Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 1983: Diệt gọn Trần Cương (Thượng)

Sở Mộ chưa thể thành công nhưng hắn tình cờ sáng tạo ra một chiêu kiếm pháp, là chiêu kiếm pháp nhất phẩm dựa vào lực lượng hỏa. Tiếc rằng không được điểm thiên tài nào, Sở Mộ đoán có lẽ vì hắn sáng tạo ra kiếm pháp nhị phẩm nên kiếm pháp trình độ thấp hơn sẽ không được điểm thiên tài. Nếu đúng vậy thì khi Sở Mộ sáng tạo kiếm pháp tam phẩm rồi quay lại sáng tạo kiếm pháp nhị phẩm chắc cũng không được điểm thiên tài.

Lấy chiêu kiếm pháp nhất phẩm này làm cơ sở Sở Mộ thêm vào lực lượng chấn động, thử mấy chục lần thành công sáng tạo ra kiếm pháp nhị phẩm mới.

Thanh âm mơ hồ vang lên:

- Thành công tự sáng tạo kiếm pháp nhị phẩm, được hai ngàn điểm thiên tài.

Ngay sau đó trên bảng Đăng Thiên, thứ hạng của Sở Mộ tăng vọt đá hạng chín xuống, hắn có điểm thiên tài nhiều như hạng tám là một vạn ba ngàn điểm.

Đường kiếm chém ra, kiếm như hóa thành ngọn lửa cháy oanh kích, ngay sau đó có đợt oanh kích thứ hai, Sở Mộ đặt tên cho nó là Diễm Song Sát, tên như ý nghĩa, một kiếm hai tầng lửa công kích.

Ăn xong lương khô cuối cùng, Sở Mộ lại tiếp tục săn giết một ít kiếm càng nhiều hư khí nhị phẩm, hắn trực tiếp hấp thu, tăng mạnh tu vi luyện thể đến ba tầng nhị trọng thiên.

Sở Mộ khá may mắn, lúc giết con Thiết Tích Thương Lang thứ sáu lại được một đoàn sáng, bên trong có thân pháp trung cấp.

Trời dần mờ tối.

Bây giờ dù có thực lực ở đây thì Sở Mộ không cách nào ở lại, bởi vì không có thức ăn.

Sở Mộ bất đắc dĩ, nếu có một không gian giới chỉ hay không gian oản luân thì tốt rồi, có thể mang theo thức ăn, cũng tiện lợi.

Sở Mộ nhanh chóng xoay người đi hướng lối ra, xuyên qua con đường dài trở về ngoài cốc. Sở Mộ bị một đôi mắt tàn bạo lạnh băng mà sắc bén nhìn chằm chằm.

Sở Mộ nhìn hướng ánh mắt kia, hắn mừng rỡ, là Xích Nhãn Lang Vương.

Sở Mộ thầmn hủ:

- Thật may mắn!

Sở Mộ lao nhanh hướng Xích Nhãn Lang Vương.

Xích Nhãn Lang Vương nhảy người lên đáp xuống đất, nó như cơn gió thổi hướng Sở Mộ.

Xích Nhãn Lang Vương mới sinh ra không có chút ấn tượng với Sở Mộ, vì nó không phải con Xích Nhãn Lang Vương lúc trước.

Thực lực của Xích Nhãn Lang Vương siêu mạnh trong tộc Xích Nhãn Lang, nhưng so với Thiết Tích Thương Lang lúc không thi triển thú kỹ thì còn chênh lệch đôi chút. Tuy nhiên khi Xích Nhãn Lang Vương thi triển thú kỹ thì uy lực mạnh mẽ có thể tổn hại nặng Thiết Tích Lang.

Nhưng dù là Thiết Tích Lang cuồng hóa cũng không đánh laị Sở Mộ bây giờ được chứ nói gì tới Xích Nhãn Lang Vương.

Sở Mộ vội vàng trở về nên không rảnh dây dưa với Xích Nhãn Lang Vương, hắn bộc phát thực lực, kiếm pháp nhị phẩm Diễm Song Sát.

Xích Huyết kiếm như sấm sét chém ra, ánh lửa tràn ngập, không khí đầy mùi khét, phát động lực lượng hỏa hình thành hai tầng lửa gần như cùng lúc đánh vào đầu Xích Nhãn Lang Vương. Lửa nhiệt độ cao đáng sợ đốt cháy làm lông đen như cương châm của Xích Nhãn Lang Vương bị thiêu đốt, lớp da cứng bị mũi nhọn của Xích Huyết kiếm cắt rách.

Sở Mộ chém thêm một kiếm, giết chết.

Hai mươi hư khí nhất phẩm, một hư khí nhị phẩm cộng thêm một đoàn sáng.

Hễ là đoàn sáng thì chắc chắn có thứ tốt.

Đoàn sáng trong suốt, bên trong có đồ vật. Sở Mộ chộp lấy đoàn sáng, bóp nát rồi hấp thu. Giày vải rách rưới biến mất thay thé là đôi giày da sói tinh xảo, Sở Mộ cảm giác chân mình càng nhẹ hơn.

Lang Ảnh Hài, giống như Lang Ảnh giáp đều là hư linh giáp nhị phẩm, công hiệu là tăng mạnh đi bộ hoặc tốc độ chạy lên mười phần trăm, mang vào là được, không cần kích hoạt.

Sở Mộ trực tiếp hấp thu luyện hóa hư khí nhị phẩm, hai mươi hư khí nhất phẩm quấn quanh ngón tay hắn. Với Sở Mộ bây giờ thì hiệu quả hư khí nhất phẩm rất nhỏ bé, dùng để tăng tu vi hay phục hồi lực lượng, vết thương đều ít hữu hiệu.

Phía không xa, một đám người trợn mắt há hốc mồm nhìn Sở Mộ chằm chằm. Lang Vương mà họ không dám chọc vào lại bị giải quyết thật đơn giản, người có thể xử Xích Nhãn Lang Vương dễ như chơi thì bọn họ không cách nào đánh lại, cũng không muốn trêu vào. Họ thầm cầu nguyện người này đừng xuống tay với họ, đừng cướp đàn Xích Nhãn Lang mà họ muốn săn giết.

Đàn Xích Nhãn Lang không lọt vào mắt Sở Mộ bây giờ nổi, hắn chỉ liếc qua mọi người rồi lờ đi, lại bước nhanh đi tiếp. Mang Lang Ảnh Hài làm Sở Mộ nhanh hơn mười phần trăm.

Thấy Sở Mộ nhanh chóng rời đi, đám người thở phào nhẹ nhõm sau đó nảy lên thắc mắc, cái tên đáng sợ kia từ đâu chui ra?

***

Sở Mộ không quan tâm cốc trong có bị lộ không, bằng vào tình huống thiên tài Dạ Minh bộ hiện giờ thì hư thú nhất phẩm mới là mục tiêu săn giết chủ yếu, Chu Thiên Đồng xếp hạng hai cũng chỉ có tu vi nhất trọng thiên.

Đương nhiên bằng vào thực lực của Chu Thiên Đồng và Trần Cương đã có thể đơn độc săn giết hư thú nhị phẩm, nhưng bọn họ hành động theo nhóm thì không mơ xa vậy.

Sở Mộ lao ra Lang cốc nhanh chóng hướng tới Dạ Minh bộ.

Trước khi đêm xuống thì Sở Mộ đến gần cầu gỗ.

Trong Dạ Minh bộ, ánh đèn lần lượt sáng lên. Đã qua hai ngày một đêm Sở Mộ mới trở về Dạ Minh bộ, không hiểu sao hắn có cảm giác ấm áp.

Tựa như một mình cô độc ở trong Lang cốc tách biệt với cõi đời.

Sở Mộ thở hắt ra, cảm khái sự yên tĩnh rồi bước nhanh đi lên cầu gỗ. Sở Mộ đang đi vào Dạ Minh bộ nhưng rắc rối tìm đến thấy.

Một đám người vẻ mặt hoặc lạnh băng hoặc âm trầm đã chặn đường đi của Sở Mộ, không cho hắn vượt qua cầu gỗ vào Dạ Minh bộ. Ánh mắt đám người này quét tới quét lui người Sở Mộ, lộ vẻ kinh thán, hâm mộ và ghen tỵ.

Lang Ảnh giáp, Lang Ảnh Hài, vừa oách vừa thực dụng, so với vải thô thì như gà đất chó nhà và phượng hoàng.

Trong đám người này có một số khuôn mặt quen thuộc, ví dụ như Khâu Minh Lỗi, Dương Hiên. Ánh mắt hai người nhìn Sở Mộ tràn ngập nỗi hận, sát ý lạnh băng.

Người dẫn đầu lạnh lùng cười:

- Sở Mộ, món nợ giữa ngươi và Dạ Minh điện chúng ta nên tính sổ một phen

Người đó cao to vạm vỡ, khí thế hùng hồn, rất có sức uy hiếp.

Sở Mộ lạnh nhạt nói:

- Cứ tới đây đi.

- Rất can đảm, là một nam nhân. Trần Cương ta đây biểu thị bội phục, nhưng ngươi sẽ phải trả giá đắt.

Thủ lĩnh là Trần Cương xếp hạng ba bảng thiên tài tinh hệ, gã tình cờ quay về Dạ Minh bộ, mới đến nơi thì Sở Mộ đã tới ngay sau đó.

Trần Cương nhìn tay trái của Sở Mộ có hai mươi chín phát ra dao động như dê con béo bở hấp dẫn sói đói.

Trần Cương nói:

- Tuy ngươi xếp hạng nhất trên bảng, thực lực cường đại nhưng ta và Chu sư huynh cũng không yếu.