Mấy chuyện này đối với đám người Yến Thập Tam cũng không quan trọng gì mấy, chuyện chư đại môn phái đến tận cửa để bồi tội không phải là chuyện mà đám người Yến Thập Tam có thể nhúng tay vào.
Bốn người Yến Thập Tam trở về Linh Dược Phong, Vương Mãnh đúng là một tên mạnh mẽ, không khỏi thống khoái, vịn lấy bả vai Yến Thập Tam vổ bốp bốp, cười nói:" Yến huynh đệ, đúng là chỉ có ngươi mới dám đem đám người Kiêu Kỵ Thế Gia kia chém giết, sau đó còn mắng lão hồ ly Mẫn Ưng kia một trận, đúng là sảng khoái mà, chỉ sợ tối hôm nay, lão hồ ly Mẫn Ưng kia không ngủ ngon rồi."
Yến Thập Tam không khỏi cười khổ nói:"Lão hồ ly Mẫn Ưng kia có ngủ ngon hay không thì ta không biết, nhưng nếu ngươi còn vỗ như thế, thì đêm nay ta mới là người ngủ không ngon đấy, vai ta như thế này mà bị ngươi vỗ se phế mất."
Vương Mãnh cười mỉa mai, đành phải ngượng ngùng thu tay lại. Tả Hoa cười ha hả, hắn là người thành thật, bất quá, biểu hiện của Yến Thập Tam quá mãnh liệt, hắn cũng y hệt như Thang Nhàn, tin tưởng Yến Thập Tam tuyệt đối.
-"Yến huynh đệ, Địa Sát Kiếm của ngươi thực sự lợi hại, không hổ danh là kiếm quyết bá đạo cường đại nhất Vãn Vân Tông, thật không ngờ, trong thời gian ngắn như vậy, Yến huynh đệ đã luyện thành công Đia Sát Kiếm, chuyện này nếu đem nói ra ngoài, chưa chắc có người khác tin." Thang Nhàn không khỏi sợ hãi, thán phục nói.
Mọi người đều biết, đạo căn lẫn thiên phú Yến Thập Tam đều phế cả, thế mà trong thời gian ngắn, hắn lại tu luyện thành công Địa Sát Kiếm, một trong "Tam Lưu Kiếm Quyết", chuyện này thật khó để tưởng tượng mà.
Yến Thập Tam lắc đầu nói:"Cách thành công còn xa lắm, nếu như Địa Sát Kiếm mà đại thành, 72 Địa Sát Kiếm Trận mở, thì cũng giống như phải đối mặt với 72 sát thần vậy, mười tên đường chủ kia dễ dàng bị tiêu diệt, chứ không phải như hôm nay, phải tốn công mới diệt được bọn hắn."
Bất kể thế nào đi chăng nưa, thì đám người Yến Thập Tam hôm nay đều rất cao hứng, cuối cùng tên tiểu tử Vương Mãnh này không biết từ đâu đem vài hủ rượu ngon đến, bốn người bọn họ uống đến không biết trời trăng gì nữa, phải đến tận đêm khuya mới tàn cuộc.
Đêm đó, đối với Vãn Vân Tông mà nói thì nhất định là một đêm khó ai ngủ được, đêm này, không biết có bao nhiêu đệ tử Vãn Vân Tông hưng phấn đến không thể ngủ được, đối với bọn hắn mà nói, thì tương lai Vãn Vân Tông tràn ngập hi vọng, tương lai của bọn hắn cũng sẽ như thế!
Già Nhật Phái chịu nhận lỗi, đám người Yến Thập Tam không bị gì cả, Yến Thập Tam vẫn ở tại Linh Dược Phong tu luyện, bất quá Yến Thập Tam không có quên một chuyện, đó chính là Luyện Đan Cổ Thuật Đại Vũ Môn mà sư tổ Chu Quảng Văn đã truyền cho hắn!
Ngoại trừ tu luyện đạo hạnh ra, Yến Thập Tam lúc rảnh rỗi thường nghiên cứu Luyện Đan Cổ Thuật Đại Vũ Môn, đến cả một Luyện Đan Sư như Chu Quảng Văn mà còn phải tôn sùng Luyện Đan Cổ Thuật Đại Vũ Môn này, thì chứng tỏ nó có chỗ kinh thiên.
Theo như Yến Thập Tam nghiên cứu, thì Luyện Đan Cổ Thuật này hoàn chỉnh vô cùng, bất luận là gieo trồng, hay thủ pháp luyện đan, các loại phương đan đều hoàn chỉnh cả, trong Luyện Đan Cổ Thuật này còn có những đan phương đã bị thất truyền nữa!
Cũng không phải nói, Thuật Luyện Đan đương thời không còn như xưa nữa. Nên nhớ, từ vạn cổ đến nay, đã có vô số môn phái bị chôn vùi, đặc biệt là vào thời tranh Đạo Tổ, vô số thiên tài cường giả bị chết, vô số đại môn phái bị tiêu diệt, những ai bước lên Đạo Tổ, đứng trên đỉnh cao, đều đã bước qua vô số thi cốt, diệt nhiều địch phái, cho nên, kể từ đó, vô số công pháp môn phái, đan thuật được tích mấy đời, hay thậm chí là mười đời cũng trong một đêm mà tan thành mây khói.
Đại Vũ Môn tại thời Thái Cổ là một thế lực bá chủ, thống trị cả một thời đại, ảnh hưởng rất nhiều đến nhiều thời đại đã qua, Luyện Đan Cổ Thuật của bọn hắn là do Hiền Giả Đại Sư đã tích góp hơn mười đời, hay thậm chí là cả trăm đời mới tích lũy được, cho nên Luyện Đan Cổ Thuật so với thuật luyện đan của các môn phái khác, đều không thể nào so sánh được.
Theo những gì Yến Thập Tam phát hiện, thì Thuật Ngự Hỏa mà Chu Quảng Văn truyền cho hắn quả thật không thể theo kịp Luyện Đan Cổ Thuật của Đại Vũ Môn, mặc dù nói, Thuật Ngự Hỏa của Chu Quảng Văn là do cả đời hắn tích lũy thành, nhưng Vãn Vân Tông trước khi cũng không phải là luyện đan môn phái, thế nên Thuật Ngự Hỏa của Chu Quảng Văn đều là do chắp vá lung tung cùng học trộm từ người khác một chút ít, cho nên, vẫn có chỗ chưa tốt lắm. Về phương diện này thì Yến Thập Tam hắn chẳng qua chỉ là một người mới vào nghề, thế nên hắn cũng không có biện pháp nào đền bù vào.
Càng nghiên cứu, thì tay Yến Thập Tam càng cảm thấy ngứa ngáy, hắn muốn tự mình luyện thử một lò Cự Linh Đan, Bồi Nguyên Đan, hay là Bồi Khí Đan cũng được, thậm chí là Kim Sang Đan cũng được.
Luyện đan, ngoại trừ thuật luyện đan bên người ra, còn phải có 2 đồ vật, đó là lò luyện đan và hỏa chủng.
Nhắc đến lò luyện đan, Yến Thập Tam không khỏi nghĩ tới cái cự đỉnh mà hắn đã lấy từ trong Mai Cốt Lĩnh ra, thứ đó cũng miễn cưỡng cho là lò luyện đan đi, dù sao thì cũng mới tập làm, mượn dùng tạm vậy.
Nghĩ tới đây, Yến Thập Tam đem cự đỉnh trong linh trì ra, sau khi lấy ra, Yên Thập Tam phát hiện cái bình Bồi Nguyên Đan mà hắn đã bỏ cùng cự đỉnh vào vẫn còn.
Vào lúc Yến Thập Tam cầm lấy một khỏa Bồi Nguyên Đan lên nhìn, hắn trợn mắt, hắn nhớ rõ ràng lúc hắn bỏ vào thì bình đan này chỉ là Bồi Nguyên Đan một biến bình thường, thế mà giờ nó lại biến thành một lò Bồi Nguyên Đan chín biến, chuyện này khiến Yến Thập Tam không thể tin được, hắn còn cho là mình bị hoa mắt nữa cơ.
Một biến kém xa chín biến! Mỗi một khỏa Cự Linh Đan, bên trên nó đều có bạch ngân, bạch ngân đại biểu cho số biến của Cự Linh Đan. Một vòng bạch ngân đại biểu cho một biến, chín vòng bạch ngân, thì khỏa đan đó có chín biến.
Yến Thập Tam đem hết tất cả Bồi Nguyên Đan ra, tất cả Bồi Nguyên Đan đều là chín biến cả.
Yến Thập Tam cảm thấy choáng váng, hắn không biết chuyện gì đã xảy ra, lúc hắn đổ vào, hắn chỉ hi vọng số đan này sẽ được huyết khí của mình uẩn dưỡng.
Đùng một cái biến thành chín biến, một biến so với chín biến rất chênh lệch. Các luyện đan sư nhập môn cũng chỉ có thể luyện ra Bồi Nguyên Đan một biến mà thôi, coi như Luyện Đan Đại Sư thì cũng chỉ luyện đến bảy biến là cùng.
Nguyên nhân rất đơn giản, Bồi Nguyên Đan bảy biến ngoại trừ khó luyện ra, còn liên quan đến đạo hạnh của người luyện đan, cùng tài liệu có quan hệ rất lớn. Ví dụ như, Bồi Nguyên Đan, trong tài liệu có đến 5 hạn chế, thế nên cho dù là Luyện Đan Sư cực kì giỏi cũng khó mà luyện đến chín biến.
Dược lực của một biến đương nhiên không thể nào bằng chín biến rồi. Nếu như một đệ tử Huyền Môn Cảnh chỉ thích hợp dùng Bồi Nguyên Đan hai biến, không thể nào dùng ba biến được, bởi vì đạo hạnh thấp, sẽ không thể nào chịu nổi dược lực.
Tâm Hải Cảnh thích hợp dùng Bồi Nguyên Đan ba biến và bốn biến; Linh Trì Cảnh thích hợp dùng Bồi Nguyên Đan năm biến và sáu biến. Bất quá Bồi Nguyên Đan năm biến đã rất khó luyện thành rồi, hơn nữa, mỗi Luyện Đan Đại Sư đều không muốn đem công sức cùng thời gian của mình lãng phí vào Bồi Nguyên Đan bình thường được. Cho nên, ngoài Bồi Nguyên Đan sáu biến ra, thì bất kì môn phái nào cũng điều thiếu khuyết, chính vì như thế mà những đệ tử bọn họ khi lên Linh Trì Cảnh đều rất dễ phát sinh chuyện ngoài ý muốn, đối với đệ tử bình thường mà nói, thì Linh Trì Cảnh đã là một cảnh giới rất khó để lên rồi, chính vì thế mà mỗi một môn phái đều có rất ít người đạt Linh Trì Cảnh.
Mà đệ tử Tâm Điền Cảnh đã bắt đầu sử dụng Bồi Nguyên Đan Trung Cấp, đạo hạnh càng sâu, thì dùng Bồi Nguyên Đan cấp bậc càng cao.
Bất luận là môn phái nào đi chăng nữa, thì rất ít khi có người luyện thành Bồi Nguyên Đan chín biến, Luyện Đan Sư luyện còn không được, mà cho dù có luyện được đi chăng nữa, thì cũng không có Luyện Đan Sư nghịch thiên nào lãng phí thời gian mình vào Bồi Nguyên Đan cả.
Một Bồi Nguyên Đan Sơ Cấp chín biến, có ý nghĩa gì? Nó tương đương vơi Bồi Nguyên Đan Trung Cấp ba biến, là đồ tốt đối với các tu sĩ Tâm Điền Cảnh.
Bồi Nguyên Đan Sơ Cấp chín biến đang ngay tại trước mắt, cũng đúng lúc Yến Thập Tam cần dùng, nhưng Yến Thập Tam cũng không có hứng thú dùng là mấy, nguyên nhân rất đơn giản, Chu Quảng Văn đã từng nói qua, dùng Linh Đan càng nhiều, thì hỏa độc, độc đan càng nhiều!
Chuyện mà Yến Thập Tam hứng thú bây giờ là vì sao mà một lọ Bồi Nguyên Đan Sơ Cấp một biến lại trở thành Bồi Nguyên Đan Sơ Cấp chín biến, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?
Yến Thập Tam mang theo hiếu kỳ, đổ một lọ Bồi Nguyên Đan Sơ Cấp một biến vào. Yến Thập Tam hắn vẫn còn một vài lọ Bồi Nguyên Đan Sơ Cấp một biến, tất cả đều là do hắn lĩnh lương tháng, về sau, hắn cũng chẳng thèm tới lãnh nữa.
Sau khi hắn bỏ một lọ Bồi Nguyên Đan Sơ Cấp một biến vào thì bỗng nhiên, tay nắm của cự đỉnh nhúc nhích, vừa lúc đó, bên trong cự đỉnh thoát ra một lớp lửa rất nhạt, ngọn lửa này nhỏ như một con kiến vậy, từ trong cự đỉnh chui ra, giống như trong vách cự đỉnh có ánh sáng phát ra vậy. Nhưng Yến Thập Tam có thể khẳng định, cự đỉnh nặng như thế, tuyệt đối bên trong không có trống rỗng!
Tầng lửa mỏng này sau khi đi ra, nó giống như cảm nhận được Bồi Nguyên Đan, thế là toàn bộ tầng lửa mỏng này leo lên tận đỉnh, tạo thành một đám lửa nhàn nhạt, những ngọn lửa này dường như có sinh mệnh vậy, bao phủ lấy Bồi Nguyên Đan, như một đứa hài tử thèm ăn kẹo ngọt vậy, một lần rồi lại một lần, cứ thể mà nó bao phủ lấy Bồi Nguyên Đan, nó toát ra khói rất nhạt, qua một lúc sau, đám lửa này dần dần tan biến, chui vào trong vách cự đỉnh, giống như bọn chúng tồn tại trong đó vậy.
Sau khi ngọn lửa đi vào, Yến Thập Tam vội vàng lấy Bồi Nguyên Đan ra mà xem, hắn một lần nữa lại trợn mắt há mồm, vừa rồi hắn đổ Bồi Nguyên Đan Sơ Cấp một biến vào, thế mà giờ toàn bộ lại biến thành Bồi Nguyên Đan Sơ Cấp chín biến.
Chuyện này khiến Yến Thập Tam có chút ngẩn người, ngọn lửa này, rốt cuộc là thứ gì? Thế quái nào mà lại có thể đem Bồi Nguyên Đan Sơ Cấp một biến thành Bồi Nguyên Đan Sơ Cấp chín biến.