Công kích Thần hồn của Thiên Thần Đạo cường giả uy lực vô cùng cường đại. Đặc biệt là Chủ Thần, uy năng của Chủ Thần dưới công kích Thần hồn phát huy mạnh mẽ nhất. Tám đạo Thần hồn Chủ Thần đồng thời tấn công, sức mạnh đó đương nhiên là vô cùng đáng sợ, hủy diệt đất trời cũng không phải quá đáng. Mộc Diệu Tinh dưới uy năng của tám đại Chủ Thần, bắt đầu rung động dữ dội. Tần Vô Song lại vững như thái sơn, trên mặt lại có nụ cười nhàn nhã. Đột nhiên, Xích Dương Kim Thân Tháp nhanh chóng chuyển động, hàng vạn đạo kim quang từ trong tháp bắn ra, hình thành vô số đạo kim quang có hình du long đang giơ nhanh múa vuốt. Thần thông này là do Tần Vô Song đã thi triển thần thông Huyễn Long của huyết mạch Thái cổ Yêu long, kết hợp Thiên Cương Địa Sát Huyễn Hình thần thông, ngưng luyện ra huyễn ảnh, uy lực vô biên. Mỗi đạo công kích đều không kém hơn công kích của Chủ Thần. Mà loại công kích này kết hợp với Xích Dương Kim Thân Tháp càng phát huy ra uy lực cực đại, tương đương với công kích của ngàn vạn Chủ Thần, đồng thời đối phó với tám đại Chủ Thần. Cuộc đấu chênh lệch như vậy, kết quả đương nhiên có thể tưởng tượng được. Thần hồn của tám đại Chủ Thần kia bị huyễn ảnh Yêu long bao vây lấy, không có bất ngờ gì trực tiếp bị bắt sống, lôi vào trong Xích Dương Kim Thân Tháp rồi bị phong ấn cấm chế cường đại áp chế. Tám đại Chủ Thần kia không thể ngờ rằng, người trẻ tuổi cười tủm tỉm kia lại có thần thông khủng khiếp như vậy, cho tới lúc này bọn họ mới như tỉnh khỏi giấc mộng. Đây đâu phải Chủ Thần? Rõ ràng là Thiên Tôn! Tuyệt đối là Thiên Tôn cường giả! Nếu không phải là Thiên Tôn cường giả, sao lại có thể biến thái đến thế được? Tám đại Chủ Thần giờ phút này hối hận không ngừng, Thần hồn đã bị cấm chế, phong ấn loại này, không có nghìn năm vạn năm căn bản không giải thoát được. Đúng là sống không bằng chết! Tần Vô Song bộ mặt vô cảm, thần thông lại thi triển ra, đem nhục thân của tám đại Chủ Thần cũng thu vào trong Xích Dương Kim Thân Tháp, phong ấn lại. Nhục thân này vào trong cấm chế, cho dù không có Thần hồn chi phối nhất thời cũng không hỏng được. Hơn nữa nhục thân của Chủ Thần cũng gần như không thể hỏng được, cho dù không có Thần hồn thì trong trăm vạn năm cũng không thể hỏng được. Thu thần thông lại, Tần Vô Song đem Xích Dương Kim Thân Tháp nâng trên tay, cười thản nhiên nói: - Thế nào? Tám đại Chủ Thần hiện tại đã bị giam cầm, sợ hãi vô cùng, không ngừng hối hận. Sớm biết là Thiên Tôn cường giả có mặt tại đây, bọn họ sao dám nghênh ngang kéo đến như vậy? Tới nay, trêu vào Thiên Tôn cường giả, bị người ta phong ấn cấm chế, đúng là tự chuốc họa vào thân, chỉ biết kêu khổ. Với lòng tự tôn của Chủ Thần, bọn họ tự nhiên không tiện lên tiếng cầu xin. Mà cho dù có cầu xin, với tính khí của Thiên Tôn, tất nhiên cũng không thể vì mấy câu cầu xin mà có thể dễ dàng tha cho bọn họ được. Mộc Diệu Chủ Thần càng bội phục sát đất, tâm phục khẩu phục nói: - Tiền bối thần thông, Mộc Diệu quả thực bội phục vô cùng! Trong giới tu luyện, thực lực quyết định tất cả. Cho dù Tần Vô Song trẻ như vậy, lúc này Mộc Diệu Chủ Thần cũng không dám lên mặt, chỉ dám tự xưng một câu vãn bối. - Những lời này không cần nói nữa. Cục diện của Tinh vực Cửu Diệu cần phải thay đổi. Ta tới đây không phải để làm khó các ngươi, chỉ muốn Tinh vực Cửu Diệu sẽ không còn như một mâm cát rời rạc nữa. Nếu không sớm muộn cũng rơi vào tay người ngoài. Mộc Diệu Chủ Thần trong lòng sửng sốt, nghe ra vị tiền bối này cơ hồ cũng rất quan tâm tới tiền đồ của Tinh vực Cửu Diệu. Chỉ là, hắn lúc này không dám phản bác, mà chỉ khúm núm dạ vâng. Tám đại Chủ Thần kia tuy bị phong ấn, nhưng vẫn nghe rõ từng lời của Tần Vô Song, thấy sự tình có cơ biến chuyển, đều kêu lên. - Tiền bối, nếu như vậy thì thực là hiểu lầm. Chúng ta tới đây thực ra cũng chỉ là vì tiền đồ của Tinh vực Cửu Diệu. Nếu không chúng ta đều là chủ một Vị diện, không cần thiết phải trở mặt với Mộc Diệu Chủ Thần. - Đúng vậy, tiền bối, nếu vì tương lai Tinh vực Cửu Diệu, chúng ta hoàn toàn có thể ngồi xuống nói chuyện. - Đúng vậy, tiền bối, chúng ta đắc tội với người là chúng ta không đúng, có mắt như mù, đã phạm tới Thiên Tôn cường giả. Chỉ là nếu mọi người có cùng mục đích, thì không cần thiết phải gây nên chuyện sống chết thế này. Tần Vô Song cười lạnh: - Nếu nói là vì Tinh vực Cửu Diệu, những lời này thật đường hoàng. Tuy nhiên ta xem biểu hiện của các ngươi đều đầy một lòng tham, vì Tinh vực Cửu Diệu chỉ là cái cớ mà thôi. Tám đại Chủ Thần kia nghe thấy Tần Vô Song nói vậy, trong lòng nguội lạnh đi một nửa. - Chẳng qua, các ngươi đều là Chủ Thần tại Tinh vực Cửu Diệu, tại Tinh vực Cửu Diệu cũng có thể gọi là nhân vật có kỳ ngộ ngàn năm. Nếu giết các ngươi đi thì ta sẽ thành kẻ không có khí lượng. Nhưng nếu không cho các ngươi nếm chút đau khổ, thì hành động của các ngươi lại thành lẽ đương nhiên. Thế này đi, ta trong Thần hồn của các người sẽ thi triển một đạo phong ấn. Mười vạn năm sau nếu không có biến cố gì sẽ tự động tiêu tan. Trong mười vạn năm này các ngươi phải nghe ta sai bảo, không được phản bội. Nguồn truyện: Trà Truyện Tám đại Chủ Thần kia nghe thấy không phải chết vô cùng vui mừng, còn về việc mười vạn năm sai khiến, bọn họ tự nhiên không có ý kiến gì. Người này một khi đã là Thiên Tôn cường giả, trong Tinh vực Cửu Diệu đương nhiên là hô mưa gọi gió, nói cái gì thì là cái đó, bọn họ chỉ là Chủ Thần, hắn là Thiên Tôn, vốn dĩ phải nghe hắn hiệu lệnh, nghe hắn sai khiến mười vạn năm thì có làm sao. - Các ngươi yên tâm, ta không yêu cầu các ngươi đi chịu chết đâu. Sai khiến các ngươi cũng chỉ là để bảo vệ Tinh vực Cửu Diệu không bị các Tinh vực khác thôn tính mà thôi. - Đúng, đúng, mấu chốt vẫn là vì Tinh vực Cửu Diệu! - Không sai, nếu có thể dưới sự dẫn dắt của người, chúng ta cam tâm nghe tiền bối sai bảo, tuyệt không hai lòng! - Đúng vậy, chỉ có thần thông như tiền bối mới có thể dẫn dắt Tinh vực Cửu Diệu chúng ta đi tới huy hoàng. Tiền bối, chúng ta cam tâm nghe người chỉ huy, làm bộ hạ của người. Mấy Chủ Thần này bày tỏ thái độ với Tần Vô Song. Tất nhiên, trong tình hình hiện tại, bày tỏ thái độ thế này kỳ thực là biến tướng của hình thức cầu xin. Tần Vô Song cũng vốn không có ý giết người, hắn dùng thủ đoạn lôi đình ra tay trấn áp chỉ là để trấn áp những Chủ Thần này, khiến bọn họ từ bỏ lòng tham riêng, đồng tâm hiệp lực vì Tinh vực Cửu Diệu. Nếu muốn giết người, với cảnh giới Thiên Tôn hiện tại của Tần Vô Song, ra tay liền có thể giết bọn chúng trong nháy mắt. Chỉ là, giết người thì dễ, thay đổi cục diện của Tinh vực Cửu Diệu mới khó. - Mộc Diệu Chủ Thần, ngươi thấy thế nào? Tần Vô Song trừng mắt nhìn Mộc Diệu Chủ Thần. Chín đại Chủ Thần này Tần Vô Song đều coi trọng như nhau, chỉ có điều Mộc Diệu Chủ Thần là người được sư phụ Lý Huyền Phong chỉ giáo qua, hắn mới không lạnh mặt đối đãi. Trong mắt hắn, Mộc Diệu Chủ Thần và tám đại Chủ Thần kia bản chất cũng không khác nhau lắm. Chỉ có điều, hiện nay đang là lúc cần dùng người, cho nên mới hành động như vậy. Chuyện của Tinh vực Cửu Diệu còn cần phải có người của Tinh vực Cửu Diệu đứng ra tự giải quyết. Tần Vô Song hắn tuy rằng thừa kế di sản của Lý Huyền Phong, nhưng dù sao cũng không tiện trực tiếp nhúng tay vào trong đó. Nhưng nếu nói tới Tinh vực Cửu Diệu, Tần Vô Song kiếp trước cũng là võ giả của Địa Cầu, Địa Cầu cũng là một Vị diện bình thường của Tinh vực Cửu Diệu, tuy không thích hợp để tu luyện, nhưng một khi Tinh vực Cửu Diệu bị thôn tính, Địa Cầu cũng nhất định sẽ bị ảnh hưởng. Đó cũng là một nguyên nhân khiến Tần Vô Song phải để tâm đến vậy. Tần Vô Song mở cấm chế ra, nhục thân và Thần hồn của tám đại Chủ Thần kia đều được thả ra. Tám đại Chủ Thần được giải thoát, tất cả đều hô to may mắn. Tất cả đều quỳ xuống trước mặt Tần Vô Song nói: - Chúng ta nguyện nghe tiền bối sai bảo, không tiếc công sức vì sự huy hoàng của Tinh vực Cửu Diệu, xin đại nhân làm chủ. Mộc Diệu Chủ Thần cũng quỳ gối nói: - Xin đại nhân làm chủ! Tần Vô Song xua xua tay: - Ta tuy có chút quan hệ sâu xa với Tinh vực Cửu Diệu, nhưng chung quy không phải người ở đây. Chỉ là, niệm tình quan hệ với Lý Huyền Phong tiền bối, việc của Tinh vực Cửu Diệu ta cũng sẽ không khoanh tay đứng nhìn. Xét cho đến cùng, chuyện của Tinh vực Cửu Diệu vẫn cần các vị đích thân ra tay. Có như vậy, thêm ta góp chút sức lực, Tinh vực Cửu Diệu mới có thể đứng vững. Nghe Tần Vô Song nói không phải là người của Tinh vực Cửu Diệu, chín đại Chủ Thần đều có chút thất vọng. Một khi vị Thiên Tôn cường đại này không phải là người của Tinh vực Cửu Diệu, vậy hắn có thể dốc toàn lực vì tương lai của Tinh vực Cửu Diệu hay không, bọn họ không thể biết được. - Chư vị, Tinh vực Cửu Diệu là nơi vươn lên của Lý Huyền Phong tiền bối. Các ngươi là Chủ Thần của Tinh vực Cửu Diệu, không thể làm mất mặt Tinh vực Cửu Diệu có phải không. Ta chỉ hy vọng Tinh vực Cửu Diệu các ngươi đoàn kết lại với nhau, nếu vậy, ta dám đảm bảo, Tinh vực Cửu Diệu không thể bị thôn tính. Nếu ngay cả các ngươi cũng gây ra nội chiến, vậy khó tránh cho Tinh vực Cửu Diệu rơi vào tay kẻ khác được. Mộc Diệu Chủ Thần nói: - Xin hỏi đại nhân, phải chăng có quan hệ sâu xa với Lý Huyền Phong tiền bối. Xin hỏi Lý Huyền Phong tiền bối giờ này ở đâu? Tần Vô Song thản nhiên nói: - Quan hệ sâu xa kia tự nhiên không nhỏ. Nếu không, ta sao cần vất vả vì Tinh vực Cửu Diệu. Còn về Lý Huyền Phong đại nhân đang ở đâu, ta nghĩ trăm vạn năm nay, các ngươi cũng đã nghe thấy không ít lời đồn. - Cái này… Mộc Diệu Chủ Thần không biết nói gì, nhất thời ấp úng nói: - Lời đồn bên ngoài đối với Lý Huyền Phong tiền bối đều rất bất lợi. Chúng ta chỉ là Chủ Thần ở nơi xa xôi này, có tâm muốn chứng thực nhưng lại không có thực lực đó. Tám đại Chủ Thần kia cũng đều gật đầu, nhìn vẻ mặt của bọn họ thì hiển nhiên rất muốn biết tin tức về Lý Huyền Phong. Dù sao, Lý Huyền Phong mới là trụ cột của Tinh vực Cửu Diệu, là chỗ dựa lớn nhất để Tinh vực Cửu Diệu có thể trở thành một tinh vức. Nếu Lý Huyền Phong không có tin tức gì, vậy Tinh vực Cửu Diệu khó tránh khỏi bị thôn tính. Tinh vực Cửu Diệu nhờ Lý Huyền Phong mà xuất hiện, cũng nhờ Lý Huyền Phong mà tồn tại. Nếu Lý Huyền Phong không còn tồn tại nữa, Tinh vực Cửu Diệu thực sự có năng lực tồn tại trong Vũ trụ sao? Đáp án hiển nhiên là phủ định! Có thể nói thế này, nếu tin về cái chết của Lý Huyền Phong được chứng thực, vậy giây lát sau, các Tinh vực khác cũng sẽ không còn do dự xâm chiếm tới. Tinh vực Cửu Diệu tới lúc đó cũng sẽ bị người khác chia năm xẻ bảy. Dù sao, Lý Huyền Phong thân là Thánh Hoàng, nơi hắn lưu lại vẫn có sức hấp dẫn rất lớn. Mặc dù trước mắt, Mộc Diệu Tinh được lợi lộc là rất ít ỏi, nhưng cũng không hề ảnh hưởng tới sự nhiệt tình của người khác đối với cố hương của Lý Huyền Phong. Loại nhiệt tình này là mù quáng, thậm chí là không thể lý giải nổi. Một Thánh Hoàng cường giả, tất cả các chi tiết tu luyện cũng đều bị người khác thổi phồng vô hạn, ký thác kỳ vọng vô hạn, khiến vô số người nảy sinh vọng tưởng không thực tế, thậm chí là giấc mơ giữa ban ngày. Thánh Hoàng cường giả, bản thân bốn chữ đó cũng đã là một giấc mơ rồi