Không Thể Nào Quên

Chương 40

Tuy rằng Lê Niệm không biết vì sao hot search lại được gỡ xuống, nhưng chuyện làm sáng tỏ thì vẫn phải có, vào lúc nửa đêm, Lê Niệm phối hợp với đội quan hệ công chúng của công ty đăng bài Weibo ——

[@Thích ăn lê tuyết: Xin lỗi, vì tôi đã chiếm dụng tài nguyên xã hội của mọi người để giải thích về chuyện ngày hôm nay, đầu tiên tôi muốn giải thích là tôi không có bạn trai, hôm nay không thể đi dự lễ trao giải được, là vì khi trên đường đi cơ thể của trợ lý của tôi có chút không thoải mái, sau đó tôi mới đưa cô ấy tới bệnh viện trước, đó cũng là lý do tại sao trên mạng có hình chụp tại bệnh viện, người đàn ông trên đó chỉ là bác sĩ của bệnh viện, cho nên scandal chơi lớn có bạn trai gì đó đều là giả dối, tôi chỉ là một diễn viên nhỏ, rất quý trọng từng cơ hội để có thể đóng phim, cảm ơn mọi người đã ở bên tôi đến hiện tại.]

Sau khi cô đăng Weibo lên, Trương Đóa Đóa cũng lên tiếng, thừa nhận bản thân là cô trợ lý đó, cũng tỏ vẻ nếu mọi người không tin thì có thể đăng ảnh chụp đơn đồng ý phẫu thuật lên, cô ấy chân thành thật lòng nói chị Niệm Niệm đối xử rất tốt với mình, rất đáng được mọi người yêu thích.

Những lời này vừa được đăng lên, một lần nữa Lê Niệm được mọi người chú ý, ngoại trừ có Đóa Đóa, Ngô Tư Nguyên cũng bình luận dưới bài đăng trên Weibo của cô ——

[Anh tin em.]

Chỉ ba chữ ngắn ngủn, lập tức tạo nên sóng to gió lớn, CP Nguyên Lê giống như được bơm đầy máu sống lại, một lần nữa đẩy Lê Niệm lên hot search, bình luận bến dưới Weibo cô trong chớp mắt đã vượt qua con số hàng ngàn.

[Tui biết CP tui ship là thật mà.]

[Anh trai đối xử với cô ấy thật tốt!]

[Các người mau thức tỉnh đi, Niệm Niệm đã nói là không có bạn trai rồi, đương nhiên cũng không có khả năng có quan hệ gì với anh trai các người đâu, chị gái Lê của tui chỉ cần độc thân xinh đẹp là được!]



Dưới sự điều hướng của đội quan hệ công chúng, gần như dư luận chỉ nghiêng về một phía, tất cả đều đang nói chuyện giúp Lê Niệm.

Hơn nữa, ngoại trừ fans của Lê Niệm giống như được bơm máu gà sung sức chiến đấu với anti-fan ra, còn có những người bạn chơi thân với Lê Niệm trong giới giải trí đều đứng ra nói chuyện thay cô, trong đó có không ít các ca sĩ rất nổi tiếng, tiểu hoa lưu lượng, còn có MC của gameshow…ngay cả các nghệ sĩ nữ cũng không ngoại lệ, cộng thêm đoàn phim và diễn viên của [Không phụ cảnh xuân tươi đẹp] sôi nổi ủng hộ cho cô, official Weibo còn chia sẻ bài viết Weibo của cô nói rằng tin đồn chỉ dừng lại ở chỗ những người khôn ngoan.

Điều này hoàn toàn thể hiện được mối quan hệ rất tốt của Lê Niệm, bởi vì tính cách của cô thoải mái, nên những nghệ sĩ nữ từng hợp tác với cô đều có ấn tượng rất tốt, càng không nói tới Lê Niệm không hề biết làm giá chút nào, nhìn thấy ai thuận mắt đều thêm WeChat, sau đó kéo người ta đi ăn cơm, trực tiếp xem nhau như khuê mật.

Làn sóng này khiến cho người ăn dưa phải choáng váng, vốn dĩ độ nổi tiếng của Lê Niệm không cao, vẫn luôn không chìm không nổi, khi lên hot search còn có người nói “Đây là ai mà tôi không biết thế”, nhưng chỉ sau đêm đó cho dù là là những ai biết hay không biết Lê Niệm thì hiện tại đều đã biết cô, thuận lợi hút được một đống lưu lượng, tuy rằng vẫn có đám anti gào thét nói cô tự mình bán thảm, nhưng căn bản là chẳng ai thèm quan tâm.

Chị Hồng không nghĩ tới lần này nguy cơ lại giải quyết dễ như vậy, còn nhờ họa được phúc nâng cao độ nổi tiếng, tâm trạng chị ấy cực kỳ thoải mái, cười gửi tin nhắn cho Lê Niệm: [Chuyện này đã giải quyết xong hết, em làm không tệ chút nào, có thể nghỉ ngơi được rồi, em cũng không dễ dàng, hiếm khi em thông minh vậy đấy.]

Lê Niệm trả lời: [Câu cuối cùng là thừa rồi.]

Cô lướt Weibo một chút, chọn trả lời mấy cái tên quen mặt, số còn lại thì không quan tâm tới, mà cô mở Wechat của Yến Tây Minh mới thêm hôm nay ra.

Avatar của anh là một cái cây ẩn mình trong bóng đêm, cành cây đan xen lẫn nhau, nhìn có chút u ám cô đơn.

Mà nickname vậy mà chỉ là một dấu chấm câu.

Lê Niệm nhìn “.” đó hơn nửa ngày, có phải anh bước vào cuộc sống người già quá sớm không? Quả nhiên không có em gái bên cạnh, WeChat của anh trở nên nhạt nhẽo giống y như con người anh vậy.

Cô lại mở vòng bạn bè của anh lên, muốn xem thử quỹ đạo cuộc sống mấy năm qua của anh.

[Chỉ hiển thị trong ba ngày qua]

“…”

Đọc Full Tại Truyenfull.vn

Lê Niệm thoát ra ngoài, nhìn vào khung nói chuyện với anh, rối rắm một lúc lâu, rồi gửi một tin nhắn: [Anh có ở đó không?]

Vậy mà Yến Tây Minh trả lời rất nhanh: [Em có chuyện gì sao?]

Lê Niệm không có chuyện gì cả, chỉ là đơn thuần muốn nói chuyện với anh mà thôi.

[Anh có lướt Weibo không? Tôi lên hot search đó.]

Yến Tây Minh phản ứng cực kỳ nhạt nhẽo: [Nhìn thấy.]

[Tại sao anh không kích động chút nào vậy?] Lê Niệm cảm thấy có chút thất bại: [Bên cạnh có người nổi tiếng như vậy, không phải anh nên đốt pháo ăn mừng sao? Nếu anh thích nghệ sĩ nào thì tôi có thể giúp anh xin chữ ký gì đó.]

Ít nhất bạn bè bên cạnh cô đều như vậy.

Yến Tây Minh nói: [Tôi không thích nghệ sĩ nào hết.]

Lê Niệm nghĩ lại cũng phải, vừa nhìn anh là biết không có hứng thú với giới giải trí rồi.

[Vậy anh có xem qua phim tôi đóng không?]

Lần này anh trả lời có chút lâu, tuy rằng chỉ có mỗi hai chữ: [Xem rồi.]

Lê Niệm: [Thấy sao? Có đẹp không?]

Yến Tây Minh lời ít nhưng ý nhiều: [Cũng ổn. ]

Lê Niệm bất mãn nói: [Cũng ổn là sao chứ?]

Yến Tây Minh: [Lên hình quá ít.]

Lê Niệm:?

Là đang trách tôi sao? Không nổi tiếng cũng là một cái tội à.

[Vậy anh có thể xem bộ phim không phụ cảnh xuân tươi đẹp sắp tới của tôi] Lê Niệm chuyên nghiệp quảng bá nói: [Được hợp tác với ảnh đế, tôi tự nhận bản thân diễn cũng không tệ lắm.]

Yến Tây Minh trả lời rất nhanh và quyết đoán: [Không xem.]

Lê Niệm thất vọng nói: [Vì sao chứ? Đây chính là lần đầu tiên tôi đóng nữ chính đấy!]

[Không muốn xem.]



Lê Niệm tức giận tới mức không muốn để ý tới anh, thoát ra ngoài lướt Weibo, nhờ scandal lần này của cô, bộ phim [Không phụ cảnh xuân tươi đẹp] cũng lên hot search, bên đoàn phim rèn sắt khi còn nóng đăng một video ngọt ngào đã chỉnh sửa của Lê Niệm và Ngô Tư Nguyên lên, fan CP vui như điên, bên dưới bình luận gáy cực kỳ to.

[A a a thật ngọt, bọn họ thật xứng đôi! Cho xem thêm xíu nữa đi!]

[Cục cưng rất đói, còn muốn ăn thêm cẩu lương nữa!]

[Bộ phim này tui đã định rồi, tui có thể không yêu đương, nhưng CP tui ship phải kết hôn ngay tại chỗ!]



Lê Niệm đọc mấy bình luận này, nghĩ tới thái độ của Yến Tây Minh, giống như đang suy nghĩ gì đó.

Chắc không phải là ghen đâu nhỉ?

Anh cũng đâu có trẻ con như vậy.



Đọc Full Tại Truyenfull.vn

Không tới mấy ngày, Lê Niệm đã bị chị Hồng dắt đi thử kính bộ phim thanh xuân vườn trường kia, bộ phim có tên [Không được động tâm], nói về thiếu niên phản nghịch tuổi 17 trở thành bạn cùng bàn với thiếu nữ ngoan ngoãn mềm mại trong học kỳ mới, sau khi xảy ra một loạt phản ứng hoá học, nhờ vậy tình yêu sẽ bắt đầu nở hoa.

Cho dù là cốt truyện hay hình tượng nhân vật đều rất tệ, lúc tác giả viết truyện đã không được hưởng ứng nhiệt tình cho lắm, cũng khó trách chị Hồng không xem trọng.

Bởi vì ngày hôm qua Lê Niệm quá nổi, hơn nữa cô còn tự mình tiến cử, thử kính một lần đã thông qua ngay, bọn họ nói cô biết ba ngày sau sẽ tiến tổ.

Vừa khéo một vài cảnh trong bộ phim sẽ được quay ở trường trung học tại thành phố B.

Người diễn vai nam chính là Dư Nhẫn từng hợp tác với Lê Niệm một lần, Lê Niệm có ấn tượng không tệ với cậu nhóc có nụ cười mặt trời này, Dư Nhẫn cũng rất ỷ lại vào cô, hai người diễn cực kỳ ăn ý, rất có cảm giác CP.

Đạo diễn của bộ phim này là nữ, rất am hiểu những cảnh tình cảm nhẹ nhàng, bà cực kỳ kinh ngạc với biểu hiện của Lê Niệm.

Trong màn ảnh, thiếu nữ mặc váy trắng, đôi mắt cười híp lại như vầng trăng khuyết, khuôn mặt vẫn trang điểm nhẹ nhàng như cũ môi hồng răng trắng, dáng vẻ cực kỳ trong sáng nhẹ nhàng, không hề nhìn ra cô đã lớn hơn Dữ Nhẫn bảy tám tuổi.

Lúc không cẩn thận đụng vào tay Dư Nhẫn, khoảnh khắc ngượng ngùng trong giây lát kia được cô diễn rất tốt, khuôn mặt hơi ửng đỏ, tâm tư của thiếu nữ rõ như ban ngày, giống như chính bản thân cô từng trải qua vậy.

Trên thực tế, Lê Niệm thật sự có cảm giác quay về năm cấp 3, cho nên khi đóng phim tình cảm khá chân thật.

Ngày tháng trong đoàn phim thật sự rất chán, Lê Niệm đóng phim liên tục, cũng không quên nhắn tin với Yến Tây Minh, chia sẻ một ít trải nghiệm thú vị khi đóng phim.

[Gần đây tôi đang đóng phim vườn trường, đồng phục cậu ta mặc còn quê mùa hơn rất nhiều so với trường chúng ta.]

[Ừ.]

[Hôm nay khi quay phim cảnh giải đề toán, có một đề rất giống với cái anh từng dạy tôi ngày xưa.]

[Ừ.]

[Vậy mà tôi cảm thấy nam diễn viên đóng vai thầy chủ nhiệm rất giống với Mã Quốc Phú, đặc biệt là lúc tức giận mắng chúng tôi, râu cá trê nhướng lên rất cao.]

[Ừ.]



Đọc Full Tại Truyenfull.vn

Cho dù Lê Niệm có gửi gì qua đi nữa, Yến Tây Minh cũng sẽ trả lời rất nhanh, nhưng lại trả lời cực kỳ có lệ, khiến cho Lê Niệm thấy rất khó chịu.

[Anh ngoại trừ “Ừ” ra, thì không thể nói gì khác sao? Gõ nhiều hơn mấy chữ sẽ chết à, không nghĩ muốn trả lời thì đừng có trả lời.]

Lần này Yến Tây Minh không “Ừ” nữa, mà gửi một đoạn ghi âm tới.

Lê Niệm ngẩn người, không nghĩ tới anh cũng biết chức năng ghi âm này, ngón tay click mở lên.

“Tôi không thích gõ tay.”

Giọng nói trong Wechat, cực kỳ dịu dàng, sạch sẽ êm tai, giống một cây cọ nhỏ cào ngứa trái tim cô.

“Em muốn tôi nói gì?”

Cô giống như bị điện giật, lỗ tai Lê Niệm nóng bừng, suýt chút nữa là không cầm chắc điện thoại, mím môi trả lời: [Anh vẫn nên “Ừ” đi. ]

“…”

Sau khi Trương Đóa Đóa làm phẫu thuật xong, nghỉ ngơi vài ngày thì quay lại làm trợ lý cho Lê Niệm, nhìn thấy tần suất Lê Niệm nhắn tin nhiều như vậy, không nhịn được hỏi: “Chị Niệm Niệm, ngày nào chị cũng nói chuyện phiếm với ai thế?”

Vẻ mặt Lê Niệm rất tỉnh nói: “Em trai của chị, gần đây thằng bé có chút phản nghịch, mẹ chị nhờ chị quản hộ.”

Nhưng Trương Đóa Đóa nghe thấy giọng nói của Yến Tây Minh: “Giọng nói của em trai chị rất trưởng thành đấy.”

“…” Lê Niệm trừng mắt nhìn cô ấy, giả vờ hung dữ nói: “Chuyện của người lớn, con nít đừng hỏi nhiều.”

“Người đó là vị bác sĩ lên hot search với chị sao?” Trương Đóa Đóa nói thẳng ra, sau khi nằm viện cô ấy cũng từng gặp mấy lần: “Em có cảm giác hình như đã từng gặp người này ở đâu rồi.”

Lê Niệm: “Không thể nào, anh ấy cũng không phải là minh tinh.”

Trương Đóa Đóa không nói nữa, cho dù nghĩ cỡ nào cũng không ra, chỉ có cảm giác rất quen thuộc mà thôi.

Rất lâu về sau, đến khi Trương Đóa Đóa nhìn thấy được khuôn mặt chính diện của vị bác sĩ đó, mới đột nhiên nhớ ra được, mỗi khi Lê Niệm tham gia sự kiện, người này đều từng xuất hiện qua.



Mỗi ngày có rất nhiều đoàn phim tới Hoành Điếm quay phim, nhiều nhất có khi một ngày có tận mười mấy hai mươi đoàn, mà trong đó có mấy ngày, đoàn phim của Lê Niệm đụng phải đoàn phim của Tả Vân mới quay xong.

Tả Vân đang quay bộ phim mới của đạo diễn Mã ——[Không đứng đắn].

Vừa khéo đoàn phim bọn họ quay ngay bên cạnh cô.

Khi Tả Vân quay cảnh rơi xuống nước của [Không đứng đắn], bởi vì Tả Vân cảm thấy nước trong hồ không đủ sạch, nên đã tới đoàn phim bọn họ vận chuyển nước, khiến cho các đoàn phim khác không đủ nước để dùng.

Bên phía Lê Niệm bởi vì thiếu nước nên không thể quay được cảnh mới nhất, có rất nhiều người ý kiến với Tả Vân, nhưng ai kêu bọn họ có địa vị hơn chứ, đạo diễn cũng là bất đắc dĩ, quyết định quay cảnh nữ phụ ác độc tát nữ chính trước.

Người diễn vai nữ phụ là người mới, không biết tại sao người này có chút sợ Lê Niệm, nên không dám đánh hết sức, NG rất nhiều lần, Lê Niệm có chút bất đắc dĩ, thừa dịp lúc nghỉ ngơi đi tới trước mặt cô gái nhỏ.

Đối phương hoảng sợ giống như nai con, cho rằng Lê Niệm muốn la mắng mình, vội vàng nói: “Dạ xin lỗi, em sẽ cố gắng diễn tốt nhất!”

Lê Niệm lại cười: “Em không cần vướng tay vướng chân như vậy, chút nữa quay phim cứ đánh hết sức là được, chị sẽ tự chịu trách nhiệm, không trách em.”

Cô gái nhỏ kinh ngạc rồi cảm kích gật đầu, ngay sau đó dùng hết sự mẹ đẻ ra tay đánh, Lê Niệm cảm giác nửa bên của mình đã tê rần rồi, con mẹ nó, hiện tại sức lực của nữ sinh đều lớn vậy sao.

Cô cố gắng diễn xong cảnh này, sau khi đạo diễn nói ok, không thay đổi sắc mặt khen ngợi cô gái nhỏ một chút, đối phương cực kỳ cảm động, cuối cùng vẫn là tiểu thiên sứ Dư Nhẫn nhìn ra cô có chút không khỏe, khi nghỉ ngơi mang tới cho cô túi đá chườm, chủ động giúp chườm mặt cho cô: “Chị, chị cũng quá liều mạng rồi, người ta đánh đều sẽ né một chút, sao chị lại tự đi tìm khổ thế.”

“Chị cũng có ý như vậy, nhưng đạo diễn lại không cho, chị còn cách nào khác chứ.” Lê Niệm hưởng thụ phục vụ của hắn, hai người quá thân nhau, nên không ai có cảm giác gì đó không đúng, Dư Nhẫn và Lê Tiêu tuổi không cách nhau mấy, cô đã sớm xem thằng nhóc này là em trai rồi.

Chỉ là cảnh tượng chị em tình thâm này, ở trong mắt người khác lại là một cảnh hoàn toàn khác.

Tả Vân đứng cách đó không xa, nheo mắt lại.

Người đại diện nhìn theo ánh mắt của cô ta: “Lê Niệm này là hồ ly tinh, mỗi ngày đều trêu ghẹo đàn ông, thích ké độ nổi tiếng của người ta, một ngày nào đó cũng sẽ tiêu thôi.”

Tả Vân cười: “Ai biết được.”



Đọc Full Tại Truyenfull.vn

Sau khi quay phim liên tục một tháng, Lê Niệm trở về thành phố B để quay tiếp, kết thúc cảnh quay trong ngày, Trương Đóa Đóa lái xe chở Lê Niệm về khách sạn.

Lê Niệm nhìn thời gian thấy vẫn còn sớm, đột nhiên hỏi Trương Đóa Đóa: “Mông em tốt hơn chua?”

Trương Đóa Đóa: “Dạ, tốt rồi.”

Lê Niệm giống như không nghe thấy: “Không tốt vẫn nên tới bệnh viện xem một chút, chị sẽ yên tâm hơn.”

“Nhưng mà đã tốt…”

“Nếu là bệnh viện thì tới chỗ lần trước đi.”

“Nhưng mà…”

“Cứ quyết định vậy đi.”



Tục ngữ có câu, tay ngắn thì tiền đầy túi, Trương Đóa Đóa phớt lờ lương tâm chở Lê Niệm tới bệnh viện, khóc lóc cầu xin cô đừng chậm trễ.

Lê Niệm thản nhiên nói: “Yên tâm, chị chỉ đi tìm bác sĩ của em hỏi chút chuyện mà thôi, sẽ về nhanh thôi.”

“…Tốt nhất là như vậy.”

Chuyện đã tới bước này, Trương Đóa Đóa không bị cô lừa nữa, cô ấy đánh cược ngay cả bác sĩ chữa trị cho cô ấy là ai Lê Niệm cũng không biết.

Trước khi bước vào bệnh viện, Lê Niệm đã trang bị mọi thứ, khẩu trang kính râm mũ đều có đủ, sau đó mới đi tới khoa ngoại tìm Yến Tây Minh.

Sau khi tới, phát hiện nơi này đông nghẹt người, hàng dài tới mức không nhìn thấy điểm cuối.

Lê Niệm đám người đang xếp hàng đều là bệnh nhân của Yến Tây Minh.

“…”

Ồ wow.

Được hoan nghênh vậy sao?

Cô đành phải hỏi người đứng gần cô, hỏi thăm: “Xin hỏi, sao hôm nay bệnh viện lại đông đến như vậy?”

Người nọ nhìn cô rồi nói: “Haiz, cũng không phải vậy, tất cả đều tới vì bác sĩ Yến thôi.”

Lê Niệm nghe hắn nói xong, mới biết được, được Yến Tây Minh khám bệnh chính là thiên kim khó cầu, anh không phải là bác sĩ nội trú ở đây, một tháng cũng không lộ mặt được mấy lần, nhưng trong khoảng thời gian gần đây đều có mặt, cho nên mỗi ngày bệnh nhân tới tìm anh đều không dứt.

Lê Niệm ngẩn người, vậy mới biết được nghề bác sĩ chưa ký hợp đồng khác với nghề khác làm công, so với chính thức còn trâu bò hơn.

Người nọ vẫn còn đang khen liên tục, nghe nói bác sĩ Yến du học từ nước ngoài trở về, y học của bác sĩ có thể nói là cực kỳ thần kỳ, đã nhận được rất nhiều giải thưởng vinh dự, có thể nói là thiên tài trong giới y học.

Từng thành công phẫu thuật khối u ác tính cho một bệnh nhân có xác suất thành công rất thấp, người nhà của bệnh nhân đều đã tuyệt vọng, nhưng bác sĩ Yến và những người khác đã phẫu thuật 48 tiếng liên tục, vậy mà có thể phẫu thuật thành công, bạn nói xem có thần kỳ không?

Lê Niệm không nhịn được gật đầu, nghe qua đúng là có cảm giác không chân thật.

Đội ngũ rất dài, cô xếp hàng từng chút, trong lúc đó cô gửi tin nhắn cho Trương Đóa Đóa, nói khả năng cô sẽ về rất muộn, cô kêu cô ấy đi trước.

Trương Đóa Đóa có chết cũng không chịu, nói nhất định phải chờ cô trở lại.

Đội ngũ nhìn rất dài nhưng lại cực kỳ nhanh, Lê Niệm nhìn sơ qua, phát hiện người tới khám đều là các cô gái nhỏ, nói không chừng là giống với cô, đều có dụng ý khác.

Sau khi đợi hai mươi phút, cuối cùng cũng đã tới cô, người xếp hàng trước cô là thiếu nữ, sau khi bước vào cũng không thèm đóng cửa lại, trực tiếp hỏi người ngồi bên trong: “Bác sĩ Yến, anh có bạn gái chưa?”

Lê Niệm nghe thấy giọng nói lạnh nhạt của Yến Tây Minh vang lên: “Có.”

Trong phút chốc, trong lòng cô xuất hiện cảm giác vô cùng phức tạp, tính bỏ của chạy lấy người, nhưng nữ sinh trước cô rất nhanh đã bị đuổi ra ngoài, đến lượt cô rồi.

Lê Niệm cứng đờ, đành phải đi vào còn tiện tay đóng cửa lại.

Yến Tây Minh đang viết gì đó ngẩng đầu lên, đôi mắt xinh đẹp bên ngoài khẩu trang nhìn thấy cô, động tác hơi dừng lại một chút: “Chỗ của tôi không phải là khoa hậu môn thực tràng.”

“Lần trước đã nói không phải là tôi mà!” Lê Niệm không chịu đựng,  hỏi thẳng anh: “Anh có bạn gái khi nào? Tôi có quen không?”

Yến Tây Minh nhướng mày nói: “Em tới tận đây chỉ để hỏi chuyện này à?”

“Hỏi một chút mà thôi.” Lê Niệm dời ánh mắt: “Không nói thì thôi.”

Nói xong cô xoay người muốn rời đi.

“Không có.” Phía sau, Yến Tây Minh nhẹ nhàng trả lời.

Lê Niệm dừng bước chân lại.

“Lấy cớ mà thôi.”

Lê Niệm hiểu được, hình như anh cảm thấy mấy thiếu nữ đó quá phiền toái, nên mới phải nói dối.

Cô giống như không có việc gì ngồi đối diện anh.

“Thật ra tôi cũng không muốn biết cho lắm, anh cũng không cần nói riêng cho tôi biết đâu.”

“…”

Vẻ mặt Yến Tây Minh vô cảm nhìn cô gái khẩu thị tâm phi trước mặt mình: “Vậy thân thể của em không thoải mái ở chỗ nào?”

Lê Niệm đã nghĩ ra lý do từ sớm, cũng là sự thật nói: “Lâu rồi kinh nguyệt của tôi chưa tới.”

“…Chỗ này của tôi cũng không phải là phụ khoa.”

Lê Niệm chơi xấu: “Không tôi chỉ quen mỗi bác sĩ là anh sao?”

Yến Tây Minh nhìn cô một lúc lâu, nhìn tới mức Lê Niệm sởn cả gai ốc, mới gật đầu trên mặt tỏ vẻ “Là do em một hai muốn hỏi tôi”.

“Bao lâu chưa có?”

“Hai tháng.”

Yến Tây Minh nhìn thẳng vào mắt cô, bình tĩnh dò hỏi: “Gần đây em có ‘quan hệ’ gì không?”