Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 2279: Kiếm quang lạnh hải vực (Thượng)

Không có cách nào tham dự, chỉ có thể trở thành khán giả.

Hơn vạn thế lực thông qua sát hạch, nhận được tư cách tham dự Vạn Tông Thịnh Hội, tất cả đều tiến vào bên trong Ngọc Thương Đình.

Một Ngọc Thương Đình lớn như vậy, dung nạp đệ tử của hơn vạn tông môn, có vẻ dư thừa. Cũng không thể không tán thưởng một chút về nội tình khủng khiếp của hoàng thất Thương Lan.

Đương nhiên, nơi ở bên trong Ngọc Thương Đình sẽ căn cứ mức độ mạnh yếu của thế lực tham dự để phân chia đối xử. Thế lực càng cường đại, chỗ ở tất nhiên sẽ càng tốt hơn.

Chân Kiếm Tông cũng thông qua sát hạch, tham dự Vạn Tông Thịnh Hội. Chỉ có điều ở trong tất cả tông môn hoàng triều Thương Lan, Chân Kiếm Tông cũng không mấy cường đại, thuộc về cấp bậc tương đối thấp. Nhưng nếu như tính luôn thế lực gia tộc, Chân Kiếm Tông lại xem như là tương đối thượng tầng. Tổng hợp lại, ở trên vạn thế lực tham dự Vạn Tông Thịnh Hội, Chân Kiếm Tông thuộc về cấp bậc trung đẳng. Chỗ ở không kém cũng không tốt.

Bích Chân Viên, chính là nơi ở của Chân Kiếm Tông ở bên trong Ngọc Thương Đình.

Lần này Chân Kiếm Tông do trưởng lão Vân Phong dẫn đội. Khách khanh trưởng lão Dương Chân đi theo. Còn chọn lựa ra mười đệ tử nội môn ưu tú nhất, mười đệ tử tinh anh ưu tú nhất và mười đệ tử nòng cốt ưu tú nhất tham dự.

Tuy rằng tu vi của trưởng lão Vân Phong chỉ là Niết Bàn thất trọng thiên đỉnh phong, không tính là quá cường đại, nhưng trên phương diện xử lý sự vụ lại rất có bản lĩnh. Để hắn dẫn đội là thỏa đáng nhất. Tu vi của Dương Chân là Vạn Cổ nhất trọng thiên, đi theo làm hộ vệ. Ba mươi đệ tử khác là tới Vạn Tông Thịnh Hội mở mang kiến thức, cũng là người tham dự Vạn Tông Thịnh Hội.

Người không có thể tham dự, tất nhiên phải ở lại bên trong tông môn chờ đợi bọn họ trở về.

- Tông chủ có phải đã gặp phiền toái gì hay không? Đến hiện tại vẫn chưa về.

Vân Phong âm thầm suy nghĩ.

Môn phái có thực lực như Chân Kiếm Tông còn chưa đủ cường đại. Lẽ ra phải do tông chủ dẫn đội mới phải. Huống hồ, trước đó Sở Mộ cũng đã nói sẽ đích thân dẫn đội tham dự Vạn Tông Thịnh Hội. Nhưng bây giờ, từ khi bọn họ đến Thương Lan Hoàng Thành đến nay, đã qua gần một tháng. Sở Mộ lại vẫn không có tin tức gì. Không thể không khiến cho người ta lo lắng.

Mà Sở Mộ không ở đây, cũng giống như thiếu đi một người đáng tin cậy.

Vân Phong cũng không biết, lúc này Sở Mộ đang ở trên một hải vực trong Lam Hải đại sát tứ phương.

...

Kiếm quang tách mặt biển ra. Một bóng người, giống như lưu quang sáng chói lao ra khỏi mặt biển, hướng về phía trên không trung. Sau hai hơi thở, từng bóng người phá mặt biển lao ra, trong tay cầm cương xoa hoặc trường thương, đều xông về phía bóng người đã lao ra đầu tiên.

- Theo đuổi không ngừng chỉ là tự tìm đường chết.

Thầm nghĩ một tiếng, Sở Mộ cũng không quay đầu lại. Chỉ thấy tay phải của hắn vung lên vè phía sau. Từ một góc độ không thể tưởng tượng nổi, hắn chém ra một kiếm.

Vèo.

Một tiếng động sắc bén vang lên. Một đạo kiếm quang vô cùng sắc bén, giống như một tia nắng ban mai chém đứt thiên địa, sáng chói đến mức tận cùng, không thể tả nổi.

Một tia kiếm quang này giống như tia nắng ban mai, dường như một đường nước trời, kéo dài ra hơn trăm thước. Âm thanh rất nhỏ, lại cực kỳ sắc bén.

Từ khi tìm hiểu rừng Vạn Kiếm Bia, bước qua chín mươi chín cầu thang hư không, tiếp nhận truyền thừa của Kiếm Thần Tôn Tọa, ở trên phương diện ứng dụng về kiếm, lại tăng lên một cấp bậc. Cảnh giới kiếm pháp của hắn mơ hồ có khả năng trùng kích đến trong tâm có kiếm.

Giai đoạn cảnh giới trong tâm có kiếm, mạnh hơn so với giai đoạn lúc đầu.

Kiếm quang rất nhỏ dài hơn trăm thước, mang theo sự sắc bén không có cách nào hình dung, dường như cắt qua hư không, xông về phía các chiến sĩ Sa tộc lao đến truy sát.

Trong lúc lặng lẽ không một tiếng động, hơn mười chiến sĩ Sa tộc cao đẳng truy sát đến, thân thể đều bị cắt qua. Ngay cả vũ khí trong tay bọn họ, cũng bị chặt đứt ở dưới kiếm quang kia. Mặt vết cắt vô cùng trơn nhẵn, phản xạ ánh sáng rực rỡ.

Tõm tõm tõm tõm.

Bọt nước bắn ra. Từng thi thể bị chém đứt rơi xuống phía dưới.

Một kiếm chém giết hơn mười người chiến sĩ Sa tộc cao đẳng. Thân hình Sở Mộ tiếp tục lao lên phía trên. Hắn đang vận dụng mượn lực đạt tới một cực hạn. Mượn một kiếm chém ra phía sau này, tốc độ lao lên lại tăng lên vài phần.

Trên không trung, có không ít Thánh cấp và Niết Bàn Cảnh đang đứng thẳng. Phần lớn đều là Nhân tộc. Mỗi người khìn thấy được một kiếm vừa rồi của Sở Mộ, các cường giả Thánh cấp chấn động kinh sợ. Những người tu luyện Niết Bàn Cảnh lại cảm thấy toàn thân ớn lạnh.

Một kiếm dễ dàng như vậy, trong nháy mắt giết chết hơn mười người Sa tộc cao đẳng. Uy lực của một kiếm kia vô cùng đáng sợ. Bọn họ cũng có không cách nào đối đầu.

Ban đầu những người này vẫn dự định bắt Sở Mộ, chia một chén súp, hoặc giao cho Sa tộc đổi lấy lợi ích lớn hơn. Sở Mộ đánh ra một kiếm kia, khiến bọn họ bỏ đi tham niệm trong lòng.

Nhưng tham niệm trong lòng những cường giả Thánh cấp kia lại không có bị đánh tan.

- Người này nhất định là kẻ từ nhận được truyền thừa bên trong cấm địa của Chân Thần Kiếm Tông.

Những cường giả Thánh cấp nghĩ như vậy.

Chân Thần Kiếm Tông, đó từng là đại tông môn kiếm đạo cường thịnh nhất. Truyền thừa trong đó khiến không biết bao nhiêu người phải đỏ mắt. Cho dù là những người tu luyện không chuyên tu luyện kiếm đạo cũng vô cùng khát vọng nhận được. Bởi vì một khi nhận được truyền thừa của Chân Thần Kiếm Tông, bọn họ có thể chuyên tu luyện kiếm đạo, có chỉ dẫn rõ ràng để tu luyện tiếp, nhất định có thể trở thành kiếm tu vô cùng đáng sợ.

Một vị kiếm tu chân chính, thực lực của hắn lại hoàn toàn không kém hơn so với thuật tu. Thậm chí, còn muốn mạnh mẽ hơn một chút. Chỉ đáng tiếc, kiếm tu chân chính quá ít. Trong một vạn người luyện kiếm, có thể một người cũng đã là không tệ.

Lam Hải rất rộng rãi, đảo nhỏ rất nhiều, Nhân tộc sinh tồn ở trên đảo nhỏ cũng rất nhiều, sẽ không kém hơn so với nội lục là bao nhiêu. Trong này, một phần chuyên tu luyện thuật pháp, một phần đồng thời tu luyện thuật pháp cùng kiếm pháp. Một phần lại là chuyên tu luyện kiếm.

Trong đó, người tu luyện chuyên tu luyện thuật pháp là phổ biến nhất, cường đại nhất. Thứ hai lại là người tu luyện đồng thời tu luyện thuật pháp cùng kiếm pháp. Người tu luyện chuyên tu luyện kiếm, thuộc về quần thể yếu thế.