Kho Dữ Liệu

Quyển 2 - Chương 8: Không hèn nhát - Những người lính cuối cùng

"Mình vẫn sống...". Thở hắt ra một hơi, dựa lưng vào một bức tường đổ nát của một ngôi nhà cạnh đường, tránh khỏi tầm nhìn của hai con quái vật to lớn bên ngoài, Hannes ngồi bệt xuống đất thở hồng hộc. Mệt. Chưa bao giờ anh cảm thấy mệt như thế này. Đã bao nhiêu năm rồi không phải chiến đấu. Lại sống trong yên bình nên cũng đã bỏ bê luyện tập.

Từ lúc bọn Titan tấn công đến giờ, anh phải liên tục chạy, lại còn đánh nhau với Titan nữa. Dù chỉ là loại nhỏ thôi nhưng chúng cũng to lớn và mạnh hơn con người nhiều (Trừ hai thằng Minh và Thi ra, một thằng là vũ khí sinh học chống lại loài người - Akuma, một thằng là Minh yêu trùng - yêu thú Minh giới, hệ côn trùng).

Có động cơ 3D hỗ trợ, được cả hai thằng Minh và Thi giúp đỡ nhưng mọi việc không hề nhẹ nhàng. Là chiến đấu sinh tử đấy, thần kinh lúc nào cũng căng ra, cơ thể lúc nào cũng hoạt động quá công suất. Hơi lơ là hay một sai lầm nhỏ cũng có thể dẫn đến cái chết. Lúc vừa rồi chiến đấu tập trung cao độ, còn hăng nên không cảm thấy gì nhưng bây giờ...

Vừa thả lỏng cơ thể, sự mệt mỏi đã ập đến. Hai mắt nặng trĩu chỉ muốn khép lại “Bây giờ mà được ngủ một giấc thì thật là sướng…”. Giật mình lắc mạnh đầu, cố gắng giữ cho mình tỉnh táo “Bây giờ chưa phải lúc nghỉ ngơi. Ngoài kia, hai cậu bé vẫn còn đang chiến đấu. Phải thật tỉnh táo, biết đâu còn có thể giúp được gì…”.

Ban nãy, sau khi tiêu diệt con Titan nhỏ xong, do hết ga (Nhiên liệu cho động cơ 3D) Hannes đã vội chạy vào một ngôi nhà đổ nát gần đó. Động cơ 3D không dùng được, sự linh hoạt cũng biến mất. Ở lại cũng không giúp được gì mà có thể còn làm vướng tay vướng chân nên anh dứt khoát rút khỏi chiến trường, tranh thủ nghỉ ngơi lấy sức.

- Ầm…! Ầm...! - Những âm thanh va đập to lớn vang lên. Hannes cẩn thận ló đầu ra khỏi bức tường nát che chắn cho mình. Nhìn về phía chiến trường, một phần là lo lắng, một phần là tò mò "Không dùng động cơ 3D, làm sao hai cậu ấy có thể đối phó với bọn Titan...?". Đầu mới hơi nhô ra ngoài, chưa kịp quan sát được gì thì Hannes đã vội vã rụt cổ, nằm sấp xuống mặt đường, hai tay ôm lấy đầu. Một mảng tường vỡ lớn bay lướt qua, đập vào bức tường đối diện Hannes rồi cùng đổ vỡ tan tành.

- May...!!! - Từ chiều đến giờ luôn sống trong nguy hiểm, lại hai lần đánh nhau với Titan làm cho phản ứng thần kinh của anh đã tăng lên cao hơn bình thường vài lần nên mới có thể may mắn tránh được.

Nằm im một lúc, không thấy có gì bay về phía mình nữa. Hannes lại lấy dũng khí nhô đầu ra khỏi bức tường xem tình hình chiến đấu.

Ánh sáng của những đám cháy bập bùng hắt lên, leo lét cả chiến trường.

...

Trong đống đổ nát, Minh và Thi vừa đứng dậy từ xác con Titan loại trung bình, con Titan đã sút thằng Thi vào tường và giẫm lên đầu thằng Minh. Chưa kịp ổn định thân hình, chưa kịp cắn thuốc hồi phục thể lực thì một cảm giác nguy hiểm mãnh liệt đã ập đến. Nhún người bật ra khỏi vị trí vừa đứng, trợn mắt khi thấy một cái bóng khổng lồ lưới qua, cày nát cả mặt đất tạo ra một rãnh dài.

Trong lúc hai thằng giết con Titan vừa chết thì con Titan loại trung bình còn lại cũng đã lao tới. Con Titan loại lớn cũng đã sắp đến nơi. Mục tiêu nhỏ bé như hai con côn trùng dưới mặt đất nên con Titan loại trung bình thuận đà lao tới, sút ngay một cú.

Thoát chết trong gang tấc nhưng khí lưu sinh ra từ cú đá của con Titan cũng hất văng hai thằng ra ngoài. Cố gắng xoay người điều chỉnh trọng tâm, chọn tư thế tiếp đất tốt nhất nhưng hai thằng cũng bị ngã lăn lông lốc.

Vừa cày lên một rãnh dài trên mặt đất. Con Titan không để cho khói bụi kịp tan hết. Khi chân lên đến điểm cao nhất của cú đá vừa rồi, nó lại gồng mình, tiếp tục giậm bàn chân khổng lồ xuống đất. Không cần biết có trúng mục tiêu hay không, thứ nó cần chỉ là "Hủy diệt".

Dù không bị giẫm trúng nhưng mặt đất rung động và gạch đá bắn ra cũng khiến cho hai thằng chật vật. Đang ngã dưới đất nên không thể né tránh, hai thằng chỉ biết cuộn mình lại, hai tay ôm chặt lấy đầu, cơ bắp gồng lên. Cố gắng sử dụng "Vi khống" để tăng cường mật độ cơ bắp, ngạnh kháng với những mảnh đất đá bắn đến đập vào người.

May mắn, đám gạch đá bắn đi không nhiều, không đến một giây sau đã kết thúc. Tiết diện cơ thể bị thu nhỏ đến mức tối thiểu, lại còn toàn lực vận dụng "Vi khống" nên sau đợt tấn công, hai thằng không dính vết thương nào chí mạng. Vài viên đá đập vào người cũng chỉ để lại những vết bầm chứ không thể xé rách da tạo thành vết thương hở.

Đám gạch đá vừa chấm dứt, hai thằng liền vội vàng bật dậy. Dù bị thương đến đâu cũng phải đứng lên, khôi phục khả năng di chuyển của mình. Còn di chuyển được thì còn có hi vọng. Đứng yên đấu sức với bọn Titan...? Hai thằng vẫn chưa đủ bá đạo để có thể tự tin làm việc đó.

Vừa mới bật dậy, còn chưa kịp di chuyển, con Titan loại lớn đã tới nơi. Con quái thực sự khổng lồ với chiều cao lên đến trên mười ba mét. Con Titan loại lớn vung bàn tay to lớn của mình vỗ vào một nóc nhà cạnh đó. Những viên ngói, những mảng gạch đá vỡ bắn đi như một cơn mưa đạn về phía hai thằng vốn dĩ đã đứng ngay bên dưới chân tường của ngôi nhà đó.

Không có thời gian chạy trốn, sự lựa chọn duy nhất là đón đỡ. Cơ thể hai thằng bắt đầu rung động với biên độ cực nhỏ. Hai tay đưa ra trước người, lòng bàn tay hơi xòe ra nâng cao quá đầu một chút. Chân bắt đầu di chuyển, cả cơ thể nhẹ nhàng xoay tròn tại chỗ. Động tác hai thằng lúc này như chuẩn bị bắt đầu một điệu múa nào đó.

Chuẩn bị tư thế không đến một giây, viên ngói đầu tiên đã bắn tới.

- Phập phập phập phập... - Trong cơn mưa gạch đá, hai thằng nhẹ nhàng chuyển động. Động tác mềm mại như một điệu múa. Điệu múa giữa chiến trường.

Nhìn hai thằng chuyển động có vẻ chậm chạp nhưng lại né được rất nhiều gạch đá bắn về phía mình. Thứ hai thằng đang dùng không chỉ đơn giản là "Múa" mà là "Lưu thủy" tuyệt học thành danh của Ngũ sư phụ.

Ngũ sư phụ, phong hào Hồng Thủy (Đại hồng thủy), người duy nhất là nữ trong Thất Đại Hạn. Sở trường bộ pháp - Phương pháp di chuyển và điểm huyệt - Tấn công huyệt đạo.

"Lưu thủy" là phương pháp tránh né ngũ sư phụ truyền cho hai thằng. Mỗi một vật thể di chuyển đều tạo ra một dòng khí lưu bao quanh nó. "Lưu thủy" là phương pháp cảm nhận dòng khí lưu của vật thể khi chuyển động, nương theo dòng khí lưu đó mà trượt qua vật thể đó. Như nước chảy vậy, đá cản nước, nước sẽ vòng qua.

Hồi xưa, để tập bộ pháp này, hai thằng bị ném xuống sông suốt. "Cô giáo Thủy" bảo rằng: Loại bộ pháp này sẽ dễ lĩnh ngộ hơn khi tập dưới nước vì dòng nước sẽ dễ cảm nhận hơn dòng khí. Sau gần một tháng lặn ngụp, khả năng bơi lội từ "Bơi chó" lên đến không thua kém gì vận động viên bơi tự do, khả năng lặn hơn cả ngư dân xuất sắc, hai thằng mới tạm đáp ứng được yêu cầu.

Phương pháp cảm nhận dòng khí lưu để né tránh của bộ pháp "Lưu thủy" thì hai thằng dùng suốt nhưng phát động hoàn toàn như thế này thì chẳng mấy khi dùng. Vì mỗi lần phát động hoàn toàn trông cứ như là múa vậy. Hai thằng con trai cao to vạm vỡ (Tự nhận) lại có những động tác mềm mại đến không ngờ như thế này thì "Gay" lắm, "Gay" không chịu được.

Cảm nhận dòng khí lưu, sử dụng những động tác nhỏ nhất để đối phó với tốc độ nhanh nhất, hai thằng né được rất nhiều mảnh vụn của mái nhà bắn về phía mình. Vật thể càng to, dòng khí lưu càng lớn thì né tránh càng dễ dàng. Những mảnh vụn nhỏ bắn vào cũng bị "Sóng chấn động" làm cho trượt đi, không thể va chạm trực tiếp vào cơ thể.

Kết hợp hoàn hảo "Sóng chấn động" và "Lưu thủy", hai thằng né đỡ được hầu hết những mảnh vụn gạch đá. Nhưng do bị thương từ trước, những mảnh vụn quá nhiều không thể né tránh hết, cơ thể không chịu nổi. "Vi khống" không thể khống chế hoàn toàn làm cho vài vết thương cũ bung ra. Mảnh vụn đầu tiên cắm vào cơ thể, rồi mảnh thứ hai, thứ ba, thứ tư... Càng ngày càng có nhiều mảnh vụn đập vào người hai thằng, găm lại hay bật ra.

Sau khi cơn mưa gạch đá đi qua, Minh và Thi đã trở thành hai huyết nhân đứng giữa đống đổ nát. Các vết thương không sâu, chỉ ngoài da thôi nhưng cực kì mất máu.

Vi khống…

Cố gắng khống chế cơ bắp cưỡng chế khép lại miệng vết thương, Minh và Thi vội vã bật ra ngoài, kéo dài khoảng cách với hai con Titan, sẵn sàng bỏ chạy.

Cấm thuật còn 15 giây.

...

Ló đầu ra khỏi bức tường nhà rách nát, cảnh mà Hannes nhìn thấy không phải là hai thằng tiêu diệt Titan như mọi khi mà là một con Titan loại trung cao gần tám mét đang dậm chân xuống chỗ hai thằng. Cách đó vài mét, một con Titan khổng lồ cao hơn 13 mét đang tiến lại gần.

- Rầm. - Khói bụi bốc lên. Chẳng biết Minh và Thi có né được không nhưng trước đó anh đã thấy hai thằng có vẻ như trọng thương rồi, bộ dạng nhếch nhác, người đầy máu tươi.

- Không, không thể nào. Các cậu ấy sẽ né được thôi. Những con người kỳ diệu như vậy thì làm sao có thể chết được. Lũ súc sinh, chúng mày làm sao có thể giết được họ.

A...

Lũ súc sinh...

Tao sẽ giết chúng mày...

Sẽ giết chúng mày.....

Nhảy ra khỏi chỗ nấp, Hannes như hóa điên lao tới chỗ lũ Titan. Mặc kệ động cơ 3D đã không còn hoạt động, mặc kệ lí trí luôn bảo anh dừng lại, có lao đến cũng không làm được cái gì. Nếu Minh và Thi chết rồi, một mình anh giữa thành phố đầy Titan thế này cũng chẳng sống được, chẳng bảo vệ được cho ai. Cứ coi như là điên cuồng lần cuối, cho lũ quái vật thấy con người là không hề hèn nhát. Còn nếu hai thằng chưa chết, anh cũng không hi vọng giúp được gì nhiều, chỉ cần thu hút sự chú ý của bọn Titan trong một khoảng thời gian ngắn thôi cũng được. Lúc đó hai cậu bé sẽ có thời gian trốn đi. Chỉ có hai cậu ấy mới có thể tìm được đường vào trong thành Rose. Chỉ hai cậu ấy mới có thể bảo vệ được mấy mẹ con nhà Jaeger (Họ của Eren).

- AAAA....... !!! - Điên cuồng la hét lao đến. Lúc đó, con Titan loại lớn đã đến nơi và đang tạt nóc nhà xuống đầu hai thằng. Sự sợ hãi không còn, mệt mỏi dường như cũng biến mất. Trong đầu Hannes bây giờ chỉ còn lại một ý nghĩ: "Mình sẽ chết. Sẽ chết để dành cơ hội cho hai cậu bé".

- Vù...Phập... ! - Đang chạy, một âm thanh quen thuộc vọng vào trong tai Hannes.

- Ro..ro...ro.... - "Động cơ 3D. Đúng rồi, chính là nó...". Ngẩng đầu lên nhìn, ngỡ ngàng và vui mừng khi thấy một mũi móc nhọn mang theo dây cáp của động cơ 3D căng ngang qua đầu mình, cắm phập vào gáy con Ttan loại trung bình đằng kia và kéo ngược nó về.

- Phập... Phập... Phập… Phập... - Không dừng lại ở mũi nhọn đầu tiên, bốn mũi nhọn khác bắn ra ngay sau đó. Một ở hướng nhà thờ, bốn mũi khác ở các hướng phía bên ngoài bến tàu vào. Năm mũi nhọn bắn tới, găm vào người hai con Titan, găm cả vào những nóc nhà gần đó. Năm bóng người mặc đồng phục thành vệ quân chao qua, hướng về phía chiến trường.

- Anh Hannes! Trốn đi, để lũ khốn này cho tụi em ! - Một bóng người hét to với Hannes lúc đang chao qua đầu anh.

- Lucas, là cậu à? - Ngạc nhiên nhận ra cậu bạn thân của mình.

- Vâng. Xin lỗi! Ban nãy em sợ quá. Nhưng bây giờ em sẽ giết lũ này. - Bóng người hơi chậm lại để trả lời Hannes rồi lại nhanh chóng lao đi. Đó là một chàng trai da trắng, tuổi tầm hai sáu hai bảy với mái tóc ngắn màu vàng và khuôn mặt có vẻ điển trai.

Năm người cùng tấn công một lúc, giành đủ yếu tố bất ngờ nhưng mục tiêu không thống nhất, tấn công quá phân tán nên không làm gì được bọn Titan. Đợt tấn công đầu tiên thất bại, chỉ lưu lại trên người hai con Titan vài vết thương nhẹ và làm chúng hơi chững lại một chút thôi.

Đợt tấn công thứ hai nhanh chóng được phát động. Mất yếu tố bất ngờ, lại thêm thiếu sót về kinh nhiệm chiến đấu, mấy người lính chẳng thể làm gì được bọn Titan. Thương vong đầu tiên nhanh chóng xuất hiện.

Một người lính có lẽ do chưa có kinh nghiệm chiến đấu nên di chuyển vào giữa hai con Titan. Lúc nhận ra thì vội vàng chuyển hướng. Do quá lúng túng nên chững lại một giây trên không. Con Titan khổng lồ không bỏ qua cơ hội đó. Cái miệng gớm ghiếc đã tợp tới. Bọn Titan lúc bình thường nhìn có vẻ chậm chạp nhưng không hiểu sao, trong khoảng khắc tấn công lại trở nên nhanh đến bất ngờ.

- Phập. - Không hề có một phép màu nào xảy ra cứu anh lính. Một nửa cơ thể đã nằm trong miệng con Titan. Nửa còn lại rơi xuống đất. Máu tươi bắn ra, như những bông hồng tàn khốc nở rộ giữa không trung.

- Đồ khốn kiếp... ! Bọn mày phải chết... !! Aaaa... !!!

Chứng kiến thảm kịch của đồng đội mình, Lucas gào lên điên cuồng, hai tròng mắt hằn đầy tơ máu. Hắn lao nhanh về phía con quái vật khổng lồ khốn nạn đó. Hắn muốn giết ngay con quái vật kinh tởm này trả thù cho đồng đội của mình. Hắn hận loài quái vật này vô cùng. Mới đây thôi, chính bọn khốn này đã cướp đi mất người vợ thân yêu của hắn. Bây giờ, là đồng đội của hắn.

- Dừng lại...!! Lucas....!!! - Hình như có tiếng gì đó vọng vào trong tai hắn. Nhưng hắn không quan tâm. Trong mắt hắn bây giờ chỉ còn lại là sự thù hận và điên cuồng.

Né qua một cú vồ của con Titan trung bình. Lucas bắn mũi nhọn từ động cơ 3D ghim vào cổ con Titan loại lớn. Thu dây để bay đến gần con quái vật. Vị trí gáy của con Titan lộ ra, chỉ một chút nữa thôi là vào trong tầm tấn công. Hắn sẽ giết con quái vật. Hắn sẽ trả được thù.

Tưởng rằng sẽ có kỳ tích nhưng… Hiện thực tàn khốc.

Một bàn tay khổng lồ lướt qua. Con Titan loại lớn đã kịp quay người, vung tay vỗ vào Lucas đang điên cuồng lao đến. Đơn giản như vỗ một con ruồi chậm chạp.

- Rầm… ! - Lucas bị vỗ bay đi. Cơ thể đập vào một bức tường cao cạnh đó rồi rơi xuống một mái nhà thấp và lăn xuống đất. Hắn nằm im không nhúc nhích, máu chảy dài dọc theo đường ngã, không rõ sống chết.

...

************************************************** ******

Vì mày, tao có thể “Chết”… Cho đến khi hai tiếng “Đồng đội” vẫn còn có thể được cất lên…(Sói lạc lối – Kho dữ liệu)