Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 2641: Đấu kiếm (Thượng)

Phó minh chủ Cổ Thần Kiếm Minh tên là Hình Lương, tu vi Vạn Cổ tam trọng thiên sơ kỳ, hắn là người có tu vi mạnh nhất trong những người ở đây, tiếp theo chính là ba Vạn Cổ Nhị trọng thiên đỉnh phong.

Hình Lương này trước khi đi vào thế giới Thâm Lam chỉ có tu vi Niết Bàn cửu trọng thiên đỉnh phong, tiến vào thế giới Thâm Lam lại đạt được kỳ ngộ, thành công đột phá đến Vạn Cổ Cảnh, không chỉ đột phá tu vi, tư chất bản thân cũng tăng lên, hơn nữa thu hoạch kỳ ngộ nên tu vi tăng lên nhanh chóng.

Ngay từ đầu Hình Lương chỉ dò xét bốn người Sở Mộ bọn, sau khi nhìn ra tu vi của bọn họ liền nhiệt tình.

Hắn giới thiệu từng thành viên cho bốn người Sở Mộ quen biết.

Đều là kiếm giả tới từ Cổ Thần Giới, tuy lúc trước có khả năng không biết nhau nhưng dù sao cũng là đồng hương, giới thiệu một lúc liền quen thuộc.

- Cổ Thần Kiếm Minh là minh chủ và ta cùng thành lập.

Hình Lương nói ra:

- Minh chủ tên là Dương Phàm, tu vi giống ta nhưng thực lực còn mạnh hơn ta, sau khi tiến vào thế giới Thâm Lam, chúng ta đều đạt được kỳ ngộ và đột phá đến Vạn Cổ Cảnh, về sau tu vi tăng lên nhanh chóng, nhưng chúng ta không quên mục đích tới nơi này, trải qua nhiều phương diện điều tra, cuối cùng xác định thế giới chi linh cùng nhịp thở với một bí mật.

Hình Lương không nói thẳng bí mật là cái gì, ngược lại nhìn về phía bốn người Sở Mộ:

- Không biết bốn vị những năm qua có thăm dò ra bí mật hay không?

Lời này hỏi rất thẳng.

- Thâm Lam Thần Châu.

Sở Mộ bình tĩnh nói ra.

- Đúng vậy, thế giới chi linh có quan hệ với Thâm Lam Thần Châu, nhưng phải tìm được tất cả Thâm Lam Thần Châu mới cót hể mở thế giới này.

Đôi mắt Hình Lương sáng ngời, hắn dùng ngữ khí khẳng định nói ra, bốn người Sở Mộ có chút nghi hoặc, đối phương nói khẳng định như thế, xem ra hắn nắm giữ bí mật còn xâm nhập hơn bọn họ.

- Nhưng mà rất đáng tiếc...

Hình Lương lại lắc đầu thở dài:

- Thâm Lam Thần Châu có tới mười tám viên, đến bây giờ chúng ta không đạt được viên nào, không biết mấy vị có thu hoạch hay không?

- Mặc dù biết Thâm Lam Thần Châu, đã từng nghe nói qua nhưng đến nay không thu hoạch được gì.

Sở Mộ lắc đầu, nói.

Ba người Cổ Loạn Không cũng biết, Sở Mộ nói là lời nói dối nhưng bọn họ không lên tiếng, cảm thấy như vậy là đương nhiên.

Dù sao Sở Mộ có được Thâm Lam Thần Châu, trong đó một viên là đám người bọn họ giao cho Sở Mộ. Dùng quan hệ giữa bọn họ đương nhiên nói thật không thành vấn đề, dù sao đều là thiên tài yêu nghiệt top mười Thiên Thanh Bảng, có ngông nghênh bản thân, không phải tiểu nhân. Cũng khinh thường làm tiểu nhân, còn nữa, bốn người có tình cảm, lại trải qua sinh tử hoạn nạn cho nên tin tưởng nhau, hoàn toàn có thể giao phó sau lưng cho nhau.

Nhưng người Cổ Thần Kiếm Minh nói cho cùng chỉ mới quen mà thôi, cho dù đều đến từ Cổ Thần Giới nhưng chưa hiểu nhau, không có trụ cột để tin tưởng, Sở Mộ làm sao có thể để lộ bí mật bọn họ có tới bốn viên Thâm Lam Thần Châu cơ chứ.

Nghe Sở Mộ nói thế, đám người Hình Lương không có nửa điểm hoài nghi, cảm thấy đây là sự thực, câu nói kia chỉ thăm dò mà thôi, đã không có thì không nhắc lại.

- Lúc này minh chủ chúng ta ra ngoài tìm hiểu tin tức, rất có thể chính là tin tức quan hệ với Thâm Lam Thần Châu.

Hình Lương hít sâu một hơi, nghiêm mặt nói ra:

- Hiện tại chờ minh chủ quay về rồi chúng ta bàn bạc cụ thể với nhau.

Bọn họ nói chuyện với nhau, cũng không có tiết ra ngoài, bởi vì chung quanh đều có bố trí phong cấm cực kỳ cao thâm, hơn nữa bọn họ tận lực áp thấp âm thanh, hơn nữa còn tiến hành khống chế, chỉ có bọn họ trong phạm vi nhỏ mới nghe thấy.

Đám người Sở Mộ tạm thời ở lại trong Cổ Thần Kiếm Minh.

Bất kể thế nào, nơi này cũng là tổ chức của thế lực đồng hương mở, huống chi mỗi người tới thế giới Thâm Lam, chỉ cần còn sống đều có thu hoạch không tệ, tu vi bản thân cường đại hơn, hơn nữa cũng có con đường của mình, còn muốn tốt hơn bốn người bọn họ, dễ dàng hoàn thành nhiệm vụ.

Đối với Sở Mộ mà nói, ai tìm được thế giới chi linh, ai đạt được thế giới chi linh tán thành, kỳ thật không sao cả, chỉ cần là Nhân tộc là được.

Một khi hoàn thành nhiệm vụ, kiếm tu Nhân tộc tại Cổ Thần Giới sẽ đại quy mô tiến vào thế giới Thâm Lam, đến lúc đó khó tránh khỏi sẽ có đại chiến, đối với người thế giới Thâm Lam mà nói thì bọn họ chính là người xâm nhập.

Nhưng Sở Mộ cũng không thèm để ý việc này, hắn có con đường của mình.

Sau khi hoàn thành nhiệm vụ phải đi con đường nào?.

Quay về Cổ Thần Giới?

Hay ở lại thế giới Thâm Lam?

Hắn đã từng cân nhắc qua vấn đề này, nhưng mỗi một lần chỉ suy nghĩ một chút mà thôi, không có xâm nhập, bởi vì hắn cũng không có đáp án.

Tầng năm Cổ Thần Kiếm Minh, mỗi tầng rất lớn, đám người Sở Mộ tách ra.

Dựa theo quy củ của Cổ Thần Kiếm Minh, tu vi không tới không thể vượt qua số tầng.

Vạn Cổ nhất trọng thiên ở tại lầu ba, Vạn Cổ Nhị trọng thiên ở tại lầu bốn, Vạn Cổ tam trọng thiên ở tầng năm, Sở Mộ là Vạn Cổ Nhị trọng thiên sơ kỳ, hắn được an bài ở lầu bốn, Cổ Loạn Không Dương Chiến Thiên và Luyện Hồng Vân đều an bài ở lầu ba.

Kém một tầng cũng không sao cả.

...

- Sở Mộ, ngươi là đệ nhất Thiên Thanh Bảng, nghe nói kiếm pháp của ngươi rất được, không biết hiện tại t đến mức nào, không bằng chúng ta cùng chơi đùa một chút.

Cung Như Sơn nói với Sở Mộ, ngữ khí mang theo vài phần khiêu khích.

- Nếu năm đó chúng ta không có số tuổi vượt qua, còn không biết đệ nhất Thiên Thanh Bảng rơi vào tay ai đấy.

Diêm Chính Khang bỉu môi nói ra.

Nói tới tranh giành Thiên Thanh Bảng năm đó hạn chế số tuổi dưới một trăm đã làm rất nhiều thiên tài không thể tham gia, bọn họ không phục lắm.

Trước kia không có cơ hội, hiện tại ở cung một chỗ thì có thể cân nhắc việc này.

Nhưng thái độ của mỗi người có khác nhau, tuy ngữ khí của Cung Như Sơn mang theo vài phần khiêu khích nhưng không mang theo ác ý gì, thuần túy chỉ muốn khiêu chiến, ngữ khí của Diêm Chính Khang thì khác, không có chút ý tốt nào.

Cho dù Cung Như Sơn hay là Diêm Chính Khang, tu vi của bọn họ đều trên Sở Mộ, đều đạt tới Vạn Cổ Nhị trọng thiên cao giai, lúc ấy bọn họ tới thế giới Thâm Lam đã có tu vi Niết Bàn cửu trọng thiên hậu kỳ.

- Có thể!

Sở Mộ không cự tuyệt Cung Như Sơn đề nghị.