Một đám Chân Thần Đạo cường giả này tiếp nhận sau khi đến, những người khác, muốn tiến nhập Chân Thần Đạo, có thể cần phải có thêm một chút thời gian nữa. Tất cả mọi người đều rất tự giác vây quanh người Tần Vô Song. Cho dù là Đại Chưởng môn hiện tại của Tần gia là Tần Khiếu Thiên, lúc này cũng vô cùng phối hợp đứng bên cạnh. Bọn họ đều biết, Tần Vô Song chuẩn bị mở ra Truyền tống Thông đạo của Khí Trùng Tinh Hà. Ở ngoài đường thông đạo, Lý Huyền Phong vì hắn đã bố trí một Vị diện, một Vị diện cao cấp vô cùng thích hợp. Lý Huyền Phong từng nhắc qua, Vị diện đó, rất phù hợp cho Thiên Thần Đạo tu luyện, vượt gấpmười lần tu luyện ở Đại lục Thiên Huyền. Mức độ này của Thiên Thần Đạo, nếu tốc độ tu luyện đề thăng mười lần, cộng thêm truyền thừa Thần đạo mà Lý Huyền Phong ban cho, Tần Vô Song cho dù đến được trình độ của Thiên Thần Đạo, tốc độ tu luyện, khẳng định cũng sẽ không chậm. Bao Bao đưa ánh mắt trông mong nhìn Truyền Tống Trận thần bí đó, đây không phải là Truyền Tống Trận trong Đại lục Thiên Huyền, mà là một trận vận chuyển thông đến một Vị diện Tinh Hà độc lập khác. Loại Truyền Tống Trận này, cần phải có pháp lực, dám gánh vác nguy hiểm, tuyệt đối không phải là thứ mà Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận có thể so sánh được. Pháp trận bên trong Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận, vận chuyển tới, vô cùng dễ dàng, có thể nói chỉ cần tu vi đạt được yêu cầu, tựa hồ là không có nguy hiểm. - Lão Đại, ngươi thật sự muốn một mình tiến tới trước sao? Bao Bao than thở hỏi. Tần Vô Song cười cười: - Thời gian không đợi người. Các ngươi ở đây tu luyện. Ta đi xem xem thế giới bên ngoài Đại lục Thiên Huyền, rốt cuộc là một thế giới như thế nào? Mọi người thấy hắn nói thoải mái như vậy, cảm giác áp lực trong lòng ít nhiều cũng giảm bớt đi một chút. Nhưng bất luận như thế nào, đây là đến một thế giới xa lạ, một thế giới nguy hiểm trùng trùng. Muốn nói không có một chút lo lắng, đó là điều không thể. Phàm nhân cũng vậy, tu luyện giả cũng vậy, đối mặt với chuyện chưa biết, ngoài sự hiếu kỳ ra, một chút lo lắng, tất nhiên là phải có. - Chư vị, các ngươi ở đây an tâm tu luyện. Cũng không cần quan tâm đến biến hóa bên ngoài. Trong mấy trăm năm, ngoại giới sẽ không có biến hóa gì lớn. Nhiều nhất cũng sẽ không vượt quá ba trăm năm, nhanh thì ba đến năm mươi năm, ta nhất định sẽ quay về, không để các ngươi đợi lâu. - Đại Chưởng môn, bảo trọng! Tần Khiếu Thiên thở dài. - Chư vị bảo trọng! Tần Vô Song kêu tất cả mọi người đều lui ra ngoài, để tránh trận vận chuyển mở ra mạnh mẽ, cường thế quá mức, ngộ thương đến những người khác.
Cảm giác toàn thân giống như một đoàn điện giật, không ngừng bị dồn ép, cũng không biết là bao lâu, Tần Vô Song cảm thấy xương cốt toàn thân đều nhanh chóng rơi rớt. Tinh Hà Truyền Tống Trận này, quả nhiên là một khái niệm hoàn toàn không giống với truyền tống của Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận. Mức độ cứng rắn, khiến Tần Vô Song vài lần đều cảm thấy bản thân quả thực sắp kiên trì không nổi. Nhưng mà, trong đầu Tần Vô Song lại vô cùng rõ ràng, cuối cùng vẫn không thả lỏng một hơi thở nào. Cuối cùng, tới mặt sau, hắn cảm thấy sự trói buộc hình thành đối với cơ thể, dần dần thối lui. Toàn bộ cơ thể, phảng phất giống như Phượng Hoàng sống lại trong ngọn lửa, càng trở nên thoải mái hơn. Loại cảm giác này, càng giống như bay lượn trong tinh không, tự do thoải mái. Đột phá như vậy, Tần Vô Song dù thế nào cũng không ngờ tới, vừa rồi bản thân ở trong Truyền Tống Trận chịu đựng tất cả, dĩ nhiên là một quá trình lột xác, một quá trình đột phá! Vù! Tất cả cảm giác, trong nháy mắt toàn bộ bình thường trở lại, hai chân Tần Vô Song rơi xuống mặt đất. Tầm nhìn xung quanh, cũng đột nhiên trở nên rõ ràng hơn. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm. Tần Vô Song liếc mắt nhìn, phát hiện bản thân vẫn đang ở trong một cái động. Chỉ có điều cái động này hiển nhiên là ở thế giới dưới lòng đất, có vẻ vô cùng lạnh lẽo. Tần Vô Song hơi cảm nhận một chút hoàn cảnh xung quanh, phát hiện linh lực trong sơn động này quả nhiên vô cùng sung túc. Tần Vô Song thoáng lý giải một chút, đã nghe thấy thanh âm của sư phụ Lý Huyền Phong: - Đồ nhi, sơn động này chính là ở trên địa phương tên là Đại lục Thiên Tượng. Là một Vị diện với Đại lục Thiên Huyền các ngươi, thực lực chỉnh thể mạnh hơn rất nhiều. Đây là một Vị diện có chủ nhân. Ít nhất lớn gấp mười lần Đại lục Thiên Huyền. Ở Vị diện này, chí ít có hai đến ba gã Chủ Thần. Cho nên, ngươi đừng chủ quan, biết chưa hả? Tần Vô Song từ từ tiêu hóa những tin tức này. Thanh âm của Lý Huyền Phong lại vang lên: - Đồ nhi, Đại lục Thiên Tượng này cũng không thuộc một Tinh vực với Tinh vực Đại Càn của các ngươi. Nhưng mà, lại cách Đại lục Thiên Huyền các ngươi tương đối gần. Đại lục Thiên Tượng là một Vị diện tương đối mạnh của Tinh vực Vong Xuyên. So với Đại lục Phong Vân, thậm chí còn mạnh hơn một chút. Hơn nữa, cách Đại lục Phong Vân cũng xem như là tương đối gần. Thì ra, Đại lục Thiên Tượng này là thuộc về Vị diện bên cạnh Tinh vực Vong Xuyên. Còn Đại lục Phong Vân, lại là một Vị diện bên cạnh của Tinh vực Đại Càn. Cho nên, khoảng cách giữa các bên vẫn là tương đối gần. Tần Vô Song hiểu rõ, sư phụ hao tâm tổn huyết đem Truyền Tống Trận an bài ở Đại lục Thiên Tượng này, tất nhiên là có ý nghĩ sâu xa của hắn. - Đồ nhi, Đại lục Thiên Tượng, và Đại lục Phong Vân mặc dù rất gần, nhưng giữa các bên, tuyệt đối không hòa thuận. Cho nên, ta đem Truyền Tống Trận của ngươi sắp xếp ở đây, cũng là có ý nghĩ sâu xa. Thanh âm Lý Huyền Phong mỉm cười nói: - Đại lục Thiên Huyền các ngươi, là mảnh đất giao giới của Tinh vực Đại Càn và Tinh vực Vong Xuyên, hơn nữa còn là vùng đất tương đối hẻo lánh, cộng thêm bốn phía lại có tinh vân kỳ quái bao phủ, nếu không phải là người vô cùng quen thuộc Tinh vực vùng này, căn bản không phát hiện được Đại lục Thiên Huyền. Cộng thêm tổng thể của Đại lục Thiên Huyền tương đối nhỏ, tài nguyên tương đối thiếu thốn, tổng thể xem như là Vị diện tương đối thấp. Vì vậy, Đại lục Thiên Huyền có thể tồn tại lâu như vậy, mà cuối cùng vẫn không bị người ta chú ý. Bằng không, một Vị diện không có Chủ nhân Vị diện, bị người ta chú ý tựa hồ có thể nói là chuyện không thể nào tránh được. Đồ nhi, ta bố trí cho ngươi ở đây, kỳ thực là một loại ám chỉ, ngươi hiểu rõ không? Tần Vô Song bỗng nhiên trong chốc lát chợt bừng tỉnh có điều lĩnh ngộ. Đại lục Thiên Huyền, thuộc về tiểu Vị diện không có chủ nhân, căn bản không cách nào so sánh được với Đại lục Phong Vân. Còn Đại lục Phong Vân mấy vạn năm trước, còn có hai Chủ Thần, nhưng hiện giờ mấy vạn năm trôi qua, thực lực khẳng định chỉ tăng không giảm. Vị diện như vậy, ở cả Tinh vực Đại Càn, khẳng định cũng vô cùng được hoan nghênh. Căn cứ vào chuyện lần trước sư phụ nhắc tới, Đại lục Phong Vân và Chủ nhân Tinh vực của Tinh vực Đại Càn đều có thể có quan hệ liên quan, lai lịch nhất định rất lớn. Đại lục Thiên Huyền muốn nói chuyện đạo lý, sợ rằng không thể thực hiện được. Cho dù Tần Vô Song có đạt được vị trí Chủ Thần, tương lai muốn đăng ký ở Tinh vực Đại Càn, chỉ sợ cũng sẽ gặp lực cản. - Ý tứ của sư phụ, lẽ nào là… Trong đầu Tần Vô Song linh quang chợt lóe. - Ha ha, đồ nhi, Đại lục Thiên Huyền ngươi dù sao đi nữa hiện tại cũng là một Vị diện vô chủ, lại là mảnh đất thuộc trung gian. Nói khó nghe một chút, tạm thời là thuộc loại bé nhỏ. Ngươi thích ở bên đó, có thể ở bên đó. Ở Tinh vực Đại Càn, Đại lục Phong Vân thực lực cường đại, thủ đoạn thông thiên. Nếu ngươi muốn đạt được sự công nhận ở đó, vô cùng khó khăn. Ta phỏng chừng cường giả của Tinh vực Đại Càn, cũng sẽ không để ý đến sự tồn vong của tiểu Vị diện nhỏ bé các ngươi. Cho nên, nếu ngươi muốn chu toàn ở Tinh vực Đại Càn, triển vọng sẽ rất khó khăn. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là, tu luyện của ngươi vẫn chưa hoàn toàn đại thành. Nếu tu vi của ngươi một khi đạt được đại thành, có thực lực đỉnh cao giống như vi sư ta trước kia, vậy thì trong Tinh vực Đại Càn, ngươi muốn đi ngang thì có thể đi ngang, ngươi muốn đi dọc thì có thể đi dọc. Cho dù một ngày nào đó ngươi tâm huyết sôi trào, muốn tiêu diệt Đại Càn Thiên Tôn, kẻ nắm giữ trong tay Tinh vực Đại Càn, bản thân ngươi ngồi ở trên, tuyệt đối cũng không có ai dám phản đối. Thực lực, suy cho cùng, vẫn là thực lực! Nhưng nói đến thực lực, vừa vặn là điều khuyết thiếu nhất trước mắt của Tần Vô Song, cũng là điều bức thiết hy vọng đạt được. - Đồ nhi, Đại lục Thiên Huyền là gia viên của ngươi, người của Đại lục Thiên Huyền các ngươi mặc dù rất bình thường, nhưng tình yêu thương đối với gia viên không khác mấy với ta. Đây cũng là nguyên nhân lúc trước ta nguyện ý âm thầm ra tay giúp đỡ bọn họ. Ta cũng hy vọng, ngươi có thể vì mục tiêu này, nỗ lực tiếp tục phấn đấu. Chuyện do con người quyết định, Chủ Thần cũng vậy, Thiên Tôn cũng vậy, ngươi phải nhớ kỹ, chỉ cần ngươi còn sống, thì sẽ có hy vọng chiến thắng bọn họ! Cho dù có một ngày nào đó ngươi không thể không mất đi một vài thứ, đợi sau khi thực lực của ngươi đại thành, cũng có thể lấy mười lần sức mạnh quay lại! Những nhân vật khi dễ các ngươi, áp chế các ngươi, đến cuối cùng vẫn phải phủ phục dưới chân ngươi, hôn ngón chân ngươi. Tần Vô Song nhẹ nắm chặt tay, trong mắt thoáng hiện ra từng đạo tinh mang. Một luồng oán niệm đối với Đại lục Phong Vân, thiêu đốt mạnh mẽ trong cơ thể hắn. - Đồ nhi, cố gắng đi! Đại lục Thiên Tượng, điều kiện ít nhất gấp mười lần Đại lục Thiên Huyền ngươi, ngươi ở đây tu luyện, có truyền thừa huyết mạch của ta, việc xem như đã thành công một nửa. Ta đã vì ngươi chuẩn bị ở đây một số thứ cơ bản. Nhớ kỹ, ở đây, tất cả đều là bắt đầu từ đầu, ta cũng không muốn vì ngươi mà chuẩn bị tất cả phương diện. Cho nên, lần này chuẩn bị cho ngươi, chỉ là một số thứ cơ bản. Ngươi đừng kỳ vọng quá cao. Tần Vô Song thật ra không có kỳ vọng quá cao, sự thực, sư phụ chuẩn bị thứ tốt là đã đủ nhiều rồi. Hắn cũng biết đạo lý quá tham lam sẽ hấp thu không nổi. Những thứ bên trong Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận, nếu ngươi có thể nắm giữ toàn bộ, tuyệt đối có thể áp đảo đỉnh cao của thế giới này. - Đầu tiên, ta đã chuẩn bị tinh thạch cho ngươi. Loại tinh thạch này, là loại thông dụng của Vũ trụ Đại La. Chỉ cần là Vị diện có đăng ký, đều có thể thông hành. Đại lục Thiên Huyền các ngươi không đăng ký, không có Chủ nhân Vị diện, cho nên tư cách sử dụng loại tinh thạch này cũng không có. Loại tinh thạch này, gọi chung là tinh thạch Đại La, phân làm mười hai phẩm. Nhất đến Tam phẩm là Hạ phẩm, Tứ đến Lục phẩm là Trung phẩm, Thất đến Cửu phẩm là Thượng phẩm. Trên Cửu phẩm, gọi chung là Cực phẩm. Bình thường lưu thông, Hạ phẩm chiếm đa số, Trung phẩm rất là quý hiếm. Nếu là Thượng phẩm, đã vô cùng cao cấp rồi. Nếu là Cực phẩm, gặp chứ không thể cầu. Ha ha, năm chữ này, gặp chứ không thể cầu, không phải cấp bậc Chủ Thần, căn bản không có tư cách có tinh thạch Đại La Cực phẩm. Đương nhiên, ta chuẩn bị cho ngươi, tinh thạch Hạ phẩm có một ngàn viên, tinh thạch Trung phẩm có một trăm viên. Thượng phẩm mười viên. Cực phẩm, hắc hắc cũng chuẩn bị cho ngươi ba viên. Ba viên này, có thể nói là bảo vật vô giá. Ta có thể nói chính xác với ngươi, nếu tinh thạch Cực phẩm của ngươi là Thập phẩm, ba viên này đủ khiến một Chủ Thần động lòng rồi. Nếu là Thập Nhất phẩm, có ba viên, có thể khiến một Chủ Thần vì ngươi bán mạng! Nếu là Thập Nhị phẩm, tinh thạch Đại La Đỉnh cấp, vậy chúc mừng ngươi, một viên có thể khiến Chủ Thần trở thành nô lệ của ngươi. Thậm chí có thể sai khiến một Thiên Tôn. Đáng tiếc là, ba viên tinh thạch Cực phẩm này của ta đều là Thập phẩm. Ha ha… Tinh thạch Đại La, tổng cộng có mười hai phẩm, bốn loại cấp bậc. Thật ra không khó để tiêu hóa, nhưng nghe đến tinh thạch Cực phẩm lại quý giá như vậy, Tần Vô Song cũng không khỏi âm thầm chép miệng.