Trong tay Tần Vô Song vung lên, ném ra một thanh trường kiếm tử sắc, mỉm cười nói: - Đây là kiếm của Diệp Vấn Thông, là vật bất phàm, xem như là quà gặp mặt. Còn có trang bị hộ thân, cũng tới từ Diệp Vấn Thông, đương nhiên cũng thuộc về ngươi. Tần Vô Song thật sự hào phóng, cho dù là của người phúc ta, hắn cũng không có lý do hà tiện. Hiện giờ Tần Vô Song hắn ở phương diện vũ khí và áo giáp, cũng không có nhu cầu bức thiết, đương nhiên vui vẻ lấy ra làm thuận nước dong thuyền. Lâm Điển thuận tay nhận lấy hai thứ này, có chút khó tin nhìn Tần Vô Song. Hắn thật sự có chút kinh ngạc, mặc dù hiểu rõ đối phương đang thu phục lòng người, nhưng cho dù như thế, có thể ra tay rộng rãi như vậy, cũng khiến hắn bất ngờ. Cho dù phải đưa chút lễ gặp mặt, chỉ cần tùy tiện đưa một số thứ, sao có thể ngay cả vũ khí trang bị quan trọng như vậy cũng lấy ra tặng người khác? Phải biết rằng, Diệp Vấn Thông là Lĩnh chủ của Hồng Phong Nhân Tộc, vũ khí và áo giáp của hắn, đều là thứ tốt nhất đẳng. - Thu phục lòng người, đấy chỉ là một chuyện. Tần Vô Song mỉm cười nói: - Mấu chốt là, trong tất cả cường giả khác họ các ngươi, ta cảm thấy ngươi là người có tư cách nhất để có được chúng. Nói xong, cười cười, Tần Vô Song lại nói: - Đây là một sự cổ vũ, cũng không phải là một sự chấm hết. Lâm Điển, là nam nhân, phải nói một câu. Bất kể ngươi có tới Tinh La Điện hay không, ta kỳ thực chỉ cần ngươi một câu nói. - Câu nói gì? - Ta chỉ hỏi ngươi, ngươi tham gia vào Tinh La Điện, có thể làm được trung thành trước sau như một. Từ nay về sau không có dị tâm, theo sau Tinh La Điện, đồng sinh cộng khổ không? Tần Vô Song nghiêm nghị hỏi: - Tinh La Điện ta, mặc dù chỉ là một Tông môn của các quốc gia nhân loại, nhưng truyền thừa nghìn đời chính là tinh thần, cho đến chết cũng không thay đổi, sống chết không bỏ! Lâm Điển huyết mạch sôi trào, cả đời hắn, luôn theo đuổi loại cảnh giới này. Không phải là con cháu nhất mạch của Bát Đại Khấu, ở trong Hồng Phong Nhân Tộc, căn bản vô năng vô đức, khiến hắn không sản sinh ra được một chút cảm giác công nhận và cảm giác hướng về. Nghe Tần Vô Song hỏi như vậy, Lâm Điển cũng nghiêm túc, nghiêm nghị trả lời: - Nếu Tinh La Điện kia thật sự tốt như ngươi nói, Lâm Điển ta, cho dù giao phó sinh tử, có gì phải ngại đâu? Tần Vô Song cười thoải mái: - Ta chỉ cần ngươi tấm lòng này. Cũng không phải nói nhất định cần ngươi chết. Lâm Điển, sẽ có một ngày, ngươi cũng sẽ nói với ta, thật may mắn khi ban đầu chọn lựa đi theo ta! Khóe miệng Lâm Điển cũng xuất hiện một nụ cười đùa cợt: - Ta cũng rửa mắt chờ đợi! Nhưng mà, ta ở Hồng Phong Nhân Tộc, cũng nghe nói qua tên tuổi của ngươi. Biết ngươi là hạng người bất phàm. Một ngày nào đó, khi ngươi thật sự có thể tạo dựng sự nghiệp ở Cấm địa của Thần, ta nhất định sẽ đích thân nói với ngươi, chọn lựa hôm nay của ngươi, là vô cùng sáng suốt! Tần Vô Song hào khí nhất thời sinh ra: - Được, vậy chúng ta một lời đã định! Ngày đó, nhất định sẽ đến! - Một lời đã định! Lâm Điển cũng cười lớn. Tần Vô Song nói: - Ở đây ta có một bức phong thư, ngươi hãy bảo quản cẩn thận. Đến Tinh La Điện, giao lại cho Đại Điện chủ Trác Bất Quần. Hắn sẽ biết xử trí như thế nào. Lâm Điển một khi đã thành tâm quy thuận, đương nhiên sẽ không có lòng nghi ngờ. Gật đầu nhận lấy. Tần Vô Song lại nói: - Trong những cường giả khác họ, nhân tài cũng không ít. Ta cần người tài, nhưng đồng thời với cần người tài, cũng không thể bỏ qua phẩm cách. Lâm Điển, ngươi quen thuộc với rất nhiều người bọn họ. Nếu phẩm cách tốt, bất kể tu vi như thế nào, đều có thể chọn ra một số. Với cấp bậc mới của ngươi, khi ngươi tới một chỗ nào đó, bên cạnh nên có một số người của mình, bao giờ cũng vững vàng hơn! Nhưng mà, yêu cầu duy nhất của ta là, người mà ngươi chọn lựa, nhất định phải có phẩm cách đứng đắn, tuyệt đối không thể bán rẻ quyền lợi của Tông môn, là hạng người hai lòng! Lâm Điển trầm tư một lát, gật gật đầu: - Mặc dù lần này chúng ta nhìn qua là vứt bỏ Hồng Phong Nhân Tộc, nhưng thứ chúng ta vứt bỏ, kỳ thực chỉ là con cháu của Bát Đại Khấu. Nếu không phải bọn chúng nội bộ lục đục, gạt bỏ những cường giả khác họ chúng ta, cho dù địch không lại các ngươi, tuyệt đối cũng không có khả năng phản bội! Trong số những người đó, phẩm cách đứng đắn khẳng định là có, mà hán tử tâm huyết cũng có mấy phần. Những người mà ta chọn lựa, không nhiều, bảy tám người là hoàn toàn có thể. Nhưng người mà ta chọn, chí ít có Trung Linh Võ Cảnh, cũng có mấy người Cao Linh Võ Cảnh. Bạn đang đọc truyện tại Trà Truyện - www.Trà Truyện Tần Vô Song cười nói: - Vậy thì tốt rồi, nhưng, chọn người quý về chất lượng chứ không quý số lượng. Phẩm cách không được, dù có cho mấy trăm người cũng không có tác dụng, thực sự đến lúc dùng bọn chúng, ngược lại càng thêm phiền phức. Loại người này, chúng ta không dùng được. Lâm Điển chậm rãi gật đầu: - Được, vậy ta sẽ đi chọn mấy người! Tần Vô Song gật gật đầu: - Ngươi cũng đừng nóng vội chọn lựa. Ngươi quay về, ung dung thản nhiên, âm thầm quan sát lưu ý. Tạm thời đừng để bọn họ biết dụng ý của ta. Chúng ta chọn người. Quyết không thể ngư long hỗn tạp. Chọn một người thì phải vững vàng một người. - Được! Lâm Điển rất là hài lòng, buổi nói chuyện với Tần Vô Song, khiến hắn lãnh hội đầy đủ được mị lực của người thanh niên này. So sánh chuyện ra tay hào phóng của hắn ngược lại chỉ là một chuyện nhỏ bé không đáng nói đến. Quan trọng nhất là, trên người người thanh niên này, Lâm Điển cảm nhận được một loại khí phách thành thục, một loại khí chất của người nắm chắc tự tin trong tay. Tuổi còn trẻ mà đã có loại khí chất này, có thể thấy được tiềm lực và tiền đồ của người thanh niên này. Vì người trẻ tuổi như vậy mà bỏ lực, tiền đồ tuyệt đối sẽ hơn ăn tạp mà chết nhanh ở Chi Tế Sơn. Đây là Lâm Điển phán đoán lâu như vậy, mới đưa ra kết luận này. Sau khi Lâm Điển rời đi, Bao Bao mới chui ra, cười nói: - Lão Đại, thế nào rồi? Tần Vô Song nói: - Lâm Điển là một kẻ đáng được bồi dưỡng. Đáng được đào tạo! Bao Bao gật đầu nói: - Người này vẫn là có khí phách. Đúng rồi, Lão Đại, vừa rồi Ngân Hầu Vương phát ra mệnh lệnh, kêu chúng ta đi gặp lão nhân gia hắn. Tần Vô Song nói: - Ngân Hầu Vương tiến nhập Hư Võ Cảnh, ta còn chưa gặp mặt chúc mùng. Chúng ta đi thôi.
Đi tới Thánh địa Phong Hồi Phong của Hầu Tộc, sau khi Ngân Hầu Vương đột phá, toàn bộ khí chất quả nhiên phát sinh ra biến hóa trên diện rộng, khí sắc càng tốt vô cùng. Nhìn thấy Tần Vô Song, Ngân Hầu Vương cười to nói: - Tần công tử, những ngày này, ở lại Hầu Vương Sơn có quen không? - Ha ha, Hầu Vương Sơn phong cảnh tươi đẹp, thật sự vui lòng khách đến. Vô cùng thoải mái. Ngân Hầu Vương nghe hắn nói như vậy, lúc này mới hài lòng cười cười: - Vậy thì thật sự quá tốt rồi. Tần công tử, Hầu Tộc ta đợi sau khi Bao Bao trưởng thành, càng có khả năng trở về Hiên Viên Khâu, đoạt lại lãnh địa của Hầu Tộc chúng ta ở Hiên Viên Khâu. Đến lúc đó, Chi Tế Sơn này, sẽ trở thành nơi vô chủ. Nếu Tần công tử thích. Hãy chiếm lấy Hầu Vương Sơn này làm biệt viện. Trên dưới Hầu Tộc ta, tuyệt đối sẽ vui vẻ chắp tay dâng tặng Hầu Vương Sơn này. Tần Vô Song giật mình kinh ngạc: - Hầu Vương bệ hạ, sao có thể làm như vậy? Ngân Hầu Vương cười nói: - Sao lại không thể? Đại lục Thiên Huyền chính là như vậy, vật vô chủ, không cần đến một năm, sẽ bị người ta cướp đi. Nếu Hầu Tộc ta thật sự trở về Hiên Viên Khâu. Hầu Vương Sơn này sớm muộn gì cũng trở thành vật vô chủ. Bị những thế lực khác chiếm đi, chi bằng đưa tặng cho người nhà. Những lời này của Ngân Hầu Vương, cũng xuất phát từ đáy lòng. Bao Bao cũng nói: - Vô Song lão đại, đây không phải nói đùa. Nếu Hầu Vương Sơn để các thế lực khác cướp đi, rất là đáng tiếc. Nếu rơi vào trong tay người một nhà, Hầu Tộc chúng ta sau này cho dù cảm thấy không thoải mái ở Hiên Viên Khâu, cũng có đường mà quay về. Ánh mắt Ngân Hầu Vương tha thiết nhìn Tần Vô Song, hiển nhiên là muốn xem chủ ý của hắn. Tần Vô Song thở dài: - Hầu Vương bệ hạ đã nói như vậy, Vô Song đương nhiên cũng không cách nào cự tuyệt. Tần Vô Song ta nếu ngày nào đó xây dựng thế lực, sẽ lấy Chi Tế Sơn này làm cứ điểm! Ngân Hầu Vương cười nói: - Được! Tần công tử, nói ra, Hầu Vương Sơn này mặc dù không bằng rất nhiều Thánh địa của Hiên Viên Khâu, nhưng cũng còn tốt hơn rất nhiều nơi khác. Ở dải đất Chi Tế Sơn này, Hầu Vương Sơn tuyệt đối là nơi linh lực sung túc nhất, cũng là nơi phong cảnh tươi đẹp nhất. Nếu không, Hồng Phong Nhân Tộc và Bộ lạc Thâm Uyên Dã Nhân Tộc, cũng không mơ ước có được như vậy. Tần Vô Song nói: - Điều này là đương nhiên! Ngân Hầu Vương khoát tay, Hộ pháp Hồng Diện đột nhiên đi tới, trong tay cầm một cái khay, ở trên là một chiếc bình ngọc, hiển nhiên, bên trong có lẽ đựng vật gì đó quý giá. - Tần công tử, đây là một chút lễ vật Hầu Tộc ta đáp tạ ơn tương trợ to lớn lần này của công tử. Xin công tử vui lòng nhận cho, xin đừng cự tuyệt. Ngân Hầu Vương mỉm cười nói. Tần Vô Song vội vàng từ chối: - Hầu Vương bệ hạ, giao tình giữa ta và Bao Bao, vì nó mà bày mưu tính kế, là chuyện theo lẽ thường. Hơn nữa, trước đây Hầu Tộc từng tặng ta nhiều lễ vật như vậy, cũng là nhân tình to lớn rồi. Ngân Hầu Vương cười nói: - Việc nào ra việc nấy, trước đây Tần công tử cứu Hầu Tộc ta lần đầu. Bây giờ là lần thứ hai, sao có thể đánh đồng được chứ? Tần công tử, nếu ngươi từ chối, vậy chính là chê lễ vật của chúng ta không đủ nặng rồi. - Lời này của Hầu Vương bệ hạ, không phải là trách móc Vô Song ta sao? Tần Vô Song thở dài. Ngân Hầu Vương đặt cái khay xuống, lại nói: - Vô Song công tử, vật này, là khi Hầu Tộc chúng ta tiến vào Hầu Vương Sơn có được. Từ lúc sinh trưởng cho đến bây giờ, chúng ta mới tra được tên tuổi của vật này trong điển tịch. Bao Bao liền đi tới: - Hầu Vương, đây là vật gì? Ngân Hầu Vương sắc mặt ngưng trọng: - Đây là Tử Vân Thần Quả! - Tử Vân Thần Quả? Bao Bao chớp mắt: - Vật này dùng làm gì? Có thể đề thăng tu vi sao? Có tốt bằng Thánh Tượng Quả không? Ngân Hầu Vương xấu hổ cười cười: - So sánh với Thánh Tượng Quả, đương nhiên là có chênh lệch. Thứ này cũng không phải đề thăng cảnh giới linh lực, cũng không phải trái cây kéo dài tuổi thọ. Căn cứ vào tư liệu cho thấy, vật này là loại Thượng cổ Thần quả, căn cứ vào tác dụng sau khi ăn, có thể mọc ra đôi cánh sau lưng. Bay lượn chân trời, một lần lên xuống đã có thể tới được ngoài vặn dạm. Một ngày bay lượn, có thể đạt được mười vạn dặm. Có thể nói là thần thông. - Một ngày mười vạn dặm? Ngay cả Tần Vô Song cũng ngây người kinh ngạc. Liên tục lắc đầu: - Thần vật này, Vô Song càng không dám tiếp nhận. Ngân Hầu Vương thở dài: - Tần công tử, nếu ngươi không dám tiếp nhận, vật này đối với Hầu Tộc ta càng vô tác dụng. Vật này, ngoài nhân loại ra, đại bộ phận tộc nhân của Hầu Tộc, đều xung khắc với quả này. Cho dù ăn vào, quả quyết cũng không thể mọc ra Âm Dương Tử Vân Dực! Tần Vô Song ngạc nhiên nói: - Tại sao lại như vậy? Ngân Hầu Vương nghiêm mặt nói: - Chính là như vậy, nhân loại có giao tình tốt với Hầu Tộc ta mặc dù cũng có một số người, nhưng người có đại ân với Hầu Tộc ta, chỉ có một mình Tần Vô Song. Ngươi nói, vật này không đưa cho ngươi, thì còn có thể đưa cho ai? Vật này mặc dù kém hơn Thánh Tượng Quả một chút. Nhưng cũng là một trong hai đại bảo bối trấn sơn của Hầu Vương Sơn ta. Hôm nay Tử Vân Thần Quả thuộc về Tần công tử, Thánh Tượng Quả được Bao Bao nuốt vào. Hai đại bảo bối trấn sơn của Hầu Vương Sơn ta đều đã có chủ. Cũng không uổng Hầu Tộc chiếm cứ Hầu Vương Sơn này mấy ngàn năm. Mấy ngàn năm qua, Hầu Vương Sơn mới sản sinh ra được hai món bảo bối trấn sơn. Có thể thấy vật thần thánh này, vô cùng hiếm có. Cho dù là những Thần quả ngàn năm như Thần Anh Quả, và Thúy Ngọc Băng Tâm Quả, cũng không thể nào so sánh được. Những vật ngàn năm giống như Thần Anh Quả, Thúy Ngọc Băng Tâm Quả, có rất nhiều Thánh địa ở Hiên Viên Khâu, mặc dù không thể nói là sản lượng phong phú, nhưng cũng không đặc biệt mới mẻ. Còn ở Hầu Vương Sơn, lại thuộc về vật hiếm có. Còn loại giống như Thánh Tượng Quả và Tử Vân Thần Quả này, ở Hiên Viên Khâu quả thực là trân phẩm tuyệt thế, cho dù ở Hiên Viên Khâu, cũng thuộc về thần vật hiếm có