Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 1891: Tới cửa ăn hiếp

Một Kiếm Vương tức giận quát:

- Sở Mộ, nếu ngươi thật sự có bản lĩnh thì đi mà nhằm vào dị tộc chứ không phải ở chỗ này đối địch cùng tộc!

Sát khí đáng sợ cho bọn họ biết Sở Mộ không dễ chọc.

- Nói thật dễ nghe, vậy các ngươi sao không đi đánh dị tộc mà tới đây gây sự với ta?

Sở Mộ mỉm cười nói:

- Ta không nói nhảm nhiều với các ngươi, nghĩ tình cùng tộc nên... tránh ra, hoặc chết dưới kiếm của ta.

Chọn một trong hai!

Mấy Kiếm Vương thay đổi sắc mặt mấy lần, đắn đo lợi và hại, cảm thấy mình không đánh lại Sở Mộ. Ai nấy bực tức hừ mũi, thụt lùi mấy bước quay đi.

Mười mấy Kiếm Vương thoáng chốc còn lại chưa tới mười người, khí thế càng yếu vì sát khí của Sở Mộ quá đậm.

Mấy Kiếm Vương ngó nhau.

Sở Mộ lạnh lùng cười, sải bước đi tới, mặc kệ ai đứng trước mặt hắn đều đụng vào. Kiếm Vương đứng chắn trước mặt Sở Mộ rất kiên cường, không chịu né tránh, còn vận chuyển kiếm nguyên ngưng tụ vào vai, tính cho hắn biết mùi.

Rầm!

Người Sở Mộ vững vàng không bị ảnh hưởng, vẫn bước nhanh tới trước. Kiếm Vương sẵn sàng đụng chạm Sở Mộ thì người run rẩy bay ngược ra, cơ thể xoay tròn giữa không trung, cảm giác xương vai đau đớn như nát vụn. Có lực lượng đáng sợ không ngừng chui vào trong bả vai như sắp bị phế bỏ.

Một lúc lâu sau Kiếm Vương mới bò dậy lấy đan dược ra chữa vết thương trên vai, mặt nanh ác nhìn bóng lưng Sở Mộ khuất xa.

- Việc này sẽ không cho qua như vậy!

Mười mấy Kiếm Vương liên hợp bắt Sở Mộ giao truyền thừa ra, nói đến thì họ không thật sự đánh nhau chứ nếu rút kiếm là hắn sẽ không tha thứ.

Thử Luyện giới là cuộc chiến bách tộc chứ không phải đồng tộc tranh nhau, Sở Mộ là người biết đại cục. Hắn là nhân tộc, đặc biệt được truyền thừa của Phá Hư Đại Đế, vị tiền bối không biết tên sáng tạo Tinh Thần Kiếp khiến hắn có chút gánh nặng trách nhiệm.

Cùng tộc trừ phi có thù thật sự với hắn, hoặc là kẻ cùng hung cực ác tội ác tày trời, không thì Sở Mộ sẽ tránh không chết.

Sở Mộ không phải loại người bảo thủ, không thể quên đại nghĩa nhân tộc nhưng nếu chọc trên đầu hắn, đạp lên trên trển thì hắn sẽ không nhân từ nương tay.

Bí cảnh truyền thừa rất lớn, sau khi Sở Mộ lấy được truyền thừa Tinh Thần Kiếp thì bí cảnh truyền thừa chưa đóng, còn thời gian. Sở Mộ định tiếp tục tìm truyền thừa khác, nếu may mắn không chừng sẽ được truyền thừa tốt hơn nữa, giúp ích tiến bộ thực lực.

Vài ngày sau, Sở Mộ cực kỳ kích động vì hắn tìm được một vùng đất truyền thừa, sau đó ủ rũ vì truyền thừa bên trong không thích với hắn. Sở Mộ đắn đo xong quyết định không nhận truyền thừa, để lại cho người thích hợp hơn.

Sở Mộ tìm tiếp, tiếc rằng dường như đã dùng hết vận may, hắn không tìm được vùng đất truyền thừa nào khác. Thật ra so với Kiếm Vương khác thì Sở Mộ đã rất may mắn, ngẫm lại xem đa số Kiếm Vương thậm chí không thấy vùng đất truyền thừa chứ làm gì có cơ hội chọn thích hợp hoặc không.

Thời hạn một tháng đến, bí cảnh truyền thừa sắp đóng, mọi người đành rời đi.

Bí cảnh truyền thừa mở ra lần thứ hai rồi đóng lại biểu thị tiến vào giai đoạn thứ ba.

Các Kiếm Vương đa số quay về Kiếm Lâu trước. Người được truyền thừa tất nhiên lo tiềm tu, người không được truyền thừa thì định nghỉ ngơi dưỡng sức, điều chỉnh tinh khí thần rồi vào giai đoạn thứ ba. Vì giai đoạn thứ ba nguy hiểm hơn hai giai đoạn trước nhiều.

Kiếm Lâu của Sở Mộ vẫn còn đó, nhưng trong khu vực nhân tộc có thêm một số Kiếm Lâu, do Kiếm Vương xếp hạng trên bảng Thiết Huyết Bách Chiến lần hai.

Sở Mộ trở về Kiếm Lâu, đầu tiên là tốn chút thời gian nghiên cứu công pháp Tinh Thần Kiếp, nhưng hắn không hiểu nổi khẩu quyết ‘Tinh thần động, tinh thần kiếp, tinh thần phong vân loạn thiên địa’.

Sở Mộ thầm nghĩ:

- Có lẽ vì đẳng cấp của ta chưa đủ.

Sở Mộ đành tạm gác việc này lại. Hắn đã luyện thành Tinh Thần Kiếp đệ nhất trọng nhưng vẫn cẩn thận tham ngộ đệ nhất trọng trong truyền thừa, phát hiện không khác gì với đệ nhất trọng hắn đổi được.

Sở Mộ nghiên cứu đệ nhị trọng, thâm ảo hơn đệ nhất trọng một chút, nhưng vì nền móng và ngộ tính của hắn cứng, dễ dàng lĩnh ngộ được. Khiến Sở Mộ bất ngờ là Tinh Thần Kiếp đệ nhị trọng có một tiểu pháp môn, hoặc nên nói là kỹ xảo nhỏ.

Tiểu pháp môn tên là Tinh Thần Chi Bào. Không phải thủ đoạn công kích mà là kỹ xảo vận dụng lực lượng, hấp thu lực lượng tinh thần ngưng tụ thành trường bào mặc trên người, tên gọi Tinh Thần Chi Bào.

Ban đầu Tinh Thần Chi Bào chỉ đủ che đậy thân thể, nhưng không ngừng cô đọng thì Tinh Thần Chi Bào sẽ càng lúc càng cứng cỏi, sánh ngang bảo y, có thể ngăn cản công kích.

Sở Mộ thử vận dụng, tiếc rằng Tinh Thần Kiếp đệ nhất trọng chưa đủ trình độ, không cách nào ngưng tụ, chỉ có thể tu luyện đệ nhị trọng mới luyện Tinh Thần Chi Bào được.

Coi như cho Sở Mộ chờ mong nhỏ đi.

Tiếp theo Sở Mộ tu luyện tuyệt học Xung Hư kiếm khí.

Giai đoạn thứ ba từ lúc bắt đầu đến kết thúc là nửa năm. Sở Mộ định dùng một thời gian lo luyện Xung Hư kiếm khí thành công rồi mới tham gia giai đoạn thứ ba, không thì thực lực không đủ mà bon chen vào, gặp cường địch Thần Tử là thua chắc.

Ước chừng nhóm Thần Tử hơn phân nửa cũng nắm giữ tuyệt học, không có tuyệt học mà đối kháng với bọn họ là chịu thiệt.

Chớp mắt ba ngày trôi qua, Sở Mộ tạm gác lại việc tu luyện khác, dùng hết thời gian vào Xung Hư kiếm khí cố gắng nhanh chóng luyện thành Xung Hư kiếm khí. Cái này không thể đi tắt được, dù Sở Mộ có ngộ tính tốt mấy cũng phải tu luyện theo từng bước.

Hôm nay đột nhiên có một đám người xông lên tầng hai Kiếm Lâu khi chưa được Sở Mộ đồng ý.

Tiếng quát lỗ mãng quấy nhiễu Sở Mộ tu luyện:

- Sở Mộ, đi ra cho ta

Sở Mộ nhăn mặt, hắn ra khỏi phòng tu luyện, thấy mấy chục Kiếm Vương. có vài người quen mặt, là trong nhóm mười mấy Kiếm Vương lúc trước trong bí cảnh truyền thừa ép Sở Mộ giao truyền thừa Tinh Thần cổ mộ ra.

Thấy bọn họ Sở Mộ liền biết là tới gây chuyện, rất có thể liên quan truyền thừa Tinh Thần cổ mộ trong bí cảnh truyền thừa.

Mấy chục Kiếm Vương hùng hổ tìm đến, mặt âm trầm nhìn Sở Mộ.

Sở Mộ lạnh nhạt hỏi:

- Các vị có gì chỉ giáo?

Kiếm Vương đỉnh cửu tinh la to:

- Sở Mộ, ngươi ỷ vào mình có thực lực cướp truyền thừa Tinh Thần cổ mộ thuộc về chúng ta, chúng ta mời Lâm huynh đến chủ trì công bằng cho chúng ta!

- Đúng vậy! Bản thân không dám đối mặt dị tộc, làm rùa đen rút đầu mà đi hoành hành bá đạo với cùng tộc, ngươi xứng với lương tâm của mình không?

Trong phút chốc Sở Mộ bị mọi người chỉ trích, thảo phạt.

Khóe môi Sở Mộ cong lên lạnh lùng, nhìn hướng cái gọi là Lâm huynh.