Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 2639: Cổ Thần Kiếm Minh (Thượng)

Mỗi một lần sau khi tông chủ rời đi rồi trở về, tu vi đều rất cao, thực lực cũng cường đại hơn. Cho nên đối với việc Sở Mộ rời đi bọn hắn cũng không có cảm thấy ngoài ý muốn, thậm chí còn có chút chờ mong. Không biết lần kế sau khi tông chủ trở về thực lực sẽ lại mạnh mẽ tới nhường nào.

Cưỡi một cỗ phi hạm màu xanh da trời, trên phi hạm chỉ có vẻn vẹn bốn người Sở Mộ, Cổ Loạn Không, Dương Chiến Thiên, Luyện Hồng Vân.

Phi hạm từ trong Chân Kiếm tông cất cánh lên. Nhanh chóng hóa thành một đạo lưu quang màu xanh da trời trong mắt các đệ tử cũ, giống như lưu tinh xẹt qua không trung, nhanh chóng đi xa.

Trong nháy mắt phi hạm màu xanh da trời biến mất ở phía chân trời.

...

Trong phi hạm, đám người Sở Mộ, Cổ Loạn Không uống rượu.

- Vốn thực lực đã không bằng ngươi, hiện tại tu vi cũng bị kéo ra, chênh lệch càng lớn.

Luyện Hồng Vân vừa uống rượu vừa ra vẻ sầu khổ nói.

Mấy năm này tu luyện trong Chân Kiếm tông, tu vi bọn hắn đều có tăng lên. Toàn bộ đều đạt tới Vạn Cổ cảnh nhất trọng thiên trung kỳ. Từ sơ kỳ tăng lên tới trung kỳ. Vạn Cổ cảnh nhất trọng thiên bình thường ít nhất cũng cần mười năm. Bất quá thiên phú bọn hắn hơn người, tăng thêm có Huyền Dương kiếm điện phụ trợ, mới có thể trong vài năm đề thăng như vậy.

Từ tu vi sơ kỳ tăng lên tới trung kỳ. Đối với việc tăng trưởng thực lực cũng không có quá rõ ràng. Nhưng mà trừ tu vi tăng trưởng ra, kiếm pháp.... các phương diện đều tăng lên. Bọn hắn đều có tiến bộ rõ ràng, đương nhiên thực lực cũng cường đại lên theo.

Tiến bộ như vậy so với những người khác có lẽ là rất lớn. Nhưng mà so với Sở Mộ lại quá kém, chênh lệch quá lớn.

Rõ ràng cùng có tu vi Vạn Cổ cảnh nhất trọng thiên sơ kỳ, nhưng mà bây giờ tu vi của Sở Mộ đã là Vạn Cổ cảnh nhị trọng thiên sơ kỳ. Chênh lệch không chỉ có thu nhỏ lại, ngược lại còn lớn hơn. Mà bọn hắn cơ hồ đều tu luyện, không giống như Sở Mộ, thân là tông chủ một tông, còn phải làm các chuyện khác.

Cũng khó trách Luyện Hồng Vân lại phiền muộn như vây.

- Chủ yếu là công của Bách Niên bí cảnh kia

Sở Mộ cười nói, đây cũng là lời nói thật.

Bách Niên bí cảnh là một kỳ ngộ rất tốt đối với hắn. Nếu tu vi hiện tại của hắn đoán chừng còn dừng lại ở Vạn Cổ cảnh nhất trọng thiên sơ kỳ. Nhiều lắm là sơ kỳ đỉnh phong, không có như ba người Cổ Loạn Không được.

- Bách niên bí cảnh quả thực là một nơi rất là thần ký.

Cổ Loạn Không nói. Đây là cơ duyên, cơ duyên ít người đạt được. Có một ít người lại không chiếm được, cho dù có cưỡng cầu cũng như vậy.

Sở Mộ và ba người Cổ Loạn Không đi vào trong Thính Phong Lâu.

Nơi này là Thiên Cổ Vực.

Thiên Cổ Vực có danh xưng Thâm Lam đại lục đệ nhất vực, bởi vậy đám người Sở Mộ rời khỏi Chân Kiếm Tông liền đi tới Thiên Cổ Vực.

Chuyện đầu tiên đi vào Thiên Cổ Vực chính là tìm hiểu tin tức, không thể nghi ngờ, Thính Phong Lâu là nơi thích hợp nhất.

Hiện tại Sở Mộ không thiếu hụt nguyên đan.

Lần này hỏi thăm tin tức, chủ yếu là hỏi về Thâm Lam Thần Châu, nhưng Thâm Lam Thần Châu có tới mười tám viên, tiểu không gian tùy thân của Sở Mộ chỉ có bốn viên, Hoàng Đình bao nhiêu năm qua vẫn tận lực tìm Thâm Lam Thần Châu, nói bọn họ không có nhất định là giả, có lẽ có mấy viên cũng không chừng, cũng có khi ít hơn cả Sở Mộ.

Có Thâm Lam Thần Châu ở trong tay kẻ khác, có lẽ nằm ở nơi bí ẩn, tuy Thính Phong Lâu tin tức linh thông nhưng còn chưa tới tình trạng cái gì cũng biết.

Tin tức Thâm Lam Thần Châu không có thu hoạch, ngược lại biết được hai tin tức

Tin tức đầu tiên là đám người Sở Mộ rời khỏi Thiên Cổ Vực thì có thế lực ngóc đầu lên.

Trong đại vực như Thiên Cổ Vực mỗi ngày đều có vô số thế lực biến mất, mỗi ngày cũng có vô số thế lực xuất hiện, một thế lực hoàn toàn mới ra đời chẳng có gì lạ, trừ phi khách nhân có yêu cầu đặc biệt, nếu không, Thính Phong Lâu cũng không chú ý tới.

Nhưng thế lực này lại có điểm khác biệt, mặc dù nói không phải rất cường đại, cũng rất xuất sắc, bởi vì cấu thành của thế lực mới này cũng không phải tông môn hoặc gia tộc gì đó, mà là một liên minh, tiếp theo trong thế lực àny, mỗi một thành viên đều là Kiếm Thánh, cuối cùng, mỗi một Kiếm Thánh đều lọt vào tiêu chuẩn thiên tài, mỗi người trong bọn họ, kém nhất cũng là thiên tài Hoàng cấp.

Mặc dù nói thiên tài Hoàng cấp là cấp bậc thấp nhất trong hệ thống thiên tài, dù đứng cuối thì vẫn là thiên tài, còn vượt qua tu luyện giả bình thường, phải biết rằng, mấy trăm tu luyện giả mới có thể có một thiên tài Hoàng cấp.

Thành viên của thế lực trước mắt không nhiều lắm, chỉ có ba mươi mấy người, trong đó tu vi cao nhất mới Vạn Cổ tam trọng thiên sơ kỳ. Tu vi thấp nhất là Vạn Cổ nhất trọng thiên sơ kỳ.

Tưởng tượng một chút, thế lực do một đám thiên tài Kiếm Thánh tạo thành có thể không bị người ta chú ý sao, hết lần này tới lần khác thế lực này tương đói cao điệu, càng dễ làm người ta chú ý, hơn nữa không ít nhất siêu thế lực nhất lưu duỗi cành ô liu mời chào bọn họ, muốn thu bọn họ vào trong thế lực của mình, hứa dùng trọng dụng hoặc giúp thế lực phát triển mạng hơn.

Tuy thế lực này nổi dung nhưng cũng không khiến đám người Sở Mộ chú ý quá nhiều, sau khi nghe tên của thế lực này liền sinh ra ý niệm tìm kiếm trong đầu.

...

- Ta đoán đó là đám người sống sót sau khi đi vào thế giới Thâm Lam.

Một Kiếm Thánh nhất tinh nói ra.

- Đúng thế, bằng không mấy năm qua đi, Kiếm Minh chúng ta cũng không chỉ có ba mươi mấy người chúng ta.

Bên cạnh có một Kiếm Thánh nhất tinh lên tiếng.

Trừ hai người bọn họ ra, còn có ba người khác đều là Kiếm Thánh nhất tinh.

- Các ngươi nói cái tên Sở Mộ thanh danh hiển hách của vài năm trước có phải là Sở Mộ đệ nhất Thiên Thanh hay không?

Thế giới lớn như vậy, nhân khẩu nhiều như vậy, trùng tên trùng họ chẳng có gì lạ, nếu tra được nói không chừng trong thế giới Thâm Lam có thể tìm được cả vạn người tên Sở Mộ.

Trùng tên trùng họ rất bình thường, trùng tên trùng họ lại có thiên phú thì xác suất khá thấp nhưng cũng có khả năng, cho nên bọn họ cũng không biết thiên tài yêu nghiệt Sở Mộ có phải là Sở Mộ mà bọn họ biết rõ hay không.

Có phải hay không, bọn họ không biết.

Nếu như là hắn gia nhập vào Kiếm Minh, thế lực của Kiếm Minh sẽ mạnh hơn rất nhiều.

...

- Cổ Thần Kiếm Minh... Nghe đi, tại sao ta có cảm giác quen tai.

Luyện Hồng Vân nói.

- Không biết có phải là bọn họ hay không.

Dương Chiến Thiên cũng nói.