La Vân rõ ràng cảm nhận được rằng khí trường của nữ tử này mạnh hơn hắn, cười lạnh nói: - Ngươi có quan hệ gì với Tinh La Điện? Muốn ra mặt cho Tinh La Điện sao? Mộ Dung tiểu thư lạnh lùng nói: - Ta và Tinh La Điện đâu cần phải có quan hệ gì? Ngươi là đệ tử của La Thiên Đạo Trường lẽ nào không hiểu quy tắc ràng buộc chung giữa các vùng cấm địa của Thần sao? Cường giả từ Hư Võ Cảnh trở lên đến từ các vùng cấm địa của Thần không được trực tiếp tham dự vào tranh chấp giữa các quốc gia thuộc các quốc gia nhân loại! Ngươi thân là đệ tử La Thiên Đạo Trường mà lại đến các quốc gia nhân loại giết chóc, không sợ trời và người oán hận sao? Đương nhiên La Vân biết quy tắc này, chỉ là nó đã có từ cách đây hàng vạn năm. Khi đặt ra quy tắc này thì Thú Tộc ở Hiên Viên Khâu bạo loạn, tấn công các quốc gia nhân loại tạo nên thảm họa "Thú Tộc Bạo Loạn" ghi trong lịch sử. Sau khi lần bạo loạn đó kết thúc mới có quy tắc này. Mục địch kỳ thực là để bảo vệ quyền sinh tồn của nhân loại mà thôi. Nhưng thời gian hàng vạn năm quả thực quá lâu rồi. Tuy nó vẫn còn nhưng vạn năm nay vẫn có xảy ra vài lần vi phạm quy tắc. Tuy không gây đại họa nhưng cũng rất khủng khiếp. Dù gì các quốc gia nhân loại, với đại bộ phận thế lực ở các cấm địa của Thần mà nói, đều chỉ là tép riu. Mà Tinh La Điện thì chưa hề nghe rằng có chỗ dựa nào ở cấm địa của Thần. Xuất phát từ suy nghĩ đó La Vân mới không e dè gì như thế. Bị Mộ Dung tiểu thư mắng như vậy, La Vân cười gượng: - Vị tiểu thư đây, ta chỉ là điều tra chút tình hình mà thôi, không hề có ý định trực tiếp tham dự. Tiểu thư thấy ta đã giết ai chưa? Tên La Vân này giở trò vô lại, lươn lẹo phủ nhận khiến người Tinh La Điện ngẩn ra. Ngay cả Mộ Dung tiểu thư dường như cũng không ngờ được tên La Vân này lại mềm nhũn ra như thế. Nhưng Tiểu Trúc ở đằng sau lại bật cười, ghé lại gần nói với Mộ Dung tiểu thư: - Tiểu thư, hắn có phải người của Hiên Viên Khâu thật không vậy? Sao lại chẳng có khí khái gì cả! Mộ Dung tiểu thư lắc đầu cười khổ: - Các hạ nghĩ được vậy thì còn gì bằng? Nếu La Thiên Đạo Trường các ngươi cố ý can thiệp, ta sẽ trực tiếp báo cáo lên Hiên Viên Tộc mọi chuyện ở đây. Đến lúc đó xem trước mặt Hiên Viên Hoàng giả, La Thiên Đạo Trường các ngươi bao biện thế nào! La Vân sắc mặt khẽ biến, vội nói: - Vị tiểu thư đây, ta chẳng làm gì cả. Tiểu thư đừng có bôi xấu La Thiên Đạo Trường chúng ta! Tiểu Trúc cười hi hi: - Nếu không phải tiểu thư nhà ta tới thì ngươi chẳng làm gì cả sao? La Vân vội vàng lắc đầu: - Không không không, dù có ra tay thì cùng lắm cũng chỉ là thăm dò thực lực của chúng, tuyệt đối không hạ sát. Đương nhiên Mộ Dung tiểu thư sẽ không tin những lời này, lạnh lùng nói: - Tốt nhất là ngươi không làm gì hết. Nếu làm gì rồi, đương nhiên ta sẽ báo lên trên! La Vân cười trừ: - Hiểu nhầm, hiểu nhầm thôi mà! Rồi hắn hét lên: - Tả Thiên Tứ! Tả Thiên Tứ vội vàng chạy lại: - La huynh! - Từ xưa đến nay, thế lực Hiên Viên Khâu, phàm là cường giả từ Hư Võ Cảnh trở lên không được trực tiếp tham dự vào tranh chấp trên các quốc gia nhân loại. Cửu Cung Phái các ngươi đối đầu Tinh La Điện thì tự tìm cách đi. Nhớ kỹ, đừng có liên lụy La Thiên Đạo Trường! Đương nhiên Tả Thiên Tứ biết đây chỉ là lời nói cho có của La Vân, gật đầu: - Chuyện này đương nhiên chưa xong, nhưng Tả mỗ tuyệt đối sẽ không nhờ Hư Võ Cảnh cường giả của Hiên Viên Khâu. - Vị tiểu thư đây, lời của Tả Thiên Tứ đã chứng minh tất cả. Mộ Dung tiểu thư bình thản nói: - Ta không nghe Tả Thiên Tứ nói gì, ta chỉ xem La Thiên Đạo Trường các ngươi làm gì mà thôi. La Vân cười ha ha: - La Thiên Đạo Trường ta chẳng làm gì cả, ha ha ha, chẳng làm gì cả! Rồi hắn quay sang Tả Thiên Tứ: - Tả Thiên Tứ, ngươi hủy đại cơ nghiệp của Cửu Cung Phái, mau theo ta về La Thiên Đạo Trường thụ phạt! Tả Thiên Tứ gật đầu: - Vâng! La Vân phẩy tay hiên ngang dẫn Tả Thiên Tứ đi. Được vài bước bỗng quay lại cười nói: - Vị tiểu thư đây, ta vẫn chưa thỉnh giáo lai lịch của tiểu thư! Tiểu Trúc nói: - Đi thì đi nhanh đi còn lằng nhằng cái gì? La Vân sầm mặt lại, trừng mắt nhìn Tiểu Trúc một lúc mới nặn ra nụ cười: - Vị tiểu thư đây, ta còn một câu hỏi! - Nói! - Ừm, Tả Thiên Tứ là người của các quốc gia nhân loại, nếu hắn đột phá Linh Võ Cảnh lên Hư Võ Cảnh đến tìm Tinh La Điện báo thù thì có coi là La Thiên Đạo Trường chúng ta vi phạm quy tắc không? Mộ Dung tiểu thư không nói được gì, như thế đúng là không tính. Đang nghĩ xem nên nói thế nào thì Tần Vô Song lên tiếng: - Nếu Tả Thiên Tứ thăng cấp lên Hư Võ Cảnh, Tinh La Điện ta tiếp là được! La Vân cười lạnh: - Được được được, anh hùng xuất thiếu niên, vị thanh niên đây rất thoải mái! Nhìn La Vân và Tả Thiên Tứ đi xa, Mộ Dung tiểu thư mới thu ánh mắt lại. Tần Vô Song tiến tới cung tay nói: - Mộ Dung tiểu thư, Tinh La Điện ta vô cùng cảm kích! Mộ Dung tiểu thư cũng không ra vẻ, mỉm cười nói: - Tần công tử không cần khách khí. Ta chỉ là đi ngang qua gặp chuyện bất bình nên phân giải mà thôi. La Thiên Đạo Trường làm như vậy là phá vỡ trật tự của Đại lục Thiên Huyền, dẫn đến sự tranh chấp không cần thiết. - Nhưng với Tinh La Điện thì đó là đại ân. Tần Vô Song nói. Trác Bất Đàn tiến lại, cúi chào: - Vị tiểu thư đây siêu phàm thoát tục, quả thật không hỗ là cao nhân của Hiên Viên Khâu. Hôm nay Tinh La Điện hóa giải được họa này, thật vô cùng cảm kích tiểu thư. - Điện chủ quá lời rồi! Mộ Dung tiểu thư đáp lễ: - Ta và Tần công tử có duyên từng gặp mặt, cũng coi như có giao tình. Chuyện nhỏ này đâu phải ân đức gì. Tiểu Trúc cười: - Tiểu thư nhà ta vốn rất lo lắng cho an nguy của người khác, ghét nhất là chuyện bất bình. - Tiểu Trúc, không được nhiều lời! Mộ Dung tiểu thư khẽ quát. Tiểu Trúc cười hì hì: - Thì là thế mà! Thôi được rồi, em không nói nhiều nữa. Bao Bao chạy lại: - Mộ Dung tiểu thư, có mời Bao Bao ta uống rượu nữa không? Mộ Dung tiểu thư nói: - Bao Bao, bao giờ ngươi đến Hiên Viên Khâu ta sẽ mời rượu ngươi. Bao Bao xoa xoa đầu cười: - Được, chắc chắn nhé! Mộ Dung tiểu thư gật đầu, nói với những người Tinh La Điện: - Có lẽ La Thiên Đạo Trường sẽ không gây chuyện nữa, trừ phi chúng không muốn ở lại Hiên Viên Khâu nữa. Tần công tử, ta xin cáo từ! Tần Vô Song vội nói: - Mộ Dung tiểu thư không ở lại Tinh La Điện vài ngày sao? Mộ Dung tiểu thư mỉm cười: - Ta còn một vài việc cần giải quyết, không làm phiền mọi người nữa. Rồi nói với Tiểu Trúc: - Tiểu Trúc, chúng ta đi thôi. Tiểu Trúc thở dài: - Vâng! Cô cảm thấy tiểu thư thật lạ, không thấy Tần công tử thì từ hàng nghìn dặm xa xôi đến thăm, thấy rồi thì lại đi luôn. Đi xa Tinh La Điện rồi Tiểu Trúc mới hỏi: - Tiểu thư, chúng ta làm gì có chuyện gì cần giải quyết, tiểu thư vừa gặp Tần công tử mà đã đi ngay rồi sao? Mộ Dung tiểu thư thở dài: - Tiểu Trúc, ta không muốn liên lụy Tinh La Điện. - Tiểu thư, rõ ràng chúng ta cứu họ, sao lại nói là liên lụy? Mộ Dung tiểu thư trầm ngâm nói: - Tên La Vân đó quay về La Thiên Đạo Trường, vạn nhất nhắc đến chúng ta, cấp cao La gia đoán được thân phận của ta thì e sẽ hoài nghi ta có quan hệ với Tinh La Điện. Nếu ta ở lại sẽ khiến Tinh La Điện càng thêm rắc rối, giải thích không rõ ràng được. Tiểu Trúc gật gù: - Tiểu thư, hắn tháo chạy về nhất định sẽ gây chuyện thị phi. Vạn nhất chúng đối phó với Tinh La Điện thật, dù không dùng Hư Võ Cảnh cường giả thì cũng có rất nhiều cách. Mộ Dung tiểu thư thở dài: - Chỉ cần chúng không phái Hư Võ Cảnh cường giả đi là được. Một khi phái Hư Võ Cảnh cường giả đến, thực lực cân bằng bị phá vỡ thì các quốc gia nhân loại sẽ lại gặp đại nạn. Hy vọng chuyện đó không xảy ra. Tiểu Trúc bỗng nói: - Tiểu thư, nếu thật sự lo lắng thì chi bằng chúng ta về Hiên Viên Khâu xin Gia chủ đại nhân đến La Thiên Đạo Trường nói chuyện. Mộ Dung tiểu thư quát: - Thế sao được? Gia gia nhất định sẽ nghi ngờ tại sao ta lại có hứng thú với tranh chấp ở các quốc gia nhân loại như vậy. - Thế này không được, thế kia cũng không được. Em thật không biết nên làm thế nào nữa. Mộ Dung tiểu thư nói: - Cứ để tự nhiên đi. Ta tin Tần công tử là người có phúc duyên, nhất định công tử có cách hóa giải. Tiểu Trúc phì cười: - Tiểu thư đã biết Tần công tử là người có phúc duyên sao lại còn từ nghìn dặm xa xôi đến báo tin, căn bản là không cần lo mà. - Nha đầu lắm mồm! Một chủ một tớ cười đùa đi xa dần.
Tần Vô Song ở sơn môn dùng ánh mắt tiễn họ đi xa, mãi đến khi không nhìn thấy bóng dáng họ nữa mới thôi, trong lòng dường như có chút hụt hẫng. Bao Bao cười tinh quái: - Vô Song lão đại, có phải không nỡ để Mộ Dung tiểu thư đi không? Tần Vô Song thở dài: - Mộ Dung tiểu thư là người nho nhã, tiếng đàn của cô ấy như từ thiên giới. Hôm nay từ biệt không biết bao giờ mới có cơ hội được nghe lại tiếng đàn tuyệt thế đó! Bao Bao cười hì hì: - Không phải Mộ Dung tiểu thư nói mời ta đến làm khách Hiên Viên Khâu đó sao? Vô Song lão đại đi cùng ta không phải có cơ hội nghe sao? Đang nói thì Trác Bất Đàn và những người khác tiến lại dồn dập hỏi lai lịch của Mộ Dung tiểu thư. Truân Trung Trì trước đây đã nghe Tần Vô Song nhắc đến Mộ Dung tiểu thư, hỏi: - Vô Song, người con gặp ở Đế quốc Cửu Ô chính là cô Mộ Dung tiểu thư này sao? - Đúng vậy! Truân Trung Trì trầm ngâm: - Khí trường của Mộ Dung tiểu thư này rất mạnh mẽ, thực lực thâm uyên khó dò. Vô Song, Mộ Dung tiểu thư này không đơn giản đâu. Trác Bất Đàn cảm thán: - Hôm nay may có Mộ Dung tiểu thư, nếu không thì tên Hư Võ Cảnh cường giả của La Thiên Đạo Trường đó không dễ đối phó đâu. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm. Bỗng Chung Vô Ẩn kêu lên: - Ủa, Thời Thừa Long đâu? Vừa rồi còn đứng đây, hắn đi đâu rồi? Nghe Chung Vô Ẩn kêu như vậy, những người khác giật mình bắt đầu tìm xung quanh. Vừa rồi, khi La Vân và Tả Thiên Tứ chưa xuất hiện thì Thời Thừa Long rõ ràng cũng có theo ra. - Lão tiểu tử này, sao tự nhiên lại biến mất vậy? - Đúng thế, không thấy hắn đi thế nào! Trác Bất Đàn cười khổ: - Mọi người không cần tìm nữa. Thời Thừa Long đã đi rồi. Lúc nãy La Vân nói những ai không phải người của Tinh La Điện lập tức cút thì hắn đã lặng lẽ rời đi rồi. Truân Trung Trì lắc đầu cười khổ: - Tên Thời Thừa Long này nhát như thỏ đế, vậy mà cũng xưng là Long Hổ Môn, đổi thành XàMiêu Môn đi cho rồi. Đúng rồi Đại Điện chủ, kế hoạch thống nhất phía Đông của chúng ta có thực hiện theo dự định không? - Tiến hành theo kế hoạch. Phát đi rộng rãi giấy mời với danh nghĩa của Tinh La Điện, triệu tập các nước phía Đông đến hội kết đồng minh. Những người không đến, hậu quả tự chịu! Cuối cùng Trác Bất Đàn cũng thể hiện mặt khác ngoài sự nho nhã, điềm đạm của mình - bá khí!