Hai mươi Đội trưởng này, không có một ai không phải kẻ xuất sắc, tất cả vấn đề muốn hỏi, đều chặt trúng yếu điểm. Sau một phen thảo luận, chiếc Giới chỉ Chủ Thần được ban tặng xuống, công bố thẻ bài nhiệm vụ, song phương ký tên vào thỏa thuận ủy thác. Không hề nghi ngờ gì, Chủ Thần Điện vốn cường thế, trong thỏa thuận này là bên cường thế tuyệt đối. Bọn họ có các loại trói buộc nhằm vào những kẻ mạo hiểm. Nhưng đề cập đến phương diện thù lao, lại từng bước cẩn thận đề phòng, tuyệt đối không để có bất cứ sơ hở nào. Điều kiện cuối cùng chính là, sinh tử do mệnh, Chủ Thần Điện hoàn toàn không chịu trách nhiệm! Đương nhiên, thỏa thuận này càng nghiêm khắc, càng biểu thị Chủ Thần Điện đối với chấp hành thỏa thuận này vẫn vô cùng có thành ý. Đối với Tần Vô Song mà nói, lần mạo hiểm này, không đơn giản là cướp lấy tinh thạch. Tranh đoạt với Đại lục Phong Vân mới là hứng thú lớn nhất của Tần Vô Song. Tần Vô Song đang lo lắng không tìm được cơ hội đi tìm hiểu, đi tiếp xúc với Đại lục Phong Vân. Hiện giờ gặp được loại cơ hội tuyệt hay này, Tần Vô Song đương nhiên không thể bỏ qua.
Rời khỏi Chủ Thần Điện, đôi lông mày của Nhật Đông Sơn nhướng lên, luôn luôn nhìn về hướng Tần Vô Song, tràn ngập một loại cười cười trêu tức. Trong lòng Tần Vô Song âm thầm buồn cười, Nhật Đông Sơn này càn rỡ như vậy, sợ là không chịu được khổ cực. Loại nhân vật này, cũng chính là xuất thân tốt, nếu không có xuất thân tốt, cho dù thiên phú cao, chỉ sợ cũng có chỉ có một kết cục mất mạng trên đường. Bất kể Nhật Đông Sơn liếc mắt ra hiệu như thế nào, Tần Vô Song liền giống như không nhìn thấy, nhắm mắt làm ngơ. Điều này khiến Nhật Đông Sơn càng nghiến răng nghiến lợi, cực kỳ giận dữ, cảm giác toàn bộ hàm răng đều ngứa ngáy. Một phi thuyền Chủ Thần, có thể dung nạp hơn một ngàn người. Vì vậy, hai mươi tiểu đội bọn họ tiến vào phi thuyền Chủ Thần vẫn còn có chút cảm giác trống rỗng. Lần đầu tiên tiến vào trong loại đạo cụ phi hành thần kỳ này, cho nên mọi người đều cảm thấy một loại cảm giác vô cùng tân kỳ, đây chính là sức mạnh của Chủ Thần a! Loại đạo cụ phi hành có cường độ cao giống như vậy, đủ để ứng phó với dòng khí ma xát không gian giữa các Vị diện tinh hà, Thiên Thần Đạo cường giả bình thường căn bản không thể chế tạo ra được. Hơn nữa, cũng không thể có thần lực cường đại như vậy, có thể trùng kích hàng rào tinh hà trùng trùng điệp điệp giữa các Vị diện. Cho dù mạnh như phi thuyền Chủ Thần, phi hành giữa các Vị diện tinh hà, cũng như bước trên lớp băng mỏng, cũng không thể tự do bay lượn giống như tiêu dao tự tại. Nếu là cường giả cấp bậc Chủ Thần, trong Vị diện tinh hà, trái lại có thể tự do bay lượn, trên cơ bản, chỉ cần không gặp phải lốc xoáy tinh hà cường đại nhất, hoặc là gặp phải loại tai nạn va chạm Vị diện, cường giả cấp bậc Chủ Thần, đều sẽ không gặp phải tình hình nguy hiểm gì. Loại nguy hại tự nhiên có thể uy hiếp sinh mệnh Chủ Thần, đã là rất nhỏ bé! Nhưng phi thuyền Chủ Thần, dù sao không phải là bản thân Chủ Thần. Cường độ của lực phòng ngự so với bản thân Chủ Thần vẫn không thể nào so sánh được. Nếu không có Thần hồn của Chủ Thần chỉ dẫn, phi thuyền Chủ Thần này, sợ rằng cũng không cách nào xuyên qua tầng tầng hàng rào tinh hà, đến được nơi mục đích.
Phi hành ba bốn tháng, bay lượn chậm rãi trong tinh hà, khiến cuộc sống có vẻ vô cùng đơn điệu. Tần Vô Song không chịu buông tha bất cứ thời gian nào để tu luyện. Ở trường hợp công cộng như phi thuyền Chủ Thần này, hắn cố nhiên không thể tu luyện công pháp quá bí mật, nhưng cũng là một nơi rèn luyện Thần hồn rất tốt. Tiến vào trạng thái tu luyện, ba bốn tháng cũng chỉ là trong nháy mắt mà thôi. Lúc này, sứ giả Chủ Thần điều khiển phi thuyền cười chào hỏi nói: - Chư vị, chuẩn bị một chút, thi triển Ẩn Thân Phù mà Chủ Thần đại nhân ban cho các ngươi, có thể che giấu khí tức Thần đạo của các ngươi. Thuận lợi rơi xuống Ô Thước Tinh. Ô Thước Tinh, chính là nơi đến của các ngươi! Lúc này, bọn họ cách Ô Thước Tinh cũng chỉ là khoảng cách mấy trăm dặm, đã tiến vào khu vực có thể bay lượn an toàn. Hai mươi đội ngũ, một trăm bốn mươi tên cường giả, đều lần lượt rời khỏi phi thuyền Chủ Thần, hướng về phía Ô Thước Tinh.
Lúc này, những vị khách ngoại lai đến từ Đại lục Thiên Tượng, cuối cùng đã hạ xuống Ô Thước Tinh. Nhìn Vị diện hoàn toàn không phòng vệ này, trong lòng Tần Vô Song ít nhiều có chút cảm giác đồng bệnh tương lân. Ô Thước Tinh hiện giờ, có khả năng chính là Đại lục Thiên Huyền ngày mai. Bị Dị tộc xâm lấn, vô số thế lực ngoại lai trở thành ác mộng của thế lực bản địa. Theo ước định, tất cả đội ngũ, cùng tập trung ở một chỗ trước, sau đó bắt đầu phân công. Bản đồ của Ô Thước Tinh, mỗi một tiểu tổ đều có một phần. Hội họp ý này, nói thẳng ra chính là hội phân công. Hội phân công này ngay từ đầu, Tần Vô Song liền cảm thấy có chút cảm giác là lạ, những tiểu tổ của thế lực đầu lĩnh, ánh mắt nhìn đội ngũ bọn họ, lúc nào cũng có một loại hàm xúc không có thiện ý. - Tiểu tổ các ngươi, đi phía Tây, đi trinh sát vấn đề quặng mỏ tinh thạch của khu vực Tây Bắc. - Còn nữa, Vũ Tinh Hà, tiểu tổ các ngươi, tiếp tục đi về phía Nam, đường tuyến này, do các ngươi phụ trách. Nhất định phải tra xét rõ ràng, đường tuyến này rốt cuộc có bao nhiêu mỏ tinh thạch, còn có bao nhiêu hỗn đản của Đại lục Phong Vân. Một đường phía Nam, là cứ điểm trọng yếu của thế lực Đại lục Phong Vân. Kêu đội ngũ của Tần Vô Song hắn đi thăm dò khu vực Nam bộ này, đây tuyệt đối là chèn ép không chút nghi ngờ, là gây khó dễ cho bọn họ. Bạn đang đọc truyện tại Trà Truyện - www.Trà Truyện Sau khi rời khỏi doanh trướng, Thiết Hoằng căm giận bất bình mắng: - Nhật Đông Sơn hắn thật vô sỉ, rõ ràng là liên hợp các thế lực đầu lĩnh khác, cố ý gây khó dễ cho tiểu tổ chúng ta. - Tán tu không có nhân quyền! Hắc Dực Biên Bức không nóng không lạnh cảm khái nói. - Câm miệng, ngươi vốn không phải là người. Thiết Hoằng tức giận mắng chửi nói. Hắc Dực Biên Bức cười hắc hắc: - Mặc dù hiện tại không thể liều mạng ngươi chết ta sống với ngươi. Nhưng nhìn thấy ngươi nổi trận lôi đình, trong lòng ta vẫn thầm cảm thấy thích thú. Những người khác thật ra đã quen nhìn thấy bọn họ đấu võ mồm trên đường đi đều cười khổ lắc đầu. Lỗ Hùng cũng kêu lên: - Đội trưởng, theo ta nói, chúng ta dứt khoát mở bếp khác đi, cùng lắm thì làm một mình, chúng ta không cùng làm với bọn họ. Lẽ nào không có bọn họ, chúng ta không làm nên chuyện sao? - Đội trưởng, đề nghị này của Tiểu Lỗ không tệ. Thiết Hoằng cũng ủng hộ nói. - Mọi người đừng vội lo lắng vấn đề này. Chúng ta vừa mới đến, hãy làm quen với hoàn cảnh một chút trước, những chuyện khác, để sau hãy nói. Tần Vô Song mở bản đồ ra: - Ô Thước Tinh, của cải dồi dào, không có tu luyện giả Thiên Thần Đạo, quả thực là có chút không tưởng tượng nổi. Loại Vị diện tài nguyên khoáng sản phong phú này, lẽ ra phải có rất nhiều Thiên Thần Đạo cường giả mới đúng. - Cũng đúng, chuyện này thật là kỳ quái. Lẽ nào Ô Thước Tinh này từ trước đến nay chưa từng có nhóm Thiên Thần Đạo cường giả sao? Theo ta thấy nơi này không giống như vùng hoang vu hẻo lánh không thai nghén được Thiên Thần Đạo! - Đội trưởng, có phải ngươi cảm thấy có gì không ổn không? Tiểu Giang hỏi. - Đúng, Ô Thước Tinh này, có quá nhiều bí mật đang chờ đợi chúng ta khai phá. Tiểu Giang, tu vi của ngươi, ở Ô Thước Tinh, sẽ không quá dễ khiến người khác chú ý. Đi điều tra một chút trước. Cho ngươi thời gian ba tháng, có đủ không? Tu vi của Tiểu Giang, trong chiến đấu bình thường tác dụng không lớn. Cho nên những chuyện chạy vặt, hắn rất vui vẻ làm, như vậy mới có thể thể hiện cảm giác tồn tại của hắn. Bằng không, hắn trái lại trở thành một sự phụ thuộc rườm rà. - Ta cho ngươi một cái mặt nạ. Ngươi phải đeo lên. Cứ như vậy, cũng tránh được ngươi bị đồng lõa của Nhật Đông Sơn chú ý. Bản thân không có lòng hại người, nhưng người khác lại có lòng muốn hại ngươi. Nhật Đông Sơn là loại lòng lang dạ sói, không thể không đề phòng! Đừng thấy Tần Vô Song luôn ít nói, nhưng phương diện chi tiết, đều vô cùng cẩn thận. Mỗi một hành động nhỏ bé của hắn, lập tức khiến trong lòng tất cả thành viên đều rung động. Đây là một Đội trưởng có trách nhiệm với đồng bạn! Không hề nghi ngờ, có Đội trưởng như vậy, đối với tiểu đội mạo hiểm mà nói, tuyệt đối là một chuyện may mắn, đặc biệt Đội trưởng này còn là Đội trưởng trí dũng song toàn. - Tất cả mọi người đều tự nghỉ ngơi đi, nên tu luyện thì tu luyện, nên nghỉ ngơi phải nghỉ ngơi! Tần Vô Song xua xua tay, giao phó xuống. Thiết Hoằng ngây người sửng sốt: - Đội trưởng, không cần canh gác sao? Tần Vô Song cười cười: - Không cần, chuyện canh giác, ta tự giải quyết! Có chín đầu Ma Tượng Đại Khôi Lỗi phân thân, Cửu Cung Quy Nhất Kiếm Trận âm thầm phân bố, sự phòng ngự dày đặc này đủ cường đại rồi. Huống hồ, Tần Vô Song còn có Thiên Thần Khôi Lỗi, toàn là Thiên Thần Đạo ba kiếp trên người. Thiên Thần Khôi Lỗi Thiên Thần Đạo ba kiếp này, hiện giờ mới là con át chủ bài của Tần Vô Song. Cũng chính vì có những con át chủ bài này trên người, những hành động khiêu khích của Nhật Đông Sơn, đối với Tần Vô Song mà nói, chính là biểu hiện bản thân tự tìm cái chết cho mình. Rời khỏi Đại lục Thiên Tượng, không có áp lực của Chủ Thần Điện, Tần Vô Song trái lại cảm thấy thoải mái hơn nhiều, khi tu luyện cũng bớt đi mấy phần kiêng kỵ. Đặc biệt là khi tế luyện vũ khí Thần đạo, cũng không cần kiêng dè gì cả. Tần Vô Song hiện giờ, đã dung hợp vô cùng tốt với trường tiên Thiên Thần Đạo ba kiếp. Hắc Dực Biên Bức và Thiết Hoằng đều đã từng nhận thức qua thủ đoạn của Tần Vô Song, bọn họ vẫn luôn tưởng rằng cái mà Tần Vô Song dùng là đao, bởi vì lúc trước bọn họ đã tận mắt nhìn thấy Tần Vô Song sử dụng Âm Dương Tạo Hóa Đao. Nhất là Hắc Dực Biên Bức, đã từng nếm mùi của Âm Dương Tạo Hóa Đao, vì vậy ghi nhớ rất sâu về Âm Dương Tạo Hóa Đao. Bây giờ nhìn thấy Tần Vô Song lại có thể mỗi ngày tu luyện một cây trường tiên, trong lòng đều cảm thấy không thể nào tưởng tượng nổi. Tần Vô Song cũng không giải thích gì cả, hắn biết, thần binh Thiên Thần Đạo ba kiếp của mình ở trong mắt bọn họ, thật sự là quá mức kinh diễm. Cứ như vậy, Tần Vô Song thật ra cũng không tiện tế luyện Thiên Tôn Thần Khí trước mắt bọn họ, chính là một đôi Thần kiếm tuyệt thế Thiên Chi Khuê Lang. Trong hai ba tháng này, điều khiến tất cả thành viên kinh ngạc là, Đội trưởng của bọn họ, tựa hồ là toàn tài, bất kể bọn họ dùng vũ khí gì, Đội trưởng đại nhân đều có thể chỉ điểm vài câu, thường đưa ra mấy câu chỉ điểm vào thời khắc then chốt, lại có thể khiến cho bọn họ có cảm giác hiểu ra. Cho dù là loại thích khách như Cốc Phong, là nhân vật lấy cung tiễn là thủ đoạn công kích chủ yếu, Tần Vô Song vẫn rất có tâm đắc đặc biệt. Phải biết rằng, Tần Vô Song vận dụng Thần Tú Cung, tựa hồ đã đến một loại cảnh giới tông sư tiễn thuật. Dạy mấy thế cho Cốc Phong, đương nhiên là không có bất cứ vấn đề gì! Còn côn pháp của Hắc Dực Biên Bức, Tần Vô Song cũng có rất nhiều giải thích, cười nói: - Hắc Dực, ta có một đồng bạn, cũng dùng đại bổng, rảnh rỗi có cơ hội, giữa các ngươi thật ra có thể luận bàn một chút thực tế. Hắc Dực cười nói: - Bằng hữu của Đội trưởng thực lực như thế nào, nếu mạnh giống như Đội trưởng, vậy thì không phải luận bàn, chẳng khác nào ta là đơn phương bị đánh thôi. Tần Vô Song cười cười: - Tu vi hiện giờ của hắn, có thể còn yếu hơn ngươi một chút. Nhưng thiên phú đặc thù của hắn, thần thông quảng đại, có lẽ thực lực của các ngươi sàn sàn như nhau. Phía bên Lỗ Hùng kêu lên: - Đội trưởng, tới giúp ta hiệu đính một chút, bộ cự phủ trăm cân này của ta, cảm giác khí thế đủ rồi. Nhưng lực sát thương, luôn cảm thấy có chút thiếu hụt! Cốc Phong ở xa cũng nói một câu: - Đội trưởng, ngươi nói cung tiễn nhất đạo, chuẩn tâm và lực đạo cái nào quan trọng? Khi bọn họ đang không khí vui mừng, ở rất xa, mấy tiếng kêu thê lương rống truyền đến, thanh âm đó, rõ ràng là do Tiểu Giang phát ra. Thanh âm của Tiểu Giang vừa sợ vừa vội, hiển nhiên là đang phi tẩu chạy đến bên này. Tần Vô Song và mọi người đã thủ thế, mọi người lần lượt quay về, chuẩn bị trận thế xong xuôi. Mũi chân Tần Vô Song vừa nhấc, thân hình đã giống như kim quang đại điểu bay đi. Xuyên qua mây cao, nhanh như tia chớp.