Kho Dữ Liệu

Quyển 3 - Chương 55: Dòng chảy của thế giới ngầm

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Giáo Đoàn Đen, một pháo đài được kiến tạo trên đỉnh núi đá cheo leo, gần như cách biệt hoàn toàn với thế giới bên ngoài. Sự tồn tại của Giáo Đoàn Đen là một điều bí mật đối với những người bình thường của thế giới, lũ Akuma cũng vậy. Bằng mọi cách, những người cầm quyền luôn cố gắng che dấu đi mọi sự kiện liên quan đến những thế lực siêu nhiên này. Trận chiến này chỉ được phép diễn ra trong phần tối của bánh xe lịch sử. Con người là vậy, đứng trước một thực thể có sức mạnh siêu việt, không thể chống trả, bỏ trốn cũng không, lúc đó sẽ là khủng hoảng, sẽ là hỗn loạn và sẽ là một thứ còn đáng sợ hơn cả thiên tai...

...nhân họa.

Ánh trăng công bằng với tất cả mọi sinh linh dưới mặt đất này, và nơi đây cũng vậy. Pháo đài đen tắm mình dưới ánh sáng bạc dịu hiền. Những con golem được tạo hình với đôi cánh rơi cứ kết thành từng đàn chao lượn xung quanh.

Trong một căn phòng mái vòm hình tròn cao và rộng lớn, trần nhà, cửa sổ và các bức vách đều được trang trí bằng họa tiết tôn giáo, miêu tả về những câu chuyện của Chúa và các thiên thần. Mười ba ô cửa sổ cao và hẹp tỏa đều ra bốn phía, trước mỗi ô cửa sổ là một bóng người phủ trong áo choàng dài đứng lặng lẽ sau mười ba cái bàn cao ngang ngực. Ánh sáng từ bên ngoài hắt vào, tạo ra mười ba cái bóng trắng trải dài trên nền nhà và hội tụ vào trung tâm căn phòng, những cái bóng in hình của hoa văn thánh giá. Giữa phòng, điểm của những cái bóng giao vào nhau, nơi đó còn có một người nữa đang lẳng lặng.

Trưởng phòng Komui, trưởng phòng nghiên cứu phát triển vũ khí của Giáo Đoàn Đen và cũng là người phân công, giao nhiệm vụ cho các Finder và cả Exorcist. Đứng ở trung tâm sảnh vòm, ánh trăng bạc từ bốn phía hắt vào, chiếu lên bộ chế phục màu trắng phẳng phiu, cơ thể đứng thẳng với chiếc mũ nồi ôm ngang ngực. Dưới cặp kính cận gọng vuông, đôi mắt vẫn thi thoảng lóe lên một tia trí tuệ.

- Komui... – Một trong mười ba bóng người lên tiếng, âm thanh già nua không lớn nhưng ở trong không gian dạng vòm cứ dội đi dội lại tạo ra một chuỗi dư âm chất chồng – Chúng ta đã nhận được báo cáo khẩn cấp của nhiệm vụ thu hồi Innocence lần này... - Giọng nói hơi dừng lại, cho không gian một thoáng tĩnh lặng bất ngờ - Hơn ba mươi Finder đã hi sinh... Hơn ba mươi con chiên của Chúa đã ngã xuống vùng đất bị bỏ rơi đó rồi. Exorcist hiện tại vẫn chưa có thương vong nhưng cũng vô cùng chật vật...

- Vâng... – Trước những bóng người này, Komui cũng chỉ có thể khẽ cúi đầu.

- Lũ Akuma đã quá lộng hành! Bầy tôi của Chúa sẽ quét sạch hết bè lũ ác quỷ ra khỏi mặt đất này... – Một bóng người khác lên tiếng.

- Lũ tay sai của tên Bá Tước. Những mảnh Innocence cũng bị chúng nhìn chằm chằm vào... – Lại là một giọng nói khác – ...và lần này còn cả một “Lực lượng bất minh” nữa tham gia vào tranh đoạt.

- Lực lượng bất minh... Lực lượng bất minh... Những kẻ đủ sức chống lại cả Akuma lẫn Exorcist. Những kẻ không đứng về phía Chúa hay quỷ dữ.

- Hàng trăm năm qua, chúng ta đã cố gắng để đạt được một sự cân bằng tương đối với tên Bá Tước, nhưng bây giờ “Chúng” xuất hiện. “Chúng” là nhân tố bất ổn trong trận Thánh chiến này.

- “Chúng” có hứng thú với Innocence – Hi vọng và cội nguồn sức mạnh của chúng ta.

- Phải hạn chế tối đa ảnh hưởng xấu của nhân tố bất ổn đối với Giáo đoàn trong trận chiến này. Trưởng phòng Komui, chúng ta chấp nhận “Lệnh tăng viện”, cho phép ngươi được thỉnh cầu một trong những Đại pháp sư viện trợ cho chiến dịch lần này...

- Hãy quét sạch lũ Ác ma, thu hồi mảnh Innocence và thử tiếp xúc với “Lực lượng bất minh” mới xuất hiện, cố gắng đem “Chúng” đến với phước lành của Chúa, hoặc là tiêu diệt tận gốc nếu phải đối đầu.

- Vâng... – Khẽ cúi đầu, Komui lùi ra khỏi trung tâm của căn phòng, cơ thể chìm dần vào trong bóng tối chỉ còn có âm thanh là vẫn vang vọng trong không gian hình vòm.

...

Một nơi nào đó trên mảnh đất ngập tràn ánh trăng, giữa cánh rừng thưa trơ trụi lá, một nhà thờ đổ nát đứng trơ trọi với hoang sơ.

Không biết số phận của những con chiên bây giờ ra sao, cha xứ như thế nào, chỉ còn dấu ấn thời gian hình hằn lên từng ngóc ngách. Hàng rào thô sơ quanh nhà thờ nay chỉ còn là vài cọc gỗ, những ô cửa sổ cao trang nghiêm đã vỡ nát. Bờ tường và những bức bích họa về Chúa cũng bị phong sương phai mờ.

Khắp nơi là dấu tích của sự tàn phá, hầu như mọi thứ đã đổ sập chỉ còn lại một chút công trình.

Trong thánh đường đã nát tan gần hết, có một bóng người đứng lặng lẽ cúi đầu. Hình như, trong không gian đang khẽ ngân nga một giai điệu thánh ca nào đó, ánh trăng từ trên mái vòm xơ xác chiếu xuống, phủ lên bóng người cúi đầu trước cây thánh giá đã gãy đổ liêu xiêu.

Đằng sau lưng của bóng người đó, ngồn ngộn trên nền đất là xác của lũ Akuma đã chất lên thành một đống, máu độc vương vãi khắp nơi. Dường như chẳng thèm quan tâm đến hoàn cảnh, bóng người vẫn đứng đó cúi đầu như xưng tội, như tiếc thương cho những linh hồn lạc lối. Người đó mặc chế phục đen của Giáo Đoàn và còn mang theo một con khỉ trắng ngồi vắt vẻo trên vai.

- Xoẹt... – Tiếng rít gió nhè nhẹ vang lên, một bóng trắng như đột ngột hiện lên ngay đằng sau người nọ.

- Phốc... – Không một chút ngập ngừng, cái bóng trắng mới xuất hiện lập tức quỳ một chân xuống, cúi đầu hướng về phía bóng người mặc đồ đen – Thưa Ngài... Có thỉnh cầu từ bộ tổng chỉ huy Giáo Đoàn Đen...

- Có chuyện gì vậy? – Không quay đầu lại, người mặc đồ đen chỉ hơi ngẩng đầu lên và hỏi.

- Thưa ngài, là nhiệm vụ tiếp viện và đối phó với lực lượng bất minh.

- Vậy ư?

- Vâng. Thưa ngài. Tình hình đang vô cùng cấp bách, thỉnh cầu ngài hãy lập tức lên đường... Đại pháp sư Cloud Nine.

...

Ở một thành phố nào đó, dưới ánh trăng, một bóng trắng tròn xoe cùng với một cây ô đang chạy nhảy tung tăng qua các nóc nhà san sát. Bóng trắng như một quả cầu thịt trong bộ đồ quý tộc còn cây ô thì trên chóp được trang trí bởi một cái đầu quỷ điêu khắc từ bí ngô nho nhỏ. Lẫn trong tiếng cười hi ha ngả ngớn của Bá Tước, là âm thanh gấp gáp của quả bí ngô:

- Ngài Bá Tước... Ngài Bá Tước... Có chuyện rồi...!

- Hi hi hi... Có gì mà hốt hoảng vậy?...

- Martel... Thành phố Martel... Chỗ đó có chuyện rồi...!

- Ố ồ...! Chuyện gì vậy nhỉ? Lại là lũ Exorcist phá đám nữa sao? Ta nhớ rõ là có gửi đi cả vài tên level 2 rồi cơ mà...?

- Không phải là lũ thầy trừ tà, có 1 bọn mới xuất hiện, không phải thầy trừ tà, lũ akuma ngài phái đi đã bị giết gần hết rồi, bị giết gần hết rồi!

- Ố là la... thật là ngoài dự đoán đó á...

- Ngài phải làm gì đi chứ, lũ thấy trừ tà sẽ lấy được mảnh innocence mất!

- Thôi...! Bảo loz... đi đi, ta vừa tìm được thú vui ở nơi này, ta sẽ ở lại đây 1 thời gian...

.....

Trên bầu trời Martel, những con Akuma vẫn chiếm lĩnh không phận này đều thi nhau rơi sạch, thiên không bỗng nhiên thoáng đãng vô cùng.

Âm thanh bất ngờ vừa rồi như một vụ nổ siêu âm, xuyên thấu qua màng nhĩ mà chấn cho một đám người bên dưới choáng váng hết cả đi.

Với điểm sinh mệnh lực khổng lồ, Thủy là người đầu tiên vùng mình tỉnh dậy. Thế giới trong mắt lòe nhòe không rõ như bị phủ lên một lớp sương mờ, thế nhưng, thị giác cũng khôi phục lại rất nhanh và cô thấy một thứ quái dị đang hạ dần xuống chiến trường.

Như một cỗ máy phức tạp, thiết bị hình tròn được tạo thành bởi vô số bánh răng ghép vào với nhau đang vừa xoay tròn vừa hạ thấp độ cao. Một hình tròn dẹt với đường kính không đến một sải tay, bên trên còn chở theo một thứ nữa. Một thân trụ cơ khí với một đống bánh răng và pitong lộ rõ ra ngoài như được đính cố định vào giữa thiết bị bay bánh răng. Thân trụ cơ khí cao hơn một mét và bắt tiếp lên trên nữa là một thứ giống như phần thân trên của con người. Khuôn mặt như búp bê, mái tóc đen dài xổ lung tung xuống thắt lưng, bờ vai mảnh bên trên khuôn ngực đầy và kết thúc bởi một cái eo tinh tế bắt trực tiếp vào phần đỉnh thân trụ cơ khí bên dưới. Gần như là tạo hình hoàn mĩ của một người con gái thế nhưng, mỗi một chi tiết đều tràn ngập hơi thở của cơ khí. Những mạch chuyển động và ống dẫn trồi ra khắp nơi, khuôn ngực và một bên bờ vai bị bọc trong lớp kim loại xếp chồng và giữa các phần cơ thể vẫn tồn tại một thứ khớp nối nhìn rõ mồn một.

Lơ lửng xung quanh người con quái còn có ba khối hộp đen chậm rãi quay vòng.

Trên phần thân trụ, vị trí có thể là “Hông” của cỗ máy vừa xuất hiện là một thứ giống như là mặt nạ vô cảm gắn vào.

“Akuma...!” Danh từ đầu tiên xuất hiện trong đầu của Thủy khi nhìn thấy cái mặt nạ đó. Không chút do dự, {Hoa Tuyết 04} lập tức được xốc lên, chĩa thẳng về phía con quái vật và... Bóp cò.

Con Akuma không phải bị mù và tất nhiên, nó cũng tuyệt đối không đứng yên chịu trận. Một khoảnh khắc trước khi Thủy kịp bóp cò, khuôn mặt búp bê của nó khẽ quay ra, cái miệng hơi mở và:

- Ingggg.... – Lại một âm thanh cao tầng nữa bùng nổ ngay trước khi tiếng súng vang lên.

Màng nhĩ một lần nữa đau buốt, mọi thứ cũng lập tức nhòe đi trong mắt Thủy, hình ảnh con Akuma từ một liền phân ra thành bốn. Ngón tay vẫn xiết cò, bão đạn từ nòng súng khạc ra ập về phía con Akuma thế nhưng, vô vàn viên đạn đều bay đi linh tinh cả. Ngẫu nhiên có vài đầu đạn găm được vào cơ thể con quái vật thì cũng chẳng thấm vào đâu, sinh mạng Akuma vốn miễn nhiễm với sát thương thuần vật lí.

Cũng chẳng để cho Thủy bắn loạn vì trong đám đạn lạc kia có cả đạn thánh, con Akuma quay người về phía Thủy, cánh tay trái đưa sang ngang người và... Nắm.

- Bùng...! – Theo động tác nắm chặt vào hư không của con Akuma, một trong ba khối hộp màu đen vẫn lơ lửng quanh người nó đột nhiên chấn động. Lần này là âm Bass nổ bùng.

Cảm giác như lồng ngực trở thành một cái trống và bị dùi nện mạnh, hai lá phối như bị một sức ép vô hình đập vào, Thủy lập tức hộc ra một ngụm máu, cơ thể bật ngửa về phía sau ngã xuống nền đá vụn. Tiếng súng im bặt nhưng âm Bass vẫn còn hơi vang vọng.

Bục bánh răng dưới chân con Akuma khẽ chuyển động, đưa nó tiến về phía Thủy, cánh tay phải giơ lên cho ba khối hộp tụ tập lại cùng một chỗ. Nếu đạt đến một mức độ nhất định nào đó, sóng chấn động của âm thanh hoàn toàn có thể giết người.

Thủy vẫn chưa thể gượng dậy được trong khi con Akuma đã tiến tới gần. Hai mắt Thủy vẫn mở nhưng không hề có tiêu cự, đôi con ngươi mờ mịt phản chiếu hình ba khối hộp đang phóng đại lên dần và...

- Đoang...! – Tiếng súng bất chợt vang lên, một đầu đạn xé toạc không khí mà đâm vào đằng sau gáy con Akuma, không xuyên thủng được cần cổ mảnh nhưng cũng để lại một cái lỗ to như đầu ngón tay cái ở đó. Không lập tức tự lành lại như bình thường, miệng vết thương bắt đầu vỡ ra, những mảnh kim loại xung quang chậm rãi phân rã.

- Aaaa...! - Đối với con Akuma, đó không chỉ là tổn thương cơ thể mà còn là một nỗi đau thấu đến tận linh hồn. Không thèm quan tâm đến kẻ thù đã ngã gục, nó lập tức quay người về phía thứ vừa mới tấn công mình, tiếng hét cao tần một lần nữa trùng kích vào thính giác của mọi sinh vật chung quanh và lũ Akuma level 1 mới hơi gượng dậy lại cùng nhau ngã gục.

Cắn răng, cố gắng chống đỡ cơ thể bằng cả bốn chi, bé Lan run rẩy hướng nòng súng trên chóp đuôi về phía con quái vật. Mặc kệ hai tai đã ù đi và đôi mắt đã không nhìn rõ, chống chịu cơn đau buốt đầu bởi xung kích âm thanh, miệng em khẽ phát ra một tiếng gầm gừ và ba khối cầu ánh sáng khó khăn hội tụ cạnh người.

Cách đó không xa, Kanda cũng vừa vùng dậy. Vung kiếm xẻ đôi một con Akuma level 1 nằm cản đường, hắn hét lớn như muốn át đi âm thanh cao tần đáng ghét rồi điên cuồng lao về phía con ác ma.

Lí trí chỉ còn lại mơ hồ, nhưng thằng Minh cũng vùng dậy theo bản năng. Lạm dụng {Giải khóa Gen}, đôi mắt bây giờ đã không còn nhìn được nữa nhưng nó không quan tâm, với một nguồn phát ra chấn động lớn thế này thì không cần nhìn nó cũng xác định được vị trí của kẻ thù.

Có vẻ như bị tập kích bất ngờ, khuôn mặt búp bê của con Akuma chẳng hiện nên một nét biểu cảm, nó lạnh lùng vung tay:

- Bùnggggg!!!!! – Cả ba khối hộp lập tức tụ lại trên đỉnh đầu còn quái vật rồi cùng nhau chấn động. Âm Bass kinh hoàng lập tức chấn bay thằng Minh ra ngoài. Kanda cũng bị chấn cho choáng váng, trước mắt tối sầm lại và cơ thể đổ nhào về phía trước. Ba khối cầu ánh sáng của bé Lan mới hơi tụ lại lập tức bị đánh tan vào không khí.

Sức mạnh áp đảo gần như tuyệt đối. Thế nhưng, hình như con Akuma không thể sử dụng liên tục được đòn này, ba khối hộp không chấn động thêm một lần nữa để hoàn toàn tiêu diệt kẻ thù mà lại tản ra lơ lửng quanh cơ thể con quái.

- Laaaa...! – Mở miệng, âm thanh cao tần tiếp tục buông xuống, áp chế toàn bộ chiến trường.

Kanda liên tục gượng dậy, nhưng âm thanh tra tấn tinh thần làm cho các giác quan mất sạch, ý chí sắt đá cũng bị đánh cho tan vỡ dần. Không còn ý chí chống đỡ, cơ thể bắt đầu xuất hiện vô số phản ứng bất lợi, nội tạng cứ quặn lên từng đợt và cơ bắp thì tê nhừ. “Phản công...! Phản công...! Phản công...!” Kêu gào lên với chính mình, Kanda đang ép cơ thể phải đứng lên một lần nữa. “Chỉ cần một lần phản công...!” với cự li này, chỉ cần một lần phản công, chỉ cần một lần vung kiếm hắn cũng có thể tiêu diệt được con ác ma. “Phản công...”

Âm thanh cao tần vẫn liên miên không dứt, ép chết xuống chiến trường. Không cho bất kì kẻ nào có cơ hội phản công, ba khối hộp đen đã dần tụ lại trên đỉnh đầu con ác ma, chuẩn bị cho một đợt chấn động đồng bộ kết thúc dứt điểm trận chiến này.

.....

Cả chiến trường ngã gục dưới chân một con Akuma. Vũ khí dạng âm thanh không tha cho bất kì kẻ nào, kể cả kẻ thù hay đồng loại. Chỉ cần có khả năng tư duy và thực thể với một trung khu thần kinh hoàn thiện đều trở thành nạn nhân của dạng vũ khí này.

Khắp nơi trên mặt đất, là hàng chục con Akuma level 1 đang run rẩy, cấu trúc cơ thể đã bắt đầu có dấu hiệu sụp đổ. Gần trung tâm của chiến trường hơn, là mấy đứa Luân hồi giả, đứa thì gục hẳn, đứa thì cố gắng chống chịu, đứa thì muốn vùng dậy phản công.

Con Akuma như khinh thường hết thảy, bục bánh răng khẽ chuyển động đưa cơ thể nó từ từ trôi gần sát với mặt đất hoang tàn. Ba khối hộp đã chuẩn bị cho chấn động đồng bộ xong, âm thanh cao tần áp chế chưa bao giờ kết thúc. Con Akuma vẫn khẽ trôi lòng vòng như thế, không thèm để ý đến những thứ dưới chân mình. Và vô tình, nó trôi đến chỗ Nam điên đã ngã xuống.

Sử dụng chiêu thức có tính chất tự sát, cơ thể Nam vốn đã trọng thương lập tức nát bươm ra như một mảnh vải rách mà gục đổ xuống chiến trường. Dù thằng Minh kịp thời [Hook King] cứu thoát khỏi một kiếm trí mệnh sau cùng thế nhưng cũng chỉ giúp hắn kéo dài được chút hơi tàn.

Nằm gục dưới đất như một xác chết, ý thức đã mất từ lâu, cơ thể hoàn toàn không phản ứng gì với mọi tác động xung quanh. Toàn bộ các dấu hiệu sống của Nam điên đang theo lượng máu mất đi mà giảm xuống không ngừng, sinh mạng đã đi dần đến hồi kết. Nếu là một người bình thường hoặc bất kì ai khác thì tất nhiên, sinh mệnh cứ thế mà lặng lẽ mất đi trên cõi đời. Thế nhưng, Nam điên lại khác. Thân là một thành viên của lực lượng quân đội đặc biệt “Hắc Sắc Vũ Trang”, một sản phẩm của dự án “Ma Binh” trong “Kế hoạch tạo Thần”, cơ thể của hắn chính là vô giá, là tuyệt mật quân sự, là tài sản quốc gia, dù có hi sinh cũng không được phép lưu lại cho kẻ địch. Vậy nên, toàn bộ sản phẩm của dự án “Ma Binh” đều được cài đặt thêm một thứ nữa vào cơ thể: “Quy trình tự hủy cấp A” – khi dấu hiệu sống giảm xuống đến mức thấp nhất tự động kích hoạt quy trình tự hủy, cưỡng chế vận dụng toàn bộ nguồn năng lượng còn sót lại tiến hành công kích đặc thù có tính đại phá hoại không kiểm soát đối với bản thể và môi trường xung quanh.

Trong cơ thể bất động của Nam điên, một dòng lệnh được lặng yên kích hoạt:

“Kích hoạt quy trình tự hủy cấp A”

“Tái khởi động vũ khí đặc thù {Mắt Bão} phiên bản 6”

“Năng lượng tồn trữ thiếu hụt nghiêm trọng, bắt đầu tiến trình đốt cháy tế bào cấp độ 3*”

Một dòng kí hiệu như mã vạch được xăm vào tay phải của Nam điên bỗng nhiên hơi lóe sáng. Rồi rất nhanh sau đó, cái thứ ánh sáng như có như không đó lan ra toàn bộ các dòng mã vạch khác. Cả cơ thể vẫn nằm im bất động của Nam cũng khẽ giật lên như có dòng điện chạy qua người.

- Xiết... – Không hề có sự điều khiển của thần kinh trung ương, bàn tay phải của hắn cũng tự động nắm lại rồi khẽ mở ra tạo thành tư thế áp súc không khí. Những hạt bụi vẫn dập dờn trong không gian lập tức như bị một thứ gì đó dẫn dắt mà hội tụ lại thành dòng sau đó bị cuốn về phía mu bàn tay của hắn, một khối cầu nho nhỏ bạc trắng với những dòng khí nhộn nhạo bên trong lớn lên trong lòng bàn tay. Tất cả diễn ra trong yên lặng và con Akuma đã trôi đến đỉnh đầu.

“Tích trữ năng lượng hoàn tất, đủ khả năng để kích hoạt {Mắt Bão}. Lập tức bắt đầu quy trình tự hủy cấp A”.

- Xốc... – Như bị một dòng điện vô cùng lớn giật qua người, cơ thể của Nam điên đột ngột vùng lên, nhào về phía nguồn phát ra kích thích lớn nhất – con Akuma vừa trôi tới nơi.



Kỉ niệm p100 của KDL nên nhóm bonus thêm hình cuối chương nhé
........................

*Cơ thể tư đốt cháy tế bào để sản sinh ra năng lượng khẩn cấp:
Cấp độ 1: đốt mô mỡ
Cấp độ 2: đốt mô cơ
Cấp độ 3: đốt mô tạng
Cấp độ 4: đốt mô xương
Cấp độ 5: đốt mô thần kinh

*********************


Nơi nỗi sầu vấy bẩn... 
... lại một ngày, làn tuyết trắng buông rơi. 
Nơi nỗi sầu vấy bẩn...
... lại một ngày, làn gió thoáng bay qua.

Truyện được thực hiện bởi nhóm viết: Hoa Bão

Viết chính: Lan_Thi
Phụ tá : Minh_Thần
Sói lạc lối

Cộng tác viên: Mộc Chi
Sao Na