Cũng khó trách Đồng Ngôn tâm tình mất cân bằng, hắn từ trong hai lần Thí luyện Võ đồng lần này đã bộc phát thực lực, đạt được thành tích không tệ. Thế nhưng cùng được nhận vào trong Tinh La Điện, người ta tiến vào sư môn đều là để tu luyện, truyền cái này cái kia. Còn một mình hắn lại có đãi ngộ hoàn toàn khác, được bố trí công việc đi quét dọn vừa bẩn vừa mệt như thế này. Mặc dù nói Đồng Ngôn cũng không phải là loại thiếu gia được nuông chiều từ bé. Nhưng bất kể thế nào cũng là xuất thân quý tộc, đối với loại công việc lao động nặng nhọc này cũng không hề thành thạo, hơn nữa, trong lòng cũng không cách nào tiếp nhận được sự thực quét dọn này. Trước kia hắn tưởng rằng tiếp nhận được Linh duyên là một chuyện vĩ đại, hạnh phúc biết bao nhiêu, khiến người ta chờ mong biết bao nhiêu. Là môn hạ của Tiên Thiên cường giả, nói ra thế nào cũng là việc làm rạng danh tổ tông. Nhưng ai có thể ngờ rằng, Đồng Ngôn hắn ở đây quét lá cây, mới đó mà đã hai tháng rồi? Việc này nếu bị kẻ có dụng tâm khác truyền ra bên ngoài, truyền đến quê nhà, thì thể diện của tổ tông tám đời nhà hắn sẽ bị mất hết. - Tần huynh, sao ngươi biết ta ở đây? Ta nghe nói, ngươi là một cường giả tuyệt đối được Tinh La Điện lựa chọn, vì sự xuất hiện của ngươi, Bách Việt Quốc chúng ta còn được thăng lên làm Công quốc Thượng phẩm! Thật sự đều nhờ công ngươi a! Trong khẩu khí của Đồng Ngôn tràn đầy cảm khái và hâm mộ. Tần Vô Song cười nói: - Ta cũng không biết ngươi ở đây, lần này ta tới đây là vì muốn tìm Ly Hỏa Pháp Vương luyện vài viên Tiên Thiên đan dược. Nhưng thật không ngờ lại gặp được ngươi ở đây, thật là hữu duyên. Đồng huynh, ngươi có biết, Bách Việt Quốc chúng ta còn có ai được lựa chọn không? - Tử Diễm Lĩnh, Lam Nguyệt Lĩnh, Thái Uyên Lĩnh đã chiếm số lượng ba người rồi. Ta may mắn chiếm được một chỗ, còn có một người là Tây Môn Tinh. Còn lại một, là một gã đệ tử Đại phiệt của Tử Diễm Lĩnh, hình như tên là Vạn Kim Bằng. Tần Vô Song thở dài: - Lần đầu tiên Thí luyện Võ đồng, số lượng đạt tư cách là một trăm hai mươi người, tiếp tục đấu vòng nâng cao. Lần thứ hai xét duyệt một lần nữa, lại có thể chỉ còn có sáu người. Cuộc cạnh tranh tàn khốc này có thể thấy là vô cùng khó khăn. Nghe nói, lần này thành tích của Đại Ngô Quốc cực kỳ biến thái, có đến ba mươi đệ tử được lựa chọn! Đồng Ngôn căm giận bất bình nói: - Không phải như vậy chứ? Đệ tử của Đại Ngô Quốc lúc đó sau khi kết quả tuyển chọn xuất hiện, liền vô cùng kiêu ngạo, hống hách. Sáu người chúng ta, cũng bị xem thường không ít. Trong số bọn chúng có một người thiên phú vô cùng kinh người, nghe nói được Tam Điện chủ của Tinh La Điện chúng ta rất xem trọng, đã thu làm đệ tử đích truyền, tiền đồ vô hạn. Cũng chính vì như vậy những Võ đồng của Đại Ngô Quốc đối với Bách Việt Quốc chúng ra rất là bất kính, ẩn chứa rất nhiều khiêu khích! - Ồ? Vậy năm người khác của Bách Việt Quốc chúng ta, là môn hạ của người nào vậy? Tần Vô Song hiếu kỳ hỏi. - Hắc, nói ra cũng thật là hổ thẹn, ngoại trừ ta, năm người bọn họ đều là môn hạ của Trưởng lão! Đồng Ngôn gãi gãi đầu, cũng có chút xấu hổ. Luận về thân phận địa vị, Đồng Ngôn hắn là Võ đồng có địa vị thấp nhất trong tất cả sáu người, chỉ là xuất thân Thế gia. Còn những đệ tử khác, ít nhất cũng là Đại phiệt, thậm chí Vương tộc. Nhưng các đệ tử của Đại phiệt, Vương tộc chỉ là môn hạ của Trưởng lão, còn đệ tử của Thế gia như hắn, lại được Pháp vương xem trọng. Lúc đó khi được chọn lựa, Đồng Ngôn có dáng dấp rất rất là mơ màng, cảm thấy rất có một chút cảm xúc nở mày nở mặt, làm rạng danh tổ tông. Hôm nay ngẫm lại, cảm xúc nếu hắn được Trưởng lão nào đó chọn lựa, nếu là như vậy, có lẽ còn vui sướng hơn. Vị trí của Trưởng lão mặc dù thấp hơn Pháp vương một bậc, nhưng người ta chí ít khi mới nhập môn đều sẽ nhận được sự đãi ngộ của đệ tử chính quy, đâu giống như hắn, cho đến nay thời gian hai tháng đã trôi qua, mà vẫn chỉ có thân phận quét dọn mà thôi. Tần Vô Song nhìn thấy Đồng Ngôn có chút thất vọng, lại một lần nữa an ủi nói: - Đồng huynh, mặc dù ta không đoán ra vì sao Ly Hỏa Pháp Vương lại phái ngươi đi quét dọn, nhưng ta cảm thấy việc này chắc chắn có ý nghĩa sâu xa. Nếu đổi lại ta là ngươi, ta nhất định sẽ làm tốt nhiệm vụ trước mắt, hoàn thành tốt công việc quét dọn trước, sau đó mới chờ đợi cơ hội. Ta chỉ nghe nói, là vàng cuối cùng rồi cũng sẽ phát quang. Nếu Ly Hỏa Pháp Vương đã chọn ngươi, vậy tuyệt đối không thể đem ngươi phế bỏ hoang phí ở nơi này. Phải kiên nhẫn một chút, con đường tu luyện võ đạo mặc dù có chút gập ghềnh, chưa hẳn không phải là chuyện tốt! Đồng Ngôn rất là thụ giáo, liên tục gật đầu nói: - Tần huynh nói rất đúng, đúng là tâm tính ta mất cân bằng rồi! Tần Vô Song gật gật đầu: - Không biết Ly Hỏa Pháp Vương có trong cung không? - Chuyện này ta thực sự không biết, Tần huynh có thể vào trong hỏi những sư huynh có chức vị cao hơn khác xem, ta bây giờ chỉ phụ trách quét dọn! Nói xong, cười khổ múa may hai cái chổi trên tay một cái. - Ta vào trong xem xem, lúc nào quay lại sẽ lại tìm ngươi hàn huyên chuyện cũ! Tần Vô Song mỉm cười, cáo từ Đồng Ngôn, bước nhanh vào bên trong. Đồng Ngôn nhìn theo bóng lưng của Tần Vô Song mà lòng đầy ngưỡng mộ. Đồng thời âm thầm hạ quyết tâm, nhất định không thể lại ăn năn hối hận, cái gọi là ngọc không mài giũa sẽ không phát quang, nhất định phải kiên trì. Tần Vô Song đi đến chỗ trung tâm của Ly Hỏa Cung, đệ tử canh cửa liền chắn ngang đường đi của hắn. - Hai vị sư huynh, tiểu đệ tới đây xin bái kiến Ly Hỏa Pháp Vương, xin thông báo một chút! - Tới để luyện đan sao? Khẩu khí của đệ tử canh cửa có chút ngạo mạn. - Đúng vậy! Tần Vô Song cũng không nói mập mờ những từ khác. - Ân, sư phụ ta không có ở đây, ngươi có thể quay về được rồi! Đệ tử đó lười biếng khoát khoát tay. - Không có ở đây? Vậy xin hỏi sư huynh, Pháp vương lúc nào có thể quay về? - Ngươi thật là nhiễu sự! Tên đệ tử đó trừng mắt nói: - Pháp vương vân du bên ngoài, xuất môn ít thì mười ngày nửa tháng, nhiều thì ba bốn năm, ai có thể biết được ông ấy quay về lúc nào chứ? - Chuyện này… Tần Vô Song sao có thể không nhìn ra được, người này cố ý phóng đại từ ngữ, Pháp vương có thật sự không ở hay không, còn phải xem lại. Tần Vô Song thể hội một lát, liền biết đệ tử này cố ý gây khó dễ, nhất định là muốn kiếm chút của hối lộ, lập tức tỉnh bơ, làm ra vẻ không hiểu chuyện nói: - Luyện đan lần này là các Điện chủ tự mình tham gia, nếu Pháp vương không có ở đây, vậy ta quay về bẩm báo đúng như thực chất là được rồi. Vị sư huynh này, thuận tiện nhiều lời thêm một câu, ngươi xác định Pháp vương thật sự không có ở nhà lúc này chứ? Nếu Điện chủ có hỏi, ta cứ thế mà bẩm báo lên trên thôi! Đệ tử kia nghe nói đến tên tuổi của Điện chủ, xác thực ngây người sửng sốt, sắc mặt có chút khó coi: - Điện chủ đại nhân tự mình tham gia? Nhưng không biết là vị Điện chủ đại nhân nào? - Là Nhị Điện chủ Truân đại nhân! Một chút mánh khóe cáo mượn oai hùm này, Tần Vô Song sử dụng cũng rất là thành thục. Hắn biết bản thân là một người mới, báo lên tên tuổi cũng không có tác dụng lắm, dứt khoát đem tên tuổi của sư phụ báo ra, nếu cái này cũng không có tác dụng thì cũng thật kỳ quái. Quả nhiên, tên đệ tử kia vừa nghe nói đến đại danh của Truân Trung Trì, biểu hiện lập tức nghiêm túc lên rất nhiều, nhìn Tần Vô Song đánh giá kỹ lưỡng: - Ngươi sẽ không lấy những lời này lừa gạt ta đấy chứ? - Không thể giả được! Tần Vô Song thản nhiên nói. - Vậy thì, ngươi đợi ở đây, ta đi xem Pháp vương đại nhân có phải thật sự không ở đây không! Nói thật, nếu Pháp vương đại nhân đã đi rồi, ta cũng không còn cách nào! Tần Vô Song khẽ cười, làm một động tác mời. Trong lòng hắn đã dự đoán, Ly Hỏa Pháp Vương khẳng định là ở trong cung, tên đệ tử trông cửa này chắc chắn là cố ý tác quái gây khó dễ. Hắn nói như vậy, hiển nhiên là muốn giữ lại cho bản thân một con đường sống, sợ Tần Vô Song vạch trần hắn. Tần Vô Song đương nhiên biết đạo lý "mắng người không nói rõ chỗ yếu, đánh người không đánh lên mặt", thấy hắn ngoan ngoãn đi thông báo, cũng không đi vạch trần. Trong lòng thầm than, vẫn là tên tuổi của sư phụ hữu dụng. Cũng khó trách thái độ của tên đệ tử này thanh đổi nhanh chóng như vậy, Nhị Điện chủ Truân Trung Trì, là bàn tay thép nổi tiếng của Tinh La Điện, lại là trường phái bao che khuyết điểm nổi tiếng, nếu ai đắc tội với người trong phái của hắn, thì chỉ có thể là tự mang họa vào người. Ngẫm lại Cực Âm Lão Quái nhìn thấy sư phụ cũng phải vô cùng sợ sệt, thì một tên đệ tử trông cửa có hành động như vậy cũng không phải là chuyện gì kỳ quái. Quả nhiên, một lát sau, tên đệ tử trông cửa liền từ một đường nhỏ chạy ra: - Vận khí ngươi tốt đấy, Pháp vương vẫn chưa đi khỏi, ngươi vào ngay đi. Nhưng Pháp vương có luyện đan hay không lại là chuyện của lão nhân gia hắn! Tần Vô Song chắp chắp tay, nói tiếng cám ơn, sau đó liền hướng vào bên trong mà đi. Dưới sự dẫn đường của một gã Đan đồng ở bên trong cửa, Tần Vô Song đi tới phòng làm việc chính của Ly Hỏa Cung. Ly Hỏa Pháp Vương đang ngồi xếp khoanh chân, hai lòng bàn tay hướng lên trên, đặt trên đầu gối. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm. Trong lòng bàn tay là hai luồng hỏa diễm hoàn toàn khác nhau, giống như hai tinh linh, đang nhảy múa trong lòng bàn tay. Một luồng sáng cháy đỏ rực, một luồng lại sáng tối âm u. Động tác thủ thế này, căn bản khiến người ta không cảm thấy đây là hai luồng hỏa diễm phân biệt, mà giống như một chỉnh thể, giống như một chỉnh thể của hai cực âm dương. - Ngồi đi! Ly Hỏa Pháp Vương khẽ mở miệng, Tần Vô Song khom lưng, ngồi xuống một chiếc ghế bên cạnh, cũng không mở miệng, mà chỉ cẩn thận nhìn hai luồng hỏa diễm này, trong lòng bội phục không ngớt. Tu vi tài giỏi này của Ly Hỏa Pháp Vương biểu hiện rõ trình độ võ học bất phàm của hắn. Chí ít là cường giả của Tiên Thiên Trung Linh Võ Cảnh. Nhưng phàm ai tiến nhập vào cảnh giới Tiên Thiên đều biết, Tiên Thiên Sơ Linh Võ Cảnh không thể đem nguyên tố Hỏa thuộc tính tinh luyện đến trình độ thực thể. Tiên Thiên Sơ Linh Võ Cảnh, có thể hấp thu lực của nguyên tố tự nhiên, nhưng không cách nào đem lực của nguyên tố tự nhiên tách ra đơn độc được. Muốn làm được việc tách ra những nguyên tố thuộc tính cơ sở chí ít phải có tiêu chuẩn của Trung Linh Võ Cảnh. Mà nhìn tài nghệ của Ly Hỏa Pháp Vương, hiển nhiên là Hỏa nguyên tố vô cùng thuần khiết, hơn nữa là hai loại Hỏa nguyên tố hình thái khác nhau, một bên là Âm hỏa, một bên là Dương hỏa. Cũng chính là nói, Ly Hỏa Pháp Vương không những có thể tách ra nguyên tố thuộc tính đơn độc, hơn nữa còn có thể đơn độc tinh luyện ra, ngưng tụ thành thực thể! Cái này nếu dùng để công kích, so với công kích linh lực của Tiên Thiên Sơ Linh Võ Cảnh thì không biết mạnh hơn bao nhiêu lần. Linh lực công kích, đương nhiên là càng tinh khiết, uy lực sẽ càng lớn. Tần Vô Song nghiêm nghị cung kính, không lên tiếng, chân thành nhìn ngắm và cảm thụ. Đầu ngón tay của hai tay không kìm nén được có chút cảm giác muốn múa may, trong lòng thầm nghĩ: - Nếu Thiên Mạch Ngưng Kình Kiếm của ta có thể tinh luyện ra nguyên tố công kích, hình thành Cương kiếm, thì lực công kích chí ít cũng tăng lên mấy lần! Xem ra, có lẽ Trung Linh Võ Cảnh mới có được kỹ năng đầy đủ này? - Tần Vô Song, đệ tử quan môn của Nhị Điện chủ! Chúng ta đã từng gặp nhau rồi! - Đúng vậy, khi đệ tử mới nhập môn, đã từng gặp mặt Pháp vương ở Chủ điện! Ly Hỏa Pháp Vương khẽ gật đầu: - Nhị Điện chủ quả nhiên có nhãn quang tốt, còn nhớ, lần đó liên quan đến việc ngươi có thể trực tiếp thăng cấp lên làm Đệ tử Trung tâm không, còn phải bỏ phiếu một lần nữa. Đáng tiếc bỏ phiếu lần đó, là do ta chưa nhìn thấy ngươi trước. Nếu là sau khi nhìn thấy ngươi, ta sẽ chọn lựa một phiếu tán thành! Tần Vô Song trái lại rất thoải mái, khẽ cười nói: - Đệ tử không để ý đến chuyện đó, dùng thực lực của bản thân thăng cấp lên hàng ngũ Đệ tử Trung tâm, càng có sức thuyết phục hơn nhiều. Hôm nay cách khảo hạch cuối năm đó cũng không xa! Ly Hỏa Pháp Vương gật gật đầu: - Không sai, hôm nay ngươi tới đây, chắc hẳn là muốn tìm ta luyện đan? - Xin Pháp vương giúp đỡ để hoàn thành mục đích! Tần Vô Song cung kính hành lễ. - Muốn ta luyện đan, nhất định phải qua được một cửa của ta, lão phu ta sẽ tự mình ra tay, không qua được, chỉ có thể theo quy củ, giao cho môn hạ của ta đi luyện, hiệu suất ra đan như thế nào, ta không quan tâm! Tần Vô Song nghiêm nghị, muốn luyện đan, còn phải vượt qua cửa ải trước nữa sao?