Kỉ niệm Valentine : Tình yêu vĩnh hằng (P1)

Chương 80: Thành viên mới

…..Sau khi vệ sinh sơ qua cái ghế Sofa yêu quý của mình cô tiện thể đi tắm. Đợt tắm lại này lâu hơn chút, đưa thử tóc mình lên ngửi qua liền hài lòng.

"Có lẽ sau này cô vĩnh viễn dị ứng với chó mất" cô nghĩ thầm.

"Vù…" bỗng một cơn gió lạnh thổi qua, "hắt xì" cô vội nhìn ra cửa sổ bên ngoài gió khá mạnh, cây cối đang nghiêng ngả uốn lượn theo gió. "Xoạt" vội kéo gièm che cửa, cô liền lấy cho mình một túi trà gừng bỏ vào cốc thêm ít nước sôi không khí nhanh chóng ấm lên bởi mùi gừng đặc trưng. Vớ tạm áo khoác lông cầm cốc trà gừng đặt lên bàn, bắt chân chéo ngồi lên ghế Sofa cô bỗng nghĩ đến Hạ n "Giờ này đã muộn không biết con bé đi đâu mà chưa về...hài!" Cô cũng không quá lo cho con bé vì nó cũng được chuyền thụ kungfu không ít với lại khi này trật tự trị an cũng khá tốt.

"Ực…" nhấp nhẹ cốc trà trong tay, nước trà nhanh chóng khiến người cô ấm hơn. "Cạch" đặt cốc trà xuống cô bỗng thẩn thơ suy nghĩ lại khung cảnh vừa nãy, tự giễu bản thân đường đường là người được mệnh danh thông tuệ như cô lại phải vật lộn đuổi theo một con chó mà lại không tóm được nó, thật không biết do con chó thông minh hay cô bị ngốc đi chăng.

Mải thẩn thơ cô bỗng bừng tỉnh: "Bên ngoài bây giờ không phải đang lạnh lắm sao? Cẩu con bên ngoài không biết thế nào? Có bị chết cóng không?...À mà quan tâm nó làm gì chứ! Hừ...".

……….
"Cạch...vù..vù." cửa mở ra gió rít gào, Hạ Linh quan sát xung quanh khung cảnh tối mịt, cô hô: "Cẩu con! Mi đâu rồi?"

Không gian im lặng vẫn không hồi âm…

Không tìm được cô liền giả tiếng chó, rồi bỗng dưng "gâu...gâu" nhìn theo hướng âm thanh vọng đến cô liền phát hiện nó vọng ở nhà kế bên.

Vội chạy sang ngó thử, ở đó chỗ chuồng chó đang vọng ra hai tiếng chó sủa vang inh ỏi. Chủ nhà kế bên cũng vội chạy ra xem.

Hạ Linh quan sát thấy có một chú chó của nhà kế bên còn con còn lại thì….chẳng gì khác là cẩu con đáng yêu lẫn tinh nghịch kia.

"Cộc...cộc" vội gõ cửa chủ nhà kế liền mở, cô hỏi: "Chuyện gì vậy?".

Chủ nhà lắc đầu nói: "Không hiểu chó nhà ai tự nhiên đột nhập vô nhà tôi xí luôn chuồng chó lẫn ăn luôn phần của con chó nhà tôi".

"Anh cho tôi vào được không?" Cô nói.

"Sao vậy chó của cô à? Nhưng tôi nhớ cô đâu nuôi chó nhỉ?" Chủ nhà tò mò hỏi.

Hạ Linh vội nói: "Tôi không phải chủ nhân nó nhưng có chút quen nó".

Chủ nhà nghe vậy liền hiểu gật gù nói: "Được vậy cô vào đi".

"Cảm ơn!" Hạ Linh nói xong liền vước vào.

Ở đó hai em chó vẫn đang "giương cung bạt kiếm" nhưng hai bên vẫn chưa giám động. À không, thực tế có vẻ cẩu con khá "ghê gớm" lẫn "đanh đá".

….15 phút sau….
Hạ Linh đang ngồi trên Sofa chăm chú nhìn cẩu con. Pha đọ mắt diễn ra trong một tiếng đồng hồ vẫn đang diễn ra không hồi kết cho đến khi cửa nhà mở ra, Hạ n bước vào liền hô chào: "Chị".

Bốn con mắt liền dời nhau cùng đồng loạt hướng sang chỗ cửa, Hạ Linh gật đầu nói: "Em về rồi!" Còn Cẩu con thì…..G U!!!...