Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 374: Kinh Phong kiếm thuật (Thượng)

Từ vỏ kiếm cho tới lưỡi kiếm của Trảm Phong kiếm đều là màu xanh đen, bên trên có đường vân hình dáng vây cá che kín, nắm trong tay không hề có cảm xúc gì.

Tay phải Sở Mộ nắm chặt chuôi kiếm, rút Trảm Phong kiếm ra khỏi võ. Lập tức có phong mang bắn ra, giống như có một cơn gió lạnh lẽo thổi qua.

Thân kiếm Trảm Phong kiếm rộng chừng hai ngón tay, độ dày bình thường, chiều dài cũng rất là bình thường, tính cả chuôi kiếm, ước chừng cũng chỉ một trăm lẻ ba phân.

Thị kiếm của Sở Mộ đã viên mãn, lúc này dò xét kỹ càng, đủ loại chi tiết tỉ mỉ của Trảm Phong kiếm cũng hiện lên rõ ràng trong mắt hắn.

Chỗ khác biệt lập tức hiện lên rõ ràng.

Nếu không có thị kiếm viên mãn, Kiếm giả có được Trảm Phong kiếm này cần tốn một đoạn thời gian ngắn làm quen với Trảm Phong kiếm, cuối cùng mới có thể vung kiếm thi triển kiếm thuật tùy tâm sở dục được.

Bởi vì bất luận một thanh keiems khsi nào đều không giống nhau, coi như là tài liệu giống như đúc, ngoại hình cũng giống như đúc, nhưng mà trên đời này không có hai cái lá cây giống nhau.

Mà Sở Mộ thì khác, hắn có được thị kiếm thuật viên mãn, thứ này khiến cho hắn nhìn vài lananf là có thể nắm giữ chi tiết rõ ràng của mỗi một thanh kiếm khí. Một khi nắm giữ không cần tổn hao môt ít thời gian đi hòa hợp với kiếm khí mà có thể trực tiếp tùy tâm sở dục sử dụng kiếm khí.

- Năm mươi vạn học phần, tuy rằng có chút cao, nhưng mà Trảm Phong kiếm lại là thứ tốt nhất trong ba mươi mấy thanh kiếm khí trung phẩm kia, có thể tăng cường ba thành uy lực của kiếm thuật siêu giai Phong hệ, tăng cường uy lực cho Cổ kiếm thuật Phong hệ những một thành rưỡi, tăng phúc vô cùng rõ ràng.

Tay trái như kiếm duỗi ra, nhẹ nhàng vuốt qua thân Trảm Phong kiếm, cảm xúc lạnh lẽo lan tràn tới ngón tay. Trong giây lát Sở Mộ có cảm giác như mình tở thành một cơn gió.

- Ta còn cần một thanh kiếm khí trung phẩm nữa, bất kể là Kim hệ hay Vân hệ cũng tốt. Số Huyết Sát thạch còn lại và Huyết Tinh trước tiên nên giữ lại. Xem ra số học phần cần để đổi thanh kiếm khí trung phẩm còn lại phải nghĩ cách khác. Nhưng mà hiện tại có Trảm Phong kiếm, cũng không cần kiếm khí trung phẩm khác quá gấp nữa.

Sở Mộ thầm nghĩ, lại đút Trảm Phong kiếm vào trong vỏ.

- Thời gian kế tiếp chuyên tâm tu luyện, mau chóng đem lĩnh ngộ Phogn chi ý cảnh tăng lên tới năm thành. Tu luyện Kinh Phong kiếm thuật rồi sau đó tham dự thi đấu Kiếm thuật vi vương, về sau lại trở lại Sở gia một chuyến để tìm hiểu Phong chi họa quyển, tìm được bí quyết thi triển bí pháp Phong chi tương.

Tất cả Sở Mộ đều có kế hoạch rõ ràng, mà hắn đang chiếu theo kế hoạch này mà từng bước một đi tới. Thực lực trong lúc tiến hành kế hoạch từng bước tăng lên...

- Phệ vật. Một tháng qua đi, ngay cả một người các ngươi cũng không tìm thấy, còn dám nói bình thường các ngươi rất lợi hại?

Tề Thiếu Phàm vỗ một chưởng lên mặt bàn, nổi giận mắng.

- Tề thiếu, tin tức người cung cấp quá ít, chỉ là một Kiếm giả mặt áo bào xanh, tu vi Hóa Khí cảnh nhập môn. Muốn bảo chúng ta tìm kiếm người này trong nội viện Kiếm phủ quả thực quá mức khó khăn.

Một thanh niên áo đen đứng trước mắt Tề Thiếu Phàm vẻ mặt lạnh lùng, ngữ khí cũng lạnh lùng nói.

- Hừ, được rồi.

Tề Thiếu Phàm cũng biết chuyện này rất khó, huống chi hắn cũng không dám quá mức làm càn, cho dù ca ca Tề Thiên Lôi của hắn là một trong những minh chủ của Lôi Hỏa minh.

- Gia hỏa đáng chết, nếu như để cho ta biết rõ ngươi là ai, ta nhất định sẽ không buông tha ngươi một cách dễ dàng đâu.

- Nếu như xong, thuộc hạ xin cáo lui trước.

Thanh niên mặc áo đen hạ kiếm lễ, không đợi Tề Thiếu Phàm trả lời, lui về phía sau hai bước rồi lập tức quay người rời khỏi. Làm cho Tề Thiếu Phàm thầm hận không thôi, nhưng mà hắn cũng không thể làm gì được. Vị thiếu niên áo đen này thực lực mạnh hơn hắn, chức vị cũng chỉ hơi thua kém một chút mà thôi.

Tuy rằng hắn là đệ đệ của Tề Thiên Lôi, nhưng mà gia nhập Lôi Hỏa minh chưa lâu, tuy rằng bản thân có tu vi Hóa Khí cảnh đại thành, kiếm thuật cũng không tồi, trong đám nhân tài đông đúc của Lôi Hỏa minh coi như là một thành viên xuất sắc.

Nhưng mà bởi vì thời gian gia nhập quá ngắn ngủi, không có tạo thành cống hiến rõ ràng với Lôi Hỏa minh, cho nên mới đảm nhiệm một chức vị không lớn không nhỏ trong minh, có được quyền hành nhất định.

- Nếu đại ca chịu ra mặt, nhất định có thể tìm ra được tên kia.

Tề Thiếu Phàm thầm nghĩ, nhưng mà hắn cũng không dám dùng chuyện này đi quấy rầy Tề Thiên Lôi, nếu không nhất định khó tránh khỏi một trận đánh.

Nhưng mà Tề Thiên Lôi cũng không có ở nội phủ, muốn tìm đại ca cũng khó.

- Ngươi tốt nhất nên cầu nguyện đừng để cho ta nhìn thấy ngươi.

Tề Thiếu Phàm thầm nghĩ, Trảm Phong kiếm hắn cũng thu tới tay, nhưng mà không nuốt trôi được cái hơi kia, phải thở ra mới được.

....

Tầng thứ tư của kiếm lâu số một ngàn ba trăm trong cửu viện. Linh khí nồng đậm đột nhiên run lên. Đột nhiên có một cơn gió xuất hiện, từ bên ngoài thổi tới, khiến cho linh khí nồng đậm được chuyển vào trong kiếm lâu, tạo thành một vòng xoáy.

Có vô số vòng xoáy nhỏ xoáy ở tại chỗ, hoặc có vòng xoáy ở góc tường, hoặc là có vòng xoáy đang xoay tròn giữa không trung, phát ra đủ loại tiếng vang sưu sưu.

Chợt có tiếng va chạm vang lên, có vòng xoáy vang lên một tiếng sưu cái rồi diệt vong, cũng có vòng xoáy dung nạp song phương, biến thành vòng xoáy lớn hơn.

Dần dần, vòng xoáy nhỏ càng ngày càng ít, cuối cùng chỉ còn lại một vòng xoáy, biến thành một vòng xoáy đường kính chừng một mét, cao hai mét, không ngừng tạo ra tiếng gió rít.

Vòng xoáy này sưu sưu kéo tới chỗ Sở Mộ, loại uy thế này giống như muốn cắn nát Sở Mộ vậy.

Nhưng mà vòng xoáy tới gần Sở Mộ lại đột nhiên dừng lại một lát, giống như bị một cỗ lực lượng vô hình dẫn dắt, không ngờ lại chậm rãi chuyển động chung quanh Sở Mộ, giống như là vệ tinh quay xung quanh địa cầu vậy.

Từ bạo ngược trở thành ôn hòa, đủ để khiến cho người ta kinh hãi. Trên thực tế ngay cả bản thân Sở Mộ cũng không biết sự tồn tại của vòng khí xoáy, hắn hoàn toàn đắm chìm trong lĩnh ngộ Phong chi ý cảnh, không tể tự kiềm chế được.

Không ngừng làm sâu sắc lĩnh ngộ đối với Phong chi ý cảnh.

Đủ loại ảo diệu về Phong chi ý cảnh không ngừng hiển hiện lên trong đầu hắn, giống như là một cơn gió thổi qua.

Đột nhiên giống như có một tầng giấy mỏng bị đâm thủng, đủ loại lĩnh ngộ về Phong chi ý cảnh đột nhiên sâu sắc hơn. Giống như là một cánh cửa trước đó cho dù Sở Mộ gắng sức thế nào cũng không mở ra, tới lúc hắn sắp hít thở không thôi lại đột thoáng cái đẩy cánh cửa ra được, rốt cuộc cũng nhìn thấy phong cảnh bên ngoài, hít sâu bầu không khí mới mẻ bên ngoài cánh cửa kia vậy.

Trong sát na kia, vòng xoáy cao hai mét kia dừng lại một chút, hóa thành một cơn gió nhẹ, vô thanh vô tức tiêu tán, linh khí trong tầng bốn kiếm lâu cũng đột nhiên khôi phục lại vẻ yên tĩnh.