Khí Trùng Tinh Hà

Chương 1002: Đại lục Thiên Huyền quật khởi

Quy Tàng Thánh Hoàng là con người rộng rãi, nhưng thấy hành động rộng rãi của Tần Vô Song cũng không khỏi khen ngợi, trong lòng cũng biết, Tần Vô Song không chịu nói ra tin tức của Xích Dương Thánh Hoàng và Tu La Vương không có nghĩa bọn họ không ở gần đây. Nếu Tần Vô Song không có chỗ dựa, sao có thể tự tin đến thế?
Quy Tàng Thánh Hoàng tin rằng, Xích Dương Thánh Hoàng và Tu La Vương dù có thể không ở đây, thì cũng cách đây không xa, chắc chắn chỉ trong phạm vi của mấy cái Dịch chuyển Không gian.
Nếu không, vạn nhất Tần Vô Song gặp phải uy hiếp mà ở xa quá không kịp tới ứng cứu, chẳng phải phiền toái to sao?
Cường giả cấp bậc Thánh Hoàng, tuy có thần thông Dịch chuyển Không gian, nhưng Vũ trụ bao la, cho dù là Dịch chuyển Không gian, muốn ngao du trong Vũ trụ Đại La cũng không phải là chuyện dễ dàng.
Dù sao, Dịch chuyển Không gian tuy rất cường đại, nhưng cũng là vượt qua một hai Tinh vực. Vũ trụ bao la có bao nhiêu Tiểu Vũ trụ, trong Tiểu Vũ trụ lại có bao nhiêu Tinh vực, nhiều như cát trên sa mạc…
Dịch chuyển Không gian của Thánh Hoàng cường giả, không thể vượt quá phạm vi vài Tinh vực. Một Thánh Hoàng cường giả, nhiều nhất cũng chỉ là thể thực hiện liên tục mười lần Dịch chuyển Không gian, mạnh hơn nữa thì có thể dịch chuyển liên tục hai mươi lần là Thần hồn đã tiêu hao cạn năng lượng rồi, phải nghỉ ngơi một chút mới có thể phục hồi được.
Như vậy, Dịch chuyển Không gian không phải là không có điều kiện gì, có thể tùy ý thực hiện.

Tần Vô Song trên đường quay về, âm thầm cảm thấy buồn cười, đồng thời cảm thấy cũng có chút áy náy. Xích Dương Thánh Hoàng đã không còn trên đời, mình lại mượn danh của người, cũng không biết có phải là khinh nhờn hay không?
Đương nhiên, ý niệm này cũng chỉ lướt qua, việc này đã giải quyết ổn thỏa là tốt nhất rồi. Từ nay Đại lục Thiên Huyền đã trở thành Vị diện có Chủ Thần, tin tưởng là qua bài học lần này, Đại Càn Thiên Tôn cũng không dám không để ý gì tới Đại lục Thiên Huyền nữa.
Còn những chuyện như Đại lục Phong Vân vô cớ xâm lược, sau này cũng sẽ không còn phát sinh được nữa.

Tần Vô Song quay về Đại lục Thiên Huyền, ngay lập tức đem chuyện này thông cáo cho cả Đại lục Thiên Huyền. Tin này ban ra, cảm giác nguy cơ trên đầu Đại lục Thiên Huyền rốt cuộc đã được phá giải, Đại lục Thiên Huyền như sục sôi lên.
Đặc biệt là lớp tu luyện giả già càng là nước mắt lưng tròng. Bọn họ đợi ngày này đợi đã quá lâu rồi. Đến nay, Đại lục Thiên Huyền cuối cùng đã khôi phục tự do, trở thành Vị diện có Chủ Thần, từ nay về sau, Đại lục Thiên Huyền không còn là nơi kẻ khác có thể tùy tiện giẫm đạp nữa.
Ngược lại, các cường giả tại các Vị diện Chủ Thần kia, cho dù là đi qua nơi đây cũng phải vô cùng cẩn thận. Ngay cả Đại Càn Thiên Tôn còn nuốt không trôi, các Vị diện Chủ Thần bình thường dám trêu vào sao?
Tinh Hà Kết Giới, hoàn toàn bị phá nát. Đại lục Thiên Huyền, cuối cùng cũng giành lại được tự do. Cảm thụ sự kết nối giữa Đại lục Thiên Huyền và tinh hà bao la, tất cả các tu luyện giả đều có cảm giác thoát thai hoàn cốt.
Thiên Huyền Thất Tử càng vui mừng rơi lệ. Tại Đại lục Thiên Huyền, thực sự từ mấy vạn năm trước chứng kiến những bể dâu cho tới nay, chỉ có bảy người bọn họ. Cho nên, cảm thụ của bọn họ càng mãnh liệt hơn gấp bội. Bạn đang đọc truyện được copy tại Trà Truyện
Chỉ là, Tần Vô Song cũng biết, Đại lục Thiên Huyền tuy đã được giải thoát, được chứng thực, nhưng thực lực tự thân của Đại lục Thiên Huyền rốt cuộc vẫn còn rất kém.
Chênh lệch về thực lực này bắt buộc phải bù lại. Đầu tiên, về phương diện Thiên Thần Đạo cường giả, Đại lục Thiên Huyền quả là có quá ít!
Trừ những cường giả thành danh đã lâu ra, căn bản không có ai đạt được đột phá Khí Trùng Tinh Hà.
Đến nay, Tinh Hà Kết Giới bị phá vỡ, chính là lúc phát triển vượt bậc. Tần Vô Song quyết định, lựa chọn một đám tu luyện giả tư chất cao, trọng điểm bồi dưỡng.
Thiên Huyền Thất Tử chính thức cai quản Đại lục Thiên Huyền. Vợ chồng Lý Dật Phong và Miêu Húc trực tiếp phụ trách lựa chọn nhân tài.
Lý Dật Phong còn đề ra kế hoạch ngàn năm, bắt buộc lựa chọn ra một đám đệ tử căn cốt rất tốt, đưa vào tu luyện trong Thánh Hoàng Thiên Thuyền.
Trong Thánh Hoàng Thiên Thuyền một ngàn năm, bằng với mười vạn năm của ngoại giới.
Mười vạn năm, có thể thành tựu rất nhiều Thiên Thần Đạo cường giả. Còn về các Chủ Thần mà Sứ giả Diệu Phong mang tới, đều bị Tần Vô Song thi triển Khôi Lỗi Thuật. Nhưng dù như vậy, Tần Vô Song cũng chỉ có thể đem chúng biến thành đội quân đánh thuê, không thể nào đem tương lai của Đại lục Thiên Huyền trao vào tay bọn chúng.
Tương lai của Đại lục Thiên Huyền, bắt buộc phải do tu luyện giả của Đại lục Thiên Huyền nắm giữ.
Thiên Huyền Thất Tử, trước mắt là lựa chọn tốt nhất. Còn về những lính đánh thuê kia, Tần Vô Song đều thả bọn chúng về Vị diện của mình, cho bọn chúng đoàn tụ với thân nhân.
Như vậy, cũng có thể cho Đại lục Thiên Huyền tránh được những địch ý không cần thiết. Dù sao, nếu Chủ Thần mất tích tại Đại lục Thiên Huyền, những Vị diện kia sẽ vô cùng căm hận Đại lục Thiên Huyền. Như thế, là có thể tránh được những thù hận này. Còn về mấy kẻ bị giết kia, dù sao cũng là số ít. Còn về Đại lục Phong Vân, cơ hồ đã bị tiêu diệt toàn bộ, cũng không còn thực lực để báo thù nữa.
Nguyên tắc của Tần Vô Song rất rõ ràng, những người bên ngoài như Âm Ma Thiên Tôn, tuyệt đối không được nhúng tay vào tất thảy sự vụ của Đại lục Thiên Huyền. Bọn người Âm Ma Thiên Tôn cũng rất biết điều, phối hợp rất ăn ý.
Dưới sự dẫn dắt của Tần Vô Song, Đại lục Thiên Huyền phát triển đúng hướng, bắt đầu bước vào thời kỳ phát triển với tốc độ cao.
Đặc biệt là kế hoạch ngàn năm của Lý Dật Phong, đem các lớp nhân tài phân ra rất rõ ràng, khiến cho Đại lục Thiên Huyền phát triển ngay ngắn trật tự.
Năm đại Thần thú bên cạnh Tần Vô Song, tu luyện trong Thánh Hoàng Thiên Thuyền, lại có sự bồi đắp của Tần Vô Song, tu vi tiến bộ không ngừng. Đặc biệt là Bao Bao, tu vi đã ngang hàng với Lý Bố Y rồi. Huyết mạch của Thái cổ Thần vượn, ưu thế hiện ra rất rõ.
Tử Điện Phần Diệm Thú và Hỏa Lân, tu vi cũng chỉ kém chút ít so với Bao Bao. Còn Ái Ty Mạt và Niếp Niếp thuộc huyết mạch Thái cổ Yêu long, tu vi cơ hồ cũng ngang ngửa với Tử Điện Phần Diệm Thú và Hỏa Lân, đều là cảnh giới Thiên Thần Đạo năm kiếp rồi.
Về phía Sơn Tần gia Thiên Đế, do có Tần Vô Song nên cũng phát triển rất nhanh. Với Thái thượng Trưởng lão Tần Khiếu Thiên đứng đầu, tu vi cũng đột phá rất nhiều. Tần Vân Nhiên, Tần Trọng Dương và Tần Thái Trùng, trước sau đều Khí Trùng Tinh Hà, thành tựu Thiên Thần Đạo.
Về phía gia đình Tần Vô Song, phụ thân Tần Liên Sơn tu vi hơi kém một chút, nhưng cũng là cấp bậc Chân Thần Đạo. Tỷ phu Đạt Hề Minh càng là Chân Thần Đạo đỉnh phong.
Còn đứa cháu ngoại Thành Thành, từ nhỏ đã tu luyện tại Tần gia, đến nay tu vi đã tương đương với phụ thân rồi.
Đạt Hề Thành này và đồ đệ năm xưa Tần Vô Song thu nhận, Dương Y, quan hệ mật thiết, từ thời niên thiếu đã cùng nhau tu luyện, lâu ngày sinh tình cảm, kết thành đạo lữ.
Thiên phú của Dương Y tương đương với Tần Vô Song, đều hội đủ Ngũ Hành. Tu vi cao hơn Đạt Hề Thành một chút, đến nay đã là Thiên Thần Đạo hai kiếp rồi. Trong Tần gia, Dương Y đã có tư cách của Chưởng môn nhân, từ sớm đã có thân phận người kế nghiệp của Vô Song.
Còn các thế lực Đồ Đằng khác, Côn Lông Tiên Tông vì ngày trước biểu hiện xuất sắc, đạt được sự chiếu cố nhiều hơn, bởi vậy thực lực tăng lên, vượt qua các thế lực Đồ Đằng khác. Hiện tại, ngoài Thiên Huyền Thần Điện ra, đã là thế lực mạnh nhất. Còn ở tốp thứ hai, Tần gia cũng đã trỗi dậy để chen chân vào hàng ngũ này.
Cái gọi là thế lực Đồ Đằng đã trở thành dĩ vãng, cả Đại lục Thiên Huyền hiện nay là trăm hoa đua nở, thiên tài khắp chốn.
Kế hoạch nghìn năm của Lý Dật Phong khiến cho Đại lục Thiên Huyền trong một nghìn năm ngắn ngủi, xuất hiện hàng nghìn Thiên Thần Đạo cường giả.
Đáng mừng nhất là, Lý Bố Y với tư cách là đầu não của Thiên Huyền Thất Tử, bế quan năm trăm năm, cuối cùng đã đột phá lên cảnh giới Chủ Thần.
Trừ Tần Vô Song ra, Chủ Thần đầu tiên của Đại lục Thiên Huyền đã ra đời!
Tiêu Dật Hiên và Lý Dật Phong cũng đã đạt tới Thiên Thần Đạo sáu kiếp. Tuy không thể lập tức đột phá, nhưng tấn thăng Chủ Thần, là có thể nhìn thấy được.
Chỉ là, người thứ hai tấn thăng Chủ Thần, không phải là Tiêu Dật Hiên, cũng không phải là Lý Dật Phong, mà lại là Bao Bao. Gã huyết mạch Thái cổ Thần vượn này phát huy hết mức ưu thế huyết mạch Thần vượn của mình, đi sớm một bước, với tốc độ kinh người, theo sau Lý Bố Y thành tựu địa vị Chủ Thần.
Năm trăm nay nữa đã trôi qua, Tiêu Dật Hiên và Lý Dật Phong đã đột phá lên cảnh giới Chủ Thần.
Những người còn lại của Thiên Huyền Thất Tử và Tử Điện Phần Diệm Thú, trở thành Chủ Thần dự bị, trở thành lớp người có hy vọng đột phá Chủ Thần nhất của Đại lục Thiên Huyền.
Đại lục Thiên Huyền tuy về số lượng Thiên Thần Đạo không thể so sánh được với những đại Vị diện kia, nhưng số lượng Chủ Thần và Chủ Thần dự bị, đã đủ để xác lập địa vị.
Có nhiều cường giả cấp bậc Chủ Thần như vậy, đủ để đảm bảo Đại lục Thiên Huyền từ này về sau trở thành Vị diện mạnh nhất trong Tinh vực Đại Càn.
Còn Tần Vô Song, trừ tu luyện ra, còn chịu khó ở bên ái thê Mộ Dung Nhạn. Bao nhiêu năm nay, hắn cảm thấy thua thiệt nhất không phải ai khác mà chính là ái thê đáng yêu đáng kính này.
Bao năm nay, bôn ba vất vả, cùng với thê tử phân nhiều tụ ít. Nhưng thê tử không một lời oán giận. Nghĩ tới năm xưa Tần Vô Song ở trong nguy hiểm, thê tử Mộ Dung Nhạn âm thầm vì hắn làm bao nhiêu việc, Tần Vô Song cảm thấy thiếu nợ rất nhiều.
Bởi vậy, Tần Vô Song trừ tu luyện ra, cố gắng bỏ ra thời gian ở bên Mộ Dung Nhạn. Phu thê ở bên cạnh, châu thai liên kết, đến nay đã có hai nam một nữ. Một gia đình vui vẻ hòa thuận, vô cùng ấm áp.
Đời sau của Tần Vô Song, tất nhiên là phải tu luyện rồi.
Tới nay nguy cơ của Đại lục Thiên Huyền đã giải trừ, chỉ là, trọng trách trên vai Tần Vô Song vẫn chưa hoàn thành. Kế nghiệp Xích Dương Thánh Hoàng, đó là lời dặn đi dặn lại của Xích Dương Thánh Hoàng. Việc này có thể nhanh thể chậm thì đã đành.
Phục sinh cho sư phụ Lý Dật Phong, sứ mệnh này không thể chậm trễ. Tuy nói phục sinh phải nắm được thiên đạo vô thượng, thành tựu đại nghiệp Đại La Chí Tôn. Nghe có vể mơ hồ, nhưng lời dạy của sư phụ, đệ tử sao có thể không nghe theo.
Cho dù biết là rất khó, hy vọng rất ít, nhưng cũng phải tận lực thực hiện. Dù sao, thực sự có công ơn tạo hóa với Tần Vô Song, chính là Lý Huyền Phong.
Nhìn thấy Thiên Huyền Thất Tử đã lần lượt có được đột phá, những trách nhiệm của Đại lục Thiên Huyền đã có Thiên Huyền Thất Tử thay hắn gánh vác, hắn giờ đây hiểu rõ, đã đến lúc ra đi.
Tuy rằng, hắn chưa đột phá lên cảnh giới Thiên Tôn, nhưng chỉ là một bước nữa thôi. Đột phá trên đường chinh phục, có lẽ là lựa chọn tốt nhất.
Lãnh địa của Xích Dương Thánh Hoàng, cho dù hắn có muốn hay không, đều bắt buộc phải đi xem một cái. Quan trọng nhất là, quê cũ của sư phụ, bắt buộc phải đi xem. Di mệnh của sư phụ đã nói, quê nhà của người tại Tinh vực Cửu Diệu. Tinh vực Cửu Diệu này, bắt buộc phải đi xem