Huyền Thiên

Chương 952: Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình!


- Đây là máy bay sao?

Sau khi Dương Thiên Lôi và Lý Hàn Mai dẫn theo nàng Lăng Hi xinh đẹp đi vào sân bay ở thủ đô R quốc, dùng giấy căn cước làm cho Lăng Hi mua vé máy bay, hơn nữa dễ dàng lẫn vào bên trong sân bay, Lăng Hi nhìn thấy từng khối kim chúc kềnh càng đứng giữa sân rộng mang theo "cánh", hỏi.

- Ừ...Đây là máy bay, sản phẩm công nghệ cao.

- Tốc độ có nhanh không?

- Điều này...Mất hai giờ bay mới trở về Ma Đô, đối với chúng ta mà nói, tự nhiên là siêu chậm...

Tâm tình Dương Thiên Lôi rất sảng khoái, không nói Lý Hàn Mai gợi cảm lãnh diễm cùng Lăng Hi mỹ lệ tươi trẻ vô hạn, một trái một phải kéo cánh tay của hắn, quan trọng nhất là, nhìn thấy bộ dáng của Lăng Hi hiện giờ, Dương Thiên Lôi phi thường hưởng thụ, phi thường thích ý, cái loại cảm giác này tựa như dẫn theo người mình thương yêu nhất trở lại cố hương, mà hết thảy của cố hương đều làm cho người mình yêu mến tò mò.

Lúc này ba người đều đội mũ lưỡi trái, đeo kính râm, nếu không lấy hai đại siêu cấp mỹ nữ Lăng Hi cùng Lý Hàn Mai, nhất là gương mặt cùng khí chất vô cùng hoàn mỹ kia của Lăng Hi, e rằng sẽ trực tiếp gây ra một trận xôn xao. Giờ phút này, cho dù Lăng Hi đã tạm thời phong ấn lực lượng của chính mình, biến thành trạng thái hóa phàm, nhưng khí tức hờ hững xuất trần thì lại vô pháp che giấu.

Chỉ bộ dáng này, tổ hợp một nam hai nữ của Dương Thiên Lôi, vẫn hấp dẫn ánh mắt của mọi người xung quanh.

- Chậm vậy a...Một hai phút chúng ta có thể đến rồi, ngồi nó làm gì?

Lăng Hi thấp giọng nói.

- Khụ khụ...Đây là cuộc sống của người thường, Lăng muội muội, nàng phải chậm rãi làm quen đi nha...Ngoan...

Ba...

Lăng Hi nhìn cũng không nhìn liền đẩy Dương Thiên Lôi đang định vân vê khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng, nói:

- Ta trước hết thử một đoạn thời gian xem, không biết có giống với ngươi hay không, dùng phương thức này sản sinh năng lượng...

- Ừ.

- Biết rồi mà ba...Con đang ở trên máy bay, OK? Con ra ngoài xử lý công việc, mới chưa đến một tháng, ba đã khoa trương như vậy để làm chi?

Khoang hạng nhất. Khi ba người Dương Thiên Lôi, Lăng Hi cùng Lý Hàn Mai đi vào khoang hạng nhất, một người tướng mạo anh tuấn, thoạt nhìn hai hai hai ba tuổi, quần áo toàn thân không nhãn mác, nhưng vừa nhìn liền biết đó là trang phục đỉnh cấp được thiết kế riêng. Người thanh niên này đang nghe điện thoại, không coi ai ra gì, thanh âm rất lớn tiếng, lúc nói chuyện còn quay đầu nhìn về phía bôn gã đại hán vẻ mặt lãnh khốc ngồi bên cạnh, người thanh niên này rõ ràng rất chán ghét bốn gã gia hỏa này, chỉ có điều, khi hắn vô tình nhìn thấy Dương Thiên Lôi cùng hai nàng vừa vặn bước vào, tức thì ngay cả nói chuyện cũng quên mắt, ánh mắt thẳng tắp dán vào trên người Lăng Hi và Lý Hàn Mai, trong ánh mắt không hề che giấu sự tán thưởng đối với hai nàng.

- Uy uy?

- Như vậy đi, ba, trở về rồi hãy nói.

Người trẻ tuổi trực tiếp cúp điện thoại, đồng thời còn tắt máy.

- Tiểu thư, người Hoa Hạ sao?

Người trẻ tuổi xoay người lại, khóe miệng mang theo nụ cười, lão luyện và tự nhiên, nói với Lý Hàn Mai ngồi phía sau hắn, hoàn toàn không đếm xỉa đến sự tồn tại của Dương Thiên Lôi.

Lý Hàn Mai và Lăng Hi, bất kỳ người nào trong hai người cũng làm cho hắn động tâm không thôi, đại mỹ nữ khó gặp a, cho dù hai người đều đội mũ lưỡi trai và đeo kính râm, nhưng không thể che hết dáng người cùng da thịt như ngọc, không cần nhìn thấy toàn diện, hắn với kinh nghiệm soi gái dày dặn liền có thể xác định, hai người này tuyệt đối đều là mỹ nữ siêu cấp nhất đẳng. Nếu không, ai sẽ mang theo mũ lưỡi trai và kính râm? Tuy nhiên, cho dù hắn đặc biệt thích Lăng Hi hơn, nhưng một là Lăng Hi ngồi xa hơn, hai là, khí tức siêu nhiên từ trên người Lăng Hi tản mát ra làm cho trong tiềm thức của hắn không dám tùy tiện tiếp cận, cho nên, trực tiếp lực chọn Lý Hàn Mai vô cùng gợi cảm.

- Khụ khụ...

Khóe miệng Dương Thiên Lôi lộ ra nụ cười, hắn ngồi ở bên trong, không ngờ cố ý nhích lại gần Lăng Hi, cầm lấy tay của nàng, ngược lại "xa lánh" Lý Hàn Mai. Loại tôm tép nhãi nhép này, có lá gan tán tỉnh Lý Hàn Mai, Dương Thiên Lôi quả thật muốn nhìn một chút băng sơn nữ nhân nóng tính sẽ bão nổi như thế nào.

- Máy bay nó bay như thế nào?

Lăng Hi tiến đến bên tai Dương Thiên Lôi hạ giọng hỏi.

- Vấn đề này rất phức tạp...Honey à, chờ trở về ca với nàng làm một bộ sách, nàng chú tâm nghiên cứu một chút...Trước xem trò vui cái đã, hắc hắc...A?

Dương Thiên Lôi đồng dạng hạ giọng, khóe miệng mang theo nụ cười đáng khinh, nói.

Chỉ có điều, khiến cho Dương Thiên Lôi kinh ngạc chính là, khóe miệng Lý Hàn Mai không ngờ lộ ra một nụ cười mỉm, không nói gì, nhưng rõ ràng đang đối mắt với người trẻ tuổi phía trước.

- Ừ, tôi tên là Lý Siêu, tổng giám đốc công ty ảnh thị (điện ảnh và truyền hình) Hoa Mỹ, xin hỏi phương danh của tiểu thư? Người trẻ tuổi có vẻ như rất có tu dưỡng, sau khi tự giới thiệu liền hỏi.

Công ty ảnh thị Hoa Mỹ, ở Hoa Hạ chính là một trong các công ty ảnh thị nổi tiếng, rất nhiều đại minh tinh đều thuộc về công ty này.

- Lý Hàn Mai!

Làm cho Dương Thiên Lôi kinh ngạc chính là Lý Hàn Mai không ngờ báo ra tên của mình, thanh âm không hề băng lãnh, có vẻ như cực kỳ ôn nhu, nhất là khi nói lời này, nụ cười ở khóe miệng, khiến cho Dương Thiên Lôi nhìn thấy cũng có chút ghen tị. Bất quá, Dương Thiên Lôi đương nhiên sẽ không nghĩ rằng Lý Hàn Mai động tâm đối với vẻ đẹp trai của người thanh niên kia. Chẳng qua là không rõ sao lại thế này mà thôi.

- Nguyên lai là Lý...A...

Người trẻ tuổi mỉm cười thuận miệng nói, chỉ là mới nói đến từ Lý, bỗng nhiên mới ý thức đến hai chữ phía sau, tức thì kinh hô ra tiếng, kinh hoảng nhanh chóng ngồi xuống ngay ngắn.

- Tỷ...Này...Chuyện này, em không nghĩ tới là tỷ...Em cứ tự hỏi, ai lại xinh đẹp như vậy, có thể so được với tỷ tỷ nhà chúng ta...A...Tỷ, chị không phải là...

Tiểu tử này nói đến đây bỗng nhiên nghĩ đến sự tình không may gần đây của Lý Hàn Mai, mặc dù hắn ở R quốc, nhưng chuyện của Lý Hàn Mai hắn cũng biết, chẳng qua trong nhà cố ý gạt hắn, nếu không phải gọi điện cho Lý Ngọc, hắn đến giờ vẫn còn chưa biết. Gia hỏa anh tuấn này không phải ai khác, chính là thân đệ đệ của Lý Hàn Mai, Lý Siêu.

- Kính chào tiểu thư!

Bốn gã gia hỏa vạm vỡ luôn chú ý đến nơi này, cũng đồng loạt cả kinh, lập tức cùng hô lên.

Lý Hàn Mai lấy kính râm xuống, gật gật đầu, nói:

- Lý Siêu, tiếp tục để cho ta nghe cái chuyện phong lưu của nhà cậu nữa...Tỷ tỷ tôi sẽ phế cậu, tôi không có người đệ đệ này...

- Khụ khụ...Không có...Sẽ không, chị, em đã cải tà quy chính, thật đó...Ách...Em đây không phải là không nhận ra chị sao, nhưng phải nói đều là do phong thái của chị, em tự hỏi, mỹ nữ này như thế nào lại tương tự với chị của mình như vậy, còn muốn thay công ty tìm kiếm ngôi sao mới đó...

Lý Siêu rõ ràng đối với Lý Hàn Mai sợ muốn chết, nhưng tính cách phong lưu cùng bản tính nghề nghiệp, vẫn ba câu là, cho dù là Lý Hàn Mai cũng bị thổi phồng cho tiêu bớt một nửa tức giận.

- Chị...Gặp lại chị thật tốt...Nếu không phải em gọi điện cho Lý Ngọc, còn không biết đâu, em lo lắng muốn chết...

- Ngậm miệng, ngoan ngoãn ngồi đó đi.

Lý Hàn Mai trừng mắt liếc Lý Siêu, lạnh giọng nói.

- Tuân mệnh, tỷ tỷ! Đợi lát nữa ngồi được không? Chị...Em chọn bay đến Ma Đô chính là muốn thăm chị...

- Bảo cậu ngậm miệng cơ mà!

- Chị, chị tốt...Em nói thật chị đừng nóng giận, em thật sự đã cải tà quy chính, em ở R quốc một tháng quả thật là đi công tác, tuyệt đối không có xằng bậy...Chị, em ngoài ý muốn có được một món lễ vật, khẳng định chị sẽ thích. Chị chờ một chút.

Lý Siêu nói xong liền đứng dậy, lấy ra va ly của hắn, rất nhanh nhập vào một chuỗi mật mã, trực tiếp mở ra.

Lý Hàn Mai đang tức giận lúc này nổi hứng tò mò, đối với tên đệ đệ nhị thế tổ phong lưu thành tính này, Lý Hàn Mai đích thật là không còn cách nào khác, gia hỏa này thuộc loại làm cho người ta vừa yêu vừa hận, không thể phủ nhận, hắn đối với vị tỷ tỷ của mình, đó là vừa thích vừa sợ hãi, không quản đến nơi nào, hắn đều cũng chuẩn bị lễ vật cho Lý Hàn Mai, hơn nữa một một món đều làm cho Lý Hàn Mai yêu thích.

- Đường đệ của cô sao?

Khi Lý Siêu mở va ly ra, Dương Thiên Lôi tiến đến bên tai Lý Hàn Mai, hỏi

- Thân đệ đệ, giống y như cậu, đều là đồ hoa tâm, không làm việc đàng hoàng.

- Khụ khụ...Mai Mai, nói cũng không thể nói như vậy, tôi thấy người đệ đệ này của cô cũng không tệ lắm, thuộc loại nhân vật xuyên qua muôn trùng hoa chỉ dính chút lá vào thân, theo tôi "mảnh lá dính thân" này cũng không được bao nhiêu...

Dương Thiên Lôi thì thầm bên tai Lý Hàn Mai, nói.

- Anh là...Dương Thiên Lôi?

Đúng lúc này, Lý Siêu ôm từ trong va ly ra một chiếc hộp cổ kính tinh mỹ, ngẩng đầu nhìn thấy bộ dáng nói chuyện thân mật giữa lão tỷ và Dương Thiên Lôi, lập tức trừng mắt hỏi. Truyện Sắc Hiệp

- Xin chào tiểu đệ!

Dương Thiên Lôi mỉm cười, tháo kính râm xuống, khóe miệng nở một nụ cười tà, có chút đắc ý nói.

- Khụ khụ...Huynh đệ, tuy rằng anh là nhân vật nằm giữa ngưu A và ngưu C...Nhưng có vẻ như tôi so với anh lớn hơn thì phải? Tuy rằng sau này có thể thay đổi, nhưng hiện tại dù sao cũng phải gọi tôi là Siêu ca chứ? Ít nhất để cho tôi đắc ý được hai năm được không?

(Nằm giữa ngưu A và ngưu C là một câu nói lái. Giữa ngưu A và ngưu C chính là ngưu B, mà ngưu B theo tiếng lóng là ngưu bức, mà ngưu bức có ý nghĩa là chỉ người trâu bò, bá đạo, khủng bố.)

Lý Siêu trừng mắt nhìn Dương Thiên Lôi nói, giờ phút này Dương Thiên Lôi đại danh đỉnh đỉnh lại có quan hệ không rõ ràng với lão tỷ, Lý Siêu há có thể chưa thấy qua bộ dáng của Dương Thiên Lôi chứ? Video của thần thoại bóng rổ, các loại ảnh chụp của Lý Ngọc vân vân, hắn đã sớm nhìn qua hơn n lần, chỉ là lúc này nhìn thấy hình dáng của Dương Thiên Lôi, hắn vẫn tự cho là mình phong lưu phóng khoáng cảm thấy được, có vẻ như so với mình chỉ kém hơn một chút. Mình tự nhận thứ nhất, trong thiên hạ cũng chỉ có Dương Thiên Lôi dám nhận thứ hai.

- Nếu cậu dám gọi Mai Mai tiểu muội, tôi gọi cậu là Siêu ca, thế nào?

Dương Thiên Lôi vô sỉ nói.

- Hai người các cậu đều câm miệng.

Lý Hàn Mai vô cùng buồn bực nói, một tay đoạt lấy chiếc hộp cổ kính từ trong ta Lý Siêu, nói với Dương Thiên Lôi:

- Hai người muốn tán gẫu thì đi qua một bên. Tôi ngồi cùng với Lăng Hi.

- Ách...

- Lăng Hi...Cô ấy tên là Lăng Hi sao? Hay...Tên hay...

Lý Siêu có chút ngây ngốc nhìn về phía Lăng Hi đeo kính râm nói.

- Đừng chảy nước miếng, đây là của tỷ phu cậu.

Dương Thiên Lôi nhìn thấy bộ dáng của Lý Siêu, trực tiếp tiến đến bên tai gia hỏa này, hạ giọng nói.

- Hả...

Lý Siêu kinh ngạc quay đầu nhìn Dương Thiên Lôi:

- Vậy tỷ của tôi để chỗ nào?

- Đều ở đây!

Dương Thiên Lôi chỉ chỉ trái tim của mình, không chút nào để ý nói.

- Anh...Anh giỏi!

- A?

Đúng lúc này, Lăng Hi không ngờ không ngờ "a" một tiếng, Dương Thiên Lôi cùng Lý Siêu lập tức nhìn về phía Lăng Hi và Lý Hàn Mai.

Chỉ thấy Lý Hàn Mai đã mở chiếc hộp cổ kính ra, trái lại Lý Siêu thì không có gì, dù sao đây là đồ hắn tặng, tự nhiên biết thứ này chỉ cần là người nhìn biết hàng, tuyệt đối sẽ kinh thán, đây là cực phẩm có giá cực cao a. Ngoại trừ tặng cho lão tỷ ra, hắn mới bằng lòng tốn máu, những người khác thì đừng hòng.

Tuy nhiên, Dương Thiên Lôi lại giống như Lăng Hi, lập tức mở to hai mắt nhìn, có chút kinh ngạc nói:

- Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình?