Khí Trùng Tinh Hà

Chương 1040: Cấu kết với nhau

Thanh Khung Thánh Hoàng không phải người sợ việc, gật đầu:
- Ta đi gặp hắn.
Nhảy ra khỏi Thiên Thuyền, thanh quang lướt qua liền tới trước mặt "Tần Vô Song", lạnh lùng nhìn nói:
- Tiểu tử, sao không trốn nữa?
Đó tất nhiên không phải Tần Vô Song thực, mà do Huyết Vân Thánh Hoàng biến ra. Hắn cho rằng là trợ thủ của Tần Vô Song, không nghĩ rằng đối phương vừa mở miệng liền hỏi như vậy.
- Ngươi có ý gì?
Huyết Vân Thánh Hoàng sửng sốt, hỏi lại.
- Đừng giả bộ hồ đồ, ta hỏi ngươi, ngày trước ở Tinh vực Cửu Diệu đánh trọng thương huynh đệ Bách Chiến Thiên Tôn của ta có phải là ngươi?
Thanh Khung lạnh lùng hỏi.
- Ta truy sát ngươi ba nghìn năm, ngươi đừng cho rằng năm ba câu liền có thể cho qua.
Thanh Khung rõ ràng có ý cướp bảo vật, nhưng lại nói thành ra tay vì huynh đệ, dường như chỉ có cái cớ này mới có chút lý lẽ.
Huyết Vân Thánh Hoàng cười ha ha:
- Tần Vô Song, thì ra hắn gọi là Tần Vô Song sao?
Lúc này đến lượt Thanh Khung sửng sốt:
- Ngươi nói sao?
Thân ảnh Huyết Vân Thánh Hoàng nhoáng lên liền trở lại bộ dạng cũ, cười lạnh nhìn Thanh Khung Thánh Hoàng:
- Bộ dạng vừa rồi của ta, chính là người ngươi muốn truy sát?
- Ngươi là ai?
Thanh Khung có chút đề phòng hỏi.
- Ngươi trước hết đừng hỏi ta là ai, trả lời ta trước. Nếu ngươi muốn truy sát người đó, ta cảm thấy với thực lực của ngươi e rằng không đủ.
Huyết Vân Thánh Hoàng không hề có ý dọa dẫm.
Thanh Khung Thánh Hoàng nhãn lực lợi hại, tự nhiên biết rằng người trước mặt này cũng là Thánh Hoàng, hơn nữa thực lực không hề thua hắn.
Nghe thấy hắn đánh giá Tần Vô Song như vậy, Thanh Khung Thánh Hoàng không kìm được hỏi:
- Các hạ phải chăng có ý dọa dẫm? Tần Vô Song đó chỉ là một Thiên Tôn, nếu không dựa vào tốc độ của Thiên Thuyền, ta sớm đã đuổi kịp hắn. Đối phó với hắn còn cần thực lực gì chứ?
Huyết Vân Thánh Hoàng nghe xong không khỏi cười lớn:
- Ta không biết ngươi là loại người âm lịch nào, hắn mà là Thiên Tôn sao? Ngươi khẳng định hắn chỉ là Thiên Tôn. Ha ha, thật muốn cho ngươi đi gặp hắn, nhìn xem cái gì gọi là lợi hại.
- Có ý gì?
Thanh Khung cảm thấy trong này có gì bí ẩn.
- Có ý gì?
Huyết Vân Thánh Hoàng trên mặt hiện lên tia hận ý, quay đầu chỉ vào Tiểu Vũ trụ Xích Dương phía sau:
- Nhìn thấy Tiểu Vũ trụ phía sau không? Không lâu trước đây nó còn là lãnh địa của ta, hiện tại đã bị hắn chiếm mất rồi. Thực lực của các hạ không tệ, nhưng ngươi cảm thấy có thể thắng được ta sao?
Thanh Khung cười lạnh:
- Không đánh sao biết được?
Huyết Vân Thánh Hoàng cười nhạo nói:
- Thôi đi, chúng ta đều là Thánh Hoàng cường giả, không cần khoác lác làm gì. Đôi bên bao nhiêu cân bao nhiêu lạng còn không rõ sao? Muốn đánh cũng chỉ có thể là lưỡng bại câu thương.
Hai đại Thánh Hoàng này tuy không động thủ nhưng đã âm thầm thôi động Thánh Hoàng chi khí, âm thầm đánh giá, phát hiện quả nhiên là kỳ phùng địch thủ, chẳng ai làm gì nổi ai.
- Thế nào?
Huyết Vân Thánh Hoàng cười lạnh hỏi:
- Nếu không đánh một trận thử xem. Dù sao ta cũng không còn nhà quay về, ta không ngại đánh với ngươi một trận, vạn nhất may mắn cướp được Thiên Thuyền của ngươi, còn có thể tiếp tục tiêu dao.
Thanh Khung thản nhiên cười:
- Được rồi, ta tạm thời tin lời ngươi. Nhưng tiểu tử đó theo tình báo của ta chỉ là Thiên Tôn cường giả.
- Ta lấy danh nghĩa Thiên đạo mà thề, tiểu tử ngươi nói tuyệt đối ở cảnh giới Thánh Hoàng. Hơn nữa chính hắn đã cướp lãnh địa của ta!
- Hắn thực sự lợi hại vậy sao?
Thanh Khung nhíu mày. Nếu Tần Vô Song lợi hại như vậy, hắn mất mấy ngàn năm đuổi tới đây đừng nói là cướp đồ, có thể bình yên trở về hay không cũng là vấn đề lớn.
- Bản thân hắn chưa chắc đã lợi hại, nhưng có một bộ cung tiễn lợi hại, còn có Xích Dương Kim Thân Tháp, đó là chân truyền của Xích Dương Thánh Hoàng. Ngoài ra còn có một thanh Thần kiếm, uy lực cũng rất bá đạo. Tiểu tử này toàn thân là bảo vật, không dễ đối phó.
- Nói như vậy, quả nhiên là hắn!
Thanh Khung nghe thấy Huyết Vân Thánh Hoàng miêu tả về những bảo vật kia, hoàn toàn đúng với miêu tả về Tần Vô Song.
- Hừ, nếu ta không ngăn ngươi lại, để cho ngươi tùy tiện xông vào, ta dám đảm bảo ngươi chết không nghi ngờ. Xích Dương Kim Thân Tháp tập kích người khác không thể chống đỡ!
Huyết Vân Thánh Hoàng cố ý dùng khích tướng pháp.
- Hừ, đây là đề cao ngươi hay hạ thấp ta?
Thanh Khung cũng là hạng kiệt ngạo, nói:
- Ngươi có thể ngăn chặn được Xích Dương Kim Thân Tháp không chết, ta cũng không có cách sao?
- Ta không phải là ngăn chặn, là chạy nhanh!
Huyết Vân Thánh Hoàng rất thẳng thắn.
- Đừng nhiều lời, ngươi dự định thế nào?
Thanh Khung tuy trong lòng không thể chấp nhận được hiện thực Tần Vô Song tiến thăng Thánh Hoàng, nhưng không thể không đối diện.
- Còn thế nào nữa, đi tìm trợ thủ!
Huyết Vân Thánh Hoàng buồn bã nói.
- Ồ, có trợ thủ thích hợp chưa?
Thanh Khung cười tủm tỉm nói.
Huyết Vân Thánh Hoàng mắt sáng lên, nhìn nhau, đồng thời cười lớn.
Thanh Khung cười nói:
- Không đánh không quen, chi bằng vào Thiên Thuyền của ta uống chén rượu, bàn cách đối phó với tiểu tử kia.
Hai tên này đều là nhân vật gian hùng, ai cũng có ý đồ riêng, một khi tìm được ngôn ngữ chung tự nhiên là là câu kết với nhau.

Qua ba tuần rượu, Huyết Vân Thánh Hoàng vỗ đùi mắng:
- Tiểu tử đó cũng thực sự đáng ghét, dựa vào có bảo vật đánh cho ta thật tức chết. Thanh Khung lão huynh, ta nói cho ngươi biết, chúng ta muốn đối đầu với hắn, chiến thuật biển người không có tác dụng gì. Chỉ có hai ta xuất trận, cấp bậc Thiên Tôn đều không có tác dụng, ngoài việc đi chết thì không có tác dụng gì.
Huyết Vân Thánh Hoàng cảm thấy mình cần hợp tác thì phải thành thật, liền đem tình hình cuộc chiến hôm đó nói ra.
- Nói như vậy, phương thức chiến đấu của tiểu tử kia vô cùng đáng sợ.
Thanh Khung cảm thấy có chút chua xót, dựa vào cái gì, hậu bối chưa tới vạn tuổi có thể yêu nghiệt đến vậy?
- Còn không phải sao? Tiểu tử đó e là đã kế thừa chân truyền của Xích Dương Thánh Hoàng, lại là một kẻ yêu nghiệt nữa xuất hiện.
Huyết Vân Thánh Hoàng thở dài.
Thanh Khung cũng lắc đầu:
- Không chỉ là Xích Dương Thánh Hoàng, còn có Lý Huyền Phong ngươi đã nghe tới chưa? Tiểu tử đó còn là người kế thừa của Lý Huyền Phong.
- Lý Huyền Phong?
Huyết Vân Thánh Hoàng cả kinh:
- Phải chăng là Lý Huyền Phong Thánh Hoàng năm xưa đã đơn độc xông vào Hỗn Độn Nguyên Thủy Cảnh?
- Chính hắn!
- Vậy…
Huyết Vân Thánh Hoàng nghĩ tới tin đồn về Lý Huyền Phong, tương truyền Lý Huyền Phong năm xưa từ trong Hỗn Độn Nguyên Thủy Cảnh đoạt được một tia Hỗn Độn Chi Khí.
Hỗn Độn Chi Khí đó là tinh hoa của Hỗn Độn Nguyên Thủy Cảnh, là thần kỳ của tạo hóa. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://Trà Truyện
Đoạt được Hỗn Độn Chi Khí nghĩa là đoạt được Hỗn Nguyên, có thể tham ngộ Thiên đạo Đại La, Thiên đạo vô thượng, có cơ hội tiến lên Đại La Chí Tôn, loại cám dỗ này không hề nhỏ.
Thánh Hoàng tuy mạnh nhưng vẫn chỉ là điểm cuối của võ đạo, trên đỉnh đại đạo còn có Đại La Chí Tôn nắm giữ quy tắc của quy tắc.
Cũng chính là hai đại quy tắc, quy tắc Thời Không và quy tắc Sinh Tử!
Thánh Hoàng rất mạnh, có thể lãnh ngộ một phần quy tắc Thời Không và quy tắc Sinh Tử, nhưng tuyệt đối không thể nghịch chuyển Thời Không, khống chế Thời Không. Tuy Thánh Hoàng có lực xoay chuyển trời đất nhưng không thể khiến người chết sống lại.
Quy tắc Sinh Tử chỉ có Đại La Chí Tôn mới nắm giữ được.
Cũng chính vì nắm giữ quy tắc Sinh Tử, Đại La Chí Tôn mới có thể nắm giữ sinh tử của tất cả Thánh Hoàng cường giả, có thể đem vận mệnh của chúng sinh giữ trong lòng bàn tay.
Trong nháy mắt ý niệm của Huyết Vân Thánh Hoàng chuyển vận vô số, ánh mắt sáng quắc nhìn Thanh Khung. Hắn muốn biết Thanh Khung vì sao lại nói cho hắn biết điều đó.
Thanh Khung lại thản nhiên nói:
- Nếu đã hợp tác thì phải chân thành, ta nói cho ngươi chuyện của Lý Huyền Phong là muốn nói cho ngươi biết, muốn giết tiểu tử kia phải có quyết tâm một sống hai chết. Cho dù cuối cùng chúng ta có thể bị hắn giết chết cũng không được hối hận. Muốn theo đuổi Thiên đạo vô thượng bắt buộc phải mạo hiểm. Nếu tiểu tử đó lãnh ngộ được bí quyết Hỗn Độn, tham ngộ Thiên đạo, người đầu tiên phải chết chính là ta và ngươi.
Huyết Vân Thánh Hoàng trong lòng chấn động, nếu đối phương chỉ là Thánh Hoàng thì Huyết Vân Thánh Hoàng nhiều nhất không trêu vào hắn, Vũ trụ Đại La lớn như vậy, đối phương muốn tìm hắn cũng không dễ dàng gì.
Nhưng nếu đối phương có Hỗn Độn Chi Khí, vạn nhất bị hắn tham ngộ ra đại đạo nguyên thủy? Vạn nhất hắn tấn thăng lên Đại La Chí Tôn thì sao?
Khả năng này tuy rất nhỏ nhưng nghĩ đến việc tiểu tử này chưa tới vạn năm đã trở thành Thánh Hoàng, vậy cảnh giới Đại La Chí Tôn cũng không phải không có khả năng.
Một thiên tài như vậy, làm đối thủ quả thực đáng sợ. Nếu là kẻ thù sống chết, e rằng ngủ cũng ngủ không ngon.
Huyết Vân Thánh Hoàng vốn nghĩ còn chút đường lui, lúc này cũng biết không còn đường lui nào nữa. Hoặc giết chết đối thủ, đoạt được bảo vật, hoặc chạy như con chó, đợi đến khi đối phương tiến lên Đại La Chí Tôn, đến lúc đó trừng mắt một cái vạn vật ở ngay trong mắt.
Tới lúc đó thì không còn đường mà trốn!
Thanh Khung và Huyết Vân Thánh Hoàng nhìn nhau một cái, cả hai có thể cảm nhận thấy quyết tâm trong mắt đối phương. Muốn làm, thì phải làm một trận lớn.
Bất kể sinh tử, liều mạng giết chết tiểu tử đó.
Phú quý tìm kiếm trong hiểm nguy, tuy nguy hiểm nhưng cũng rất hấp dẫn. Muốn giết tiểu tử đó, hiện tại là cơ hội tốt nhất.
Bởi vì, mỗi khi chậm trễ một ngày đối phương liền thêm một ngày tu luyện, có nghĩa là đối phương sẽ mạnh thêm một chút.
Chỉ có hiện tại, nhân khi hắn nền móng chưa vững mà ra tay giết hắn.
- Thanh Khung lão huynh, ta và tiểu tử kia đã giao chiến một trận, tương đối quen thuộc hình thức chiến đấu của hắn. Ngươi ta muốn thắng hắn bắt buộc phải có một kế hoạch hợp tác, phải có chiến thuật phối hợp, nếu không tự mình đánh cũng rất khó thắng hắn.
Thanh Khung rất đồng tình:
- Đúng, bắt buộc phải phát huy hiệu quả tối đa, tranh thủ sớm kết thúc cuộc chiến, nếu không chiến cuộc kéo dài, e rằng e bất lợi với chúng ta.

Lại nói về Tiểu Vũ trụ Xích Dương, qua ba tháng khôi phục, tất cả các phương diện đã tương đối đi vào quỹ đạo.
Tần Vô Song tuy vô tình đoạt quyền, nhưng Tiểu Vũ trụ Xích Dương trước mắt vẫn không có Thánh Hoàng cường giả, còn phải để hắn đứng lên gánh vác.
Những ngày nay, Tần Vô Song lại tu luyện trong Thánh Hoàng Thiên Thuyền, Thần Tú Cung bên cạnh hắn cũng rung động vô cùng rõ rệt.
- Tiểu tử, lần này thật nhờ ngươi rất nhiều. Hai mươi bảy Thiên Tôn, ha ha, lần này được ăn no rồi. Lại giúp ta một tay, giúp ta thoát khỏi Thần Tú Cung này, thế nào?
Tu La Vương bị Xích Dương Thánh Hoàng phong ấn, chỉ có Tần Vô Song mới có tư cách giúp hắn thoát khỏi phong ấn này