Huyền Thiên

Chương 913: Tỉnh thần hoàn! Thôi tình tán!


- Vâng, thiếu chủ!

Vẻ mặt Trương Trị Trung hưng phấn nói. Thiếu chủ Hiên Viên Cửu Dương đến Ma Đô, đối với hắn mà nói đây chính là cơ hội nịnh bợ ngàn năm một thuở, một khi xác lập được quan hệ với "đại nhân vật" này, chỗ tốt hắn nhận được tuyệt đối rất lớn.

Cũng chính bởi vì như thế, tối hôm qua sau khi Dương Thiên Lôi liên hệ, hắn trực tiếp xuất hết khí lực bú sữa mẹ, giống như hắn nói, không tiếc hết thảy đại giới bắt tới mười mỹ nữ. Hơn nữa đảm bảo đều là nguyên đai nguyên kiện. Thân là người liên lạc của Hiên Viên Kiếm Tông ở Ma Đô, tuy rằng chỉ học được võ vẽ một chút công phu da lông của Hiên Viên Kiếm Tông nhưng đối với phương pháp phân biệt xử nữ cũng có chút tinh thông. Đây là một trong những kỹ năng của bọn hắn, bất kể nữ tử nào, chỉ cần nhìn một cái là có thể xác định là còn trinh hay không.

- Tuy nhiên sau này không có sự cho phép của tôi không được tự tiện hành động một mình. Khi tôi cần, sẽ tự nhiên nói cho anh biết.

Ngay khi mà Trương Trị Trung còn đang bềnh bồng trong cơn sung sướng của đại cơ duyên phủ xuống mình thì Dương Thiên Lôi lạnh giọng nói.

- Dạ...Dạ thiếu chủ!

Trương Trị Trung vội vàng đáp.

- Tên mới của tôi là Dương Thiên Lôi, cứ gọi tôi là Dương thiếu.

Dương Thiên Lôi thản nhiên nói.

Nửa giờ sau, Trương Trị Trung chở Dương Thiên Lôi tới khách sạn Hàng Long.

Khách sạn Hàng Long là một khách sạn xa hoa năm sao, danh tự khí phách, phục vụ nhất lư là một trong những khách sạn nổi tiếng ở Ma Đô, cho dù sở nghiên cứu siêu nhiên, cũng không hề biết khách sạn này trên thực tế là một trong số các sản nghiệp của bộ hạ Hiên Viên Kiếm Tông.

Mà Trương Trị Trung lúc này giống như cháu trai ở trước mặt Dương Thiên Lôi trong xã hội thượng lưu ở Ma Đô cũng là một nhân vật lớn hô phong hoán vũ.

Khi chiếc xe Bentley xa hoa xuất hiện trước cửa khách sạn Hàng Long, mỹ nữ phục vụ tiếp khách đã bằng tốc độ nhanh nhất báo cho quản lý khách sạn.

- Kính chào Trương tổng!

Quản lý khách sạn rất nhanh đã chạy tới xuất hiện trước mặt Dương Thiên Lôi va Trương Trị Trung.

- Đây chính là thiếu gia!

Trương Trị Trung vô cùng cung kính giới thiệu nói.

- Kính chào thiếu gia!

Quản lý khách sạn hiển nhiên cũng là người của Hiên Viên Kiếm Tông, một loạt hành động hôm nay hắn đều rõ ràng, biết đó là người trong tông, chẳng qua không biết là là ai mà thôi. Nghe thấy hai chữ "thiếu gia", cả người gia hỏa này lập tức run rẩy, bình thường thành viên Hiên Viên Kiếm Tông đến, đều là xưng hô bằng "tiên sinh, tiểu thư", mà thiếu niên lãnh khốc, ngạo nghễ, không ai bì nổi trước mắt này lại được Trương Trị Trung gọi là "thiếu gia". Vậy còn có thể là ai được? Hiện tại, gia hỏa này cũng đã hiểu được nguyên nhân vì sao Trương Trị Trung không tiếc hết thảy đại giới bắt mười mỹ nữ trong thời gian ngắn.

- Chuẩn bị xong hết chứ?

- Đã chuẩn bị thỏa đáng hết thảy...Thiếu gia, Trương tổng, mời!

Ba...

Quản lý khách sạn còn chưa kịp phản ứng, Trương Trị Trung đã cho một bạt tai lên mặt hắn:

- Đồ hỗn trường, trước mặt thiếu gia, ta tính là cái gì? Há có thể sánh vai bước cùng với thiếu gia chứ?

- Dạ...Thiếu gia, mời ngài!

Trên khuôn mặt quản lý khách sạn in rõ dấu tay, nhưng không hề có một chút bất mãn, ngược lại khom người xuống, thanh âm run rẩy nói.

Một màn này, bị không ít người phục vụ trong đại sảnh chứng kiến, vốn bọn họ nhìn ra thân phận địa vị của Dương Thiên Lôi không tầm thường, giờ khắc này lại kinh hãi không thôi. Trương Trị Trung ngày thường chính là đại gia như thiên vương lão tử, nhưng lúc này bộ dạng của hắn không khác gì cháu trai khi ở trước mặt người thiếu niên này.

Vẻ mặt Dương Thiên Lôi lạnh lùng, giống như căn bản không có nhìn thấy, dẫn đầu bước vào thang máy sớm đã có người phục vụ đứng đón sẵn.

Tầng đỉnh!

Tầng đỉnh của khách sạn Hàng Long chưa bao giờ mở ra đối ngoại, căn bản cũng không có đưa vào kinh doanh phòng ngủ. Cho dù là thành viên bình thường của Hiên Viên Kiếm Tông cũng chỉ có thể hưởng thụ phòng tổng thống xa hoa, về phần tầng đỉnh thì chỉ người có địa vị tương đối cao của Hiên Viên Kiếm Tông mới có thể vào ở.

Dưới sự cung kính dẫn dắt của hai người, Dương Thiên Lôi trực tiếp bước chân vào tầng đỉnh.

- Thiếu chủ, mọi người ở bên trong phòng, tiểu nhân ở chỗ này, tùy thời đợi lênh, ngài còn có yêu cầu gì, chỉ cần nói với nhân viên phục vụ một tiếng là được.

Khi hai người dẫn theo Dương Thiên Lôi đi tới trước cửa một gian phong nhìn rất bình thường, Trương Trị Trung lễ độ cung kính nói.

- Ngoại trừ cô gái kia ra, chín cô gái còn lại toàn bộ mang đi, thả các nàng lành lặn trở về. Giải quyết tốt hậu quả, không thể để lại bất cứ phiền phức nào. Tông ta bây giờ đang trong thời kỳ phi thường, hiểu ý của ta chứ?

Dương Thiên Lôi nói.

- Dạ rõ, thưa thiếu chủ!

Nghe được lời nói của Dương Thiên Lôi, tuy rằng Trương Trị Trung cùng vị quản lý khách sạn kia không hiểu cho lắm, nhưng cũng không chút do dự, vô cùng cung kính đáp.

Không cần Trương Trị Trung ra chỉ thị, tên quản lý kia đã thông qua bộ đàm truyền lệnh.

Sau khi Dương Thiên Lôi đi vào phòng, không đến một phút đồng hồ dưới sự chỉ huy của Trương Trị Trung, chín nữ nhân kia, đều bị trùm khăn tắm đồng thời trong trạng thái hôn mê được bế ra ngoài.

Dương Thiên Lôi không hề lo lắng những gia hỏa kia sẽ "hưởng thụ" một phen, nếu hắn đã nói nguyên khuôn nguyên dạng thả ra, cho bọn hắn một trăm cái lá gan cũng không dám động đến một cọng lông tơ của chín cô gái này.

- Bảo các nàng ra ngoài cả đi, bổn thiếu chủ không thích người ngoài hầu hạ.

Dương Thiên Lôi nhìn thoáng qua cô gái ăn mặc gợi cảm, khẳng định là tấm thân xử nữ, nói với Trương Trị Trung.

- Dạ, các người lui ra!

Trương Trị Trung ra lệnh. Sau khi các cô gái vốn được huấn luyện để tùy thời dâng hiến cho "đại nhân vật" lui xuống hết, Trương Trị Trung cũng lùi ra sau, nhẹ nhàng đóng cửa lại. Trong nháy mắt đóng cửa này, Trương Trị Trung trong mắt người khác luôn cường thế lấy tay lau mồ hồ lạnh trên trán, nhẹ nhàng thở ra.

Sau khi tất cả mọi người đều lui ra ngoài, Dương Thiên Lôi đồng dạng thở phào một hơi, bộ dáng "bức khí" mười phần như thế ca đóng một hồi cũng cảm thấy mệt mỏi a. Quan trọng nhất là, Dương Thiên Lôi đã rất hiểu rõ tính cách của Hiên Viên Cửu Dương, nhưng hành vi hôm nay của hắn đã sai lệch rất nhiều. Bằng không, chín cô gái kia không có khả năng còn lành lặn thả ra. Bất quá, Dương Thiên Lôi không hề lo lắng chút nào, những người này, cho bọn hắn một trăm lá gan cũng không dám trình báo với tông chủ, hơn nữa, bọn hắn cũng không có tư cách trình báo.

Đương nhiên, cho dù tông chủ biết cũng không sao cả, thời kì phi thường, tự nhiên phải thật cẩn thận.

Quan sát căn phòng xa hoa đến cực điểm này, xác thực mà nói, đã không thể gọi là phòng, bởi nó thật sự quá xa hoa không khác gì một căn biệt thự. Bên trong căn phòng, bao quát lấy mọi thứ là phòng tập thể hình, phòng tắm, phòng ngủ, phòng giải trí, quán bar nhỏ, tuyệt đối so với phòng tổng thống xa hoa hơn vô số lần. Cái này còn chưa tính đến sáu trinh nữ xinh đẹp.

Dương Thiên Lôi trực tiếp đi tới phòng ngủ vĩ đại. Trên chiếc giường rộng sáu thước, một thiếu nữ xinh đẹp được đắp một chiếc chăn màu trắng đang nằm trên giường, hiển nhiên là ở trong trạng thái hôn mê.

Thiếu nữ này không phải ai khác, chính là cô cảnh sát Trương Nhã Tĩnh ước hẹn sáng mai gặp mặt.

Lúc này, Trương Nhã Tĩnh trần như nhộng nằm đó, bất quá, Dương Thiên Lôi không hề lo lắng Trương Nhã Tĩnh bị thừa cơ ăn đậu hũ. Nguyên nhân rất đơn giản, đây là nữ nhân hiến cho hắn, như vậy, sẽ không có bất kỳ người nào dám khinh nhờn.

Rất hiển nhiên sau khi Trương Nhã Tĩnh bị bắt đến đây đã là trong trạng thái hôn mê, được sáu nữ phục vụ viên tắm rửa sạch sẽ, chờ đợiở trên giường,

Quá trình này, trong trí nhớ của Hiên Viên Cửu Dương có rất nhiều.

Cho nên, Dương Thiên Lôi căn bản không dám xốc chăn phủ trên người Trương Nhã Tĩnh lên. Bằng không, Dương Thiên Lôi thật sự không biết có thể khống chế được dục vọng của mình hay không. Sự khiêu khích lần trước của Trương Nhã Tĩnh đã làm cho Dương Thiên Lôi dục hỏa đốt thân, mà hiện tại, Dương Thiên Lôi lại đạt được linh hồn cùng trí nhớ của Hiên Viên Cửu Dương, thể chất của hắn vô hình trung đã biến thành thân thể cửu dương tuyệt mạch, sự khao khát đối với nữ nhân, không hề nghi ngờ, đã tăng lên gấp nhiều lần.

Dưới loại trạng thái này, nếu còn chứng kiến thân thể mềm mại trần trụi của Trương Nhã Tĩnh, làm sao hắn còn có thể khống chế nổi?

Đương nhiên, nếu quả thật làm chuyện ấy với Trương Nhã Tĩnh, tự nhiên rất tốt. Sẽ không khiến cho đám người Trương Trị Trung hoài nghi, cũng rất phù hợp với bản tính của Hiên Viên Cửu Dương. Nhưng lý trí lại nói cho Dương Thiên Lôi tuyệt không thể hành động như vậy.

Bởi vì, Trương Nhã Tĩnh vốn là nữ nhân hắn đã tiếp nhận, ít nhất phải là khi tình cảm đôi bên trở nên mãnh liệt mới được. Bằng không, chỉ sợ vĩnh viễn sẽ lưu lại bóng ma trong lòng Trương Nhã Tĩnh.

Cầm lấy nước thuốc chuẩn bị sẵn trên bàn, Dương Thiên Lôi nhíu mày, đối với Hiên Viên Kiếm Tông Dương Thiên Lôi phi thường rõ ràng, liếc mắt một cái liền nhìn ra nước thuốc này không phải chỉ đơn giản làm cho Trương Nhã Tĩnh thanh tỉnh, bên trong khẳng định còn pha thêm "thôi tình tán". Hiển nhiên, Trương Trị Trung là vì đỡ gây phiền toái cho mình mà trộn lẫn thuốc vào với nhau.

- Con mẹ nhà nó!

Dương Thiên Lôi chửi nhỏ một tiếng, trực tiếp bước nhanh tới cửa.

- Thiếu chủ...Có gì phân phó không a?

Trương Trị Trung cùng tên quản lí kia đang cung kính chờ ở cửa, vội vàng hỏi.

- Tỉnh thần hoàn! Không biết bổn thiếu chủ không dùng thôi tình tán sao?

Dương Thiên Lôi cau mày nói.

- Dạ phải...Là lỗi của tiểu nhân...

Trương Trị Trung vừa mới lau mồ hôi lạnh tức thì lại túa ra. Loại tổ tông gia này hắn rất khó gặp được, làm sao có thể biết Hiên Viên Cửu Dương chưa bao giờ dùng thôi tình tán chứ? Nhưng dĩ nhiên hắn không dám giải thích, chỉ có thể trách mình khéo quá thành vụng.

Tên quản lý kia rất nhanh hai tay dâng lên một cái bình nhỏ.

Sau khi Dương Thiên Lôi tiếp nhận, nói:

- Không có việc gì các người đừng có đứng ở nơi này, cần làm gì thì làm đi. Lát nữa bổn thiếu chủ sẽ mang nàng đi.

- Dạ!

Trở lại phòng ngủ, Dương Thiên Lôi nhẹ nhàng tách cái miệng nhỏ nhắn của Trương Nhã Tĩnh ra, đổ một viên tỉnh thần hoàn vào trong miệng Trương Nhã Tĩnh. Truyện Tiên Hiệp

Sau một lát, Trương Nhã Tĩnh "ưm" một tiếng, tỉnh táo lại.

Trong nháy mắt tỉnh lại, ý thức Trương Nhã Tĩnh khôi phục tới khoảnh khắc trước khi té xỉu kia, khi đó nàng đang đi cùng đồng sự kiểm tra hiện trường nơi một cô gái có khả năng bị bắt cóc. Vốn là chuyện tình không thể xác định, hơn nữa còn chưa đến hai mươi bốn giờ thì không thể báo án, nhưng thiếu nữ kia là thiên kim của phú gia, có quan hệ, có phương pháp.

Cho nên các nàng mới nhanh đuổi tới hiện trường như vậy. Tuy nhiên, sau khi hỏi qua tình huống, vả lại không có đầu mối, nàng liền cùng đồng sự trở về, nhưng nàng hoàn toàn không biết, khi nàng trở vào trong xe thì vừa khéo bị Trương Trị Trung nhìn thấy được.

Cho nên, giữa trưa lúc Trương Nhã Tĩnh một mình ăn cơm thì gặp phải một nữ nhân mà người này giống như nhận biết nàng, rất nhiệt tình chào hỏi. Tuy nhiên, khi hai người tiếp cận, Trương Nhã Tĩnh chỉ nghe được một câu "Ai nha, cô làm sao vậy?" rồi mất đi ý thức.