Không Thể Dấu Hiệu

Chương 8

Edit + Beta : Khoai Lang.

Chương 8.

Tống Minh tắt hết điện trong phòng, chỉ để lại hai ngọn đèn ở đầu giường, làm xong liền nằm ở trên giường xem TV, kỳ thật một lòng một dạ của hắn đều để trên người đang ở trong nhà tắm.

Cửa mở, một giống cái xinh đẹp hoàn mỹ từ bên trong đi ra. Tống Minh chậm rãi trừng to mắt, mắt cũng không nháy nhìn chằm chằm vào Lăng Tiêu đang không mặc gì, miệng nuốt nước bọt.

" Áo tắm không cẩn thận làm ướt, ngươi không ngại ta để trần đi?" Lăng Tiêu ánh mắt vô tội nhìn biểu tình phong phú của Tống Minh.

Tống Minh điều chỉnh biểu tình, mỉm cười nói: " Đương nhiên không ngại."

Trong lòng hắn cũng có chút mừng thầm, không cần hắn động thủ, mỹ nhân liền thoát trơn tự dâng lên cửa.

Lăng Tiêu khi mặc quần áo nhìn có vẻ gầy, chính là khi cởi ra, thân thể này cái gì cũng đầy đủ, cơ bụng cơ ngực rất đầy đặn, đẹp đẽ, hai chân thon dài hữu lực, không có chút sẹo lồi dư thừa nào, giống như được Thượng Đế tỉ mỉ tạo hình. Có giọt nước từ trên cổ Lăng Tiêu rơi xuống, lướt qua xương quai xanh, bả vai, eo thon, cánh mông, xuống dưới bắp chân.....

Trên mặt Tống Minh tuy rằng vẫn duy trì nụ cười hoàn mỹ, nhưng ánh mắt của hắn quả thực đem mỹ nhân nhìn từ đầu tới chân, nước miếng đều phải chảy ra.... Sau đó ánh mắt hắn dời xuống phía trung tâm của Lăng Tiêu.

Bởi vì cả người Lăng Tiêu đều rất trắng nên hắn nghĩ màu sắc huynh đệ của y cũng không thâm, thịt phấn bạch. Nhưng hắn nhìn màu sỉ mao cũng rất thâm, vậy vật kia.... ngạch....thoạt nhìn....lớn a....

Tống Minh thậm chí còn cảm thấy, so với hắn đều lớn hơn...Chính là lớn hơn một chút....một chút....!

Lúc này chân dài của Lăng Tiêu chậm rãi hướng tới người duy nhất trong phòng đi tới. Mắt không rời thân hình hoàn mỹ, Tống Minh chỉ thấy yết hầu căng chặt, tiểu huynh đệ phía dưới cũng ngẩng cao chào cờ... Thậm chí địa phương phía sau cũng có chút ướŧ áŧ, nhưng Tống Minh không để việc này trong lòng, dù sao hắn dùng là phía trước.

Tống Minh vỗ vỗ một bên giường mềm mại: " Mau tới a ~"

Bên dưới ánh đèn u ám ái muội, thân thể nhuận bạch của Lăng Tiêu làm Tống Minh không kiềm chế nổi.

Ánh mắt Lăng Tiêu phát ra càng thâm trầm, khóe môi mang theo mỉm cười, thoải mái nằm lên.

Ngược lại Tống Minh lập tức ngồi dậy, nghiêm trang chững chạc nhìn thân hình bên cạnh: " Ta khi ngủ đều có thói quen lõa thể, ngươi không ngại đi?" Hắn vừa nói, vừa vươn tay cởϊ áσ tắm.

Lăng Tiêu nằm một bên, một tay đỡ má, mâu sắc y càng ngày càng sâu, nở nụ cười như có như không, môi mỏng khẽ mở.

" Đương nhiên....không ngại..."

Tống Minh đối Lăng Tiêu nở nụ cười.

Hai tay hắn chậm rãi đem dây lưng áo tắm cởi bỏ, chính là muốn câu dẫn Lăng Tiêu, muốn cho Lăng Tiêu tràn ngập sắc khí động tình.

Đầu tiên là vén ra một đường thẳng đến eo, đem đường cong cơ bắp hiện ra một cách lưu loát, sau đó kéo xuống, đường cong duyên dáng phía sau lưng được lộ hẳn.

Màu da Tống Minh tuy không trắng bằng Lăng Tiêu, nhưng trông khá khỏe mạnh, dưới ánh đèn phá lệ sáng bóng mê người.

Mà lúc này, Lăng Tiêu vốn nằm không chút để ý, giờ phút này ánh mắt cũng gắt gao nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của Tống Minh, hơn nữa khóe môi mỉm cười càng lúc càng lớn.

Tống Minh đang muốn đem áo tắm kéo thẳng xuống chỗ hạ thân, nhưng lại thấy qυყ đầυ có chút ngẩng, trực tiếp kéo xuống sợ làm mỹ nhân sợ hãi, cho nên hắn trước hết xoay người, đem đèn ở đầu giường cũng tắt luôn.

Áo tắm theo động tác của Tống Minh cũng vặn vẹo, ở phía sau lộ ra phân nửa cái mông thon gọn.

Lăng Tiêu nhìn gắt gao vào hai cánh mông căng mọng của Tống Minh ....

Tắt đèn xong, Tống Minh dứt khoát đem sao tắm cởi hết ra, một chân hơi cong cong che đi du͙ƈ vọиɠ đang nổi lên, bấy giờ mới nằm đối mặt với Lăng Tiêu.

Trong phòng chỉ còn lại ngọn đèn bên phía Lăng Tiêu, ánh sáng mờ mịt, nhưng Tống Minh cách Lăng Tiêu rất gần, có thể đem gương mặt hoàn mỹ kia nhìn rành mạch.

Tống Minh ức chế không kìm được, lại gần Lăng Tiêu, vươn ngón tay ra vuốt ve môi mềm của y....

Một lúc sau, Lăng Tiêu mới bắt lấy cái tay đang làm loạn trên mặt y... Ánh mắt Tống Minh phát ra lửa nhìn Lăng Tiêu, nhìn y đem tay hắn hất ra...

Ngay tại khi Tống Minh muốn đẩy một hồi, tay hắn lại bị Lăng Tiêu kéo gần----mang tính ám chỉ, nhẹ nhàng hôn xuống....

Nháy mắt bụng Tống Minh căng chặt, trực tiếp xoa mặt Lăng Tiêu, tới gần hôn lên đôi môi làm hắn tưởng niệm một hồi.

Lúc đầu dùng môi nhẹ nhàng ma sát, sau đó vươn đầu lưỡi ra thăm dò, tính liếm môi Lăng Tiêu, miêu tả hình dáng môi y, cuối cùng cạy mở hàm răng y, hấp thu đầu lưỡi non mềm của mỹ nhân.... Tống Minh giống như bị điện giật, trong đầu có chút mê muội, càng không khống chế được cùng đầu lưỡi kia dây dưa..

Tống Minh lúc trước làʍ ŧìиɦ không thích hôn môi, một là không có kíƈɦ ŧɦíƈɦ, hai là làʍ ŧìиɦ liền làʍ ŧìиɦ, cần gì hôn tới hôn lui.

Nhưng từ lần trước bị Alpha không rõ danh tính hôn qua, hắn đã biết cảm giác hôn môi là tốt đẹp như thế nào, thậm chí có thể so sánh với làʍ ŧìиɦ, khiến da đầu hắn run lên, tiểu huynh đệ cứng rắn phát đau, tiểu huyệt phía sau cũng chảy ra một cỗ dâʍ ŧɦủy̠....

Một cỗ dâʍ ŧɦủy̠....?

Hắn sửng sốt một chút, hôn Lăng Tiêu một cái liền phải kẹp chặt mông ...

Thân thể Omega vừa động tình một kích mông liền chảy nước, rốt cuộc là cái gì cấu tạo ra a? ^=^

Lăng Tiêu ngược lại sửng sốt nhìn Tống Minh, dùng đầu lưỡi chủ động cuốn lấy đầu lưỡi Tống Minh, hai tay cũng xoa bụng cùng phía sau lưng hắn.

" Chậc, chậc" tiếng nước dâm mỹ từ môi hai người truyền ra.

Tống Minh lúc này mới chuyên tâm hôn. Được rồi... chảy liền chảy đi, chỉ cần phía trước có thể dùng là được...Hơn nữa Lăng Tiêu là Omega, phỏng chừng mông cũng không chịu được mà chảy nước....

Tống Minh xoay người đem Lăng Tiêu đặt dưới thân, lại liếm đôi môi hồng nuận của y một chút, thở dốc thò tay xuống phía dưới gối xuất ra dịch bôi trơn đã chuẩn bị trước. Dịch bôi trơn có thể không dùng đến, Tống Minh vẫn lấy ra một chút.

" Lăng Tiêu bảo bối, để ta tới làm ngươi yêu thích..."

Lời còn chưa nói xong, đảo mắt, Tống Minh cảm thấy trời đất rung chuyển, một trận váng đầu, hắn phát hiện hắn bị Lăng Tiêu đặt dưới thân.... Trên người Lăng Tiêu tản ra một cỗ lãnh hương, nhanh chóng vây quanh hắn.

Cùng lúc, Tống Minh bị một cỗ áp lực mãnh liệt làm cơ thể không thể động, cả người khô nóng đến lợi hại, trước sau đều cùng chảy nước.

Loại cảm giác này..... chỉ có thể có ở trên người Alpha cực mạnh..mới có. Nếu cảm giác không sai... đây là tin tức tố Alpha bùng nổ...

Lăng Tiêu là một Alpha... mỹ nhân này là Alpha...

Không, không có khả năng...đây nhất định là ảo giác...Ảo giác !

Sắc mặt Tống Minh trắng bệch, hắn vẫn là không tin, khuôn mặt cố chống đỡ tươi cười đối với người đang ở trên nói: " Bảo bối...muốn chơi cưỡi ngựa sao, tốt nhất.... kia tự mình đem ta nuốt vào đi..."

Trước Tống Minh cho rằng khóe môi Lăng Tiêu cười như có như không vô cùng tốt đẹp, hiện tại thoạt nhìn vô cùng nguy hiểm.

Lăng Tiêu từ trên cao nhìn xuống gần sát Tống Minh, liếm liếm môi hắn, cười đến nguy hại.

" Sai, Omega là phải để Alpha là ta đến...đến cho ngươi yêu thích..."

Dưới áp lực tin tức tố Alpha, Tống Minh động cũng không động được, trước lạ sau quen, huyệt phía sau đóng mở liên tục, dâʍ ŧɦủy̠ chảy ra càng nhiều, có một loại cảm giác hư không đang bành trướng...

Vô số con ngựa đang chạy trong lòng hắn.

Hắn cớ sao biến thành Omega, Lăng Tiêu vì cái gì không phải Omega mà là Alpha chứ?

Hắn cố giãy dụa: " Không không không, ta không phải Omega, ta là Beta, là Beta thuần công! Thuần công! Thật sự!"

Lăng Tiêu cười lạnh một tiếng, tiến sát cổ Tống Minh, hít một hơi sâu, y chậm rãi liếm tuyến thể trên cổ hắn, trào phúng nói: " Tin tức tố Omega tản ra mê người như vậy... còn chưa bị người dấu hiệu, liền dám ra đây ngang ngược...."

" Hả? Cái gì!!!" Tống Minh có chút nằm mơ...nếu hắn nhớ không lầm....hắn không phải bị người kia dấu hiệu rồi sao? Người kia còn kết thành trong cơ thể hắn... Còn bắn... đã xảy ra chuyện gì vậy?

Lăng Tiêu lười cùng Tống Minh nhiều lời vô nghĩa, hương vị tin tức tố của Tống Minh thật làm người ta nhẫn không được, nhất là đối với loại Omega to gan muốn thượng y, càng không cần kiên nhẫn.

Lăng Tiêu tuy rằng thoạt nhìn có chút nhu nhược, nhưng dù sao y cũng là giống Alpha mạnh nhất, khí lực toàn thân so với Omega như Tống Minh không biết lớn hơn gấp bao nhiêu lần, còn có tin tức tố có thể đem Omega áp gắt gao không thể nhúc nhích, chỉ có thể ngoan ngoãn để y thao. Y trực tiếp đem Tống Minh đang giãy dụa vô vị trở mình, ở dưới bụng hắn kê một cái gối đầu, cầm lấy áo mưa cùng dịch bôi trơn đã chuẩn bị tốt.

Nhìn thoáng qua dâʍ ŧɦủy̠ Tống Minh đã làm ướt đẫm một mảng ga giường, y ác ý nói.

" Ngươi đều đã chảy nước, còn chuẩn bị dịch bôi trơn làm gì?"

Nói xong liền đem lọ bôi trơn ném sang một bên, lấy ra một miếng BCS, xé mở, tại tính khí đang cương lên đeo vào.

Tính khí Lăng Tiêu đã sớm tại thời điểm Tống Minh hạ thủ đoạn tán tỉnh ngây thơ cương lên.

Thời điểm trong quán bar, y đã thấy Tống Minh thực có chút ý tứ, một Beta lại tới thỉnh rượu Alpha... Nếu không phải Tống Minh lớn lên không tồi, y căn bản sẽ không để ý đến hắn. Y cảm thấy khá mới lạ, muốn nhìn xem Beta này muốn làm gì, vì thế liền gật đầu để Tống Minh ngồi xuống. Lúc ban đầu y còn tưởng Tống Minh là tới tìm thao, nhưng Tống Minh thân cao diện mạo cũng không phải làm thụ.

Quả nhiên, Beta này to gan lớn mật, đích xác không phải tới tìm thao, mà là muốn thượng y.... Ha hả.... Hơn nữa y phát hiện Beta ngu xuẩn này là một Omega... Thật biết điều...

Lăng Tiêu là Alpha cấp S, khứu giác phi thường nhạy bén, y ngửi thấy mùi hương tin tức tố Omega ngọt lịm trên người Tống Minh, y liền biết đây là một người Omega giả trang Beta, lại không nghĩ răng đến thượng y...

Omega không hảo hảo đợi người đến thượng, ngược lại muốn thượng người, thật không biết điều.....

Bất quá hiện tại, Tống Minh rất vừa lòng y, mỗi động tác đêm nay của Tống Minh đều lấy lòng y, làm tâm tình nhàm chán lâu nay của y đều biến mất. Từ khi Tống Minh tắm rửa xong, hương vị Omega đều thơm đến động lòng người, làm Lăng Tiêu phi thường hưng phấn.

Còn không bị dấu hiệu, hẳn là sẽ nhiệt tình, dâʍ ŧɦủy̠ trong cơ thể so với Omega bình thường chảy nhiều hơn đi...

Theo Lăng Tiêu quan sát, Tống Minh đích xác vẫn luôn hướng là công. Lúc này bị Alpha thao, phản ứng nhất đích sẽ thực phấn khích....

Nghĩ đến đây, Lăng Tiêu càng thêm hưng phấn, đại nhục bổng cùng khuôn mặt xinh đẹp không tương xứng lại lớn thêm một vòng, BCS có chút nhỏ, đem "ấy" của y bao có chút đau, bất quá tổng thể không có gì đáng nói, gặp được Omega mỹ vị như này, y thực sự không nhẫn được muốn đâm tới khoang sinh sản, dấu hiệu hắn.

Lăng Tiêu nửa quỳ, sờ mông kiều đẹp đẽ của Tống Minh, muốn bài khai nhìn xem địa phương ướt sũng không ngừng phun nước kia, không nghĩ tới dâʍ ŧɦủy̠ chảy nhiều lắm, Lăng Tiêu không cần nhìn đến huyệt khẩu phấn nộn trào dâʍ ŧɦủy̠, hai cánh mông co dãn liền đóng lại cảnh xuân.

" Omega mà lại yêu mông nhỏ, thật sự là thất bại." Lăng Tiêu bất mãn lạnh lùng trào phúng.

Kỳ thật Lăng Tiêu đối với mông Tống Minh tương đối vừa lòng, căng chặt mà mượt mà, mông lại nhỏ. Cơ hồ Omega sẽ không có mông như vậy, bởi nguyên nhân họ muốn sinh đứa nhỏ nên mông đều khá lớn, tương đối mềm mại. Mà Tống Minh giống như chưa từng bị thao ở phía sau.

" Đúng đúng đúng, mông ta nhỏ lớn lên rất khó chịu, thật thất bại, ta là Beta mà! Ta cũng không biết tại sao lại biến thành Omega ...?" Mà hắn bị dấu hiệu rồi mà..! Vì cái gì Alpha này lại nói hắn chưa bị dấu hiệu...?

Tống Minh bị áp chế chỉ có thể vặn vẹo mông, cho dù thân thể khát khao chảy nước, nhưng hắn là công ! Là ở trên! Hắn không cần bị thao!!!

Như là ngại Tống Minh lắm miệng, Lăng Tiêu trực tiếp đánh vào mông Tống Minh một bàn tay, Tống Minh bị đau "Tê" một tiếng, mông kiều trắng cũng hiện lên một bàn tay màu hồng, huyệt nội cũng trào ra dâʍ ŧɦủy̠ ướt đẫm.

" Ta thao, cmn!!! Ngươi dám đánh mông lão tử???" Tống Minh bị đánh đau, lập tức bùng nổ, cho dù là mỹ nhân nhưng cũng là hắn thượng mỹ nhân chứ không phải mỹ nhân thượng hắn.

Lăng Tiêu cười lạnh hai tiếng, thanh âm kia giống như mưa gió nổi lên, rất bất mãn...

Y nắm lấy thắt lưng lộn xộn của Tống Minh, từ khí lực liền biết Lăng Tiêu mạnh hơn,Tống Minh không chỉ bị nắm im, còn vô cùng đau nhức, hắn biết Lăng Tiêu tức giạn, dù sao Alpha nào bị người khác muốn thượng đều không thể nhẫn được.

Nhưng càng sinh khí vẫn là Tống Minh, hắn bị áp đến đỏ cả mắt. Chỉ vì khứu giác của hán không ngửi được tin tức tố liền nhận sai Omega, xong bị Alpha thao...! Hắn biến thành Omega là do đâu, hắn rốt cuộc đã bị dấu hiệu chưa?

Lăng Tiêu đúng là sinh khí, ngữ khí trào phúng biến thafnh nguy hiểm: " Ta không chỉ muốn đánh mông ngươi, còn muốn thao hỏng ngươi, cho ngươi hết nói linh tinh, nhận nhầm Alpha ta..!"

Nói xong, Lăng Tiêu cũng không dừng lại, tay nắm chặt thắt lưng Tống Minh, một tay tách hai cánh mông ra, đem qυყ đầυ trực tiếp đâm vào.

Có BCS cùng dịch thể của Tống Minh, Lăng Tiêu dễ dàng một đường thẳng tới.

Cách một tầng màng mỏng, y đều có thể cảm nhận được bên trong Tống Minh nóng ấm căng chặt, có chút khó khăn ôm lấy tính khí của y mà phun ra nuốt vào.

" Ta...A..." Tống Minh há to miệng thở dốc, tận lực thả lỏng huyệt động, giảm bớt cảm giác căng trướng phía sau, mất cả buổi mới phun ra được một từ.

Người kia lớn lên hoàn mỹ mà tiểu huynh đệ của y sao lại thô to như vậy...?

Không đợi Tống Minh nghĩ nhiều, người phía sau hừ lạnh một tiếng, "Là ta đang thao ngươi!" sau đó hơi hơi đem cự vật rút ra, lần thứ hai dùng sức đâm mạnh vào trong.

"Bạch", "bạch", "bạch" tiếng mông thịt va chạm vào nhau vang lên rõ ràng, còn có tiếng rêи ɾỉ của Tống Minh bị thao đến không nhẫn được kɦoáı ƈảʍ.

Đúng vậy, kɦoáı ƈảʍ. Tuy rằng trong lòng rất thống khổ, không muốn bị thao, nhưng thân thể hắn đã là một Omega, đã biết mùi vị được theo đuổi kɦoáı ƈảʍ, dũng đạo ở sâu phía trong ngứa ngáy cũng làm Tống Minh phát điên.

Tống Minh khóe mắt đỏ lên, hắn cắn chặt môi nhịn xuống tiếng rêи ɾỉ tiêu hồn của bản thân.

" Mau.. ra ngoài.... cho lão tử....Ân...a..."

Tống Minh vừa mới nói, Alpha phía sau không tiếng động đem qυყ đầυ đâm sâu thêm vào nội bích, bắt đồng hoạt động như vũ bão.

Mỗi lần trừu sáp, trừ bỏ âm thanh nhóp nhép nước chảy, cúc huyệt bị thao còn thường phun một cỗ dâʍ ŧɦủy̠, càng trợ giúp cự vật to lớn hoành hành ngang ngược bên trong.

Tống Minh bị thao một câu cũng không nói nổi, hắn cắn môi chặn lại những âm thanh rêи ɾỉ kia, tay nắm lấy ga giường trắng bệch, hốc mắt đỏ ửng đã muốn rơi lệ, người phía sau lực đạo quá lớn, đâm vừa sâu vừa mạnh, nhiều lần Tống Minh bị đâm lên tận đầu giường lại bị Alpha nắm thắt lưng kéo trở về, hung hăng đem Tống Minh cố định tại nơi tính khí ra vào.

Tống Minh cứng rắn nhịn đau, cố theo động tác cuồng bạo của người sau, bên trong bị ma sát kɦoáı ƈảʍ giống như điện giật lan ra toàn thân.

Huyệt động bị thao đến phun nước càng kẹp chặt chẽ đại nhục bổng của nam nhân.

"Ba" lại là một chưởng thanh thúy.

" Thả lỏng, Tống Minh ngươi muốn đem ta kẹp chết sao?" giờ phút này lâm vào tìиɦ ɖu͙ƈ không chỉ có Tống Minh mà còn cả Lăng Tiêu, thanh âm y khàn khàn, phi thường gợi cảm.

Tống Minh không trả lời nổi, hai cánh mông nhịn không được run rẩy, trên da hiện lên hai bàn tay đỏ ửng, tính khí nam nhân to lớn thô to cùng mông nhỏ hẹp của hắn hoàn toàn đối lập nhau, vật kia thô to nổi lên gân xanh càng giống một hung khí.

Nhìn lại mông nhỏ Tống Minh, Lăng Tiêu nhịn không được mạnh mẽ xoa bóp đi lên.

Xúc cảm cực kỳ lớn, trong quá trình xoa nắn còn cảm giác được huyệt động Tống Minh càng mấp máy hút chặt Lăng Tiêu, làm y thoải mái không thôi.

" Mông nhỏ của ngươi hút rất chặt a...." Chỉ trong quá trình thao Tống Minh liền cảm thấy thoải mái, Lăng Tiêu thậm chí đều nghĩ đâm tới khoang sinh sản Tống Minh thành kết, còn không thể khống chế được mà dấu hiệu hắn, chỉ nghĩ vậy thôi mà cự vật lại lớn thêm một vòng, mơ hồ có cảm giác muốn bắn.

Lăng Tiêu có chút thẹn quá hóa giận, mở rộng mông Tống Minh, đem tính khí sắp bắn rút ra.

Không có huyệt động căng chặt kíƈɦ ŧɦíƈɦ, lúc này mới biến mất cảm giác kia.

Biểu tình Lăng Tiêu thật không tốt, mặt y lạnh lùng trào phúng, rõ ràng là trừng phạt Tống Minh, vì sao lại không kiềm chế được mà muốn bắn, muốn thành kết.?

Mà Tống Minh khi Lăng Tiêu rút ra cũng thở nhẹ một hơi trong lòng, nhưng thân thể cũng không thành thật như vậy, huyệt khẩu bị thao đến sưng đỏ không khép lại được, bên trong lại trào ra một cỗ chất lỏng hỗn hợp, cả người giống như bị ngàn con kiến bò quanh, muốn nam nhân tiếp tục dùng đại nhục bổng đâm sâu, đánh đánh hai mông kiều, toàn thân đều khao khát khó chịu. Hắn không thể chịu nổi cảm giác trống vắng kɦoáı ƈảʍ này, có chút hối hận khi nói nam nhân rút ra.

Nhưng không để hắn chờ lâu, trong chốc lát, nam nhân bình ổn lại được cảm xúc, lại mở ra tiểu huyệt tham ăn chảy nước kai, mãnh mẽ đâm vào.

Lăng Tiêu lần này lấy lại mặt mũi, chuẩn bị để cho Tống Minh chủ động cầu xin tha thứ, vì thế y ở bên trong dũng đạo nóng ẩm bắt đầu tìm kiếm điểm G.

Qυყ đầυ tốc độ chậm lại, ở trong nội bích lầy lội của Tống Minh tìm điểm G rất khó, Lăng Tiêu nhịn xuống du͙ƈ vọиɠ đang bùng cháy, cẩn thận phía trước cọ một chút phía sau cũng cọ một chút, chuẩn xác tìm được điểm mẫn cảm kia. Mông Tống Minh rất thành thật chuyển động theo động tác của Lăng Tiêu , không tự chủ đem điểm G chạm vào qυყ đầυ.

"A".!

" Nguyên lai là ở đây..." Lăng Tiêu lộ ra tươi cười, đem mông Tống Minh xoa nhẹ, liền bắt đầu luận động mạnh mẽ, chín nông một sâu, nhiều lần đều chạm tới điểm G mà trừu sáp.

Tống Minh bị cự vật thô to thao đến ngứa ngáy, còn nhiều lần bị nghiền áp điểm G, kɦoáı ƈảʍ tức tốc xông thẳng lên não, cả người hắn đều run rẩy kịch liệt, nước mắt rơi xuống ướt hết gối đầu, miệng phát ra ngững thanh âm rêи ɾỉ dụ hoặc.

" A a a.....ân...a. Không cần....ha...! Không cần...thao...a...nơi đó...ha...!"

Nhưng Lăng Tiêu như trước vẫn thích làm theo ý mình, hạ thân tiếp tục động mạnh.

"Ân..hừ...a ...Chậm.một...chút...Chậm....Ta, a...ta ...muốn...muốn bắn ...a..a...!"

Thân thể Tống Minh rõ ràng đã chạm đến giới hạn, điểm G bị thao liên tục, phía trước không chịu nổi vài cái liền bắn ra ngoài.

Người phía sau vẫn thúc mạnh về phía trước, nghiền áp nội huyệt Tống Minh.

Sau cao trào, toàn thân Tống Minh đều ửng hồng, khuôn mặt anh tuấn bị nước mắt che kín, cả người run rẩy không ngừng, thẳng đến khi một cỗ tϊиɦ ɖϊƈh͙ bắn sạch, hắn mất hết khí lực gục xuống giường.

Lăng Tiêu bị cúc huyệt cao trào mà co rút kẹp phát chặt vừa sướng vừa đau, ngay cả da đầu đều run lên, cảm giác chính mình bị kẹp cũng muốn bắn, y kéo Tống Minh đang nằm ngồi dậy, rất nhanh trừu sáp mấy chục cái, tại nơi sâu nhất trong Tống Minh xuất ra_đều bắn trong cái màng plastic mỏng manh kia.

Lăng Tiêu ôm chặt Tống Minh chờ cảm giác kɦoáı ƈảʍ qua đi, lúc này mới đem tính khí có chút mềm của mình ra khỏi huyệt động mê người.

Đem Tống Minh cả người mềm oặt nằm trong chăn kéo lại đây. Tống Minh hai má đỏ bừng, nước mắt đầy mặt, hai mắt vô thần nhìn trần nhà, miệng mở lớn từng ngụm từng ngụm thở dốc.

Lăng Tiêu thực ghét bỏ đem cái màng mỏng kia kéo xuống khỏi huynh đệ nhà mình, trực tiếp vứt xuống giường.

" Áo mưa còn không?" Có thể vừa qua cao trào, khẩu khí Lăng Tiêu có phần hữu hảo.

Tống Minh như vừa từ trong hồ nước đi ra, tuy rằng cao trào so với tia chớp đều qua nhanh, nhưng phía sau hắn vô cùng mệt không khép lại được, đầu óc căn bản mơ hồ một hồi không có nghe thấy lời Lăng Tiêu nói. Ngược lại hắn chỉ nghĩ muốn chết muốn chết a a a muốn chết.! Trước đây làm công đâu có mệt như vậy! Hơn nữa làm thụ không phải đều rất hưởng thụ sao? Vì sao hắn mệt muốn chết , vẫn là làm công tốt hơn!!

Lăng Tiêu thấy Tống Minh không để ý đến y, ngữ khí cùng biểu tình đều không tốt.

Con ngươi lạnh như lạnh băng, không kiên nhẫn vỗ vỗ hai má Tống Minh.

" Ta hỏi ngươi có còn áo mưa không?"

Ánh mắt Tống Minh lúc này mới nhìn đến Lăng Tiêu, tuy rằng sau cao trào khuôn mặt mỹ nhân càng đẹp, làn da trắng nõn phiếm hồng.....nhưng nghĩ đến y là một Alpha , thái độ trước sau đối lập ác liệt, liền tức giận lạii.

" Không có! Ngươi muốn bao nhiêu? Ngươi cho là ta và ngươi cùng một dạng cầm thú sao?"

Sau khi nói xong Tống Minh lại đem ánh mắt về nơi trần nhà, không thèm nhìn Lăng Tiêu nữa.... Kỳ thật Tống Minh ra cửa đều mang theo 3 bộ, nhưng hiện tại không phải hắn dùng mà dùng trên người hắn, theo bản năng hắn nói không có, lại một lần nữa hắn tuyệt đối chết mất... Tránh cho Lăng Tiêu lại hóa cầm thú.... Nói thẳng không còn..!

Nhưng hắn lại thấy chột dạ...

Mắt Lăng Tiêu lạnh xuống, ngữ khí âm trầm đáng sợ.

" Ngươi xác định không có? Ân!"

" Ân!" Tống Minh nhìn trần nhà đọng cũng không muốn động.

Lăng Tiêu trầm mặc một hồi, ngay khi Tống Minh điều chỉnh tốt hô hấp, cho rằng Lăng Tiêu sẽ không còn động tác gì thì Lăng Tiêu bất ngờ đè lên người hắn, đem hai chân không còn khí lực của Tống Minh tách ra thành hình chữ đại, lấy cự vật cương cứng to lớn nhắm thẳng huyệt động còn chưa khép lại kia.

" Đây chính là ngươi nói a!"

Lăng Tiêu biểu tình âm lãnh, bên môi gợi lên một tia cười lạnh, tiến tới địa phương muốn bị thao hỏng kia, lần thứ hai đi thẳng vào!

Tống Minh trừng to mắt, nhìn rõ tính khí thô to của Lăng Tiêu từng chút từng chút đi vào cơ thể hắn.

" Ngọa tào?!!! Còn nữa sao?"

>> Hết chương 8