Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 2268: Thần Ý Hắc Ám

Bất chợt, hai tay của bốn người kết ấn, đẩy về phía trước. Bốn ánh sáng hội tụ, hòa hợp thành một, bất chợt nổ tung, hóa thành một gợn sóng màu xanh lam lập tức khuếch tán ra. Tốc độ khuếch tán nhanh tới mức không có cách nào hình dung nổi. Trong chớp mắt, gợn sóng liền bay nhanh lướt qua phạm vi mấy vạn thước, khuếch tán ra chỗ xa hơn.

Gợn sóng màu xanh lam khuếch tán, không chỉ tản ra bốn phía xung quanh, còn khuếch tán theo hai hướng trên và dưới.

Bốn cường giả Sa tộc Thánh cấp cao giai vẫn duy trì tư thế hai tay kết ấn đẩy ra. Gợn sóng màu xanh lam lướt qua chỗ nào, tất cả hình ảnh ở đó đều sẽ hiện ra ở trong đầu của bọn họ, bọn họ cảm giác được.

Trong nháy mắt, gợn sóng Đại Tham Hải Thuật liền lướt qua phạm vi hơn mười vạn thước, đồng thời còn không ngừng khuếch tán ra, đi tới chỗ xa hơn, cũng như tới chỗ sâu hơn.

Rất nhanh, gợn sóng màu xanh lam lướt qua rãnh biển chật hẹp, đồng thời tiến sâu vào bên trong rãnh biển. Trong chớp mắt, gợn sóng liền đến chỗ kiếm bia hắc ám, cũng chính là chỗ của Sở Mộ.

Khi gợn sóng màu xanh lam này sắp lướt qua thân thể của Sở Mộ, kiếm bia hắc ám lóe lên ánh sáng màu đen. Gợn sóng màu xanh lam trực tiếp xuyên qua kiếm bia hắc ám cùng Sở Mộ, đi tới chỗ sâu hơn.

Khi gợn sóng màu xanh lam mở rộng đến cực hạn, liền biến mất, giống như biến mất ở trong biển.

Sắc mặt của bốn cường giả Sa tộc Thánh cấp cao giai đều hết sức khó coi. Bởi vì, bọn họ không có bất kỳ phát hiện nào.

Khi gợn sóng màu xanh lam lướt qua Sở Mộ, bị lực lượng của kiếm bia hắc ám ảnh hưởng, trực tiếp xuyên qua, dẫn đến bốn cường giả Sa tộc Thánh cấp cao giai không có cách nào cảm giác được, bỏ lỡ.

Ngay cả bốn người bọn họ liên thủ thi triển ra Đại Tham Hải Thuật vẫn không có cách nào tìm được tung tích của Sở Mộ. Trong lúc nhất thời, bốn người không biết có biện pháp nào tốt hơn. Bọn họ càng phẫn nộ hơn, chìm vào trong suy nghĩ.

Sở Mộ cũng không biết gì về cảnh tượng như vậy. Hắn hoàn toàn không biết mình thiếu chút nữa đã bị nhận ra. Nếu như bị phát giác, hắn hơn phân nửa là khó có thể tránh được sự truy sát.

- Thông báo với các chiến sĩ trong tộc, triển khai lục soát ở hải vực này. Ta cũng không tin, chỉ là một Nhân tộc, tốc độ trên biển sẽ thắng được Hải tộc chúng ta. Hắn nhất định là có bí bảo gì đó che giấu khí tức.

- Không sai. Để cho nhiều chiến sĩ triển khai lục soát. Bất kỳ một chỗ nào cũng không thể bỏ qua.

- Trừ người này ra, còn có bốn người khác cũng không thể bỏ qua.

Ngay lập tức, bốn cường giả Sa tộc Thánh cấp cao giai lấy phương thức đặc biệt của Sa tộc để tiến hành đưa tin. Sau một thời gian ngắn, liền có số lượng lớn chiến sĩ Sa tộc từ bốn phương tám hướng vọt tới gặp bọn họ. Sau đó những chiến sĩ này thi hành mệnh lệnh, ở hải vực này triển khai lục soát, tìm kiếm kỹ lưỡng.

Về phần bốn cường giả Sa tộc Thánh cấp cao giai, bọn họ lại rời khỏi đó, muốn đi truy tìm bốn người khác.

Không tìm được Sở Mộ, nếu như có thể bắt bốn người khác cũng không tệ. Tối thiểu có thể mượn người này, tìm ra từng người một.

...

Cho dù chiến sĩ Sa tộc bình thường hay là chiến sĩ Sa tộc cao đẳng, cũng có không cách nào tiến sâu vào trong rãnh biển sâu hơn nghìn thước. Bọn họ cũng không có loại bảo vật như Tị Thủy Châu.

Tất cả những chuyện phát sinh, Sở Mộ đều không biết. Bởi vì hắn đã bị kiếm bia màu đen trước mắt hấp dẫn.

Tới gần phạm vi một thước, có thể cảm giác được rõ ràng chấn động khí tức hắc ám tinh thuần từ trên kiếm bia phát ra, mãi mãi trường tồn.

Giống như lúc đó, khi tìm hiểu kiếm bia quang minh, hai tròng mắt Sở Mộ nhìn chăm chú vào kiếm bia hắc ám, nhìn chằm chằm vào các đường vân phía trên. Trong đầu hắn loại trừ tạp niệm, tinh thần tập trung cao độ.

Thoáng một cái, kiếm bia hắc ám biến mất khỏi tầm mắt. Những đường vân kia nhanh chóng mở rộng, cuối cùng bao bọc cả Sở Mộ vào bên trong.

Bản thân hắn ở trong một mảnh bóng tối, không nhìn thấy bất kỳ thứ gì. Đối mắt giống như đã bị mù.

Không nhìn thấy gì, sờ không thấy gì, chỉ có thể dựa vào cảm nhận.

Hắc ám tất tối tăm, hắc ám rất thuần túy, khiến cho Sở Mộ không khỏi liên tưởng đến cảnh tượng khi tìm hiểu kiếm bia quang minh. Lúc đó hắn cũng giống như tiến vào bên trong một thế giới ánh sáng thuần túy, không còn cái gì khác.

Hiện tại bản thân ở trong bóng tối, Sở Mộ có cảm giác bóng tối này có phần tương tự với ánh sáng, đều thuần túy như vậy, sâu xa như vậy, bá đạo như vậy.

Quang minh cùng hắc ám, là tồn tại mang tính đối lập, giống như nước cùng lửa, nhưng so với nước cùng lửa, lại đối lập càng tuyệt đối hơn.

Chỗ ánh sáng nhất định không có bóng tối. Chỗ bóng tối, nhất định không có ánh sáng. Quang minh cùng hắc ám, không có cách nào cùng tồn tại. Đây là nhận thức mọi người đều biết.

Nếu như càng nghiên cứu thấu đáo, lại sẽ hiểu rõ, thật ra quang minh cùng hắc ám là tương đồng.

Rong chơi ở trong bóng tối, không nhìn thấy, không nghe thấy, thậm chí không ngửi thấy. Nhưng Sở Mộ lại có một loại cảm giác, dần dần trong lúc đó, mình dường như cùng hắc ám hòa làm một thể, biến thành một phần tử của hắc ám, biến thành một hạt căn bản nhỏ bé bên trong bóng tối, trôi nổ ở trong đại dương của hắc ám.

Thần Ý Quang Minh bên trong thế giới tinh thần, tản ra chấn động quỷ dị. Từng đợt sáng ánh sáng phóng ra, chiếu sáng toàn bộ thế giới tinh thần, cũng tràn ngập toàn bộ thế giới tinh thần, bao phủ tất cả lực lượng, lại dường như đồng hóa tất cả lực lượng, dính sát vào vách ngăn của thế giới tinh thần, hình thành một tầng vách ngăn quang minh.

Bóng tối vô tận. Lực lượng hắc ám muốn đi vào thế giới tinh thần của Sở Mộ, lại bị vách ngăn quang minh do Thần Ý Quang Minh tạo ra ngăn cản, không có cách nào tiến vào. Hai bên đối đầu. Bên trong thế giới tinh thần, ánh sáng của Thần Ý Quang Minh đột ngột phát ra.

Hắc ám và quang minh, không thể cùng tồn tại!

Dưới tình huống bình thường, loại tình huống này, lực hắc ám cùng lực quang minh nhất định sẽ tạo thành xung đột cực lớn, rất có xu hướng ngươi chết ta sống. Nhưng lúc này Sở Mộ lại nhạy cảm phát hiện ra, trong lúc lực hắc ám cùng Thần Ý Quang Minh đối đầu, không kịch liệt giống như trong suy nghĩ của hắn. Thoạt nhìn hình như rất kịch liệt, nhưng không có kiên quyết tới mức phân ra sinh tử.

Hắc ám vô tận thoải thích vẫy vùng trong đó, không có điểm cuối, cũng không có giới hạn. Sở Mộ lại rơi vào trong giác ngộ.