“Tiểu Cạnh… Em còn đau phải không?” Tối hôm qua ở trên xe Lí Ước làm có chút mạnh bạo, không khỏi lo lắng nói.
“Fuck! Không đau anh tới thử xem!” Một cái gối đầu phi qua.
“À, may mắn anh không có em gái.” Lí Ước đỡ được gối đầu.
“…” Tức đến không nói ra lời.
“Tiểu Cạnh, lần sau chúng ta đi dã ngoại đi, xe rung ven đường ngoài xe cộ qua lại thì không có phong cảnh gì đẹp cả.” Người nào đó một mặt nở nụ cười dâm đãng âm mưu đầy đầu, một mặt đánh về phía Hà Cạnh nằm úp sấp trên giường.
“Lần sau?! Anh còn dám có lần sau!” Hà Cạnh chịu đựng cảm giác không khỏe ở bộ vị nào đó đằng sau, một cước đạp về phía người đang chồm tới.