Hạ linh một tay giữ Hạ n một tay đưa tay lên xoa má mình cảm thấy hơi đau. Bề ngoài mặt không biểu tình gì nhưng trong lòng thì tức giạn vô cùng nghĩ thầm: "Anh chờ đó biết tay em".
Trong lúc mải suy nghĩ liền cảm nhận Hạ n phía dưới người động liền nhìn xuống thì phả hiện Hạ n đang cười khúc khích, con mắt xinh đẹp khẽ trừng.
Hai người liền ngồi dậy tử tế, Hạ n chỉn chu lại quần áo. Sau pha vừa rồi cô cũng nguôi giận chút, chỉnh lại thân xong cô phát hiện ra Hạ Linh cứ nhign mình liền nhướng mày hỏi: "Mặt em có gì sao?".
"Không có!" Hạ Linh dứt khoát nói.
"Vậy chị nhìn em làm gì?"
"Em biết không từ bé đến lớn chị đều quan sát em. Từ lúc bé em đều cười rất nhiều cho đến hôm đó….hài nói chung là chị thấy hiếm khi em còn cười nữa".
Hạ n tuy tò mò nhưng cũng không hỏi nhiều, cô biết nếu muốn nói chị đã nói còn không dù có cậy mồm chị ấy cũng không nói. Vớ lại cô có dự cảm không tốt khi hỏi vấn đề này nên liền lựa chọn im lặng.
Hạ n không biết rằng khi Hạ n đang suy nghĩ thì Hạ Linh bên kia lại đang lâm vào hồi ức…..
"Loạt xoạt" trong đêm bỗng có tiếng bước chân dồn dập vang lên. Dọc đường hai cô gái đang tốc lực chạy trốn khỏi đám người phía sau.
Trong đấy một cô gái nhỏ tuổi tầm 9 tuổi đang nhìn cô gái 12 tuổi phía trước hỏi: "Chị Hạ Linh vì sao họ cứ đuổi theo chúng ta vậy?"
"Ha… ha chúng mày có chạy đằng trời mới thoát khôn hồn thì đứng lại đừng trách tao không nương tay" âm thanh của đám người đuổi theo phía sau vang lên.
"Em gái cố lên mặc kệ bọn họ nói chỉ cần qua được đoàn tàu là cắt đuôi được chúng" Hạ Linh gà to.
Hạ n phía sau càng chạy càng mệt thều thào nói: "Chị gái em sắp không chạy nổi nữa" Hạ n vừa nói vừa thử nhìn phía sau thì phát hiện một trong số kẻ đang đuổi phía sau đang lôi ra một khẩu súng ngắm thẳng hướng Hạ Linh cười lạnh nói: "Này thì cắt đuôi" Đoàng tiếng súng vang lên viên đạn bay thẳng về hướng Hạ Linh
Trong 0.01s khi viên đạn chuẩn bị đâm vào lưng Hạ Linh thì bỗng Hạ n nhảy ra chắn viên đạn "Bụp...a" máu bắn ra.
Hạ Linh nghe tiếng kêu phía sau liền theo bản năng quay lại, chưa kịp nhìn gì đã bị Hạ n dùng hết sức bú mẹ đẩy mạnh khiến cô bị văng qua đường ray sang phần đất bên kia.
Hạ Linh bị ngã mạnh sau vài giây mới bớt choáng tỉnh lại, định phi lại chỗ Hạ n thì "Hú….hú" tiếng còi tàu vang lên đi nhanh qua đường ray phía trước mặt cô khiế cô không thể đi qua.
Còn Hạ n sau khi đẩy Hạ Linh liền ngã quỵ xuống do vết thương đạn bắn gây ra. "Loạt...xoạt" tiếng bước chân đồn dập vang lên gần hơn. Xung quanh cô bị năm tên lưng hùm vai gấu bao vây.