Sau trận chiến với Lệ Vô Kỵ, thứ Tần Vô Song giành được tuyệt đối không đơn giản chỉ là công pháp Tiên Thiên và phương thuốc độc môn đơn giản như vậy. Thu hoạch lớn nhất của Tần Vô Song là kinh nghiệm, kinh nghiệm đối chiến Tiên Thiên. Dù mới chỉ có một trận nhưng đã khiến Tần Vô Song biết thêm bao điều kỳ diệu của đối chiến Tiên Thiên. Không giống Hậu Thiên quyết đấu nhưng lại là sự nối tiếp của Hậu Thiên quyết đấu. Trận chiến này, Tần Vô Song thu hoạch được rất nhiều tự tin, đó là một kiểu tự tin rất lạ, khác hẳn với trước đây. Kiểu tự tin này đến từ cảm giác chiến thắng đối thủ là một Tiên Thiên cường giả. Sau trận chiến này, Tần Vô Song cũng hiểu được, tác dụng của một Tiên Thiên lớn đến thế nào. Nếu như bản thân không là Tiên Thiên thì lần này Lệ Vô Kỵ đến, vận mệnh của gia tộc Tần gia sẽ ra sao? Dù Chân Võ Cảnh Cửu đẳng của gia tộc có chất thành núi thì e rằng cũng không thể ngăn được Lệ Vô Kỵ tàn sát cả nhà. Một Tiên Thiên có thể đánh thắng cả mười Chân Võ Cảnh Cửu đẳng! Có được nhận thức này, Tần Vô Song cứ suy nghĩ mãi. Cả Vương phủ Tần gia, người có nhiều hi vọng trở thành Tiên Thiên nhất đương nhiên chỉ có tỷ phu Đạt Hề Minh. Phụ thân tuy rằng đã trải qua Dịch Cân Kinh tẩy tủy phạt mao nhưng thiên phú bản thân vẫn không bằng Đạt Hề Minh, cơ năng thân thể cũng không thể bằng một người trẻ trung như Đạt Hề Minh. Nếu như nhất định phải bồi dưỡng một Tiên Thiên cường giả thì chỉ có duy nhất tỷ phu Đạt Hề Minh là phù hợp nhất. Nhưng đây cũng chỉ là kế hoạch. Đạt Hề Minh bây giờ, tu vi cũng chỉ là sắp tấn thăng Chân Võ Cảnh Lục đẳng, vẫn còn cách Cửu đẳng đỉnh phong xa lắm. Chứ đừng nói gì đến cảnh giới Trùng quan, đột phá Cửu đẳng đỉnh phong, tấn thăng cảnh giới Tiên Thiên. Đây là một kế hoạch lâu dài. Một khi Tần gia xuất hiện thêm một Tiên Thiên nữa thì lúc ấy hắn mới có thể yên tâm xuất môn lịch lãm khắp thiên hạ, vận mệnh của Tần gia, sẽ không còn bị lay động bởi mưa gió giống như bây giờ nữa. Tiêu diệt Lệ Vô Kỵ, chuyện này ảnh hưởng không ít tới hôn lễ của Tần Tụ và Đạt Hề Minh. Nhưng may mà Đại Tôn giả áo tím rất biết cách điều tiết không khí, gọi việc tiêu diệt một Tiên Thiên là xung hỉ, là dấu hiệu đại cát. Tân khách nhất loạt hùa theo, lần này mọi người không còn do dự nữa mà đã quyết định dốc lòng đi theo Vương tộc Tần gia. Là Tây Môn Đại phiệt cũng vậy mà Nam Cung Đại phiệt cũng vậy, bọn họ đều đã nhận thức đầy đủ được sự quật khởi của Thiên Tứ Lĩnh là không thể ngăn chặn! Hôm nay Xích Mộc Vương dẫn sói về nhà, cấu kết ngoại địch đối phó Tần gia, đã trở thành tù nhân của Tần gia, tin rằng ngày tàn của hắn cũng không còn xa. Hai Tiên Thiên cường giả chứng kiến hành vi phạm tội của Xích Mộc Vương. Dù có là Hoàng đế Bách Việt Quốc thì cũng không thể lên tiếng xin tha. Huống hồ, Hoàng đế Bệ hạ Bách Việt Quốc lại chẳng có cảm tình gì với một Vương gia đầy dã tâm như Xích Mộc Vương. Hôm nay Xích Mộc Vương bị bắt, thật rất hợp ý ngài. Hôn lễ cử hành như đã định, quan khách bốn phương lũ lượt đọc lời chúc, dâng hậu lễ. Cả chủ và khách cùng hân hoan vui vẻ như trước đó chưa từng xảy ra bất cứ chuyện gì. Chuyện thiếu đi sự có mặt của Xích Mộc Vương trong buổi tiệc, đám tân khách cũng có chút không quen nhưng những quý tộc bình thường phải chịu nhiều ấm ức vì Xích Mộc Vương trong lòng không khỏi nhẹ nhõm, sảng khoái, chỉ có một điều đáng tiếc duy nhất là họ không được trực tiếp phỉ nhổ vào mặt Xích Mộc Vương, tát nước theo mưa mà thôi. Tiệc cưới chấm dứt, tân khách lần lượt ra về. Võ Thánh đại nhân gọi Tần Vô Song, rõ ràng trong lòng vẫn còn chút nghi hoặc. Tần Vô Song biết Võ Thánh đại nhân có điều muốn nói, vừa lúc hắn cũng đang có rất nhiều câu hỏi muốn thỉnh giáo Võ Thánh đại nhân. Nguồn truyện: Trà Truyện Hai Tiên Thiên cường giả phiêu nhiên rời khỏi Tần gia trang. Võ Thánh đại nhân mỉm cười nói: - Nên tìm chỗ nào vắng vẻ để đi? Nếu như chúng ta cứ đi trên đường thế này, e rằng không tiện. Quả đúng là như vậy, nếu như cả hai Tiên Thiên cường giả cùng nhau xuất hiện, không gây náo động mới là lạ. Tần Vô Song gật gật đầu: - Ta có một nơi có thể đi. Nói đoạn, hắn dẫn Võ Thánh đại nhân lên Đại Thương Sơn. Võ Thánh đại nhân bước vào Đại Thương Sơn, kinh ngạc hỏi: - Đây chính là nơi ngươi thướng luyện công sao? - Dạ, Cừu lão ca cảm thấy thế nào? Tần Vô Song cũng không khách khí nữa, Võ Thánh đại nhân đã muốn hắn xưng hô như vậy thì có lẽ đây cũng là một quy định bất thành văn của các Tiên Thiên cường giả, hắn đương nhiên không cần để ý. Xưng hô chỉ là một loại hình thức. Tôn trọng hay không, không thể cân đong qua cách xưng hô được. Võ Thánh đại nhân trầm trồ tán thưởng: - Không tệ, thật không ngờ Đại Thương Sơn này cũng có sự thú vị riêng. Lão phu chậm bước trên đường núi mà như có cảm giác đang được trở về nhà của mình vậy. Không khác gì nhiều Võ Thánh Sơn của ta. Ha ha, địa linh nhân kiệt, địa linh nhân kiệt. Tần Vô Song biết Võ Thánh đại nhân đang khen ngợi xã giao, chỉ mỉm cười. Võ Thánh đại nhân trầm ngâm một lúc, cuối cùng cũng lên tiếng hỏi: - Vô Song, lão ca ta quả thực rất hiếu kỳ, ngươi thành Tiên Thiên cường giả như thế nào vậy? Hôm đó ở Võ Thánh Sơn ta rõ ràng cảm nhận thấy ngươi chỉ là một Chân Võ Cảnh Cửu đẳng, không có bất cứ dự triệu gì sẽ tiến nhập cảnh giới Tiên Thiên cả. Sự lãnh ngộ của Tử Bào về cảnh giới Tiên Thiên vốn cũng không thua kém gì ngươi. Tại sao đến bây giờ hắn ta vẫn luẩn quẩn không tiến lên được, còn ngươi thì đột ngột nhảy lên cảnh giới Tiên Thiên? Vấn đề này Tần Vô Song sớm đã dự đoán trước Võ Thánh đại nhân sẽ hỏi. Trên thực tế, nó là câu hỏi trong lòng mỗi người. Tạm thời Tần Vô Song không muốn lộ ra bí mật về những gì đã trải qua trong sơn động. Sơn động đó hắn mới xem xét được một vòng, bên trong vẫn còn quá nhiều vấn đề chưa biết, chờ hắn đi thăm dò. Hắn không muốn lộ bí mật này quá sớm. - Cừu lão ca, thẳng thắn nói, vào cảnh giới Tiên Thiên như thế nào ta cũng có chút không thể thấu hiểu nổi. Mấy ngày trước, ta mới phát hiện ra lực công kích của mình đột nhiên tăng lên. Thử cách không công kích thì thấy có thể công kích một con dơi đang bay cách đó hai ba mươi mét. Lúc ấy mới giật mình nhận ra mình đã bước vào cảnh giới Tiên Thiên rồi. Còn chuyện đột phá thế nào, ta nhớ có một ngày đang luyện công trong núi đột nhiên có cảm giác giống như một cuộc kỳ ngộ trong mơ vậy. Đến đây, hắn cũng không giấu diếm nữa, miêu tả sơ qua một lượt những gì đã trải qua, nhưng không hề đề cập đến kỳ quang năm màu, cũng không đề cập đến sơn động trong khe núi, cũng không đề cập đến năng lượng hấp thụ sản sinh ra trong mình. Còn địa điểm thì lại càng giản lược hơn, chỉ nói là ở một chỗ nào đó trên Đại Thương Sơn. Võ Thánh đại nhân sau khi nghe xong cũng không thấy sinh nghi, chỉ thấy cảm thán liên tục. Một lúc lâu sau ông ta mới nói: - Vô Song, lão phu đoán, ngươi có lẽ là có Linh căn Tiên Thiên! Nếu không tuyệt không có chuyện phúc duyên đột ngột mở ra, tiến vào cảnh giới Tiên Thiên đâu. Nếu như không có Linh căn Tiên Thiên, Hậu Thiên võ giả muốn trùng kích cảnh giới Tiên Thiên nhất định phải có bước Trùng quan. Bất kể ai cũng không được ngoại lệ! - Linh căn Tiên Thiên? Tần Vô Song cũng kinh ngạc, câu hỏi này có lẽ vĩnh viễn không có lời giải. Có phải có Linh căn Tiên Thiên hay không, chỉ có thể kiểm tra được trước khi vào cảnh giới Tiên Thiên, bây giờ vào cảnh giới Tiên Thiên rồi, Linh căn đương nhiên cũng không thể dò xét ra, và cũng không cần phải dò xét. - Không sai, đúng là có Linh căn Tiên Thiên. Chuyện này tuyệt đối không sai được. Hậu Thiên võ giả, nhất định phải Trùng quan, mới có thể vào được cảnh giới Tiên Thiên. Mà lần trải nghiệm đặc thù mà ngươi nói, rõ ràng không phải Trùng quan. Quá trình Trùng quan vô cùng đau đớn, có thể gọi là cửu tử nhất sinh. Võ Thánh đại nhân khẳng định lại. Tần Vô Song thì chẳng quan tâm Linh căn Tiên Thiên là cái gì, hắn biết, bản thân có thể vào được Tiên Thiên chắc chắn là do lần trải nghiệm đặc thù đó. Nghĩ lại, kỳ quang ngũ sắc sao tự nhiên lại phát ra, hay là việc hắn tu luyện Thiên Mạch Ngưng Kình Kiếm đã dẫn động dấu hiệu Tiên Thiên từ đó hình thành ra một loại cộng minh đặc thù. Đây chỉ là suy đoán của Tần Vô Song, cụ thể ra sao e rằng vĩnh viễn là một câu đố không có lời giải. - Cừu lão ca, nói như vậy vào cảnh giới Tiên Thiên chỉ có duy nhất hai con đường? Tuyệt đối không có cách thứ ba sao? Tần Vô Song băn khoăn hỏi. - Cũng không thể nói tuyệt đối hoàn toàn, trong thế giới cường giả vẫn có những cuộc kỳ ngộ đặc thù, ví dụ như một cương giả nào đó nhờ được ngoại lực điểm hóa. Nhưng những thứ đó quá hư vô mờ mịt, không hề có tính tham khảo. Bình thường mà nói thì chỉ có hai cách ấy. Tương truyền, bên trên cảnh giới Linh Võ Cảnh còn tồn tại một cảnh giới thần kỳ và cường đại hơn nhiều. Người đạt được cảnh giới đó, sẽ thần thông đến mức có thể biến đá thành vàng. Ta nghĩ, nếu như ngươi được một cường giả ở cảnh giới đó dùng ngoại lực điểm hóa thì chuyện vào cảnh giới Tiên Thiên sẽ vô cùng đơn giản. Võ Thánh đại nhân cười khổ sở nói: - Những thứ đó giống như thần thoại vậy. Trong cảnh giới Tiên Thiên, không ai có thể chỉ dựa vào năng lực bản thân để điểm hóa giúp người khác vào cảnh giới Tiên Thiên. Điều làm được chỉ có thể là rút ngắn thời gian đó, giảm bớt những nguy hiểm khi vào cảnh giới Tiên Thiên, thậm chí tránh khỏi những nguy hiểm đó, hạ thấp độ khó khăn mà thôi. - Ồ? Chuyện đó là sao? Tần Vô Song tỏ ra hứng thú hẳn. - Rất đơn giản, ví dụ ngươi lấy được Long Hổ Tố Thân Đan từ Lệ Vô Kỵ, chính là đã có trong tay phương thuốc chế tạo đơn dược có thể rút ngắn thời gian, giảm bớt nguy hiểm, hạ thấp độ khó rồi. Võ Thánh đại nhân thở dài: - Đó cũng là nguyên nhân ta muốn sao chép một bản. - Nhờ sự giúp đỡ của đan dược để đắp nặn cường độ thân thể, từ đó rút ngắn thời gian tu luyện thân thể. Cơ thể cường đại nhanh chóng, và sẽ có thể chịu tải được lực tự nhiên mạnh hơn? Được Võ Thánh đại nhân chỉ bảo, Tần Vô Song cũng lĩnh ngộ ra được đôi chút. Võ Thánh đại nhân gật gật đầu: - Đúng là như thế! Long Hổ Tố Thân Đan này nếu như Tiên Thiên Sơ Linh Võ Cảnh cường giả có được phương thuốc trong tay, chế luyện thành công thì chí ít cũng giảm được mười lăm đến ba mươi năm thời gian rèn luyện thân thể! Hơn nữa khi hấp thu được hai thành lực tự nhiên, khả năng chịu tải kháng áp cũng mạnh lên rất nhiều. Lực hấp thu của cơ thể cành mạnh thì những nguy hiểm do linh lực tự nhiên gây ra càng ít. Đạo lý này nói thì không khó. Khó ở chỗ làm thế nào có được loại đan dược Tiên Thiên đó. Bất luận là phương thuốc, hay kỹ thuật luyện đan, hoặc vật liệu luyện đan, mỗi thứ, đều có thể nói rất khó tìm. Đệ Vô Kỵ thân là Đại đệ tử của Cực Âm Lão Nhân, bao nhiêu năm như vậy mà vẫn chưa thu thập được đủ vật liệu luyện đan. Những thứ mà hắn thu thập được đều là nguyên liệu mang tính chất phụ trợ. Dược liệu chính để chế luyện Long Hổ Tố Thân Đan thực sự hầu như khuyết thiếu. - Cừu lão ca, vậy nếu như Hậu Thiên võ giả muốn trùng kích Tiên Thiên cảnh giới Sơ Linh Võ Cảnh thì Long Hổ Tố Thân Đan này có dùng được không? Võ Thánh đại nhân khẩu khí nghiêm nghị, lắc lắc đầu: - Tuyệt đối không được dùng! Cảnh giới Tiên Thiên, ranh giới giữa mỗi một tầng đều vô cùng nghiêm khắc. Long Hổ Tố Thân Đan này chỉ duy nhất Tiên Thiên Sơ Linh Võ Cảnh cường giả mới dùng hợp, có lẽ được định lượng làm cho Tiên Thiên Sơ Linh Võ Cảnh cường giả. Đưa cho Trung Linh Võ Cảnh cường giả dùng, không hề có tác dụng. Dược hiệu không đủ! Còn đưa cho Hậu Thiên Cửu đẳng cường giả uống, dược hiệu lại bá đạo quá mức, e rằng sẽ lập tức máu sôi máu, vỡ kinh mạch mà chết! - Nói như vậy, Hậu Thiên cường giả muốn trùng kích cảnh giới Tiên Thiên, mà muốn đi đường tắt thì phải dùng đan dược khác để bồi bổ? - Điều này là đương nhiên, chỉ có điều phương thuốc đan dược cấp độ đó, cũng khó tìm không kém! Liên quan đến cảnh giới Tiên Thiên, mỗi chuyện mỗi vật đều vô cùng quý giá. Nhất là một nơi linh lực phân tán, linh vật thiếu như Bách Việt Quốc ta thì tỷ lệ của những bảo vật để chế luyện ra Nhục Thân Kim Đan, Tiên Thiên Sơ cấp Linh đan lại càng hiếm. Nếu không, tại sao mấy trăm năm qua, Bách Việt Quốc ta chỉ có duy nhất một Tiên Thiên cường giả. Tần Vô Song nghe Võ Thánh đại nhân nói trong lòng có chút thất vọng chứ không hề tuyệt vọng. Chí ít, nghĩ một cách lạc quan thì hắn đã nắm giữ được một chút kiến thức cảnh giới Tiên Thiên cơ bản. Đây đều là những tài phí quý giá.