Huyền Thiên

Chương 868: Hai gia hỏa không dạy nổi


- Đi!

Tại thời điểm ba người Dương Thiên Lôi người trước nối tiếp người sau đứng lên, để Dương Thiên Lôi có điểm ngoài ý muốn chính là, gã tóc hồng vừa mới nói dĩ nhiên kéo gã tóc xanh ngay bên cạnh, không nói hai lời, xoay người rời đi.

- Hừ, coi như sáng suốt!

Trên mặt Tống Hiểu Phân mang theo một tia cười cười đắc ý thấp giọng nói.

Hai người đi đầu này không phải ai xa lạ, chính là hai tên tiểu lưu manh gặp phải trên xe lửa lúc tới Ma Đô nhập học. Hiện tại vẫn là bộ dáng tiểu lưu mạnh, trộm chó bắt gà như trước, thế nhưng Dương Thiên Lôi và Tống Hiểu Phân đều biết được hai người này đã không thể làm được vai trò của "đàn ông".

Bất quá tuy rằng Tống Hiểu Phân rất đắc ý, nhưng vẫn có chút mướt mồ hôi vì hai tiểu lưu manh kia, dù sao người đứng ngay bên cạnh chính mình quá mức độc ác. Nếu như thực sự không biết tốt xấu chọc vào hắn không biết sẽ phát sinh cái gì? Tống Hiểu Phân không dám nghĩ.

- Chàng trai, hai cháu gái, có phải bọn chúng từng gây chuyện với các cháu? Các cháu nhanh nhanh rời đi một chút…

Người phụ nữ trung niên thu dọn mọi thứ trên mặt đất, vừa thiện ý nhắc nhở ba người. Chuyện vừa rồi nàng nhìn thấy rõ ràng, tuy rằng nàng không biết vì sao bốn người kia hình như rất sợ hãi ba người Dương Thiên Lôi, trực tiếp rời đi, nhưng lại biết bọn chúng không phải dễ dàng bỏ qua như vậy.

Trong khu vực này, bọn họ chính là lũ rắn độc xưng hùng xưng bá.

- Bác giá, đám vừa rồi là ai?

Dương Thiên Lôi hỏi.

- Đừng hỏi nhiều như vậy nữa, các cháu nhanh nhanh rời khỏi một chút, bác nghĩ cần phải đi gọi người rồi… Bác nghĩ thời tiết tốt nên dọn hàng ra bán một chút, không nghĩ tới bị đám người này nhìn thấy.

Người phụ nữ trung niên vội vã nối, hiển nhiên đối với đám người vừa rồi rất quen thuộc, không dám quá nhiều lời.

- Làm sao bây giờ?

Lý Tuyết nhìn về Dương Thiên Lôi hỏi, nàng không hề sợ hãi, nàng hiểu rõ năng lực của Dương Thiên Lôi mạnh như thế nào, đương nhiên không phải sợ mấy tên côn đồ nho nhỏ.

- Hay là chúng ta trở về?

Thế nhưng, Tống Hiểu Phân lại nói tiếp.

- Không phải chứ? Cô sợ?

Dương Thiên Lôi có điểm vô cùng kinh ngạc nhìn Tống Hiểu Phân.

- Người ta sợ là sợ cậu…

- …

Dương Thiên Lôi rất không biết nói gì liếc mắt nhìn Tống Hiểu Phân, nói:

- Nhanh chọn, bác gái muốn dọn hàng rồi… Chúng ta mua xong còn phải đi!

- Nếu như thực sự đến, cậu kiềm chế một chút…

Tống Hiểu Phân thấp giọng nói.

- Cái gì kiềm chế một chút?

Ngược lại Lý Tuyết có điểm vô cùng kinh ngạc hỏi.

Lý Tuyết không biết Tống Hiểu Phân cụ thể nhìn thấy cái gì, nàng chỉ biết là năng lực của Dương Thiên Lôi mạnh tới không thuộc phạm vi con người, không biết tình huống giết người không chớp mắt của Dương Thiên Lôi. Trong mắt của nàng, Dương Thiên Lôi so với trước kia không có khác biệt gì quá lớn.

- Không có gì, Tuyết tỷ, em sợ hắn xuất thủ quá nặng… Bác gái, cháu muốn cái nafy1 Tuyết tỷ, chị chọn cái này đi, thế nào?

Tống Hiểu Phân nhanh chóng nói, vừa mới tới nơi này, còn chưa chơi đủ đã phải trở về, đương nhiên Tống Hiểu Phân không nguyện ý. Hơn nữa hẳn Dương Thiên Lôi cũng biết nặng nhẹ? Dù sao đó cũng là chấp hành nhiệm vụ, hiện tại chỉ là một vài tên lưu manh nho nhỏ mà thôi.

Dương Thiên Lôi tùy tiện cầm lấy một chiếc, sau khi thanh toán tiền, ba người trực tiếp tiến về phía cánh cửa tiến vào bãi biển khá đẹp cách đó không xa. Đối với mấy tên lưu manh nho nhỏ kia không hề để ý trong lòng, hơn nữa Dương Thiên Lôi căn bản không hề phóng thần thức ra cảm ứng, bởi vì đêm qua Lục Áp đã nói tương đối rõ ràng.

- Ta kháo, Tống Hiểu Phân… Các huynh đệ, Tống Hiểu Phân a, tiểu tử kia là ai? Hai bên hai mỹ nữ a…

- Em đánh, thực là… Kia không phải là tuyệt thế cao thủ Dương đại hiệp hay sao? Đồn đãi không sai… Quả nhiên là mỹ nữ xứng anh hùng, hắc hắc, hai người này, Dương đại hiệp uy vũ a!

- Đó chính là Dương Thiên Lôi?

- Không sai được! Khôi ca, lớp của bọn họ có một bạn thân của em, thời điểm quân huấn chuyên môn cho em vào làm quen. Em đánh, nhanh nhanh thu hồi nước bọt của các ngươi, bằng không Dương đại hiệp ngoài nghìn dặm sẽ lấy thủ cấp của các ngươi!

- Hừ! Tiểu Lang, mày thực sự mê tín? Cái gì cao thủ võ lâm chó má, kia chỉ là lời đồn bậy mà thôi! Mày xem hắn là khổ người như thế nào? Quyền đạo một đoạn của Khôi ca là đồ vứt đi hay sao?

- Ách…Khôi ca thực sự lợi hại, tiểu đệ bái phục! Chỉ là… Người bạn thân của em tận mắt nhìn thấy, chính tai nghe thấy, là nội gia quyền…

- Thì tính sao, thực sự có nội gia quyền, đệ nhất võ tăng Thiếu Lâm Tự được thổi thành kỳ kỹ vô cùng, nhưng vẫn bị cảnh sát bắt trở lại trường học, chúng mày theo tao gia nhập Đường quyền đạo quán, cơ hội thành thục, xem tao đánh nát bấy đồn đãi như thế nào!

- Cậu nhìn cái gì a…

Tống Hiểu Phân trừng mắt liếc Dương Thiên Lôi nói.

Lúc này ba người đã thay áo tắm, Lý Tuyết và Tống Hiểu Phân hoặc nhiều hoặc ít có điểm xấu hổ, Lý Tuyết đi ở chính giữa, Dương Thiên Lôi đi bên phải Lý Tuyết, cầm bàn tay nhỏ bé của nàng, mà Tống Hiểu Phân thì đi phía bên trái, ôm cánh tay Lý Tuyết. Chỉ là Dương Thiên Lôi liên tiếp ghé mắt nhìn để khuôn mặt nhỏ nhắn của Lý Tuyết đỏ bừng, toàn thân không được tự nhiên. Cuối cùng Tống Hiểu Phân không thể nhịn được bật thốt.

- Tôi nhìn áo tắm của Tuyết tỷ có điểm nhỏ…

Dương Thiên Lôi tương đối bình tĩnh một lần nữa liếc nhìn bộ ngực của Lý Tuyết nói.

- Tuyết tỷ, hắn ăn đậu hũ của chị, đánh hắn!

Ba người vừa đi vừa cười nói, vô luận là Tống Hiểu Phân hay Dương Thiên Lôi cũng không hề lưu ý tới những tân sinh cùng học trong đại học Hoa Kiếm tại bãi cát cách đó không xa, liên tục nghị luận về bọn họ.

Trên thực tế, không riêng gì mấy người này, nơi ba người Dương Thiên Lôi đi qua, không cần bàn cãi là mục tiêu được chú ý nhất, đặc biệt là đàn lang ôm tâm lý truy tìm mỹ nữ, càng nhìn chằm chằm vào Lý Tuyết và Tống Hiểu Phân mà rớt nước bọt ầm ầm.

Không có biện pháp, tuy rằng vóc dáng của Lý Tuyết và Tống Hiểu Phân không phải là loại hình nóng bỏng mê hoặc tới cực điểm như Lý Hàn Mai, nhưng quý tại nhỏ nhắn xinh xắn cân xứng, chỗ nên lồi thì lồi, chỗ nên lõm thì lõm, tuy không quá lồi lõm quá mức, nhưng khuôn mặt xinh đẹp của hai người phối hợp cùng một chỗ, càng có vẻ thanh thuần đáng yêu, tạo thành vẻ đẹp rất riêng, đặt biệt đối với những nam nhân trung niên đã có kinh nghiệm sa trường mà nói, tuyệt đối là có lực sát thương vô cùng kinh khủng.

- A…

Thời điểm ba người tới trước mặt biển, có thể là bởi vì Tống Hiểu Phân xấu hổ, khẩn cấp chạy trên mặt cát vàng, vọt vào trong nước, chỉ là nháy mắt khi chạm vào nước biển, nha đầu này lập tức hét lên, rõ ràng bởi vì nhiệt độ của nước so vớ không khí lạnh hơn nhiều, cho dù thời tiết ngày hôm nay tương đối tốt, nhưng nước biển tháng 10 chung quy có điểm lạnh.

Nhưng chỉ là sau khi Tống Hiểu Phân kêu lên một tiếng, lại nhìn chằm chằm vào Lý Tuyết và Dương Thiên Lôi chậm rì rì mới đưa chân bước vào trong nước, nói:

- Thật thoải mái a… Nhanh, nhanh xuống! Xem chiêu…

Đồng thời khi nói, Tống Hiểu Phân nhất thời vỗ chưởng trên mặt nước, công kích thẳng về phía Lý Tuyết và Dương Thiên Lôi, lập tức bắt khắp người Lý Tuyết, khiến Lý Tuyết phải hét ầm lên, nhắm mắt lại, khi mở mắt ra thì Dương Thiên Lôi bỗng nhiên ôm lấy Lý Tuyết, rầm rầm chạy vào trong nước biển.

- Không nên a…

Lý Tuyết kêu to.

- Lạc lạc lạc…

Tống Hiểu Phân cười duyên, sau khi nhìn thấy hai người hạ thủy, thân hình nhoáng lên, mềm nhẹ mà rất nhanh bơi tới chỗ nước sâu hơn, trong miệng còn hô:

- Tuyết tỷ, Thiên Lôi, tới đây…

- Bơi không tồi nha!

Dương Thiên Lôi nhìn bộ dáng tùy ý thư thích của Tống Hiểu Phân, nhịn không được khen. Đọc Truyện Kiếm Hiệp

- Đương nhiên, thời điểm Trần gia gia dạy tôi Thái Cực Quyền, bình thường hay bảo tôi luyện dưới nước, đồng thời bợi lội!

Tống Hiểu Phân đắc ý nói, nói xong cắm đầu vào trong nước, giống như con cá, bơi tới chỗ xa hơn.

- Đi!

Dương Thiên Lôi kéo theo Lý Tuyết còn có điểm hơi lành lạnh, nói.

- Chị bơi không tốt…

Lý Tuyết vội vàng đuổi kịp Dương Thiên Lôi, nàng chỉ học bơi một chút trong giờ thể dục của trường mà thôi, hoàn toàn không thể nào so sánh được với Tống Hiểu Phân, nhất là đang trong nước biển lành lạnh như vậy.

- Không sợ, có em ở đây! Đi, chúng ta cùng nhau!

Một tay Dương Thiên Lôi bắt lấy tay Lý Tuyết, không hề sử dụng tinh thần và năng lượng, bằng thân thể thích ứng với nước biển, đuổi về phía Tống Hiểu Phân.

- Ta kháo… Thực mạnh a! Ta bơi tới đó khẳng định không về được!

Nhìn ba người Dương Thiên Lôi và Tống Hiểu Phân càng bơi càng xa, mắt thấy đã tiếp cận biên giới an toàn, cách bờ cát lên tới bốn trăm mét, mấy tên sinh viên mới trong đại học Hoa Kiếm một lần nữa tán thán nói.

- Hì hì, ở đây không có ai nhìn, Tuyết tỷ, lực sát thương của hai đại mỹ nữ của chúng quá lớn…

Từ eo trở xuống của Tống Hiểu Phân chìm dưới mặt nước, hai tay nhỏ bé lau nước trên mặt, để mái tóc ướt sũng ra phía sau, vẻ mặt vô cùng dễ dàng nói.

Để Lý Tuyết có điểm đờ người.

Dương Thiên Lôi cũng đờ người, bất quá, khác so với Lý Tuyết, hắn đờ người ra là bởi vì…

Người nào đó bị lộ hàng rồi!

- Nhìn tôi như vậy làm cái gì? Không phải kỹ năng bơi tốt một chút hay sao? Trước kia tại hội quán bơi lội, một vài huấn luyện viên còn mời tôi trợ giúp đây! Trừng mắt cái gì a? Tôi không dùng nội lực!

Tống Hiểu Phân đắc ý nói.

- A…

Đúng lúc này Lý Tuyết có điểm phản ứng chậm chạm sợ hãi kêu thành tiếng:

- Hiểu Phân, nhanh lặn xuống, em lộ hết rồi!

- A?

Tống Hiểu Phân thấy Lý Tuyết trừng mắt nhìn bộ ngực chính mình, nhất thời kinh hãi kêu lên một tiếng, bỗng nhiên cúi đầu nhìn xuống dưới, tức thì khuôn mặt đỏ bừng.

- Ha ha ha ha…

Dương Thiên Lôi thực sự nhịn không được cười thành tiếng. Cái gì chứ, có lẽ là nha đầu này quá mức sung sướng rồi, áo tắm dĩ nhiên chạy hẳn lên trên, khiến bộ ngực sữa không tính lớn, nhưng cũng không tính nhỏ rời khỏi vòng bảo hộ, chăm chú dán sát vào áo tắm, khiến hai điểm nhỏ nhắn có thể nhìn thấy vô cùng rõ ràng, eo thon lộ ra nửa đoạn…

- Lưu manh! Cậu còn nhìn!

Tống Hiểu Phân vội vàng xoay người đi chỗ khác, toàn thân tiến vào trong nước, hung hăng kéo áo tắm trở lại vị trí an toàn.

- Ha ha ha…

Dương Thiên Lôi cười cười, một tay ôm lấy eo Lý Tuyết, mắt nhìn về phía bờ biển xa xa, khi nhìn thấy hơn mười người không mặc áo tắm, bỗng nhiên dừng nụ cười, khóe miệng lộ một tia lãnh khốc. Nguyên vốn tưởng rằng, cho dù hai người này muốn tìm chính mình gây phiền toái cũng phải đợi chính mình rời khỏi công viên chò tởi, không hề nghĩ tới, bọn họ dĩ nhiên trắng trợn táo bạo xuất hiện như vậy.

- Hiểu Phân, cậu dẫn Tuyết tỷ bơi một chút, không thành vấn đề?

Tống Hiểu Phân cũng cảm ứng được dị dạng của Dương Thiên Lôi, khi nhìn về phía bờ biển, cuối cùng cũng hiểu rõ chuyện gì xảy ra, vội vàng nói:

- Không thành vấn đề. Cậu… Có thể nhẹ tay một chút hay không?

- Yên tâm! Một lúc nữa cậu cùng Tuyết tỷ bơi gần bờ biển là được, đừng lên bờ. Người vây xem khẳng định rất nhiều, tôi cũng không muốn hai người bị nhìn chằm chằm.

Dương Thiên Lôi bình tĩnh nhìn Tống Hiểu Phân và Lý Tuyết nói.

- Uhm!

Lý Tuyết và Tống Hiểu Phân lên tiếng.

- Chính là ba người kia?

Một người trọc đầu thể hình lực lưỡng, cơ bắp nổi lên cuồn cuộn, cánh tay trái còn săm một con rồng thật lớn, cổ tay phải săm hình đại khảm đao, ngay cả tướng mạo cũng tiết lộ một cỗ khí tức hung tàn, híp mắt nhìn chằm chằm vào ba người Dương Thiên Lôi từ xa xa bơi trở về nói.

- Uh, chính là bọn họ sao? Hoàng Mao, mày nhìn lại xem đã chuẩn chưa?

- Không sai! Đao ca, tiểu tử kia rất có thể đánh đấm, tuy rằng trước kia không thực sự động thủ, nhưng hai người bọn em ngay cả cổ tay của hắn cũng không lay động được. Tiểu nữu kia càng nóng nảy…

Tóc vàng nói tới chỗ này liền liếc mắt nhìn sang tóc xanh, có một câu bọn họ không dám nói, từ lần bị Tống Hiểu Phân đá một cước vào hạ bộ, hai người đều đã dùng tất cả mọi biện pháp kích thích, nhưng con mẹ nó vẫn không thể cứng lên được.