Kẻ Thù Bên Gối

Chương 70: Nữ yêu tinh trong truyền thuyết

Lăng Tuyết đi theo Hàn Bắc, Ngũ Ca và các thành viên khác trong ban nhạc cùng bước lên sân khấu.

Hàn Vũ Thần không ở trên sân khấu, chẳng phải anh ta lên sân khấu trước rồi sao?

Lăng Tuyết đang ủ rũ, ánh đèn sân khấu đột nhiên tối lại, một khoảng tối đen, khói trắng lượn lờ, chính giữa sân khấu chậm rãi đi lên, Hàn Vũ Thần một thân đồ da đinh tán, hoang dại chói mắt!

Bên dưới vỗ tay như sấm dậy, tiếng hoan hô, tiếng la hét sôi nổi.

Lăng Tuyết nhìn xuống khán đài, không khỏi kinh ngạc, đây làm sao là buổi họp fan (fan meeting) được, rõ ràng là buổi hòa nhạc (concert) quy mô lớn, tiêu chuẩn cao, người xem đông nghịt, không khí sôi sục.

Lăng Tuyết biểu diễn nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên được đứng trên sân khấu lớn thế này, không khỏi có chút căng thẳng, cô mơ sau này cô có thể đứng ở đây như Hàn Vũ Thần, là tâm điểm chú ý, hào quang rực rỡ!

Hàn Bắc kéo Lăng Tuyết một cái, lúc này Lăng Tuyết mới hoàn hồn, cầm ghi-ta bass đứng vào vị trí của mình, trên sân khấu ánh đèn mờ tối, ban nhạc đứng chìm trong bóng đêm, nhân viên đạo cụ sân khấu chuẩn bị một cái giá cho Lăng Tuyết, trên đó có tập phổ nhạc các ca khúc biểu diễn trong hôm nay.

Tuy rằng Lăng Tuyết đánh bass khá giỏi, nhưng cô hoàn toàn không biết hôm nay phải đánh bài nào, hiện tại có tập nhạc này, cô có thể dựa theo nhạc phổ để đàn, sẽ không đến nỗi phạm lỗi.

Ánh đèn dần sáng, âm nhạc vang lên, đấm thẳng vào màng tai!

Tiếng ghi-ta điện sôi nổi phối hợp với tiếng trống hoàn hảo, đem cả sân khấu đang yên ả như mặt hồ, mà chúng chính là sấm sét, trực tiếp bùng nổ mặt nước, làm cho người ta nhiệt huyết dâng trào, tiếng reo hò cổ vũ (fanchant) như gợn sóng lăn tăn của khán giả bên dưới truyền đến.

Toàn trường nhất thời điên cuồng!

– Khi còn bé ngồi trên vai cậu xem thế giới, trời màu xanh, mây màu trắng, tóc cậu màu đen. Sau khi trưởng thành ôm vai cậu du ngoạn thế giới, trời màu xám, mây màu đen, tóc cậu màu trắng…

Ca khúc mở màn chính là “Cháu muốn trở thành cậu” vừa sôi động vừa chan chứa tình cảm, phong cách đậm chất nhạc rock pha lẫn nhạc pop điện tử, sôi động và thân tình cùng xuất hiện trong ca khúc vừa mâu thuẫn vừa phù hợp với nhau.

Ai nói tình thân phải nhẹ nhàng? Là thế hệ trẻ, chúng tôi có phương thức biểu đạt của riêng mình!

Kêu gào đến rát họng, điên cuồng, chúng tôi chính là muốn để toàn bộ thế giới biết được tình yêu của thế hệ chúng tôi!

Cảm xúc khán giả bên dưới hoàn toàn được đẩy lên, họ quơ que phát sáng trong tay theo điệu nhạc, cùng hát theo, cùng nhau hét lên!

Âm nhạc mạnh mẽ hòa cùng ánh đèn hoa mỹ đan xen vào nhau, Hàn Vũ Thần ở trung tâm sân khấu tỏa ra hào quang rực rỡ!

– Bây giờ cháu nhuộm tóc đen cho cậu, nói đến đàn ghi-ta, hi hi ha ha với cậu, cậu cũng không ghét bỏ nói cháu không có tương lai, còn luôn nói với cháu, chỉ cần cháu vui vẻ là được…

Bài hát kết thúc, lại là một bài hát khác.

Lăng Tuyết dần thích ứng với sân khấu này, giai điệu trên nhạc phổ cùng tiết tấu đang xoay quanh trong đầu cô. Cô đàn ghi-ta bass thậm chí có một loại ảo giác như thể sân khấu này là của chính cô, dù sao tay đánh bass mới là người phối hợp diễn tấu với cả ban nhạc!

Thời gian nghỉ, khi Hàn Vũ Thần giao lưu với fan ở bên dưới, có lơ đãng liếc về phía Lăng Tuyết.

Biểu hiện hôm nay của Lăng Tuyết khiến anh ngất ngây, là một nhà âm nhạc xuất sắc, anh đương nhiên biết tay đánh bas có vai trò quan trọng bao nhiêu trong ban nhạc, anh vốn mang tâm lý bỏ Lăng Tuyết vào góp cho đủ quân số, không đến mức hỏng cả buổi biểu diễn, ai ngờ một quyết định ăn may lại chính xác như thế!

Rõ ràng là lần đầu tiên hợp tác, lại ăn ý lạ thường đến vậy!

– Hôm nay tôi ngại quá, tay tôi bị thương- Hàn Vũ Thần giơ cánh tay quấn băng của mình lên, giải thích với các fan bên dưới- Cho nên không thể đàn cho mọi người xem được. Nhưng may thay, tôi hân hạnh mời được một tay đánh bass xuất sắc: Lăng Tuyết!

Anh ga-lăng chỉ vào Lăng Tuyết, tiếp tục giới thiệu:

– Trình độ đánh bass của Lăng Tuyết mọi người đều rõ ràng rồi! Nhưng có thể mọi người chưa biết, cô gái đánh bass mới tới này của chúng tôi không chỉ đàn hay, mà còn mang tới một bất ngờ lớn cho mọi người…

Lăng Tuyết kinh ngạc đứng đó, chưa kịp phản ứng.

Hàn Vũ Thần đi tới bên cạnh cô, cầm lấy tay cô đưa cô đến trước sân khấu, giới thiệu:

– Giọng hát của cô ấy đặc biệt tuyệt vời! Bây giờ, xin mọi người nói cho tôi biết, có muốn nghe cô ấy song ca cùng tôi một bài không?

Phần lớn người hâm mộ không biết tác dụng của tay đánh bass trong ban nhạc, càng không biết Lăng Tuyết hôm nay đột ngột lên sân khấu biểu diễn. Cho nên họ không mấy quan tâm lời nói vừa rồi của Hàn Vũ Thần, còn tưởng đây chính là một loại cách thức để lăng-xê người mới. Nhưng thân là người mê nhạc của Hàn Vũ Thần, thần tượng nói muốn cùng cô gái đeo mặt nạ này song ca một bài, họ có lý do gì để từ chối chứ?

Bên dưới tiếng vỗ tay nhiệt liệt vang lên, thỉnh thoảng cũng có tiếng reo hò.

– Ca khúc “Nữ thần”, tặng cho mọi người!

Âm nhạc nhẹ nhàng vang lên, Hàn Vũ Thần thâm tình nhìn Lăng Tuyết.

– Lần đầu tiên gặp em, ánh mắt em như vì sao trong đêm tối, thắp sáng thế giới của anh, nụ cười em như ánh nắng mùa đông, rót vào sâu thẳm đáy lòng anh…

Giọng hát của anh trầm ấm đặc biệt, đôi mắt thâm thúy mê người rất rung động.

Lăng Tuyết nhìn đến ngẩn ngơ, suýt nữa quên cả hát, Hàn Vũ Thần kéo tay cô, cô mới phản ứng lại, hát tiếp theo:

– Em chưa từng chiêm ngưỡng thế giới tươi đẹp, anh đừng cho rằng em vờ ngớ ngẩn. Ngắm hoa, tìm kiếm phồn hoa thịnh thế, em chỉ là một chấm nhỏ trên bầu trời đầy sao, thua cả ánh trăng sáng ngời kia…

Một người cầu mãi không được cuồng dại si mê bất biến, một người e ngại chưa dám bằng lòng, hai người ở trên sân khấu đuổi bắt nhau, cảnh tượng ngọt ngào xúc động vẽ nên tình tiết câu chuyện, dẫn dắt khán giả bước vào một thế giới tình yêu duy mỹ.

Cuối cùng, theo ngọn lửa tình yêu mới chớm nở ấy, ánh đèn sân khấu bừng sáng lên, bầu không khí nhất thời tươi vui.

Tiết tấu âm nhạc trở nên dữ dội cuồng nhiệt, giai điệu nâng cao, cao độ của Hàn Vũ Thần chân tình bày tỏ, Lăng Tuyết nhiệt tình đáp trả, sân khấu phụt lửa sáng choang, ánh đèn hoa mỹ thay nhau chiếu sáng, toàn trường sôi sục, tất cả các fan đều đứng lên la hét, lắc lư theo tiết tấu…

Hàn Bắc và Ngũ Ca trong ban nhạc nhìn nhau cười, họ vốn rất có lòng tin với Lăng Tuyết, tin tưởng năng lực của cô nhất định có thể làm chủ sân khấu này, nhưng hiện tại nhìn thấy cô tỏa sáng đến vậy, họ vẫn cảm thấy kinh ngạc lộng lẫy, đồng thời cũng vui thay cho cô.

Bên dưới sân khấu, chị An- người đại diện, anh Văn- nhà sản xuất âm nhạc đều kích động không thôi, đúng là không chọn sai người, đánh bậy đánh bạ lại có thể nhặt được báu vật.

Đạo diễn sân khấu chỉ hủy tổ ánh sáng rọi đèn lên người Lăng Tuyết, để cô cùng Hàn Vũ Thần trở thành tiêu điểm vạn người chú mục!

Trang phục diễn của Lăng Tuyết và Hàn Vũ Thần vô cùng xứng đôi, đều là đồ da đinh tán.

Hàn Vũ Thần từng hợp tác với rất nhiều ca sĩ chuyên nghiệp, cũng hát chung sân khấu với vô số siêu sao quốc tế, nhưng chưa từng hòa hợp như lần này, giọng hát của Lăng Tuyết, năng lực lĩnh hội âm nhạc của cô đều khiến anh cảm thấy rung động.

Một tiêu chuẩn cấp bậc siêu sao, tuyệt đối không phải cô gái hạng phổ thông tầm thường.

Hơn nữa, hợp tác trong quá khứ đều phải trải qua diễn tập nhiều lần mới hiểu nhau, chỉ là anh và Lăng Tuyết chưa từng tập dợt với nhau lần nào, lần đầu tiên hợp tác đã ăn ý đến vậy, đây cũng là một loại phù hợp bẩm sinh sao?

Hàn Vũ Thần trao ánh nhìn sâu sắc cho Lăng Tuyết, không biết tại sao, anh luôn cảm thấy giọng của cô, ánh mắt của cô, động tác hất tóc tăng cảm xúc của cô đều có sự quen thuộc đến lạ, anh thật muốn tháo chiếc mặt nạ đó xuống để nhìn thấy gương mặt thật sự của cô.

Đoạn kết của “Nữ thần” vô cùng gợi tình, Hàn Vũ Thần nhân cơ hội kéo tay Lăng Tuyết, mười ngón tay đan vào nhau, thân mật khắng khít. Lăng Tuyết ngước lên nhìn anh, là ảo giác hay kỹ năng biểu diễn? Trong mắt anh như có một loại tình cảm nồng nàn tuôn trào, lòng bàn tay truyền đến nhiệt độ mờ ám như lửa…

Nhịp tim Lăng Tuyết tăng tốc, vô cùng hồi hộp, muốn rút tay về, Hàn Vũ Thần thuận thế ôm lấy cô vào lòng, ghì thật chặt, nói vào micro:

– Em… chính là nữ thần của tôi!

– A a…

Dưới sân khấu, các fan kích động điên cuồng hét lên, cảnh tượng ám muội này tựa như một đốm lửa đốt cháy bầu không khí lên tới đỉnh điểm.

Lăng Tuyết nhủ thầm, đây chỉ để khuấy động không khí thôi, vì thế không giãy ra, chỉ là trong đầu cô bất giác hiện lên bóng dáng của Thân Đồ Dạ, ánh mắt sâu thẳm ấy sắc lẹm bén nhọn, cứ lạnh lùng nhìn cô, khiến cô sởn da gà.

Lăng Tuyết theo bản năng chống tay lên ngực Hàn Vũ Thần, khoảnh khắc ngẩng đầu, lại có thể nhìn thấy Thân Đồ Dạ ở khu VIP, là cô hoa mắt ư? Sao mới vừa nghĩ đến anh, anh lại xuất hiện rồi?

Đây nhất định là ảo giác!!!

Cô nháy mắt mấy cái, mở to mắt nhìn cho rõ hơn, đúng vậy, thật sự là anh ấy!

Thân Đồ Dạ ngồi ở khu VIP tầng trên, tư thế gác chân tao nhã, mặt không chút thay đổi nhìn xuống sân khấu, nét lạnh lùng ấy không chút hòa hợp với bầu không khí nóng bỏng ở đây, hơn nữa ngồi bên cạnh anh còn có một phụ nữ gợi cảm xinh đẹp, khí chất cao sang!!!

Ai vậy?

Thiên kim nhà giàu có nào sao?

Mấy “tiểu tam” lúc trước còn chưa giải quyết xong, hiện tại lại xuất hiện thêm một cô, đúng là quá thể lắm!

– Hiện giờ, cũng nên để tôi nhìn thấy gương mặt thật của em rồi?- Hàn Vũ Thần đột nhiên nói một câu vào tai của Lăng Tuyết.

Lăng Tuyết trong lòng cả kinh, còn chưa kịp phản ứng, Hàn Vũ Thần đã đưa tay kéo mặt nạ của cô, Lăng Tuyết cuống quít chụp tay anh lại, bởi vì quán tính, lại mất thăng bằng ngã xuống, Hàn Vũ Thần vội vàng đỡ lấy cô, hai người ôm nhau lăn mấy vòng trên sân khấu, động tác ấy lại nóng bỏng, tiếng la hét bên dưới càng có sức công phá hơn.

Trên khán đài VIP, Thân Đồ Dạ thật sự xem không nổi nữa, vô cùng buồn bực nói:

– Thân Đồ Phong Hoa, sao cô lại thích xem mấy thứ ấu trĩ dung tục thế này vậy? Thanh niên trai gái ở trên sân khấu mờ ám, chơi trò nồng nhiệt, thú vị lắm sao?

– Cho nên nói cháu là cái tên quê mùa cục mịch- Người phụ nữ xinh đẹp gợi cảm bên cạnh liếc anh trắng mắt- Cái này gọi là mốt, thời thượng đấy hiểu không? Hàn Vũ Thần hát hay, đẹp trai nữa, cô thích cậu ta, nghe cậu ta hát, cô thấy mình như trẻ ra mấy tuổi!

– Cô đã trẻ đủ lắm rồi- Thân Đồ Dạ kéo bà rời khỏi- Về, hẹn Cung Thiên Long ba giờ gặp mặt, người làm trưởng bối như cô sao có thể đến muộn?

– Còn chưa xem hết mà…- Thân Đồ Phong Hoa luyến tiếc không nỡ- Xem lát nữa đi, để cháu lái xe là được mà, tay lái cháu giỏi như thế.

– Cô có đi không? Cô không đi cháu đi trước- Thân Đồ Dạ mất kiên nhẫn.

– Xem bộ dạng cay nghiệt nhẫn tâm của cháu kìa, cô gái nào gả cho cháu đúng là xúi quẩy.