Cứ cách một khoảng thời gian thì Đỗ Lâm San đang nằm ngửa nghỉ ngơi lại ngồi dậy nhìn biểu tình của Dương Thiên Lôi, sau khi bảo đảm không có vấn đề gì mới tiếp tục nghỉ ngơi, dù cho xóc nảy dị thường nhưng tựa hồ không chịu chút ảnh hưởng.
Mấy giờ sau, chiếc xe Hummer lái vào rừng rậm thâm sơn không có người ở, con đường đã không thể gọi là đường nữa rồi, có xóc nảy, dốc đứng, nhỏ hẹp, nếu không phải chiếc xe Hummer đã qua cải tiến, căn bản không thể chạy nổi. Di chuyển trong tình trạng giao thôngnhư thế, tốc độ chiếc xe vẫn bảo trì ở mức sáu đến bảy mươi mã lực một giờ, ánh mắt Dương Thiên Lôi cực kỳ nhàn nhã thưởng thức cảnh sắc rừng rậm nguyên thủy xung quanh, nhưng động tác điều khiển chiếc xe Hummer vẫn biến đổi rất nhanh.
Con mắt híp lại, trong chốc lát trộm nhìn Dương Thiên Lôi, Đỗ Lâm San có thể xác định, Dương Thiên Lôi có được thiên phú lái xe siêu cao, bằng không tuyệt đối không thể vừa điều khiển xe vừa nhàn nhã thưởng thức phong cảnh như vậy.
Đằng đẵng hết trọn một ngày, ngoại trừ xe dừng lại để giải quyết các nhu cầu sinh lý ra thì chạy thẳng một mạch không hề dừng lại, hơn nữa toàn là Dương Thiên Lôi cầm lái, một hơi xông tới căn cứ huấn luyện bí mật sâu bên trong rừng rậm nguyên thủy.
Sau khi hai người xuống xe, tiếp tục đi bộ trong rừng rậm nửa giờ, rốt cục nhìn thấy một quần thể kiến trúc xanh biếc, từ xa nhìn lại so với màu xanh của rừng rậm căn bản không khác nhau chút nào. - Đây chính là căn cứ đặc huấn,trong chu vi một trăm kilomet đều bị giám sát, đi theo tôi.
Đỗ Lâm San nhìn thoáng qua Dương Thiên Lôi không hề lộ vẻ mỏi mệt, nói. - Đó là căn cứ sao? - Đây chỉ là mặt ngoài mà mắt thường có thể nhìn thấy. Đi thôi! Đêm nay cho cậu thả lỏng một chút, ngày mai chính thức bắt đầu, cậu có thể căn cứ vào năng lực của mình, tùy ý lựa chọn một hoặc nhiều hạng mục huấn luyện tiến hành song song, hoàn thành đủ các hạng mục bắt buộc mới có thể tốt nghiệp. Tư liệu cụ thể cấp cho cậu sau. - Được! - Cần phải nhắc nhở cậu một chút, học viên được huấn luyện chỗ này có tới hơn ba ngàn người. - Hơn ba ngàn?
Dương Thiên Lôi kinh ngạc hỏi. Nhân viên sở nghiên cứu siêu nhiên không phải là vài trăm người sao? Chẳng lẽ mới thu nhận thêm? - Ngậm miệng nghe là được!
Đỗ Lâm San trừng mắt nhìn Dương Thiên Lôi một cái rồi nói tiếp:
- Thành viên viện nghiên cứu siêu nhiên tính cả cậu được huấn luyện ở đây tổng cộng mười ba người, còn lại toàn bộ là tinh anh được lọc ra từ bộ đội đặc công của Hoa Hạ mới có tư cách đến đây huấn luyện. Vũ lực chính là một trong những hạng mục huấn luyện bắt buộc của cậu lần này, hơn nữa là tách biệt với các học viên đặc công, những kỹ năng khác thì huấn luyện chung với các họ. - Khi cậu tốt nghiệp, có thể từ trong những học viên đặc công tốt nghiệp chọn lựa ra mười người trở thành trợ thủ của cậu. Làm gì, ở đâu, đều tùy cậu an bài. Những việc khác, đợi lát nữa sẽ phát tư liệu cho cậu, buổi tôi cậu đọc kỹ sẽ hiểu. - Được!
Hai người vừa đi vừa nói, nguyên bản nơi đây rõ ràng là rừng rậm, khi hai người đi vào lại là một hang động tách biệt, hình ảnh tựa như chầm chậm biến đổi, khiến Dương Thiên Lôi không thể không bội phục loại thủ đoạn này, rất hiển nhiên đây không phải là công nghệ cao không thôi mà là có thêm nhân tố trận pháp dung hợp mới đạt được hiệu quả như vậy.
Đương nhiên, sở dĩ không cảm ứng được tình huống cụ thể, hoàn toàn là bởi vì Dương Thiên Lôi đã thu liễm năng lực của mình mà thôi. Bằng không, cái loại sản phẩm kết hợp giữa công nghệ cao và trận pháp đơn giản này, còn chưa làm khó được hắn. - Đây là lầu ký túc xá của cậu, số phòng 207, chìa khóa thì tìm người gác cổng lấy, tư liệu cậu cần đều ở trong phòng. Buổi tối quyết định xong học môn nào thì có thể gọi điện cho tôi, tôi sẽ an bài cho cậu. - Số điện thoại của chị là...? - Trong tư liệu có đó!
Đỗ Lâm San nói xong, liền trực tiếp lắc lắc kiều đồn đẫy đà bước đi, bộ dáng rõ ràngmuốn nói cho Dương Thiên Lôi một câu "A di đến bây giờ vẫn ghi trong lòng đấy!" - A di, tái kiến! A di, đa tạ!
Khiến cho Đỗ Lâm San thiếu chút nữa nhảy dựng lên là Dương Thiên Lôi có vẻ như luôn luôn thành thật không ngờ hô với theo bóng lưng nàng, hoàn toàn không để cho Đỗ Lâm San có cơ hội bão nổi, nhanh như tia chớp lao về phía ký túc xá.
Khi đến chỗ người gác cổng, liền rất thuận lợi lấy được chìa khóa phòng của mình, hiển nhiên, tin tức về Dương Thiên Lôi đã sớm nhập vào hệ thống của căn cứ huấn luyện.
Phòng 207, vốn Dương Thiên Lôitưởng rằng loại căn cứ huấn luyện tinh anh này, ký túc xá khẳng định so với trường học điều kiện tốt hơn rất nhiều, nhưng sau khi vào phòng thì phát hiện hoàn toàn không thể so sánh với trường học. Ưu điểm duy nhất đó là một người một phòng (tha hồ một mình), bên ngoài toàn bộ bao phủ một màu xanh biếc nhìn không thấy cái gì, nhưng bên trong lại phát hiện, phòng ốc này ít nhất đã có mấy chục năm lịch sử, không được rộng rãi cho lắm, may mắn là toilet và các vật dụng sinh hoạt thường ngày coi như đầy đủ. Chăn đệm là chăn đệm bộ đội điển hình.
Nhìn thấy một quyển tư liệu đặt ngay ngắn trên bàn, Dương Thiên Lôi trực tiếp cầm lên.
Danh sách nội dung huấn luyện cấp SSS, đệ tử huấn luyện: Dương Thiên Lôi, giáo viên chủ nhiệm: Đỗ Lâm San. Dương Thiên Lôi nhìn đến mấy chữ này tức thì có chút không nói ra lời, thế nào mà không nghĩ tới giáo viên chủ nhiệm là Đỗ Lâm San? Sớm biết thế, lúc nãy không cố ý kêu lớn hai tiếng a di kia, tự gây nghiệt không thể sống, quả nhiên là có đạo lý.
Dưới tên của Đỗ Lâm San có viết một dãy số đặc thù. Hiển nhiên, đây là dãy số liên lạc chuyên dụng do Đỗ Lâm San tự mình viết. Thông thường điện thoại di động ở đây căn bản không có tín hiệu.
Tiếp theo sau, Dương Thiên Lôi bắt đầu độc rất nhanh, ba mươi tư trang tư liệu toàn bộ xem hết chỉ trong hơn mười phút đồng hồ.
Hạng mục huấn luyện bao gồm bốn mươi hai mục, quả thực bao quát hết mọi lĩnh vực, tuy rằng Dương Thiên Lôi biết đây chân chính chưa phải là toàn bộ hạng mục huấn luyện, rất nhiều mục tùy vào thời điểm sẽ cải biến lại, nhưng dù vậy đối với học viên bình thường mà nói cũng phải tiêu phí rất nhiều tinh lực cùng thời gian, số lượng giáo viên của mỗi một hạng mục cũng không cố định, riêng mục vũ lực thôi đã có đến mười hai vị. Mà môn tinh hoa nhất đó là kỹ năng tác chiến. - Kỷ lục chín tháng lẻ ba ngày, Lý Hàn Mai quả thật rất lợi hại!
Sau khi gấp tư liệu lại, Dương Thiên Lôi tự nhủ nói, nếu như học tập toàn bộ, không có tinh thần chịu khó chịu khổ cùng thiên phú siêu cường thì trong thời gian chín tháng bất kể như thế nào cũng không cách nào hoàn thành được. Hoàn thành trong kỳ hạn ba năm đã coi như không tệ rồi. - Chỉ bất quá...
Khóe miệng Dương Thiên Lôi lộ ra một tia mỉm cười đắc ý, tuy rằng phức tạp hơn so với trong tưởng tượng thế nhưng hắn có đủ tự tin dễ dàng phá vỡ kỷ lục của Lý Hàn Mai.
Bởi vì trí nhớ cùng ngộ tính của hắn, cũng sẽ không bởi vì "hóa phàm" mà có sự thay đổi.
Cầm lấy di động, Dương Thiên Lôi trực tiếp sử dụng đường kết nối đặc biệt, bấm số của Đỗ Lâm San.
Sau khi Đỗ Lâm San nghe Dương Thiên Lôi báo lại sáu môn học vừa vặn phủ kín cả một ngày thì có chút cả kinh, tiểu tử này muốn phá kỷ lục của Lý Hàn Mai đến điên rồi sao? Hai môn buổi sáng, hai môn buổi chiều, hai môn buổi tối, mỗi môn hai giờ, cộng lại là mười hai tiếng, nói cách khác, Dương Thiên Lôi luôn luôn không ngừng học tập, vậy thì còn đâu thời gian ôn luyện? Cho dù hắn không ngủ đi chăng nữa, bằng cách nào có thể trong cùng một thời gian học được nhiều môn như vậy? Làm sao có thể chịu nổi a?
Càng làm cho Đỗ Lâm San hết nói nổi là toàn bộ lựa chọn của Dương Thiên Lôi là "phi vũ lực" - Cậu chắc chắn?
Tuy rằng Đỗ Lâm San tương đối tức giận khi bị Dương Thiên Lôi gọi là a di nhưng vẫnnhịn không được hỏi lại một câu. - Xác định rồi Đỗ tỷ!
Dương Thiên Lôi nói một cách nghiêm túc. - Gọi Đỗ tỷ cũng đã muộn rồi!
Đỗ Lâm San hung hăng nói. Thân là người có siêu năng lực, cho dù là trong mười hai giáo viên, thực lực của nàng không phải là mạnh nhất, nhưng chỉ cần nàng muốn thì đảm bảo có thể khiến cho Dương Thiên Lôi trong lúc huấn luyện ăn đau khổ. Tư liệu cho thấy Dương Thiên Lôi chẳng qua là năng lực giả cấp hai, hơn nữa chỉ là cao thủ nội gia quyền mà thôi. Tuy rằng Lý Hàn Mai đã từng ám chỉ với nàng, năng lực thực tế của Dương Thiên Lôi mạnh hơn rất nhiều, nhưng mạnh hơn thì thế nào? Muốn giáo huấn Lý Hàn Mai thì hiện tại nàng chưa có năng lực đó, nhưng giáo huấn Dương Thiên Lôi thì rất dễ dàng. - Sáu hạng mục này không có vấn đề, bất quá giá trị vũ lực cần phải xác định trước, ngày mai sau khi kết thúc buổi học, đến phòng huấn luyện. - Có quy định này sao, Đỗ tỷ? - Lời của tôi chính là quy định, ý kiến lên phường! - Không có! Vậy ngày mai gặp!
Dương Thiên Lôi nói. Truyện Tiên Hiệp
Hắn biết rõ cái kiểm tra vũ lực kia của Đỗ Lâm San là như thế nào, đơn giản là muốn báo thù hai chữ "a di" kia, giáo huấn mình một chút mà thôi.
Nữ nhân đều là lòng dạ hẹp hòi, tuy rằng lời này không phải hoàn toàn chính xác nhưng đúng với 99% chị em phụ nữ, nhất là khi đụng chạm đến cấm kỵ của đối phương thì đã hẹp lại càng hẹp hơn.
Bất quá, loại chuyện nhỏ nhặt này Dương Thiên Lôi không quan tâm nhiều lắm, chuyện hắn cần phải làm bây giờ đó làm toàn tâm vùi đầu vào trong huấn luyện, tốt nghiệp với thời gian nhanh nhất.
Hắn không có quá nhiều thời gian để lề mề tại nơi này.
Chính thức thu liễm bản thân, bằng thân thể phàm nhân dung nhập vào trong xã hội này, mặc dù mới ngẳn ngủi hơn mười ngày, nhưng lại làm cho Dương Thiên Lôi cảm nhận được loại trạng thái này mang đến một sự tiến bộ kinh người. Đương nhiên, nếu không phải bởi vì Lý Hàn Mai và Lý Tuyết mà bất đắc dĩ vận dụng năng lực hai lần, hắn cũng sẽ không phát hiện được, luồng ý niệm tinh thuần mãi mãi bất diệt kia không ngờ đã tăng trưởng một ít.
Phải biết rằng, vốn Dương Thiên Lôi cho là luồng ý niệm này căn bản sẽ không tăng trưởng, bởi vì sau khi hắn quay về, tuy rằng năng lượng bổn nguyên liên tục tăng trưởng, nhưng luồng ý niệm tinh thuần này lại không xảy ra chút biến hóa nào, không tăng không giảm, tiêu hao bao nhiêu rồi sẽ khôi phục bấy nhiêu. Nhưng vài ngày hóa phàm ngắn ngủi này, không ngờ lại bắt đầu tăng trưởng, chuyện này nói lên điều gì?
Dương Thiên Lôi mơ hồ cảm thấy được, sự tăng trưởng này của ý niệm so với năng lượng bản nguyên càng quan trọng hơn.
Cho nên, hắn phải triệt triệt để để biến mình thành phàm nhân, chỉ có như thế mới khiến cho ý niệm tăng trưởng mau hơn.
Bởi vậy, hắn phải chân chân chính chính dung hòa vào cái xã hội cá lớn nuốt cá bé này, trở thành cường giả.
Cường giả phàm nhân chân chính, khiến cho những người ngăn trở, uy hiếp mình toàn bộ đều trở thành hòn đá kê chân trên con đường trở thành cường giả của mình.
Chỉ có leo lên đỉnh cao nhất, hắn mới có thể chính thức không chút vướng bận, làm một phàm nhân cao cao tại thượng.
Ngày đầu tiên, Dương Thiên Lôi hoàn toàn chìm đắm vào trong huấn luyện, đối với giáo huấn của Đỗ Lâm San hoàn toàn coi là một lần tôi luyện, cũng tiện thể cho nàng trút giận.