…… "Có chuyện gì vậy?" Bà giáo vừa xông vào liền hỏi theo sau là cô bé Huyền Trang. Lúc hai người đi vào liền vô cùng ngạc nhiên vì người họ nhìn thấy lại là Việt Anh, cạnh chỗ hắn là một cô gái vô cùng xinh đẹp nổi danh của trường không gì khác chính là Hạ Linh, bà giáo tiến lại gần nhìn Hạ Linh nằm ngất dưới đất nhíu mày nhìn sang chỗ Việt Anh hỏi với giọng chất vấn: "Cô ấy bị sao vậy? Tại sao cậu lại ở đây?".
Việt Anh làm vẻ mặt đau khổ hận như mình không thể làm gi được, lo lắng bắt đầu biên diễn kể lể: "Thưa bà giáo chuyện là thế này tôi sau khi vào liền theo cô bé Huyền Trang đến phòng Hạ Linh thì phát hiện cô ấy không có đây, do bây giờ đêm tối nên tôi sợ cô ấy có chuyện gì liền vội đi tìm thì lúc đi qua chỗ này nghe thấy tiếng nước chảy liền tò mò muốn kiểm tra xem nhưng tôi vẫn đứng ngoài thì bỗng nghe thấy tiếng kêu cứu liền theo bản năng nhảy vào cứu thì phát hiện cô ấy ở trong này, cô ấy kêu vì có chuột trong đây rồi bỗng không hiểu sao cô ấy ngất đi vài phút sau các người liền đến, chuyện là thế đó".
Bà giáo gật gù bỗng hỏi: "Vậy sao cậu không kêu hỗ trợ? Tôi chỉ nghe thấy tiếng kêu cứu của Hạ Linh thôi".
Việt Anh vội tỏ vẻ lúng túng lẫn tự trách nói: "Lúc đấy tôi cũng hoảng loạn quá nên không để ý, cô ấy là người tôi yêu nhất nếu có gì xảy ra chắc tôi nhảy cầu mất".
Bà giáo hài lòng nói trong mắt tràn đầy sự khen ngợi: "Chàng trai trẻ cậu thật chung tình, bây giờ giới trẻ hiếm có người như cậu lắm xem cô bé Hạ Linh thật vó phúc".
Việt Anh không nói nhiều chỉ cúi đầu khẽ gật ôm chặt Hạ n vào lòng thậm chí để thể hiện sự thâm tình củ mình hắn còn khẽ hôn nhẹ lên trán cô trong lòng trái ngược đắc ý nghĩ thầm: "Cô đánh tôi vài phát giờ phải lấy lại chút tiền vốn, cuộc đời phải công bằng mà".
Bà giáo nói tiếp: "Được rồi bây giờ phải đưa cô ấy xuống phòng y tế kiểm tra xem sao".
Việt Anh gật đầu bê Hạ n xuống phòng y tế.
…..Bác sĩ y tế sau khi kiểm tra xong liền gật đầu nhìn ba người nói: "Cô ấy không sao cả tôi đoán chắc học hành tâm lí căng thẳng nên vơ thể có chút suy nhược nên ngất ấy mà nghỉ ngơi một chút là được".
Bà giáo nghe vậy cũng an tâm quay lại nhìn Việt Anh nói: "Được rồi cô ấy không sao cả, cậu cứ về nghỉ ngơi trước đi sáng mai chịu khó qua sớm mua chút gì cho cô ấy ăn".
Hắn vội gật đầu lia lịa nhưng trong lòng thì bĩu môi nghĩ thầm: "Sáng mai bưng đồ cho cô ấy ăn hay bản thân để cô ấy băm đủ hay không còn chưa biết!".
Lúc chuẩn bị rời đi bước ra khỏi cửa, hắn còn tự khâm phục diễn xuất củ bản thân thậm chí còn phong mình làm ảnh đế thì bỗng đầu óc liền cảm thấy choáng váng, ngất đi. Trước khi ngất hoàn tòn hắn nghe thấy tiền bà giáo và cô bé Huyền Trang lo lắng hô to gọi hắn: "Chàng trai trẻ cậu sao vậy?...Anh trai mau tỉnh lại…"