trái đệ tử hạch tâm Ma La kiếm tông, một kiếm đâm ra vẫn như vậy, không thay đổi.

Một kiếm này khiến cho đệ tử hạch tâm Ma La kiếm tông cảm thấy uy hiếp, một khi bị đâm trúng, chỉ sợ kiếm khí hộ thể của hắn không có cách nào đối kháng, lập tức sẽ bị phá vỡ, tạo thành uy hiếp với bản thân hắn.

Bởi vì hắn rốt cuộc cũng biết, vì sao người này chỉ có tu vi Hóa Khí cảnh viên mãn đỉnh phong, lại bị tông môn xếp vào một trong những nhiệm vụ của đệ tử hạch tâm, bởi vì người này có thực lực uy hiếp Kiếm giả Khí Hải cảnh.

Một kiếm như vầng trăng khuyết xé rách không khí, đanh trúng tảng đá lớn cách đó hơn mười thước. Trong tiếc răng răng, cự thạch giống như đậu hũ yếu ớt vậy, trong thời gian ngắn bị chém đôi. Dư âm ảnh hưởng của một kiếm này vẫn còn chưa biến mất, vẫn bắn về phía trước chừng trăm trượng rồi mới tiêu tán.

Một tiếng đinh vang lên, kiếm khí thượng phẩm trong tay đệ tử hạch tâm Ma La kiếm tông không nằm trong sự khống chế của hắn mà chấn động. Một kiếm kia của Sở Mộ cuối cùng dung hợp Chấn Thạch kính tiểu thành, mũi kiếm điểm lên trên thân kiếm đối phương. Không những đánh tan kiếm khí và lực lượng ý cảnh trên kiếm đối phương. Càng cứng rắn lưu lại một vết rạn trên thân kiếm khí.

Sắc mặt người này đại biến, vội vàng lui lại phía sau. Hắn không ngờ tới một Kiếm giả Khí Hải cảnh nhập môn như mình lại bị một Kiếm giả Hóa Khí cảnh đánh lui.

Lúc hắn đang định lần nữa phản kích thì đột nhiên chứng kiến trước mắt có mấy trăm đạo tinh quang, cả đám tràn ngập, bao phủ bốn phía hắn. Mà Kiếm giả Hóa Khí cảnh đáng chết kia không biết tại sao lại biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi. Ngay cả một kiếm khiến cho người ta kinh hãi lạnh mình kia cũng biến mất.

Vì sao đám tinh quang này lại chói mắt như vậy? Lại khiến cho người ta trầm mê trong đó, không thể tự kiềm chế được?

Ý niệm này vừa mới hiện lên trong đầu, sắc mặt đệ tử hạch tâm Ma La kiếm tông đột nhiên biến sắc, sắc mặt tái nhợt. iếm khí trong cơ thể điên cuồng khởi động, câu thông với linh khí thiên địa bên ngoài, hội tụ trên thân kiếm rồi chém một kiếm ra. Kiếm khí giống như thủy triều, mãnh liệt phát ra tiếng cuồn cuộn, ầm ầm rung động.

Mấy trăm đạo tinh quang dưới kiếm khí như thủy triều công kích lung lay như sắp đổ, lập lòe không thôi, giống như tùy thời có khả năng bị chôn vùi vậy.

Một đạo tinh quang ảm đạm bỗng nhiên xuất hiện, kiếm khí như thủy triều cũng không có cách nào ngăn cản được mảy may. Trùng kích đến lập tức bị xé rách, một kiếm vô thanh vô tức được đâm ra.

Thoáng chốc, kiếm khí như thủy triều chậm rãi tiêu tán. Mấy trăm đạo tinh quang kia cũng tiêu tán theo. Đệ tử Ma La kiếm tông lấy tay bụm cổ họng mình, một tia máu tươi từ thông qua khẽ ngón tay chảy ra.

Hai mắt hắn nhìn thẳng về phía trước, tràn ngập vẻ không thể tưởng tượng nổi, bờ môi giật giật giống như muốn nói điều gì đó. Chỉ là miệng không thể phát ra một từ nào, thân thể cũng chậm rãi đổ ập xuống. Phanh một tiếng, tạo ra rất nhiều khói bụi bay lên.