Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 1777: Thế không thể đỡ

Ba con ma thú luyện ngục, mỗi con đều không có cách nào so sánh được với hùng ma luyện ngục. Tới gần. Nửa bước được thi triển ra. Xuất kiếm, phù hợp với thần vận.

Một kiếm lại tới. kiếm lực kích phát ra. Ánh sáng màu bạc lờ mờ chảy xuôi ở trên thân kiếm. Một kiếm lướt qua khoảng không.

Phụt.

Một tiếng động vang lên. Đầu của ma thú luyện ngục ở phía trước nhất đã bay lên thật cao.

Lợi trảo hạ xuống, tàn ảnh nghiền nát. Lại một kiếm, lần này không có kích phát ra kiếm lực, chỉ lưu lại ở trên người ma thú luyện ngục, lưu lại một vết thương sâu tới xương.

Khi những ma thú luyện ngục khác gần, ba con ma thú luyện ngục này đã lần lượt chết ở dưới kiếm của Sở Mộ.

Chiến đấu kịch liệt, nửa bước bảo đảm an nguy của Sở Mộ. Tấc kiếm bảo đảm lực sát thương của hắn. Một kiếm thần kỳ tới, kích phát ra kiếm lực, có thể đủ thuấn sát ma thú luyện ngục.

Một con ma thú luyện ngục cuối cùng chết ở dưới kiếm của Sở Mộ. Sở Mộ vội vàng xé ngực thi thể của mỗi con ma thú luyện ngục ra, kể cả thi thể của con hùng ma luyện ngục ban đầu. Cuối cùng hắn nhận được bốn khối tinh nguyên. Hắn nhanh chóng sử dụng, rồi lập tức rời khỏi đó. Bởi vì mùi máu tươi nơi này sẽ hấp dẫn càng nhiều ma thú luyện ngục tới.

Hắn lại vừa đi tới vừa luyện kiếm, không ngừng tiến bộ. Dần dần, hắn đạt tới trình độ cứ hai kiếm, có một kiếm kích phát ra kiếm lực.

Một kiếm kích phát ra kiếm lực, ma thú luyện ngục tầng thứ sáu, không có một con nào có thể chống đỡ. Ngay cả hùng ma luyện ngục mạnh mẽ cũng phải chết ở dưới kiếm.

Cho dù là gặp phải hơn mười, hai mươi mấy con ma thú luyện ngục, Sở Mộ vẫn dám một mình cầm kiếm xông tới, lấy nửa bước đọ sức, tận lực tránh rơi vào vòng vây của đám ma thú luyện ngục. Tiếp đó hắn lại thi triển ra tấc kiếm. Cứ hai kiếm kích phát ra một lần kiếm lực, là có thể giết chết trong nháy mắt một con ma thú luyện ngục. Hơn mười con ma thú luyện ngục, chẳng qua chỉ là chuyện hai ba mươi kiếm.

Hơn mười con ma thú luyện ngục này cũng khiến cho Sở Mộ thu được mấy khối tinh nguyên. Khí lực lại đạt được tăng cường nho nhỏ.

Không có kiếm lực, tấc kiếm của hắn chỉ có thể tạo thành độ tổn thương cho ma thú luyện ngục tầng thứ sáu. Nhưng kích phát ra kiếm lực, chí ít có thể khiến hcúng bị thương nặng hoặc giết chết trong nháy mắt.

Kiếm lực cường đại khiến cho Sở Mộ kinh ngạc không thôi.

Sở Mộ bỏ đi ý nghĩ rời khỏi Vô Kiếm Luyện Ngục. Hắn ở ngay trong tầng thứ sáu, không ngừng tìm kiếm ma thú luyện ngục. Hắn chiến đấu không ngừng, lần lượt kích phát. Không biết là con ma thú luyện ngục thứ mấy chết ở dưới kiếm của hắn. Sở Mộ cuối cùng làm được trình độ một kiếm chém ra, liền có thể kích phát ra kiếm lực.

Mãi đến lúc này, mới xem như hắn đã nắm giữ kiếm lực.

Tiếp theo, chính là tu luyện kiếm lực tới mức tùy tâm sở dục.

Sở Mộ rất cảm kích người mặc áo đen kia. Nếu không có một kiếm kia của hắn, lưu lại dấu vết ở trong đầu của mình, khiến mình có một kiểu mẫu để tìm hiểu, dần dần phù hợp với thần vận của hắn, mình không có khả năng nhanh chóng nắm giữ được kiếm lực như vậy.

Kiếm Vương cấp thấp nắm giữ kiếm lực, từ cổ chí kim, hình như chỉ có một mình hắn.

Tu luyện, chiến đấu, từng bước nâng cao. Lần này, vận khí của Sở Mộ tương đối tốt. Hắn thấy được bóng dáng của doanh địa Thiên Kiếm.

Thời gian dài chiến đấu, hắn có chút mệt mỏi, cần nghỉ ngơi.

Sở Mộ đi vào doanh địa Thiên Kiếm. Kiếm giả có nhãn lực, nhìn ra trong tay Sở Mộ cầm theo thanh kiếm là thánh kiếm hạ phẩm. Bọn họ vô cùng kinh ngạc không thôi. Từ lúc nào, Kiếm Vương cấp thấp cũng có thể đi tới Vô Kiếm Luyện Ngục tầng thứ sáu?

Chỉ có điều chỉ cần dựa vào một cây kiếm, cũng có thể khẳng định Sở Mộ chính là Kiếm Vương cấp thấp!

Bước đầu tiên tất nhiên là muốn gian phòng giải phong. Mười vạn hạt Nguyên Đan hạ phẩm. Sở Mộ nhanh chóng lấy ra sáu nhẫn không gian, kiểm tra từng cái.

Bên trong sáu nhẫn không gian này có số lượng Nguyên Đan hạ phẩm cao tới ngàn vạn. Lại thêm số lượng của bản thân Sở Mộ, khoảng chừng hơn một ngàn một trăm vạn hạt Nguyên Đan hạ phẩm. Số lượng Nguyên Đan trung phẩm đạt hơn trăm vạn. Coi như là bản thân Sở Mộ liền có một trăm mười vạn.

Đan dược cũng có, khoáng thạch kim loại cũng có, linh dược cũng có. Còn có bí tịch võ học.

Công pháp tu luyện gì đó, không đáng kể. Thân pháp bộ pháp thật ra không có. Kiếm pháp lại tổng cộng có sáu môn. Ba môn kiếm pháp Nhân cấp, ba môn kiếm pháp Địa cấp. Cao nhất chính là kiếm pháp Địa cấp cao giai, tên là kiếm pháp Sơn Hải.

Kiếm pháp Địa cấp cao giai quả thực khó có được. Đáng tiếc, Sở Mộ chỉ có thể tu luyện kiếm chiêu mà thôi. Bởi vì một ít lực quy tắc trong đó, hắn không có đầy đủ.

Nói riêng về thu hoạch Nguyên Đan, xem như là rất nhiều, khiến cho Sở Mộ mừng rỡ. Hắn tới trước tửu quán, gọi mấy bầu rượu ngon, lại thêm mấy phần thịt để ăn sau. Hắn từ từ ăn, vừa ăn vừa nghe các kiếm giả khác trong tửu quán nói chuyện phiếm.

Kiếm giả có thể đi tới Vô Kiếm Luyện Ngục tầng thứ sáu, ít nhất là Kiếm Vương cao cấp. Phần lớn là kiếm giả Niết Cảnh, cảnh giới cao siêu hơn. Số lượng người cũng không nhiều giống như ở tầng thứ tư. Chỉ có điều nội dung bọn họ nói chuyện phiếm đều không thú vị.

Uống rượu ăn thịt xong, Sở Mộ chậm rãi rời khỏi tửu quán. Hắn tốn một vạn hạt Nguyên Đan hạ phẩm, thuê một gian phòng phòng mười ngày. Hắn tiến vào trong nhà, nghỉ ngơi.

Phương thức nghỉ ngơi, không ngoài ngủ một giấc.

Một lần ngủ này, hắn ngủ mười mấy canh giờ. Sau khi tỉnh dậy sau, tinh thần sảng khoái, mệt nhọc đều không thấy. Bên trong bên ngoài cơ thể thông suốt. Hắn nhịn không được vươn vai lại rời khỏi giường. Hắn ở trong gian nhà không lớn lắm này, đánh quyền thuật, hoạt động tay chân một chút.

Nửa bước được thi triển một hồi. Thân hình hắn như gió như ảnh, ở trong nhà xoay quanh vờn quanh. Sau hơn nửa canh giờ, hắn mới dừng lại, thở ra một hơi.

Được nghỉ ngơi đầy đủ, hoạt động một phen, khiến cho toàn thân Sở Mộ thư thái. Hắn bất chợt ngồi ở trên bồ đoàn, suy ngẫm.

Kiếm lực, không giống với kiếm ý, kiếm nguyên và lực quy tắc. Đó là một loại lực lượng đặc biệt, là sau khi hiểu thấu đáo bản chất của kiếm pháp, lấy kiếm trong tay kích phát ra lực lượng, là một loại phong quang. Phong quang của kiếm đạo.

Sở Mộ rút kiếm, ý niệm tập trung. Cổ tay nhẹ nhàng chấn động. Một tia ánh sáng màu bạc lờ mờ, lóe lên chảy xuôi ở trên thân kiếm. Khí tức phong quang tản mát ra.

Phong quang của kiếm, phong quang của kiếm.

Hắn nhẹ nhàng vung kiếm lên. Lợi kiếm phá không, ở trong không khí lưu lại một vết tích mờ nhạt, chậm rãi tiêu tan.