Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 549: Thiên Hoang thụ, Thiên Hoang quả

Cơ hồ tất cả Kiếm giả đều nhìn chằm chằm vào ba khỏa trái cây kia, hai mắt nóng bỏng, tràn ngập tinh mang. Ánh mắt phảng phất như là sắt bị nam châm hút vậy, hô hấp cũng trở nên dồn dập.

Nhưng mà hiện tại mọi người không dám động thủ đi đoạt. Bởi vì trước bọn hắn, bọn hắn tận mắt nhìn thấy có ba Kiếm giả trước sau lao ra, ý đồ hái ba khỏa Thiên Hoang quả. Khi bọn hắn tiến tới phạm vi bao phủ của Thiên Hoang thụ, những thân ảnh dưới Thiên Hoang thụ giống như sống lại, liên tục ra tay, phát động công kích.

Đây rõ ràng là từng đầu hoang thi, thực lực đám hoang thi này dưới Thiên Hoang thụ được tăng phúc lên một trình độ nhất định. Không chỉ có lực lương càng cường đại hơn, hơn nữa tốc độ còn nhanh hơn. Trong ba tức ngắn ngủi đã đánh ba Kiếm giả kia thành trọng thương.

Kiếm giả bị trọng thương lúc còn chưa bị đám hoang thi giết chết thì mọi người kinh hãi phát hiện ra cành cây Thiên Hoang thụ trở nên mềm mại như dây leo rơi xuống, cuốn lấy Kiếm giả. Trong nháy mắt, trong mắt mọi người ở đây, ba Kiếm giả này giãy dụa, máu tươi toàn thân bị hấp thu không còn.

Cuối cùng ba Kiếm giả triệt để tử vong, biến thành ba cỗ thi thể da bọc xương ở trên nhánh cây Thiên Hoang thụ. Một màn như vậy khiến cho người ta sởn hết gai ốc.

Đám Kiếm giả chứng kiến cũng biết, ba Kiếm giả kia là chân chính tử vong, mà không phải bị trục xuất rời khỏi Thiên Hoang địa cung.

Nói cách khác, kế tiếp nếu muốn lấy được Thiên Hoang quả nhất định phải trả cái giá lớn là tử vong. Đến lúc đó coi như đạt được Thiên Hoang quả thì thế nào? Mạng cũng không còn, tất cả chỉ là nói suông.

Mà mọi người cũng phát hiện ra, chỉ cần không tiến vào trong phạm vi Thiên Hoang quả bao phủ. Những hoang thi kia cũng không hành động.

Mọi người ở đây nhìn chằm chằm vào ba khỏa Thiên Hoang quả, suy nghĩ rốt cuộc phải làm thế nào, dưới tình huống bản thân không chết mới có thể hái xuống được. Lúc này tinh thần của Sở Mộ đang rót vào bên trong oản luân thượng phẩm.

Hiện tại hắn còn không có cách nào làm được việc chủ động phóng lực lượng tinh thần bao phủ bốn phía. Trừ phi tu vi cảnh giới đạt tới phẩm cấp nhất định, nếu không bất luận Kiếm giả nào đều không thể làm gì được, mặc kệ lực lượng linh hồn cường đại tới cỡ nào.

Nhưng loại đồ vật như Oản luân không gian này, sau khi nhỏ máu nhận chủ là có thể đơn giản tiến vào.

Trong oản luân không gina, tinh thần Sở Mộ tiếp xúc với hai quả cầu vừa mới lấy được. Về phần những quả cầu trong thông đạo hình vuông hắn còn chưa có xem xét.

Quang mang chung quanh biến mất, hai thứ hiện lên trong mắt Sở Mộ. Một là hồ lô, một hồ lô màu vang, một cái khác thì là một khối kiếm lệnh màu nâu.

Ý niệm của Sở Mộ tiếp xúc với hồ lô, lập tức nhận được một đoạn tin tức khiến cho hắn lập tức biến rõ hồ lô và kiếm lệnh này là gì.

Hồ lô là thứ dùng để đựng đan dược, bên trong có hai mươi khỏa đan dược, gọi là Thiên Hoang đan. Kiếm lệnh thì giống như kiếm lệnh thông hành tới địa cung trước đó, có thể dùng ý niệm khởi động. Sau khi khởi động sẽ truyền tống bản thân, nhưng mà truyền tống tới nơi nào thì không có nói. Có lẽ là phải dựa vào vận khí.

Không có lập tức nhìn quả cầu khác, Sở Mộ thu hồi tinh thần nhìn về phía Thiên Hoang thụ, trong lòng dần dần có kế hoạch.

Thiên Hoang quả, vô luận thế nào Sở Mộ cũng muốn nhận được một khỏa. Đương nhiên nếu như có thể nhận được hai khỏa, thậm chí là ba khỏa là tốt nhất.

Một người chỉ có thể phục dụng một khỏa Thiên Hoang quả, khỏa thứ hai sẽ lãng phí. Nhưng mà giá trị của Thiên Hoang quả không gì sánh nổi, thêm một khỏa cũng là một loại tài phú.

- Liên thủ, chúng ta liên thủ.

Một Kiếm giả mở miệng đầu tiên, nói:

- Mâu thuẫn gì cũng tạm thời buông tha đi, chỉ có liên thủ thì chúng ta mới có thể đối kháng được đám hoang thi kia, tiến lên hái Thiên Hoang quả.

- Nói hay lắm, như vậy ta xin hỏi ai đi hấp dẫn hoang thi trước? Ai đi hái Thiên Hoang quả?

Lập tức có người cười lạnh liên tục, nói.

Lập tức, cả đám người trầm mặc.

Vấn đề này hỏi rất hay, ai đi dấp dẫn hoang thi, ai đi hái Thiên Hoang quả. Tất cả mọi người đều không phải là kẻ ngu, hấp dẫn hoang thi nhất định sẽ tràn ngập nguy hiểm, không cẩn thận sẽ bị chết. Mà hái Thiên Hoang quả có lẽ cũng nguy hiểm, nhưng mà tối thiểu sẽ có thu hoạch.

Hơn nữa người hái Thiên Hoang quả kia nhất định sẽ thu vào túi riêng, có kẻ ngu mới lấy ra giao cho người khác.

Bởi vì vấn đề này không có câu trả lời thuyế pthục, cho nên đề nghị liên thủ cũng lập tức chết non.

- Liên thủ cái rắm, có lấy được Thiên Hoang quả hay không tất cả dựa vào bổn sự của mình. Không có bổn sự thì ngoan ngoãn đứng một bên xem đi.

Mọi người có ý kiến và cách nhìn riêng của mình, có người thì bảo trì trầm mặc. Sở Mộ không nói một lời, nhìn chằm chằm vào Thiên Hoang thụ, đem vị trí và góc độ của mỗi một cành cây Thiên Hoang thụ ghi nhớ vào trong đầu. Hơn nữa phương vị, thậm chí là hướng và tư thế của hơn hai mươi đầu hoang thi phía dưới cũng được khắc vào trong đầu Sở Mộ.

Kế hoạch trong đầu dần dần xuất hiện, theo sự quan sát của Sở Mộ mà hình thành.

Lúc này có bốn Kiếm giả cùng nhau đi tới Thiên Hoang thụ, vừar út kiếm, toàn thân lập tức tràn ngập kiếm khí mạnh mẽ. Sở Mộ lập tức bỏ đi ý định hành động trong đầu, ngược lại bắt đầu chuyên tâm quan sát hành động của bốn Kiếm giả này.

Trừ Sở Mộ ra, những Kiếm giả khác hơn phân nửa cũng có suy nghĩ như vậy.

Bốn Kiếm giả vừa mới tiến vào phạm vi Thiên Hoang thụ, hai mươi đầu hoang thi lập tức động, phát ra tiếng rống điên cuồng, liên tục vây quanh, phát động công kích về phía bốn Kiếm giả vừa tới.

Tốc độ của hoang thi cực nhanh, sức bật vô cùng đáng sợ. Nhưng mà bốn Kiếm giả hiển nhiên đã có chuẩn bị, cả đám thi triển kiếm chiêu Cổ Kiếm thuật đánh lui đám hoang thi.

- Lên.

Một người trong bốn Kiếm giả quát to, lập tức kiếm khí mạnh mẽ bắn ra, phảng phất như viên đạn phóng lên trên không trung, sưu một tiếng vọt lên tới mấy mét, lại khiến cho đám hoang thi không có cách nào vây công.

Nhưng vào lúc này, bốn cành cây của THiên Hoang thụ đột nhiên mềm mại giống như trường tiên, hung hăng đánh tới, làm cho không khí bị nghiền nát tạo thành tiếng vang phanh phanh.

Vẻ mặt bốn Kiếm giả hơi đổi, nhưng mà bọn họ cũng đã lưu ý tới tình huống này. Cả đám vội vàng xuất kiếm, kiếm khí tung hoành, quét ngang, chém lên trên thân cành, nhưng mà thân cành vô cùng cứng cỏi, trực tiếp đánh nát kiếm khí mà không tổn tại chút nào.

- Giết.

Kiếm chiêu Cổ Kiếm thuật lần nữa được thi triển, cơn lốc cuốn tới, hỏa diễm bạo liệt, băng sương tràn ngập, sấm sét phá không.

Trong lúc nhất thời ở Thiên Hoang thụ có vô số kiếm khí màu sắc khác nhau đánh tới, kiếm quang mạnh mẽ, kiếm ảnh tràn ngập, lập tức chém lên trên cành cây, đánh lui đám cành cây.

Tiếng xé gió sưu sưu liên tục vang lên, lập tức có vô số cành cây mềm mại hung hăng vung xuống dưới giống như trường tiên, uy lực vô cùng đáng sợ.