Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 337: Cấm khu ba mét của Sở Mộ (Thượng)

Trí tuệ của nhân loại còn hơn tiểu Huyết Yêu, nhất là tu luyện thành Kiếm giả, nắm giữ tiên thiên kiếm khí và các loại kiếm thuật... Phối hợp thêm kinh nghiệm thực chiến có thể phát huy ra thực lực kinh người, biến hóa thất thường. Coi như là vận dụng át chủ bài là Phá Ngục kiếm cũng cần thời gian súc thế, cao thủ thường thường sẽ nắm bắt thời gian mà phản kích.

Mà tiểu Huyết Yêu thì dựa vào lực lượng bản thân, căn bản không có lực lượng kiếm khí như Kiếm giả, mặt khác, tốc độ của chúng mặc dù nhanh, phản ứng cũng rất linh hoạt, nhưng mà tương đối dễ đoán.

Lực lượng linh hồn vượt qua người thường rất nhiều, thị kiếm lại gần như viên mãn, cho nên Sở Mộ đơn giản có thể nhìn thấu hành động của tiểu Huyết Yêu là thật hay là hư ảo, sau đó làm ra quyết định chính xác, mới có thể dùng một kiếm đánh chết.

Nhưng mà một ít chuyện như vậy Sở Mộ sẽ không nói cho Lương Hải Sơn biết.

Huyết Yêu hạch nhị vân bên trên rõ ràng có hai đường vân, thể tích so với Huyết Yêu hạch một vân lớn hơn một chút, bên trong ẩn chứa huyết khí chấn động so với nhất vân còn cường thịnh hơn nhiều.

- Có lẽ Kiếm giả tu luyện kiếm khí huyết hệ có thể sử dụng loại Huyết Yêu hạch này a. ư

Sở Mộ thu Huyết Yêu hạch vào trong oản luân không gian, một mặt thầm nghĩ.

Lương Hải Sơn không có thuận tiện như Sở Mộ, hắn chỉ có thể đem Huyết Yêu hạch thu vào trong cái túi ở sau lưng mà thôi.

Không gian bên trong oản luân không gian của Sở Mộ chỉ có vẻn vẹn một mét vuông, để vào hơn trăm khối linh thạch đã chiếm cứ một bộ phận không gian, không gian còn lại còn phải để Huyết Yêu hạch mà hắn thu được, căn bản không có không gian dư thừa để cho Lương Hải Sơn mượn.

Hàn Nhược Tuyết quát một tiếng chói tai, kiếm ra như rồng, kiếm quang lạnh lẽo cô đọng đâm ra tạo thành một đường chân không thẳng tắp, phong mang đáng sợ ngưng tụ, kiếm chưa tới nhưng phong mang kia đã phá vỡ ngực một đầu Huyết Yêu tứ vân rồi xuyên thẳng qua tim.

Tu vi Hóa Khí cảnh viên mãn, hơn nữa còn có đủ loại ưu thế khiến cho Hàn Nhược Tuyết có được thực lực đáng sợ vô cùng, đánh chết một đầu Huyết Yêu tứ vân giống như là thái rau thái dưa vậy.

Trừ phi là tiểu Huyết Yêu ngũ văn, nếu không trong Huyết Yêu cảnh tầng một này khó có thể tìm được một tồn tại có thể đối kháng với một kiếm của nàng.

Một kiếm rạch thân thể tiểu Huyết Yêu, moi Huyết Yêu hạch tứ vân vào trong oản luân không gian, Hàn Nhược Tuyết nhìn về phía trước. Trong đôi mắt xinh đẹp có tinh mang lập lòe, giống như muốn xuyên thủng hư không vậy.

Sưu một tiếng, Hàn Nhược Tuyết hóa thành một đạo lưu quang trắng như tuyết phá không mà đi, tản mát ra khí tức chấn động lạnh lẽo mà sắc bén vô cùng, làm cho rất nhiều tiểu Huyết Yêu nhất vân, nhị vân hoảng sợ không thôi, nhao nhao ẩn nấp.

Tuy rằng chúng hung hãn, nhưng mà cũng phải nhìn đối tượng mà hung hãn. Như Hàn Nhược Tuyết, chỉ cần tản ra khí tức cũng đủ để áp bách khiến cho bọn chúng không dám nhúc nhích, tồn tại khủng bố như vậy, có đi lên cũng chỉ là chịu chết mà thôi.

...

Tiếng xé rách thân thể vang vọng, làm cho người ta sởn hết gai ốc, máu tươi bắn ra, mặt đất đỏ sậm bị nhiễm máu, vô số cỗ thi thể nằm trên mặt đất, ngổn ngang, lộn xộn.

- Quái vật đáng chết, không được qua đây.

Một Kiếm giả té trên mặt đất, khóe miệng có máu tươi tràn ra, vẻ mặt hoảng sợ, liên tiếp lùi về phía sau, ngay cả kiếm khí cũng rơi xuống đất, trên mặt người này cắt không còn chút máu, hai mắt che kín tơ máu, hai chân liên tục đạp lên mặt đất, lùi về phía sau.

Vốn, có thể tiến vào trong nội phủ đều không phải là người bình thường, những Kiếm giả này bất luận là thiên phú hay là tâm trí, các phương diện đều vượt qua kiểm tra, còn hơn người bình thường rất nhiều.

Nhưng mà hoàn cảnh trong Huyết Yêu quái dị, áp lực, bầu trời trầm thấp. Trong không khí có khí tức quỷ dị, không lúc nào không thay đổi, trong lúc vô tri vô giác làm ảnh hưởng tới mọi người.

Nếu như dưới trạng thái tinh khí thần đầy đủ thì còn tốt. Với tư cách là Kiếm giả, tâm trí kiên định, trải qua thời gian không thích ứng ban đầu, về sau có thể kháng cự lại mà không chịu ảnh hưởng của hoàn cảnh chung quanh.

Nhưng mà một khi bị thương, trạng thái suy yếu, hoặc là bị kinh hãi... Bị các loại trạng thái xấu làm ảnh hưởng, Huyết Yêu đối với tâm trí của Kiếm giả tạo thành ảnh hưởng vô cùng rõ ràng, cuối cùng không thể nào kháng cự được nữa.

Cho dù rất nhiều người đều thông qua điển tịch, truyền miệng... biết rõ điểm này, nhưng mà mỗi người đều có lòng tin đối với tâm trí của mình, cảm giác mình có thể bảo trì bản tâm mình không bị ảnh hưởng, cho nên trước khi tiến vào mới không có ai bàn luận điểm này.

Chỉ có những người tự mình tiến vào Huyết Yêu cảnh mới biết được chỗ đáng sợ của Huyết Yêu cảnh.

Kiếm giả này đã bị đoạt tâm trí, sự sợ hãi chiếm cứ nội tâm.

- Khặc khặc khặc... Máu tươi của nhân loại thực sự là mỹ vị vô cùng.

Thanh âm đáng sợ chói tai vang vọng, một đạo thân ảnh đỏ như máu, cao lớn vô cùng từng bước một đi về phía Kiếm giả đang tràn ngập sợ hãi kia. Trên móng vuốt sắc bén của nó có máu tươi nhỏ xuống, nó để sát lên miệng, thè đầu lưỡi màu đỏ ra liếm một cái, phát ra tiếng quái dị làm cho toàn thân Kiếm giả kia không tự chủ được mà run rẩy, sởn hết cả gai ốc.

- hút khô máu tươi của ngươi, lực lượng của ta sẽ lần nữa tăng lên....

Đầu Huyết Yêu cao lớn này lên tiếng nói, thân ảnh lóe lên, xuất hiện trước mắt Kiếm giả kia, móng vuốt sắc bén giơ lên cao, máu tươi bắn ra.

...

- Chết cho ta.

Lương Hải Sơn quát lên một tiếng chói tai, chém ra một kiếm, đem đầu Huyết Yêu nhị vân kia đánh bay, ngay sau đó hóa thành một mũi tên bước ra một bước, một kiếm ngưng tụ tiên thiên kiếm khí về phía đầu tiểu Huyết Yêu nhị vân kia.

Phản ứng của đầu tiểu Huyết Yêu này cực nhanh, cánh sau lưng vỗ, nhanh chóng né tránh sang bên cạnh. Một kiếm của Lương Hải Sơn chỉ đâm trúng cánh tay của đầu tiểu Huyết Yêu kia, máu tươi bắn ra.

Nhưng mà thương thế như vậy căn bản không có cách nào tạo thành ảnh hưởng với tiểu Huyết Yêu, chỉ chọc giận nó mà thôi.

Phát ra tiếng kêu sắc bén, tiểu Huyết Yêu tạo thành một đường vòng cung, bay nhào tới.

Ở một bên khác có ba đầu tiểu Huyết Yêu nhất vân phân biệt từ hai bên và sau lưng phóng tới Sở Mộ. Móng vuốt chúng nó sắc bén ra sao không cần phải nói, có thể so với ngụy kiếm khí, chúng há miệng lộ ra răng nanh, răng nanh cũng hoàn toàn có thể so với kiếm khí hạ phẩm.

Sở Mộ bình tĩnh, tỉnh táo đứng bất động, ngón tay phải nhẹ nhàng búng ra, giống như đang đánh đàn vậy.

Bất kể là tiểu Huyết Yêu đang nhanh như thiểm điện phóng tới từ sau lưng, hai bên trái phải, dù không có tận mắt thấy, nhưng mà Sở Mộ vẫn có thể cảm giác được quỹ tích và góc độ bọn chúng bay tới. Thậm chí ngay cả sự sắc bén của móng vuốt, răng nanh của chúng Sở Mộ cũng có thể cảm giác được vài phần.

Loại cảm giác này có trợ giúp hết sức rõ ràng với Sở Mộ.