Bách Việt Quốc tấn thăng lên làm Công quốc Thượng phẩm, đây là vinh dự thuộc về quốc gia, nhất vinh câu điển, Tần Vô Song thật ra không có nhiều cảm giác, nhưng nghĩ đến có thể giúp hoàn thành tâm nguyện của Võ Thánh đại nhân Bách Việt Quốc cũng cảm thấy không tệ. Còn về Tần gia, phong làm Tịnh Kiên Vương, ngang hàng với Hoàng thất của Bách Việt Quốc, thượng triều không cần yết kiến, chuyện này đã đủ vinh dự rồi, chỗ tốt thực chất có hạn. Còn cá nhân hắn, phong làm Đại La quốc sĩ, địa vị tương đối tôn sùng. Mặc dù ở cảnh nội Đế quốc Đại La, cũng là sự tồn tại vô cùng siêu nhiên. Tới cảnh nội của Công quốc cấp dưới, địa vị lại càng thêm tôn sùng. Chuyện này kỳ thật cũng là vì muốn tạo thuận lợi cho Tần Vô Song, để hắn đi đến đâu, cũng sẽ không gặp phải bất cứ liên lụy nào của thế tục. Trên cơ bản, Đệ tử Trung tâm của Tinh La Điện đều có vinh dự này. Điều mà Tần Vô Song chờ mong, chính là Tinh La Điện có thể thưởng cho một chút vật chất. Quả nhiên, Đại Điện chủ mở miệng nói: - Ngươi là Quán quân của Thí luyện Võ đồng lần này, khen thưởng cá nhân, tất nhiên sẽ có, nhưng sẽ không nhiều. Nguyên nhân cụ thể, Nhị Điện chủ có thời gian nhất định sẽ nói rõ với ngươi. Ngươi hiện tại đã là Tiên Thiên cường giả, có ba món khen thưởng cho ngươi lựa chọn. Một, Tiên Thiên vũ khí Sơ cấp Linh Võ thuộc tính công kích. Hai, Tiên Thiên hộ giáp phòng ngự Sơ cấp Linh Võ. Ba, một loại đan dược phụ tá. Trong ba món này, ngươi cũng chỉ có thể chọn ra một món trong đó. Đây là quy củ từ trước đến giờ của Tinh La Điện. - Đan dược? Có Nhục Thân Kim Đan, hay là Tiên Thiên Sơ cấp Linh đan cùng công dụng không? Tần Vô Song trong lòng khẽ rung động. Đại Điện chủ cười ha ha, lắc đầu nói: - Nhục Thân Kim Đan. Đây là kim đan trợ giúp Hậu Thiên võ giả đánh sâu vào cảnh giới Tiên Thiên, là đan dược thăng cấp, không phải đan dược có tính phụ tá. Đan dược có tính phụ tá là đan dược có các công dụng như khôi phục linh lực, chữa thương cứu mạng. Hai loại tính chất khác nhau. Nói về mặt nguyên tắc, đan dược thăng cấp căn bản là không dùng để làm vật khen thưởng. Vì đan dược thăng cấp vô cùng hiếm thấy. Còn đan dược có tính phụ tá mới có thể dùng làm vật khen thưởng. Có được lời giải thích này, Tần Vô Song ít nhiều có chút thất vọng. Vật phẩm cấp Tiên Thiên hắn kỳ thực cần nhất chính là đan dược thăng cấp, nếu có thể được thưởng cho một viên Nhục Thân Kim Đan, hắn thà rằng bỏ qua các chọn lựa khác. Nếu Tần gia có thể xuất hiện thêm một gã Tiên Thiên cường giả nữa, vậy thì trong con đường tu luyện sau này của hắn, cũng sẽ càng yên tâm thêm một chút, bớt đi một chút vướng bận. - Nếu đã như vậy, vãn bối sẽ chọn hộ giáp phòng ngự! Tần Vô Song suy nghĩ một lát, vũ khí Tiên Thiên có tính công kích, hắn đã đoạt được một món từ chỗ Lệ Vô Kỵ, mặc dù hắn tạm thời không dùng được, nhưng chí ít đã có một món. Hiện tại còn thiếu chính là thiếu một món khí cụ mang tính phòng ngự. Đại Điện chủ gật gật đầu: - Được, Thần Sơn Pháp vương! Một gã trong tám vị Pháp vương, đi ra: - Có thuộc hạ! Đại Điện chủ nói với Tần Vô Song: - Vị Thần Sơn Pháp vương này, là tổng thủ lãnh cai quản Tàng bảo các của Tinh La Điện, ngươi đợi lát nữa đi theo Pháp vương chọn một món vật phẩm. - Vâng! Tần Vô Song đáp. - Chư vị, Tần Vô Song một khi đã trải qua khảo hạch của Nhị Điện chủ, thu nhận làm đệ tử, vậy thì kiểm tra nâng cao của Thí luyện Võ đồng lần này, hắn không cần phải tham gia. Kỳ kiểm tra nâng cao Thí luyện Võ đồng tiếp theo, mọi người đều phải hết sức quan tâm, tranh thủ ra sức khai thác thêm nhiều hạt giống tốt. - Vâng! - Được rồi, việc hôm nay đến đây là dừng. Mọi người giải tán đi!
Sau khi giải tán, Truân Trung Trì dẫn theo Tần Vô Song, tự mình đi chọn lựa linh khí phòng ngự cất trong kho. Vì Tần Vô Song trước mắt chỉ là Tiên Thiên Sơ Linh Võ Giả, vì vậy phần thưởng dành cho hắn cũng chỉ có thể là cấp bậc tương ứng. Chọn đi chọn lại, cuối cùng chọn được một món Thương Vân Giáp tương đối tổng hợp các phương diện lực phòng ngự. Sau khi quay về tiền điện Thanh Vân Điện của Nhị Điện chủ Truân Trung Trì chấp chưởng, Truân Trung Trì cười nói: - Vô Song, hôm nay ngươi đã mang về cho vi sư bao nhiêu uy phong, khá lắm khá lắm! Những tên gia hỏa đó, kẻ nào cũng chờ xem trò cười. Đáng tiếc, ha ha, để bọn chúng đỏ mắt rồi! Vô Song, vi sư trước đó ở Chủ điện tranh cãi với bọn chúng đỏ mặt tía tai. Vì một danh ngạch Đệ tử Trung tâm, đáng tiếc, những kẻ khốn khiếp đó vẫn không đáp ứng, sợ tiện lợi cho ta. Nhưng cũng không quan hệ gì, ngươi hãy chịu chút ủy khuất trước, bắt đầu từ Đệ tử Cao cấp. Đợi khảo hạch cuối năm, hãy để lộ tài hoa xuất chúng, đem những Đệ tử Trung tâm đó quét xuống, đường hoàng tiến nhập vào giai tầng Đệ tử Trung tâm, xem đến lúc đó bọn họ còn có thể chít chít chét chét nói gì nữa không! Tần Vô Song thật ra rất lạnh nhạt, đối với hắn mà nói, Đệ tử Cao cấp và Đệ tử Trung tâm mặc dù có chênh lệch, nhưng cũng không ảnh hưởng gì lắm. Mặc dù là có chênh lệch, nhưng cho dù là Đệ tử Sơ cấp, thì cũng là đệ tử của Tinh La Điện. Bước khởi đầu quá cao, dư luận ngược lại rất bất lợi. Từ Đệ tử Cao cấp tiến lên, cũng tránh khỏi không ít tranh luận thị phi, huống chi là muốn Đệ tử Trung tâm cơ chứ. Đến lúc đó dựa vào bản lĩnh thật sự, tiến nhập vào giai tầng của Đệ tử Trung tâm, chẳng phải là càng thêm thể diện? Bước khởi đầu thấp, nhưng dù thấp thế nào cũng không thể thấp bằng khi hắn vừa sống lại, một Hàn môn, gia tộc bấp bênh, lung lay muốn ngã, khi đó cũng chưa bi quan, lúc này càng không có đạo lý bi quan. - Sư tôn, thân phận Đệ tử Trung tâm, Vô Song thật ra thấy rất bình thường. Khi đệ tử ở Bách Việt Quốc, chỉ biết hết thảy lấy thực lực nói chuyện. Khi đệ tử vừa mới đến đây, nếu khởi bước đã là Đệ tử Trung tâm, chỉ sợ các đồng môn khác có lời thị phi. Đến lúc đó, dựa vào thực lực của bản thân tiến nhập vào giai tầng Đệ tử Trung tâm, những người khác cũng không có gì để nói. - Được! Có chí khí. Trên người ngươi, vi sư nhìn thấy khí chất không giống với những thiếu niên khác. Không lõi đời, không khách sáo, lúc nào cũng có thể xác minh chính xác địa vị của mình, cho dù tiến nhập vào Tinh La Điện, cũng không đánh mất bản thân, điều này rất khó có được! Vô Song, nhất mạch này của vi sư, môn hạ đích truyền không dưới trăm người, đồ tôn đồng lứa, cộng lại cũng có hơn ngàn người. Nhưng cho đến tận bây giờ, ta vẫn chưa tìm được một môn nhân nào thích hợp kế thừa tư tưởng và học thuật của ta. Trên người ngươi, vi sư thấy được hi vọng! Kỳ thực khó trách Truân Trung Trì để tâm như vậy, hắn xác thực rất yêu thích Tần Vô Song, lòng yêu nhân tài tràn lan. Đệ tử đích truyền trước đây của hắn không ít, tiến nhập vào giai tầng Đệ tử Trung tâm cũng có mười hai người, nhưng chưa có người nào khiến hắn cảm thấy yên tâm. - Sư tôn kỳ vọng cao, đệ tử cảm thấy rất hổ thẹn. Nhưng không biết những đệ tử khác của sư tôn, bây giờ đang ở đâu? - Bọn họ đều đang vùi đầu vào tu luyện. Ngươi hiện tại đã là Đệ tử Cao cấp, dựa vào lệnh bài thân phận, có thể trực tiếp tiến nhập vào Chủ mạch của Sơn mạch Lăng Tiêu để tu luyện. Nhưng Chủ mạch Lăng Vân Phong trong Sơn mạch, ngươi tạm thời không được phép đặt chân đến. Tinh La Điện gia pháp uy nghiêm, không thể khiêu khích. - Sư tôn, nơi tu luyện, chẳng lẽ cũng có khác biệt? Tần Vô Song hiếu kỳ hỏi. - Khác biệt rất lớn! Truân Trung Trì chậm rãi nói: - Sơn mạch Lăng Tiêu của Tinh La Điện, ngoài năm Chủ mạch của năm điện ra, còn có sáu nhánh núi lớn. Nhưng những nhánh núi đó, đều chỉ thuộc về khu vực của những Đệ tử Sơ cấp và Đệ tử Ngoại môn. Linh lực tương đối loãng hơn rất nhiều, cơ hội xuất hiện linh vật cũng nhỏ hơn rất nhiều. Còn Chủ mạch của Sơn mạch Lăng Tiêu, cũng là cảnh nội của toàn bộ Đế quốc Đại La, là nơi linh khí tràn đầy nhất, sung túc nhất. Quan trọng nhất là, đại cường giả của Tinh La Điện bao đời đều ở Chủ mạch của Sơn mạch Lăng Tiêu tu luyện, vì vậy bên trong Chủ mạch, ẩn chứa rất nhiều kỳ ngộ. Những kỳ ngộ này, nếu ngươi cố ý đi tìm, đi đào bới, có lẽ một trăm năm cũng khó thu được. Nhưng nếu cơ duyên đã đến, trong lúc vô ý lại có thể có được. Đây chính là cái gọi là cơ duyên. Nhưng có một điều phải khẳng định là, tu luyện ở nơi linh lực càng sung túc, tốc độ và tiến độ tu luyện khẳng định sẽ càng khả quan. Đây cũng chính là nguyên nhân tại sao vi sư vì ngươi mà tranh chấp cái danh ngạch Đệ tử Trung tâm. - Thì ra là như vậy! Tần Vô Song đăm chiêu gật đầu. Đột nhiên lại hỏi: - Trước đó ở Chủ điện, Đại Điện chủ nói, sư tôn sẽ nói cho ta biết, tại sao Tinh La Điện lại không ban thưởng hậu hĩnh đối với những cá nhân. - Ha ha, Vô Song, toàn bộ vấn đề, kỳ thực trước đó chúng ta đã nói tới rồi. Chuyện này có quan hệ đến tình cảnh của toàn bộ Đế quốc Đại La. Nói thẳng ra, vẫn là tài nguyên khan hiếm. Tinh La Điện không phải không muốn ban thưởng mạnh mẽ, kỳ thực là có chút xấu hổ. Bất kể là Vũ khí Linh Võ loại hình tấn công cũng vậy, Vũ khí Linh Võ loại hình phòng ngự cũng vậy, đan dược cấp bậc Linh Võ cũng vậy, Tinh La Điện trước mắt tổng thể mà nói chính là hai chữ - Thiếu thốn! Muốn chế tạo Vũ khí Linh Võ, nhất định cần vật liệu đầy đủ, còn cần phải có Luyện khí sư có kinh nghiệm và trình độ đầy đủ. Đồng dạng, chế tạo đan dược Linh Võ, cũng cần vật liệu, phương thuốc và Luyện đan sư. Thiếu bất cứ một loại nào trong những phân đoạn này, đều không thể vận hành! Tinh La Điện chúng ta hôm nay, tài liệu linh vật cố nhiên là ít, nhưng chí ít vẫn có thể cung cấp một chút. Nhưng Luyện khí sư và Luyện đan sư, lại cần thời gian bồi dưỡng. Không có tay nghề tốt, cố gắng luyện chế thì cũng là uổng công. Bạn đang đọc truyện tại Trà Truyện - www.Trà Truyện Nếu không phải nghe sư phụ giảng giải, Tần Vô Song thực sự khó tưởng tượng, một Tinh La Điện rộng lớn như vậy, lại có thể nghèo rớt mồng tơi như vậy. Trong thế giới của cảnh giới Tiên Thiên, tài nguyên thật sự là hữu hạn. Thân là thế lực quyền uy vô thượng của Đế quốc Đại La, đã như vậy, vậy thì tình cảnh của những Tông phái nhỏ khác, sợ rằng càng thêm gian nan hơn nhiều. Chẳng trách, trên người Lệ Vô Kỵ mặc dù có phương thuốc, nhưng cuối cùng cũng không thể có được một viên Long Hổ Tố Thân Đan. Bây giờ Tần Vô Song cuối cùng cũng đã hiểu được. - Sư phụ, vậy những Đế quốc xung quanh Đế quốc Đại La chúng ta, tài nguyên chẳng phải rất sung túc sao? Truân Trung Trì cười khổ liên tục: - Sung túc? Có thể sung túc đến đâu chứ? Vô Song, nếu một quốc gia nào đó đột nhiên phát hiện ra tài nguyên sung túc, vậy thì không đến trăm năm, khẳng định có thể thăng cấp. Khẳng định có thể trổ hết tài năng. Tình hình phổ biến của quốc gia nhân loại đều là khan hiếm tài nguyên! Nói xong, lại bất đắc dĩ lắc lắc đầu, bổ sung thêm một câu nói: - Nơi có tài nguyên sung túc thật sự, quốc gia nhân loại cũng không cách nào đặt chân vào trong, đó đều là những cấm địa của Đại lục Thiên Huyền! - Vậy sao? Tần Vô Song nghe đến đây, cảm thấy rất thích thú. - Vô Song, những chuyện này để sau hãy nói. Nhiệm vụ chủ yếu trước mắt của ngươi chính là tu luyện. Những thứ này, khi nào ngươi cần hiểu, đương nhiên cũng sẽ hiểu. Nhưng nếu ngươi cảm thấy hứng thú, vi sư cũng không ngại tiết lộ một chút với ngươi! Trong khẩu khí của Truân Trung Trì tràn ngập ý tứ thâm trầm hàm xúc: - Ba Đại Đế quốc Thượng phẩm, chín Đại Đế quốc Trung phẩm của Đại lục Thiên Huyền, nói thẳng ra, đều không tính là kẻ thống trị chân chính của Đại lục Thiên Huyền! Những lãnh địa mà các quốc gia này chiếm hữu, kỳ thực đều là những nơi còn lại sau khi thế lực thống trị chân chính chọn lựa xong! Nói cách khác, những thế lực Đế quốc này, ở trước mặt thế lực cường đại chân chính, đơn giản cũng chỉ là một chút thế lực thế tục mà thôi! - Ồ? Nghe xong lời này, Tần Vô Song thật sự có chút giật mình. Những tin tức này, thật sự hắn mới lần đầu nghe thấy. Trong tri thức mà nắm giữ trước đây, Đế quốc Thượng phẩm có lẽ chính là sự tồn tại cao cấp nhất của Đại lục Thiên Huyền. Nhưng lúc này, nghe sư phụ nói như vậy, tựa hồ những Đại Đế quốc này, chẳng qua chỉ là thế lực nhị lưu mà thôi. Lẽ nào nói, cường giả thật sự của Đại lục Thiên Huyền, không chỉ dừng ở đấy? Truân Trung Trì hiển nhiên đoán được Tần Vô Song sẽ có phản ứng như vậy, cười nói: - Vô Song, cũng khó trách ngươi. Đại lục Thiên Huyền mênh mông vô bờ, cụ thể lớn bao nhiêu, sợ rằng ngay cả Đại Điện chủ không nói rõ được. Ngươi xuất thân trong một Công quốc Bách Việt Quốc như vậy, tin tức bế tắc, cũng là chuyện dễ hiểu. Cho dù là Võ Thánh hộ quốc của Bách Việt Quốc ngươi, hắn có biết cũng đơn giản chỉ là một chút như vậy mà thôi. Thực lực hiện nay của vi sư, là Cao Linh Võ Giả, ở Đế quốc Đại La, đương nhiên là cường giả cao nhất không cần tranh luận. Cho dù là Đại Điện chủ, cũng chỉ là Cao Linh Võ Giả. Chỉ là về độ lão luyện thắng được thực lực của chúng ta, những người này ở trước mặt Cực Âm Lão Quái, đấu uy phong cố nhiên là dư dả, nhưng đặt ở trên vũ đài cao nhất của Đại lục Thiên Huyền, chỉ sợ vẫn không thể ngẩng cao đầu! Chứ đừng nói, ba Đại Đế quốc Thượng phẩm, đều có cường giả Linh Võ Đại viên mãn tọa trấn! Chỉ riêng điểm này, cũng không phải là thế lực mà những Đế quốc Trung phẩm ta có thể sánh vai! Nói đến đây, trong khẩu khí của Truân Trung Trì tràn đầy cảm khái!