Khí Trùng Tinh Hà

Chương 147: Tinh La Điện

Tần Vô Song rất là lãnh đạm, hắn biết, mỗi cá nhân hành sự, khẳng định đều có dự tính của mình. Còn nhân vật giống như sư phụ, nhất cử nhất động khẳng định đều có ý nghĩ sâu xa của hắn. Từ sâu trong nội tâm, hắn thật sự không hi vọng sư phụ đích thân động thủ giết chết Cực Âm Lão Quái.
Cực Âm Lão Quái, là một nhân vật sau khi Tần Vô Song tiến nhập vào cảnh giới Tiên Thiên, ở chỗ sâu thẳm trong tâm hồn vô cùng thống hận. Lạm sát người vô tội, thủ đoạn độc ác, trấn Đông Lâm một trận sát kiếp, đã khiến Tần Vô Song nổi lên chí hướng trong lòng, nhất định phải tận tay giết chết Cực Âm Lão Quái, để những vong hồn ấy cảm thấy an ủi!
Liễu Sứ giả cũng trầm ngâm nói:
- Nhị Điện chủ, Cực Âm Lão Quái đó tính cách kiên định, hôm nay hắn chịu thỏa hiệp, tất nhiên không phải thật tâm chịu thua. Mà là kiêng nể uy nghiêm của ngài, không thể không tạm thời thỏa hiệp.
Truân Trung Trì thản nhiên nói:
- Tâm tư mánh khóe này của hắn, há có thể giấu diếm được ta? Bản Điện chủ không giết hắn, đương nhiên là có suy nghĩ. Hôm nay Đế quốc Đại La ta ngoài mặt nhìn vẫn là phong quang vô hạn, nhưng tình cảnh thật sự, đã có chút phức tạp. Gần trăm năm nay, nhân tài của Đế quốc Đại La ta, dần dần hiện ra thế cục đáng sợ đời sau không bằng đời trước. Đây là một loại tín hiệu vô cùng nguy hiểm. Ở Đại lục Thiên Huyền, suy vong của một Đế quốc, thường thường là từ tuyệt tự nhân tài bắt đầu xuất hiện rạn nứt, sau đó lỗ hổng này chậm rãi hóa thành lớn. Một khi bị Đế quốc khác phát hiện ra lỗ hổng này, vậy thì ngoại lực công kích, dưới tình cảnh loạn trong giặc ngoài, tình thế lại càng thêm bất lợi.
Liễu Sứ giả và Tần Vô Song đều rùng mình, chuyện liên quan đến cơ mật, Nhị Điện chủ có thể nói cho bọn họ, đương nhiên đã xem bọn họ là người tâm phúc.
- Thí luyện Võ đồng lần này, trên danh nghĩa là Đế quốc Đại La chủ trì. Kỳ thực, sau lưng Hoàng thất của Đế quốc Đại La chính là ý chí của Tinh La Điện ta. Ngay cả Tinh La Điện ta tuyển nhận đệ tử hậu bối cũng gặp vấn đề, tình cảnh của những thế lực khác của Đế quốc Đại La, không cần nghĩ cũng biết. Tình cảnh của toàn bộ Đế quốc Đại La, cũng không cần nói vẫn biết rõ.
- Nhị Điện chủ, Đệ tử Sơ cấp của Tinh La Điện ta có hơn vạn người, Đệ tử Cao cấp cũng có tiến lên, Đệ tử Trung tâm cũng có gần trăm. Làm thế nào mà nhân tài lại tuyệt tự?
Liễu Sứ giả có chút khó hiểu. Nguồn truyện: Trà Truyện
Nhị Điện chủ cười khổ một tiếng:
- Được rồi, thảo luận của chuyện này đến đây là dừng. Nếu tiến thêm sẽ liên quan đến cơ mật. Nói tóm lại, nếu muốn nhìn cường suy của một Tông phái, cũng không thể chỉ nhìn số người nhiều ít. Mấu chốt hơn là nhìn vào tiềm lực, đặc biệt là tiềm lực trở thành cường giả cao cấp!
Liễu Sứ giả có chút đăm chiêu gật gật đầu, về điểm này hắn thật ra có thể hiểu được. Kiến thiết Tông phái, kỳ thực đại bộ phận đệ tử cũng chỉ là đảm nhiệm mặt ngoài. Quyết định cuối cùng đến vận mệnh của Tông phái vẫn là mấy nhân tài cao cấp. Có thể chống đỡ được tiền đồ của Tông phái hay không, cũng được quyết định bởi mấy nhân vật trung tâm cao cấp. Có đôi khi, một Tông môn xuất hiện một siêu cấp cường giả, thậm chí có thể trực tiếp áp đảo Tông môn thực lực vốn cao hơn một bậc.
Thử nghĩ một chút, một gã cường giả Linh Võ Đại viên mãn xuất hiện, cho dù môn phái khác nhân tài có nhiều, trước mặt cường giả tuyệt đối, đồng dạng cũng phải cúi thấp đầu.
Linh Võ Đại viên mãn một khi ra tay, cho dù đệ tử Tiên Thiên của ngươi có chất thành đống, đồng dạng cũng chỉ là vật hi sinh.
Cùng là thực lực cảnh giới Linh Võ Cảnh, Linh Võ Đại viên mãn, cho dù là trước một trăm gã Sơ Linh Võ Giả, cũng chẳng làm nên chuyện gì. Trừ phi phân tán chạy trốn, nếu không vẫn khó tránh được vận mệnh bị tiêu diệt. Vì vậy, những lời này của Truân Trung Trì, có thể nói là không cần phải nghi ngờ gì.
Liễu Sứ giả gật gật đầu, tiếp lời nói:
- Nói như vậy, Nhị Điện chủ thả cho Cực Âm Lão Quái một con đường sống, cũng là vì suy nghĩ cho toàn bộ phương diện đại cục của Đế quốc Đại La ta?
- Không sai. Cực Âm Lão Quái mặc dù nham hiểm độc ác, tính tình hiểm độc. Nhưng tu vi của hắn ở Đế quốc Đại La, cũng được xem là một nhân tài. Người như vậy, phải đáng tiếc giết hắn cố nhiên là một phương diện. Then chốt hơn là, nếu ta đích thân ra tay tiêu diệt Cực Âm Tông, tất nhiên sẽ tạo ra sự bất an cho các thế lực khác của Đế quốc Đại La. Từ đó sẽ ảnh hưởng đến cục diện ổn định của toàn bộ Đế quốc Đại La. Giữa giết và không giết, sự khác biệt rất lớn. Trừ phi Cực Âm Lão Quái chủ động muốn chết, nếu không hôm nay ta xác thực không có dự định giết hắn!
Liễu Sứ giả đột nhiên nói:
- Vậy còn thù hận cá nhân giữa Vô Song Hầu và Cực Âm Lão Quái?
Truân Trung Trì nói:
- Chuyện này để sau hãy bàn. Ta đã xác lập thời gian mười năm. Trong mười năm này, Cực Âm Lão Quái tất nhiên không dám nhúc nhích. Còn mười năm sau, Vô Song nếu biểu hiện ra đủ tiềm lực và thực lực, vậy thì hắn đương nhiên có quyền lên tiếng ở Tinh La Điện, giết hay không giết Cực Âm, đến lúc đó hắn tất nhiên đã có quyền quyết định!
Lại nói với Tần Vô Song:
- Vô Song, mười năm, đây là mong đợi của vi sư đối với ngươi. Mười năm sau, nếu ngươi không thể vượt qua Cực Âm Lão Quái, vậy vi sư có chút thất vọng rồi.
Tần Vô Song vội nói:
- Đệ tử nhất định dốc hết toàn lực, không dám phụ ân sư phụ.
- Được! Có chí khí, đồ nhi tốt!
Truân Trung Trì cười ha ha:
- Không nhiều lời nữa, chúng ta lập tức quay về Tinh La Điện, bái kiến bốn vị Điện chủ khác. Để bọn họ biết, Truân mỗ ta lần này đi không uổng công, thu nhận được một đồ đệ tốt, ha ha.
Trong năm vị Điện chủ, ngoài địa vị của Đại Điện chủ tương đối siêu nhiên ra, giữa bốn vị Điện chủ còn lại, ít nhiều vẫn có chút cạnh tranh. Đặc biệt là đối với sự phát triển của nhất mạch mình, cực kỳ coi trọng. Thường xuyên sẽ vì xuất hiện một hạt giống tốt, dẫn đến cục diện tranh giành đến mức đỏ mặt tía tai. Lần này đi ra, Truân Trung Trì cũng phải lưỡi nở ra hoa sen, đánh bại mấy vị Điện chủ khác trong cuộc chiến nước bọt, mới có được cơ hội này.
May mắn, chuyến đi này không uổng phí, nếu không quay về, không bị các vị Điện chủ khác chê cười mới là chuyện lạ.

Tinh La Điện, nằm ở sơn mạch lớn nhất của Đế quốc Đại La – Sơn mạch Lăng Tiêu.
Sơn mạch Lăng Tiêu này, kéo dài vạn dặm, linh khí mặc dù không thể nói là vô cùng sung túc, nhưng ở cảnh nội của Đế quốc Đại La, có thể nói là sự tồn tại độc nhất vô nhị.
Cũng chính vì như vậy, mới có thể bồi dưỡng ra Đại Tông phái Tinh La Điện như vậy, mới có thể chống đỡ được danh tiếng Đế quốc Trung phẩm của Đế quốc Đại La như vậy!
- Vô Song Hầu, Tinh La Điện chúng ta, cùng phân Chủ điện, trái phải trước sau bốn điện. Vì vậy có năm vị Điện chủ. Năm vị Điện chủ xưa nay tọa trấn ở năm điện, nhưng gặp chuyện tập thể, đều tập hợp ở Chủ điện. Tôn sư Nhị Điện chủ, là chưởng quản tiền điện, Thanh Vân Điện.
Liễu Sứ giả kiên nhẫn giới thiệu, có thể nhìn ra, hắn có dụng tâm muốn kết giao thành bằng hữu của Tần Vô Song. Tần Vô Song cũng không kiêu ngạo, chân thành lắng nghe.
Bất luận như thế nào, gia nhập vào một Đại Tông phái như vậy, nói thế nào cũng không phải là chuyện xấu. Một khi gia nhập vào đó, có một chút hiểu biết mang tính cơ bản là chuyện rất tất yếu. Lập tức khiêm tốn lắng nghe, chân thật thụ giáo. Ngoài miệng khách khí nói:
- Liễu Sứ giả, ba chữ "Vô Song Hầu" này, là xưng hô ở Bách Việt Quốc, mang tới trong Tinh La Điện, sợ rằng không ổn. Nếu Liễu Sứ giả không ngại, có thể gọi ta một câu Vô Song sư đệ, hoặc là Tần sư đệ, ta thì gọi ngươi là Liễu sư huynh, thế nào hả?
Với lối xưng hô sư huynh đệ này, mối quan hệ đương nhiên là thân thiết hơn rất nhiều. Liễu Sứ giả tất nhiên là cầu mà không được, cười nói:
- Nếu Vô Song sư đệ đã nói như vậy, ta cũng mạo muội tự xưng là sư huynh.
- Danh phận như vậy, há có thể nói là mạo muội? Liễu sư huynh không cần khách khí. Sau này sư đệ còn có rất nhiều vấn đề, vẫn xin Liễu sư huynh chỉ điểm nhiều hơn mới đúng.
- Ha ha, điều đó là đương nhiên. Ngu huynh đương nhiên tận tâm hết sức, vì sư đệ mà loại bỏ ưu sầu, giải trừ khó khăn. Đúng rồi, Vô Song sư đệ, ngu huynh lại giảng cho ngươi nghe về tình hình hiện nay của Tinh La Điện. Ngoài năm đại Điện chủ ra, Tinh La Điện ta có hơn vạn đệ tử, chỉ có Đệ tử Cao cấp, mới có cơ hội tiến vào năm Chủ mạch của Sơn mạch Lăng Tiêu tu luyện. Còn Lăng Vân Phong, Chủ mạch lớn nhất của Sơn mạch Lăng Tiêu, lại chỉ có Đệ tử Trung tâm mới có tư cách tiến nhập. Còn lại những Đệ tử Sơ cấp, chỉ có thể ở một số nhánh núi khác của Sơn mạch Lăng Tiêu tu luyện. Đãi ngộ ở bên trong, cũng hoàn toàn khác nhau. Những cấp bậc phân loại như vậy, cũng là vì muốn kích thích đệ tử các mạch có thêm động lực. Đệ tử Sơ cấp không cần lo, chỉ cần ngươi nỗ lực, khảo hạch mỗi năm, đều có cơ hội để ngươi tấn thăng. Đồng dạng, ngươi muốn tấn thăng lên Đệ tử Trung tâm cũng không có vấn đề, chỉ cần trong khảo hạch cuối năm thể hiện thực lực của mình… Đạo lý đồng dạng, Đệ tử Trung tâm nếu không nỗ lực, thành tích khảo hạch không lý tưởng, đồng dạng sẽ bị giáng cấp xử lý. Cơ chế thăng hàng như vậy, Vô Song sư đệ có hiểu không?
Điều này cũng không khó hiểu, nói đi nói lại một hồi lâu, cốt lõi đơn giản chỉ là bốn chữ "cạnh tranh sinh tồn", kẻ nào có lực thích ứng mạnh thì phát triển, không thích ứng được thì bị đào thải.
- Liễu sư huynh giải thích rõ ràng như vậy, tiểu đệ không hiểu thì chẳng khác nào là kẻ đầu gỗ. Ha ha, xin hỏi sư huynh, cơ chế thăng cấp này cụ thể thực thi như thế nào?
Liễu Sứ giả mỉm cười nói:
- Kỳ thật cũng rất đơn giản, đơn giản chính là đơn vị xếp hạng căn cứ vào mục đích tổng thể và mục đích cụ thể của đơn vị, kết hợp với tình hình thực tế mà chế định ra quy chế. Chỉ là vấn đề danh nghạch nhiều hay ít. Ví dụ nói, Đệ tử Trung tâm, danh ngạch lưu động mỗi năm là từ ba đến năm người. Nếu khảo hạch xếp trong số ba đến năm hạng cuối cùng, vậy đương nhiên giáng cấp. Còn Đệ tử Cao cấp muốn trở thành Đệ tử Trung tâm, thành tích khảo hạch có thể xếp trong nhóm ba đến năm người đứng đầu, thì tự động được thăng cấp. Còn về Đệ tử Sơ cấp muốn tấn chức lên Đệ tử Cao cấp, danh ngạch cũng nhiều hơn, có mấy chục danh ngạch, cơ hội tương đối lớn hơn rất nhiều.
Tần Vô Song gật gật đầu, đại khái đã hiểu được, đột nhiên cười hỏi:
- Sư huynh, địa vị của huynh ở Tinh La Điện, có lẽ sớm là Đệ tử Trung tâm rồi đúng không?
- Ừm, mười vị Điện tiền Sứ giả, đều là Đệ tử Trung tâm. Còn môn nhân đắc ý của năm vị Điện chủ, cũng đa số đều là Đệ tử Trung tâm. Những đệ tử của Pháp vương, Trưởng lão, cũng có một số là Đệ tử Trung tâm. Dù sao danh ngạch của Đệ tử Trung tâm cũng không tới trăm người. Nhưng Vô Song sư đệ ngươi thiên tư trác tuyệt, tin tưởng rằng Nhị Điện chủ nhất định có thể vì ngươi trực tiếp tìm kiếm được một danh ngạch của Đệ tử Trung tâm.

Đồng thời khi Liễu Sứ giả đang giới thiệu về Tinh La Điện với Tần Vô Song, Nhị Điện chủ đang ở Chủ điện cùng với bốn vị Điện chủ khác tiến hành trận chiến nước bọt.
- Đại Điện chủ, mời ngươi phán xét, ta khó khăn lắm mới thu nhận được một đệ tử như vậy, nếu không cấp cho danh ngạch Đệ tử Trung tâm, ta cũng không còn mặt mũi làm sư phụ người ta nữa!
Nhị Điện chủ Truân Trung Trì khẩu khí thâm trầm kêu lên.
Hiển nhiên, bọn họ vừa mới trải qua một trận tranh chấp. Xem ra, Đại Điện chủ vẫn không biểu lộ thái độ, còn ba vị Điện chủ khác, hiển nhiên đều tâm tư tương thông, không đồng ý phá lệ.
Bất luận ai tiến nhập vào Tinh La Điện, đều phải theo nguyên tắc. Từ Đệ tử Sơ cấp mà làm. Đây là quy tắc, từ trước đến nay chưa có ngoại lệ.
Đại Điện chủ trầm ngâm không nói, các Điện chủ khác trái lại phản đối không thôi.
- Nhị Điện chủ, chuyện này chính là ngươi không phải. Tinh La Điện chúng ta tại sao có thể trở thành Đệ nhất Tông phái của Đế quốc Đại La, trở thành trụ cột của Đế quốc Đại La, tất cả chính là dựa vào kỷ luật như sắt. Nếu lần này ngươi đặc biệt phá lệ, vậy thì sau này mỗi người thu nhận đồ đệ cũng trực tiếp muốn danh ngạch Đệ tử Trung tâm, há không phải lộn xộn sao? Đệ tử Trung tâm lan tràn, không đáng giá. Đối với Tinh La Điện ta há có thể trở thành chuyện tốt gì sao?
Người đứng ra phản đối đầu tiên là Ngũ Điện chủ, hắn bị Nhị Điện chủ cướp đi cơ hội trước, đến bây giờ vẫn canh cánh trong lòng, lúc này há có thể đáp ứng được sao?