Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 2258: Tinh phách của biển (Thượng)

Sau đó, một nghìn quân Huyền Kim Cự Sa chạy đi, tới các đại tông môn Nhân tộc trên Liên Vân Đảo. Ngay cả Thiên Thánh giáo bọn họ cũng không có buông tha.

Thiên Thánh Giáo là thế lực Nhân tộc lớn đứng đầu ở Liên Vân Đảo, tất nhiên có năng lực chống lại một nghìn quân Huyền Kim Cự Sa. Thậm chí có năng lực huỷ diệt một nghìn quân Huyền Kim Cự Sa. Hậu quả là giết địch một nghìn tự tổn hại tám trăm. Đồng thời còn phải tiếp nhận lửa giận của Hải tộc, cuối cùng sẽ bị hủy diệt ở dưới lửa giận của Hải tộc.

Không thể trêu vào, không trốn thoát, ở dưới quân Huyền Kim Cự Sa đè ép, Thiên Thánh Giáo chỉ có thể thỏa hiệp, phái ra đệ tử trưởng lão trong giáo xuất động, quét ngang Liên Vân Đảo, tìm kiếm vị trí của đám người Sở Mộ.

Thiên Thánh Giáo cường đại như vậy còn phải thỏa hiệp, các thế lực tông môn khác càng không dám chống lại. Bởi vì chống lại, kết quả rất rõ ràng, đó chính là bị quân Huyền Kim Cự Sa huỷ diệt hoàn toàn, tàn sát không còn một người. Từ trên xuống dưới cũng không có ai sống sót.

Dù ủy khuất, bọn họ liền chuyển vị trí lửa giận. Nếu không có đám người Sở Mộ hành sự, tàn sát mười vạn đại quân Sa tộc, cũng sẽ không khiến cho bọn họ nhận nỗi sỉ nhục như vậy.

Thần hồn nát thần tính, trông gà hoá cuốc, các thế lực tông môn và Thiên Thánh giáo cũng truyền đạt mệnh lệnh ban thưởng. Ai tìm được sáu người đó, liền có thể có được trọng thưởng. Trong lúc nhất thời, gần như toàn bộ đảo được tổng động viên, tìm kiếm ở trên Liên Vân Đảo và các đảo nhỏ, đá ngầm xung quanh Liên Vân Đảo, đào ba thước đất tìm kiếm tung tích của đám người Sở Mộ. Mà ở trên đảo nhỏ Nhân tộc khác, cảnh tượng như vậy cũng đang phát sinh.

Trên biển rộng, toàn bộ Sa tộc cùng với Hải tộc phụ thuộc vào Sa tộc cũng được tổng động viên, rong ruổi trên biển rộng, đi xung quanh tìm kiếm tung kích của sáu người Sở Mộ. Tình thế trở nên vô cùng khẩn trương. Một khi tung tích của đám người Sở Mộ bị phát hiện, bọn họ sẽ phải đối mặt với lửa giận của Sa tộc, với công kích giống như mưa rền gió dữ.

quân đoàn Lợi Kiếm Sa của Kiếm Sa Tộc, rong ruổi qua lại ở trên Lam Hải mênh mông, theo gió vượt sóng. Thống lĩnh của quân đoàn Lợi Kiếm Sa Kiếm Sa Kiệt vẻ mặt thâm trầm. Bởi vì Kiếm Sa Lệ bị giết chết, chính là huynh đệ của hắn, cũng là phó thống lĩnh của quân đoàn Lợi Kiếm Sa.

Hắn thề, phải tìm ra được hung thủ, tự tay băm thây thành vạn đoạn.

Mấy nghìn chiến sĩ Lợi Kiếm Sa hoành hành ở hải vực, tìm kiếm tung tích của sáu hung thủ. Bất kỳ một người nào, đều sẽ không bỏ qua. Ám Ảnh chính là kẻ đầu sỏ gây ra tội, là mục tiêu hàng đầu.

Ngoại trừ quân đoàn Lợi Kiếm Sa của Kiếm Sa Tộc ra, quân đoàn Mãnh Hổ Sa của Hổ Sa Tộc cũng đều xuất động. Quân đoàn Lợi Kiếm Sa và quân đoàn Mãnh Hổ Sa, tương tự với quân Huyền Kim Cự Sa, chỉ có điều không mạnh mẽ như vậy, nhưng số lượng lại nhiều hơn rất nhiều.

Ngoại trừ quân đoàn ra, các chiến sĩ Sa tộc khác cũng đều xuất động, quét ngang hải vực ở gần đó.

Các nhánh Sa tộc khác, ví dụ như Giác Sa, Toàn Sỉ Sa… đều xuất động. Còn có hơn mười chủng tộc Hải tộc phụ thuộc như Tiễn Ngư Tộc, Cự Khẩu Ngư Tộc v.v.

Bình thường, Lam Hải gió êm sóng lặng. Nhưng giờ này phút này, nhiều Hải tộc lưu thông qua lại, tìm kiếm khắp nơi, đến thăm từng hòn đảo lớn nhỏ, chính là để tìm kiếm tung tích của đám người Sở Mộ.

Lam Hải là địa bàn của Hải tộc. Bọn họ không tin, sáu Nhân Tộc này có thể trốn đi nơi nào.

...

Tất cả mọi chuyện biến hóa đã xảy ra, Sở Mộ đều không biết. Bởi vì hắn và những người khác được Ám Ảnh mang theo bay nhanh rời khỏi Vân Đoạn Sơn, rời khỏi Liên Vân Đảo, đi tới trên một hòn đảo nhỏ cách Liên Vân Đảo khoảng chừng mấy ngàn dặm xa.

Hòn đảo nhỏ này chỉ có đường kính ba mươi mấy dặm. Một rừng cây nhỏ, mấy ngọn núi chỉ lớn chưa đầy mấy trăm thước, không nhìn thấy dấu vết nhân loại sinh tồn, cũng không có chim bay cá nhảy. Tất nhiên chính là một hòn đảo nhỏ bị bỏ hoang, một hoang đảo.

Ám Ảnh cũng không mấy quen thuộc với Lam Hải. Bởi vậy hắn đưa đám người Sở Mộ nơi này tới, thật ra cũng không có gì là kỳ quái. Sau đó Ám Ảnh biến mất ở trước mắt mọi người. Duy nhất chỉ có Sở Mộ biết Ám Ảnh đã quay trở về bên trong kiếm tông linh ấn.

Đến lúc này, năm lần cơ hội đã dùng hết hai lần. Còn lại ba lần, một lần là Vạn Cổ bát trọng thiên, một lần là vượt qua Vạn Cổ cửu trọng thiên, một lần lại là chắc hẳn nắm giữ thực lực đại đế Bạch Linh.

Chỉ có điều, trả giá bằng một lần cơ hội, tàn sát mười vạn chiến sĩ Sa tộc, trong đó còn có hơn ba trăm một cường giả Thánh cấp. Thánh cấp cao giai còn có tới hơn ba bốn mươi người. Trong đó có hai Thánh cấp cửu tinh. Chiến tích nổi bật.

Khi đám mấy người Mai Lâm được Ám Ảnh đưa đi, trong chớp mắt, bọn họ cũng nhìn thấy được thi thể lơ lửng ở khắp bầu trời. Mãi đến khi hạ xuống trên hoang đảo này, bọn họ vẫn còn khiếp sợ không thôi, khó có thể phục hồi lại tinh thần.

- Chủ nhân, sợ rằng hiện tại Hải tộc đều phát điên, tìm kiếm chúng ta khắp nơi.

Mai Lâm nhìn Sở Mộ trầm giọng nói.

Hai người Văn Phi và Long Dực cũng lộ ra vẻ mặt trang nghiêm. Bọn họ không sợ Hải tộc. Nhưng dưới tình huống bình thường, bọn họ tuyệt đối sẽ không đi trêu chọc Hải tộc. Hiện tại, đã không phải là vấn đề trêu chọc nữa. Mà là giữa bọn họ và Hải tộc có thù hận không thể hóa giải, thù hận không chết không thôi.

- Mấy người các ngươi có phải đang suy nghĩ bán đứng ta, đầu hàng Hải tộc hay không?

Khóe miệng Sở Mộ treo lên một nụ cười quái dị, liếc mắt nhìn mấy người Mai Lâm, không nhanh không chậm nói.

Một câu nói giống như sấm sét giữa trời quang, làm cho sắc mặt mấy người Mai Lâm đại biến. Toàn thân Thánh cấp nhất tinh Minh Thần tộc cũng run lên.

Trước đó, khi còn ở bên trong cấm địa, do Bạch Linh tương trợ, Sở Mộ mạnh mẽ nô dịch mấy người. Sau đó, bọn họ được nếm được vị đắng, cũng khiến cho bọn họ hiểu rõ, mình nên ngoan ngoãn làm nô bộc, không cần có hai lòng. Một khi có hai lòng, bản thân bị phát hiện ra, sau đó, sống không bằng chết.

- Tuyệt đối không có chuyện này, chủ nhân.

Ba người Mai Lâm vội vàng bảo đảm, đưa ra lời thề son sắt. Trên thực tế hiện tại bọn họ cũng không dám. Trước đó bị Sở Mộ hành hạ, loại thống khổ ở trên phương diện tinh thần tâm thần này, khiến cho bọn họ không có cách nào tiếp nhận nổi. Bọn họ không muốn lại trải qua lần thứ hai.

- Nếu có hai lòng, các ngươi đã chết.