Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 2669: Nhân họa đắc phúc (4)

Bỗng nhiên Sở Mộ cảm giác được gì đó và vui mừng.

Trong thế giới tinh thần của Sở Mộ có một tia linh hồn chi lực tinh thuần chấn động, đó là linh hồn chi lực tinh thuần không có thuộc tính, là thuộc về linh hồn chi lực vô chủ, chúng rậm rạp nhưng tan dần trong tinh thần chi hải.

Sở Mộ phản ứng kịp thời, những linh hồn chi lực này là linh hồn chi lực của cường giả Thần tộc và Thiên Cổ Thánh Hoàng tán loạn còn sót lại, không nhiều lắm nhưng thắng ở tinh thuần.

Phải biết rằng, cho dù linh hồn của Sở Mộ mạnh hơn rất nhiều người nhưng so với cường giả Thần Tộc và Thiên Cổ Thánh Hoàng vẫn còn chênh lệch không nhỏ, dù sao cảnh giới của bọn họ cao hơn hắn rất nhiều.

Cho dù chỉ là trạng thái tàn hồn, chất lượng linh hồn không giảm xuống.

Sở Mộ vội vàng hấp thu những linh hồn chi lực kia.

Khi hắn hấp thu, nguyên thần bị thương dần dần khôi phục, cảm giác thân thể đầy vết thương nhưng lại ngâm trong dòng suối sinh cơ, thương thế được săn sóc nên thoải mái dễ chịu, Sở Mộ đắm chìm vào trong đó không thoát ra được.

...

- Tại sao chưa đi ra?

Khi Không Lưu rời khỏi Thiên Cổ Thánh Điện tới bây giờ đa qua vài ngày, Sở Mộ, còn chưa xuất hiện.

- Chẳng lẽ hắn đang hấp thu Thiên Cổ Thánh Hoàng truyền thừa?

Nghĩ đến đây, rất nhiều người tghen ghét không nhỏ, Thiên Cổ Thánh Hoàng truyền thừa đấy.

Theo thời gian qua đi, cũng có người không muốn chờ tiếp nên rời đi, còn chờ ở đây làm gì?

Đúng thế, chờ đợi trừ xem náo nhiệt ra cũng không có gì, đã không có lợi, tại sao phải lãng phí thời gian ở đây?

Rất nhiều người có suy nghĩ như vậy liền rời đi.

Hơn mười cường giả tuyệt thế cũng có bảy tám người rời đi.

Trịnh Lệ không có rời đi, ánh mắt của hắn hung ác và lạnh như băng, hắn nhìn chằm chằm vào Thiên Cổ Thánh Điện, chờ Sở Mộ xuất hiện.

Trong Thiên Cổ Thánh Điện, bản thân mình bị Sở Mộ đánh bại và đào thải, đối với hắn đây là chuyện không thể tiếp nhận được, hơn nữa Sở Mộ là một yêu nghiệt, là thiên tài yêu nghiệt thiên phú kinh người, hắn không buông tha.

- Gia hỏa này thật nguy hiểm.

Ánh mắt ba người Cổ Loạn Không lơ đãng nhìn sang Trịnh Lệ... Bọn họ nói thầm với nhau.

Đối với việc Sở Mộ có thể trở thành người thắng cuối cùng, đạt được Thiên Cổ Thánh Hoàng truyền thừa, ba người bọn họ không có nửa điểm ghen ghét, bọn họ hiểu tại sao đám người còn lại không rời đi, hơn phân nửa là có ý đồ không tốt.

Nếu chỉ là Thánh cấp thất tinh, bọn họ không phải sợ, hiện tại có cả cường giả tuyệt thế, vấn đề lớn rồi.

Cho dù bọn họ mặc thần trang và dùng toàn lực cũng không thể đối kháng cường giả tuyệt thế.

Chỉ có thể âm thầm cầu nguyện Sở Mộ có phương pháp thoát thân, nếu không kết quả sẽ rất không xong.

...

Cảm giác ngủ ngon sau khi trải qua mệt mỏi không chịu nổi, lúc tỉnh lại thân thể còn có chút đau buốt, tinh thần không mỏi mệt, tinh khí thần hoàn toàn khôi phục đến đỉnh phong.

- Thoải mái!

Sở Mộ duỗi người, hắn có cảm giác mình ngủ rất lâu, mệt mỏi cũng biến mất không còn.

Sau khi tỉnh táo hắn vội vàng kiểm tra nguyên thần của mình.

Cường giả Thần Tộc tự bạo đã làm nguyên thần của hắn bị thương, sau đó còn thiêu đốt nguyên thần làm đẳng cấp nguyên thần hạ xuống. May mắn cuối cùng hấp thu một ít linh hồn chi lực tinh thuần, bằng không hắn cũng không biết thế nào.

- Hi vọng đẳng cấp nguyên thần không hạ thấp mới tốt.

Sở Mộ nói thầm, hắn vừa kiểm tra liền kinh ngạc tới ngây người.

Trung tâm thế giới tinh thần, một nguyên thần tọa trấn trong đó, hắn nhìn thấy nguyên thần hoàn hảo không tổn hao gì, chung quanh còn có hào quang nguyên thần không phải màu vàng nhạt như cũ, mà là màu vàng xanh, nguyên thần lực còn mạnh hơn trước đang bành trướng.

- Nguyên thần tứ cấp trung kỳ!

Sở Mộ cảm thấy mừng rỡ.

Nguyên thần tứ cấp, bước vào cấp độ nguyên thần thanh đồng, mỗi khi tăng lên một tiểu cảnh giới còn khó hơn so với cấp hắc thiết, bởi vậy muốn từ tứ cấp sơ kỳ tăng lên tứ cấp trung kỳ, dựa vào tiến độ tu hành lúc trước cũng cần mười mấy năm.

Không nghĩ tới hiện tại tiết kiệm được mười mấy năm tu hành.

Tứ cấp sơ kỳ và tứ cấp trung kỳ có chênh lệch rất rõ ràng.

- Không tệ!

Sở Mộ cảm thấy tâm tình vô cùng sung sướng.

Nguyên thần cũng không có bị thương và giáng cấp như suy nghĩ của hắn, không chỉ hoàn hảo không tổn hao gì, thậm chí còn tăng đẳng cấp, trở nên càng cường đại hơn, thật sự là chuyện đáng cao hứng, nhưng nhớ lại quá trình đó lại thập phần hung hiểm, không cẩn thận ý thức sẽ biến mất, bản thân cũng tử vong.

Súyt chút nữa đã chết, nếu không phải tàn hồn cường giả Thần Tộc đang ẩn nấp tỉnh lại khi ngủ say, lúc này Sở Mộ đã xong đời.

Có thể nói tàn hồn cường giả Thần Tộc chính là ân nhân cứu mạng của Sở Mộ, đương nhiên, Sở Mộ sẽ không cảm kích hắn, dù sao đối cũng chẳng có hảo ý với mình.

Mặc kệ quá trình hung hiểm cỡ nào, hắn đã vượt qua và có thu hoạch vô cùng to lớn.

- Đáng tiếc, nếu kịp thời cảm thấy những linh hồn chi lực này, nhanh chóng hấp thu, nói không chừng ta còn có tăng lên.

Sở Mộ nói thầm.

Lúc bắt đầu hấp thu hắn đã cảm thấy linh hồn chi lực đã biến mất một phần.

Sở Mộ tiếp tục kiểm tra nguyên thần.

Trừ nguyên thần tăng lên ra, thánh thân thể không có biến hóa, Sở Mộ nhanh chóng phát hiện cảnh giới kiếm pháp của mình có tăng lên, đạt tới cảnh giới trong lòng có kiếm trung kỳ.

Miễn cưỡng đạt tới và chính thức đạt tới là hai khái niệm khác nhau.

Sở Mộ cảm giác được, mình lý giải và nắm giữ kiếm pháp lại tăng lên không ít, dường như đã cảm ngộ sâu hơn.

Song kiếm nơi tay, Sở Mộ diễn luyện, hắn có cảm giác dũng mãnh tinh tiến, càng rõ ràng và mạnh hơn.

Kiếm quang vờn quanh thân, nhìn như lộn xộn nhưng kỳ thật lại hoàn hoàn đan xen, cấu thành vòng tròn hoàn mỹ.

Kiếm quang xuất hiện và đánh ra một kiếm thẳng tấp.

Dưới kiếm của Sở Mộ có hào quang màu trắng bạc bao phủ, dường như không còn bị hạn chế như lúc trước.

Đây là tinh túy của Nhất Tuyến Thiên kiếm thức, nó đã có thể dung nhập vào trong kiếm pháp bình thường, điều khiển tự nhiên, lại phát huy uy lực của kiếm pháp cơ sở, từ đó thực lực bản thân tăng lên rất nhiều.

Liên tục diễn luyện một hồi lâu, Sở Mộ tỉnh táo lại và cau mày.

Cảnh giới kiếm pháp tăng lên trong tình huống ý thức của hắn không ngừng suy yếu, tinh thần tập trung cao độ nên tiến vào trạng thái trước nay chưa từng có bởi vậy đạt được tăng lên, tạo nghệ kiếm pháp của mình mạnh hơn không ít, đây là việc đáng giá hắn cao hứng, nhưng Sở Mộ cũng phát hiện, trong thế giới tinh thần, trạng thái nguyên thần thi triển kiếm pháp có khác biệt không ít.