Đỗ Thất Vận nằm rạp trong căn phòng tối, cả người cô ta chi chít những vết tích bị hành hạ, đôi mắt bi phẫn nhìn người thanh niên trước mặt. Đã từng là người mang cho cô tia nắng ấm trong những tháng ngày ở Lam gia, giờ hắn cũng chính là con quỷ kéo cô xuống 18 tầng địa ngục.
- Hãy… để tôi chết!
Người thanh niên tuấn tú mỉm cười tà mị.
- Chết? Sao có thể dễ dàng vậy? Cô tổn thương đến cô ấy như vậy? Chết thôi đủ sao? Cô cứ ở đây tận hưởng cái chết ngọt ngào và từ từ đi.
Tại sao chứ? Tại sao đến cuối cùng mình vẫn thua con ả đó? Tại sao??
……
Lam Tịch mở mắt ra, cô đang ở bệnh viện.
Nhìn đầu và chân tay đều được băng bó kĩ lưỡng không lộ một giọt máu nào thì không khỏi an tâm.
Cửa phòng bật mở, chàng trai yêu dấu mang tên nam chính bước vào. Hắn thấy cô tỉnh thì ngạc nhiên rồi vui mừng, lại gần hôn lên má hồng của cô.
Cô mỉm cười nhìn hắn, cũng không hỏi gì về vụ bắt cóc. Cô biết hắn đã xử lí rất ổn thỏa.
Đỗ Thất Vận cũng nhận được cái kết mà nguyên chủ từng nhận.
- Tháng sau tốt nghiệp, anh sẽ cưới em.
Lam Tịch sửng sốt nhưng rồi mau chóng trấn tĩnh mỉm cười gật đầu.
Ôi má, anh bị cuồng tôi rồi à!!! Tôi mới 18 tuổi thôi!!!
[ Phải, nam chính rất yêu cô, Tiểu Tịch Tịch ]
2 tháng sau, hôn lễ của đại tiểu thư Lam gia và đại thiếu gia Lăng gia được tổ chức rất linh đình.
5 năm sau, Lăng phu nhân sinh hạ cho Lăng tổng tập đoàn Lăng thị một tiểu thái tử - Lăng Tịch Vũ.
22 năm sau, Lăng tổng giao lại tập đoàn cho tiểu thái tử nay đã là đại thái tử tiếp quản, một mình cùng phu nhân du lịch vòng quanh thế giới.
Lại thêm 22 năm nữa, Lam Tịch ngồi bên giường bệnh nhìn Lăng Thiên dần dần trút hơi thở cuối cùng.
Cũng mãn nguyện nhắm mắt.
- 2305-kun, trở về.
[ Rõ, Tiểu Tịch Tịch ]
Trở về không gian điều dưỡng, Lam Tịch để máy quét quét đi những cảm xúc với Lăng Thiên rồi một mạch chạy đi lĩnh tiền thưởng.
Sau khi càn quét các cửa hàng quần áo, cô mới trở về không gian điều dưỡng.
- 2305-kun, thế giới tiếp theo.
Lần nữa mở mắt ra, Lam Tịch phát hiện mình đang nằm trên một chiếc giường êm ái, khung cảnh xung quanh là một căn phòng lung linh đậm chất " nữ nhi".
Cốt truyện lập tức truyền tải vào đầu Lam Tịch.
Nữ chủ của thế giới này là Tần Vũ, thiên kim tiểu thư của Tần gia, từ nhỏ được muôn vàn sủng ái nên có một bản chất rất đơn thuần ngốc manh. Tần Vũ năm 18 tuổi đậu vào học viện đế đô rồi gặp Thẩm Nặc Hàn học trưởng - sinh viên nghèo giàu nghị lực vươn lên điển hình, nhất kiến chung tình với nam chính sau đó là một màn truy phu đầy ngọt ngào và ngốc nghếch của tiểu bạch thỏ Tần Vũ.
Thẩm Nặc Hàn ban đầu còn mang một mặt lạnh lùng xa cách nhưng sau đó bỗng hóa thành lão thê nô, dốc hết sức gây dựng sự nghiệp để xứng đáng với vợ nhỏ đáng yêu.
Còn nguyên chủ thân thể là pháo hôi nữ phụ yêu nam chính- Lam Tịch - kiêm nhị tiểu thư của Lam Gia- một gia tộc danh gia vọng tộc.
Ỷ được thân phận em gái của Lam Thần và Lam gia chống lưng, nguyên chủ hết lần này tới lần khác chèn ép Tần Vũ, thậm chí cuối cùng còn muốn hạ thuộc Tần Vũ rồi cho người cường bạo cô.
Nguyên chủ kết quả bị Thẩm Nặc Hàn nay đã có thế lực một kích trừng trị, quẳng vào lao tù.
Còn thân phận em gái Lam Thần kia cũng là hư, Lam Thần kì tài hoàn toàn không quan tâm đến người em gái vốn là dưỡng nữ của mẫu thân này.
Thời điểm này Lam Tịch xuyên vào cốt truyện còn chưa triển khai, một năm trước khi nữ chính vào học viện đế đô, đồng dạng lúc này Lam Tịch mới 17 tuổi.
Lam Tịch xốc chăn, để lộ một đôi chân trắng nõn oánh ngọc, bước tới gương phía trước tủ quần áo, trong gương là một mỹ thiếu nữ, khuôn mặt thanh thuần, mắt phượng mày ngài,quả nhiên rất hợp với câu mỹ nhân lòng dạ rắn rết.
Bây giờ cô không có cơ hội tiếp xúc với nam chính nữ chủ, chỉ có thể quay sang xoay xở cùng nhân vật boss thần bí chỉ xuất hiện như tạo danh cho nữ pháo hôi là cô - Lam Thần.
Cơ mà anh ta đang làm tổng tài ở thành phố A thì tiếp cận kiểu gì trời?
Lam Tịch vừa nghĩ vừa vạch ra các phương án trong đầu, rồi mỉm cười đầy phản diện.