Huyền Thiên

Chương 909: Hai nữ nhân khờ!


- Mai tỷ, rốt cuộc chuyện này là sao, chị nói em nghe với? Chị bình tĩnh một chút...

Vốn Tống Hiểu Phân đã hoang mang lo sợ, giờ phút này còn phải nhắc nhở Lý Hàn Mai dường như đang bị rối loạn thần kinh.

- Bình tĩnh... Đúng vậy bình tĩnh.

Lý Hàn Mai thì thào nói, tựa hồ thật sự lãnh tĩnh trở lại:

- Hiểu Phân, lên xe, chúng ta lên đường rồi nói, đừng sợ, hắn là Thiên Lôi, chẳng qua là bị linh hồn của Hiên Viên Cửu Dương nhập thân. Chúng ta phải nhanh chóng cứu Thiên Lôi.

Sau khi hai người lên xe, Lý Hàn Mai chạy như bay trên đường cao tốc, kể lại toàn bộ những chuyện đã xảy ra trong thời gian Tống Hiểu Phân ngủ.

Kết quả, một tiểu nữ nhân khờ cùng một đại nữ nhân khờ, với tốc độ hai trăm km/h, bằng thời gian nhanh nhất, sau khi ở trên đường cao tốc nhìn thấy ánh đèn thưa thớt, hai người liền trực tiếp dừng xe trên đường, Lý Hàn Mai ôm lấy Dương Thiên Lôi vẫn trong trạng thái hôn mê "thống khổ" cùng Tống Hiểu Phân nhảy ra khỏi đường, đi về phía ánh đèn gần nhất.

Còn Dương Thiên Lôi hoàn toàn không có nhận thấy được, một hồi máu chó, máu gà sắp buông xuống người hắn...

Khi chạy vào một thôn xóm, Lý Hàn Mai để cho Tống Hiểu Phân ôm Dương Thiên Lôi chờ ở cửa thôn, nàng thì giống như hóa thành u linh, trực tiếp vọt vào trong thôn.

Nơi này là ngoại ô Ma Đô, cũng đã đô thị hóa, dù cho tu vi của Lý Hàn Mai kinh người, nhưng phải mất nửa tiếng, mới một tay mang theo một con chó đen lớn bị đánh hôn mê, một tay mang theo hai con gà trống lớn còn đang giãy dụa, đều không phát ra thanh âm. Nguồn: http://Trà Truyện

- Đến đây, đến đây!

Sau khi Lý Hàn Mai trở lại, trực tiếp giơ tay chém xuống, cũng bất chấp thương xót tiểu động vật, dùng thái đao trộm được, cắt đứt đầu một con gà trống, máu gà phọt ra, bắn vào đầu Dương Thiên Lôi xui xẻo.

- Mau, cởi quần áo Thiên Lôi ra!

Đại nữ nhân khờ Lý Hàn Mai nói.

- Nha...

Tiểu nữ nhân khờ lên tiếng, không chút nào do dự, bàn tay nhỏ bé rất nhanh cởi quần áo trên người Dương Thiên Lôi ra. Sau khi Lý Hàn Mai tưới hết máu gà lên mặt Dương Thiên Lôi thì lại giết một con khác, tiếp tục tưới.

Dương Thiên Lôi bi kịch, mặt mũi đều là máu gà, thậm chí cã lỗ tai cũng dính một ít, thật sự là rất bi kịch...

Duy nhất đáng ăn mừng chính là, đại nữ nhân khờ không có vạch miệng Dương Thiên Lôi ra để chuốc máu gà vào trong bụng.

- Cởi toàn bộ ra!

Khi nhìn thấy trên người Dương Thiên Lôi còn thừa lại một cái quần lót, đại nữ nhân khờ không chút do dự nói.

Mặc dù tiểu nữ nhân khờ lúc này rất sợ hãi, rất lo lắng, nghe thấy lời nói của Lý Hàn Mai, vẫn là có chút thẹn thùng, bất quá không hề có chút do dự nào, nhắm mắt lại, cởi quần lót của Dương Thiên Lôi ra.

Dương Thiên Lôi bi kịch thật rồi, "tiểu đệ đệ" của mình xuất hiện lồ lộ ngay trước mặt hai nữ nhân khờ.

Phốc —!

Thái đao trong tay Lý Hàn Mai giống như bảo đao chém sắt như chém bùn, đầu của con chó đen, trực tiếp rớt sang một bên, máu chó theo đà phọt mạnh ra.

Một lần nữa tưới vào trên đầu Dương Thiên Lôi, lát sau, đại nữ nhân khờ cầm lấy cơ thể con chó, xách thẳng, cổ hướng xuống, tưới lên toàn thân Dương Thiên Lôi, ngay cả bộ vị kinh tâm động phách kia cũng không buông tha, còn chỉ huy tiểu nữ nhân khờ xoay người Dương Thiên Lôi lại, toàn bộ cơ thể kể cả cặp mông săn chắc kia đều bị tưới máu chó.

Mùi máu tươi đặc sệt tràn ngập xung quanh, nhưng dường như hai nữ nhân khờ đều không hề có cảm giác, trên tay và thân thể hai người đều dính đầy máu gà máu chó, sau khi làm xong tất cả chuyện này, hai người quỳ gối bên người Dương Thiên Lôi, lay lay thân thể trần trụi kia, càng không ngừng hô lớn tên hắn.

Tựa hồ ông trời bị lòng thành tín của hai nữ nhân làm rung động, Dương Thiên Lôi "a" lên một tiếng, cắt đứt sự yên tĩnh của màn đêm.

Khắp người nhớt nhờn nhợt, mùi máu tanh gay mũi, làm cho Dương Thiên Lôi "hoảng sợ" nhảy dựng lên, hai tay nhẹ lau trên mặt, hai tròng mắt sáng như sao, nhưng khắp thân thì...

- Thiên Lôi?

Hai nữ nhân khờ vẫn quỳ trên mặt đất, vẻ mặt kinh hỉ xen lẫn hoảng sợ quan sát Dương Thiên Lôi toàn thân phủ kín máu tươi ngoại trừ con mắt ra, đồng thời lên tiếng, trong thanh âm mang theo nghi vấn, mang theo lo lắng, mang theo chờ mong, đồng dạng mang theo sợ hãi...

Người tỉnh lại có phải là Dương Thiên Lôi hay không? Hai nàng không biết được.

- Các cô... Làm gì thế?

Dương Thiên Lôi mở to hai mắt, nhìn Lý Hàn Mai và Tống Hiểu Phân hỏi. Trái phải hai bên của các nàng nào là đầu gà, thân gà, đầu chó, thân chó, cùng với máu tanh sềnh sệch trên người mình, làm cho Dương Thiên Lôi trợn tròn mắt, bất kể như thế nào hắn cũng không thể tưởng được, khi tỉnh dậy lại nhìn thấy một cảnh tượng quỷ dị như thế, nhất là... Con mẹ nó, còn biến thành trần truồng.

- Cậu... Là Thiên Lôi sao?

Lý Hàn Mai tràn ngập lo lắng hỏi han.

- Không... Không phải... Không phải...

Khác biệt với Lý Hàn Mai chính là, bỗng nhiên Tống Hiểu Phân lại hoảng sợ run rẩy lui về phía sau, trên người nàng nhuốm đầy máu tươi, như là nhìn thấy con quỷ ghê rợn nhất, nhưng mà trong nháy mắt lại tràn ngập phẫn nộ cùng căm hận, đột nhiên đánh về phía Dương Thiên Lôi, miệng còn hô:

- Trả Thiên Lôi lại cho tôi! Trả đây!

- Ta kháo...

Dương Thiên Lôi muốn sụp đổ, chuyện này tột cùng là sao a? Dương Thiên Lôi cũng bất chấp che chắn giữa hai chân, tuy rằng còn chưa hiểu tình cụ thể vì sao lại thế này, nhưng hai tay như tia chớp bắt lấy bàn tay của Tống Hiểu Phân gần như phát điên.

- Anh là Thiên Lôi ca ca của em đây, đồ ngốc.

- Không phải, ngươi không phải... Ngươi là Hiên Viên Cửu Dương, ngươi là Hiên Viên Cửu Dương! Thả Thiên Lôi ra, thả Thiên Lôi ra, điều gì tôi cũng đáp ứng ngươi... Thả anh ấy ra.

Dường như Tống Hiểu Phân căn bản không tin tưởng lời nói của Dương Thiên Lôi, liều mạng giãy dụa.

- Ngươi... Rốt cuộc là ai?

Không có được loại cảm ứng như của Tống Hiểu Phân, nhưng Lý Hàn Mai tin tưởng cảm ứng của Tống Hiểu Phân sẽ không sai, cho nên, trong nháy mắt kinh ngạc đến ngây người ngay tức khắc giơ thái đao lên, khí tức băng hàn quanh thân trong phút chốc tăng lên tới cực hạn.

- Ông trời thổ địa ơi... Hai người các cô là heo à...

Dương Thiên Lôi cơ hồ muốn hộc máu nói:

- Các cô tỉnh táo một chút cho tôi.

- Ngươi là linh hồn nhập thân, có đúng hay không?

Thanh âm Lý Hàn Mai lạnh như băng, run rẩy hỏi.

- Đúng là linh hồn nhập thân! Linh hồn của tên Hiên Viên Cửu Dương kia muốn cắn nuốt tôi, nhưng chỉ bằng hắn cũng xứng sao? Hiểu Phân, cô bé ngu ngốc này, quên ca là ai sao?

Dương Thiên Lôi lớn tiếng nói với Tống Hiểu Phân. Lý Hàn Mai không rõ ràng lắm Dương Thiên Lôi đến cùng mạnh cỡ nào, nhưng mình là "thần tiên", Tống Hiểu Phân đã biết, như thế nào còn ngốc ngếch như vậy?

- Khí tức của ngươi... Rõ ràng là Hiên Viên Cửu Dương...

- Đồ ngốc! Đó là ca cắn nuốt linh hồn của hắn, hiểu hay không? Cửu Dương tuyệt mạch nguồn gốc là ở trên linh hồn, ca cắn nuốt hắn mới có khí tức của hắn, hiểu hay không? Cửu âm tuyệt mạch của em, ca luôn luôn không có biện pháp giúp em trị tận gốc, chính là không ngờ tới bên trong linh hồn, hiểu chưa?

- Ngươi... Ngươi nói thật sao?

- Vô nghĩa!

- Vậy ngươi chứng minh thế nào?

- Em ngủ chỉ mặc quần lót, trên đó còn in nhân vật hoạt hình. Còn cô nữa, mỗi một lần đều ác hơn lần trước... Không coi ca là nam nhân.

Dương Thiên Lôi buồn bực, trực tiếp tuôn ra chuyện riêng tư của hai nàng, bất quá, cuối cùng, vẫn để lại một chút khẩu đức cho Lý Hàn Mai. Nếu không, làm trò trước mặt Tống Hiểu Phân, e rằng Lý Hàn Mai sẽ xấu hổ và tức giận.

- Anh... Anh nhìn lén em!

- Cái gì mà nhìn lén? Là vô tình nhìn thấy thôi.

- Không... Không đúng, nếu Hiên Viên Cửu Dương cắn nuốt được linh hồn, cũng sẽ có được trí nhớ của Dương Thiên Lôi. Ngươi rốt cuộc là ai?

Khiến cho Dương Thiên Lôi không thể tưởng được chính là, không ngờ Lý Hàn Mai vẫn không tin hắn.

- Điều này... Có vẻ như cũng đúng.

Dương Thiên Lôi đau đầu, tựa hồ chỉ bằng một chút chuyện riêng tư, căn bản không thể chứng minh hắn chính là Dương Thiên Lôi. Giống như hắn hiện tại đã lấy được toàn bộ trí nhớ của Hiên Viên Cửu Dương, nếu như hắn giả mạo Hiên Viên Cửu Dương, ai có thể biết được đây?

- Các cô bình tĩnh, chúng ta ngồi xuống nói chuyện, tôi nhất định có thể chứng minh, tôi chính là Dương Thiên Lôi.

Dương Thiên Lôi nói.

- Ngươi cứ nói đi...

- Dù sao trước hết cũng phải cho tôi mặc quần lót vào chứ? Các cô không mắc cỡ nhưng tôi mắc cỡ a!

Tuy rằng lúc này hai nàng vẫn rất không yên tâm, nhưng ít nhiều Dương Thiên Lôi trước mắt nói hắn là Dương Thiên Lôi, mà không phải Hiên Viên Cửu Dương, hoặc nhiều hoặc ít cũng bình tĩnh phần nào.

- Các cô nghe tên vương bát đản nào nói phải tưới máu gà, máu chó?

Sau khi Dương Thiên Lôi mặc quần lót vào, cảm thụ sự nhớt nhợt buồn nôn trên người mình, nhịn không được nói.

- Gia gia tôi nói.

- Ách... Coi như tôi chưa nói.

- Gia gia tôi còn nói, nếu như người của Hiên Viên Kiếm Tông tử vong, vả lại linh hồn nhập thân, vậy nhất định phải giết đi càng nhanh càng tốt...

- Nga?

Nghe thấy lời nói của Lý Hàn Mai, vốn Dương Thiên Lôiđang đau đầu không biết phải giải thích thế nào, lập tức có biện pháp, nói:

- Vậy gia gia của cô hẳn là biết rất nhiều về Hiên Viên Kiếm Tông đúng không?

- Chắc là vậy...

- Thế thì đơn giản rồi. Cô hiện tại gọi điện cho gia gia cô, hỏi ông ấy người của Hiên Viên Kiếm Tông sau khi cắn nuốt linh hồn đối phương, sẽ có tình huống như thế nào, nếu như không giết sẽ có hậu quả gì.

Tuy rằng Lý Hàn Mai không biết Dương Thiên Lôi vì sao nói như vậy, nhưng vẫn cầm điện thoại lên, trực tiếp bấm số gọi gia gia nàng.

Một phút đồng hồ sau, Lý Hàn Mai cúp điện thoại.

Còn Dương Thiên Lôi lại đứng dậy, vươn hai tay, một tay vươn về phía Tống Hiểu Phân, tay còn lại vươn về phía Lý Hàn Mai.

- Làm gì đấy?

- Nếu tôi là Hiên Viên Cửu Dương, hiện tại sẽ là một phế vật, một phế vật tán đi công lực. Như vậy, tôi sẽ cho các cô kiến thức năng lực hiện tại của tôi. Hiểu phân, cô bé ngu ngốc này, Mai tỷ không biết, chẳng lẽ cô cũng cho rằng ca sẽ bị loại tu luyện giả cấp thấp này cắn nuốt sao?

- Nhưng... Khí tức của anh...

Tống Hiểu Phân lúc này đã có chút tin tưởng người trước mắt là Dương Thiên Lôi mà không phải Hiên Viên Cửu Dương. Dương Thiên Lôi chính là "thần tiên", làm sao có thể bị Hiên Viên Cửu Dương cắn nuốt linh hồn chứ? Chỉ có điều, giờ phút này khí tức của Dương Thiên Lôi thật sự rất giống Hiên Viên Cửu Dương.

Tống Hiểu Phân nghĩ rằng Dương Thiên Lôi muốn làm gì đó, vội vàng nhặt quần áo của Dương Thiên Lôi lên, vươn bàn tay nhỏ bé ra. Lý Hàn Mai do dự một chút, cũng duỗi tay cầm lấy bàn tay của Dương Thiên Lôi.

- Ca sẽ không phi hành, Mai tỷ còn chưa biết, tạm thời ca cũng không muốn cho cô ấy biết.

Đúng lúc này trong tai Tống Hiểu Phân truyền đến giọng nói của Dương Thiên Lôi.

Lý Hàn Mai cùng Tống Hiểu Phân lập tức cảm thấy một cỗ nội lực hùng hậu rót vào trong cơ thể các nàng. Cỗ nội lực này, Lý Hàn Mai tương đối quen thuộc, không phải là khi Dương Thiên Lôi vận dụng để trợ giúp cho mình sao?

Ngay sau đó, Lý Hàn Mai cùng Tống Hiểu Phân không cảm thấy thân thể có bất kỳ khác thường nào, nhưng cảnh vật xung quanh lại biến hóa như tia chớp.

Súc địa thành thốn!